Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Hà nội ngày 7 tháng 6 năm 2038

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (20.45 KB, 1 trang )

Hà Nội ngày 7 tháng 6 năm 2038
Linh thân mến!
Tớ tên là Nguyễn Hữu Quân – bạn thân của cậu. Linh à, thế là một thời gian dài đã
trôi qua, chúng ta không còn là những cậu học trò nhỏ lớp 9 ngày nào, ngây thơ và
cũng không kém phần nghịch ngợm. Cũng lâu rồi chúng ta không gặp nhau. Và tớ
cũng không có viết thư cho cậu. Tớ nhớ cậu lắm. Hôm nọ tớ đã có dịp về thăm lại
trường cấp 2 NTT- nơi chúng ta học tập bên nhau suốt 4 năm. Và cũng vì thế mà
nay tớ viết thư cho cậu để chia sẻ những khoảnh khắc xúc động, đáng nhớ ấy.
Hôm đó là một ngày đẹp trời. Bầu trời trong xanh cùng với cái nắng gay gắt của
mùa hè. Hôm đó tớ phải đi đá bóng ở sân bong trường Đại học Sư Phạm. Trong khi
tớ thong thả tản bộ trong khuôn viên trường Đại học Sư Phạm, bất ngờ, một ngôi
trường thân thuộc đến lạ lùng hiện lên trước mắt. Tớ quan sát rất kĩ và lục tung trí
nhớ trong đầu. Không thể nhầm được, đây chính là ngôi trường Nguyễn Tất Thành
thân yêu. Sao ngôi trường thân yêu này thay đổi nhiều thế? Tuy nhiên dù nó có
thay đổi nhiều như nào thì tình cảm của chúng mình dành cho nó vẫn như ngày nào
nhỉ? Sau đó, mình liền bước vào trường để có thể ngắm nghía một cách kĩ càng.
Vừa bước vào cổng trường, tớ đã gặp ngay bác bảo vệ đáng quý của chúng ta. Tuy
nhiên tớ đã phải mất một thời gian khá dài mới có thể xin phép bác để vào trường.
Lúc này, ngôi trường rất vắng vẻ. Khung cảnh hiện ra trước mắt tớ thật là yên tĩnh.
Cả sân trường giờ đã rợp trong bóng cây xanh chứ không tràn ngập ánh nawgs gay
gắt giống như xưa. Vì thế tớ thấy thật là lạ lẫm. Tuy vậy, ngôi trường cũng không
thay đổi là bao: vẫn hình chữ U gồm 3 dãy. Đi quanh tầng 1, nào là phòng tâm lí,
thể dục, hội đồng, y tế,… lần lượt hiện ra với vô số các kỉ niệm. Tớ nhớ nhất lần
cậu bị ngã. Lúc đó, cậu chảy máu rất nhiều. Vì thế tớ đã đưa cậu xuống phòng y tế
để sơ cứu vết thương. Đây chính là nơi làm nảy nở ước mơ làm bác sĩ của cả hai
chúng ta. Chắc cậu vẫn còn nhớ chứ?



×