Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Phân tích vẻ đẹp bi tráng của người ngĩa sĩ nông dân trong bài văn tế nghĩ sĩ cần giuộc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (21.39 KB, 3 trang )

Phân tích vẻ đẹp bi tráng, tấm lòng yêu nước và ý chí chống ngoại xâm của người
nông dân Nam bộ qua bài Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc của Nguyễn Đình Chiểu
Mở bài:
Nguyễn Đình Chiểu là một ngôi sao chói lọi trên bầu trời văn học Việt Nam thế kỉ
19. Cuộc đời của nhà thơ là tấm gương sáng, cao đẹp cho nhân cách và nghị lực
của con người hết lòng vì dân, vì nước. Tấm lòng của ông yêu nước thương của
của ông thể hiện sâu sắc qua bài Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc, một áng văn hùng
tráng, bất hủ muôn đời.

Thân bài:
Nguyễn Đình Chiểu đã nêu lên lí lẽ sống chết. Đó là đứng lên chống lại ngoại xâm
bởi súng giặc làm đất rền,còn lòng dân thì trời sẽ tỏ. Bằng phép đối, ông đã nói lên
sự căm phẫn của nhân dân trước việc nước nhà bị xâm lăng.

Bên cạnh đó, ông còn so sánh cái danh về việc làm ruộng và đánh giặc việc bỏ sức
mười năm dở công vỡ ruộng, đối với một trận đánh tây, và cái danh mang lại của
mười năm chưa thể nào nối như phao của trận đánh tây đó, danh tiếng hào hùng
vang xa như tiếng mõ vang. Hào hùng, khí thế.

Cũng bởi lẽ sống chết đó, cùng với lòng yêu nước và sự căm thù giặc, căm thù
những thói mọi nó giống như kiểu nhà nông ghét cỏ và sự phẫn nộ đó tột độ đến
mức muốn ăn gan, muốn cắn cổ bọn giặc ngoại và một nỗi thấu hiểu “nước mất,
nhà tan” làm sục sôi và giai cấp nông dân đã đứng lên khởi nghĩa

Đó là những người nông dân côi cút làm ăn trước giờ chuyên cuốc, chuyên cày,
bừa,còn việc quân sự như tập khiên, tập súng, tập mác, tập cờ, họ chưa từng ngó
lấy, chưa từng nhìn ấy thế mà nào phải đợi ai đến, ai bắt, họ đã tự xin ra sức đoạn
kình đấu tranh tự nguyện ngay cả khi chưa trở thành người lính. Họ là những người
nông dân dũng cảm, chiến đấu không màng sống chết với hình ảnh hùng dũng



không ngại sắt thép đang chĩa ra mà đạp rào lướt tới, coi giặc như không hiện hữu;
không biết sợ thằng Tây nào đang bắn những đạn nhỏ đạn to,mà xô cửa xông vào
liều mình với tất cả nhưng như chẳng có

Mặc dù vũ khí của họ rất thô sơ chỉ là ngọn tầm vông, những chi nài, dao tu, nón
gõ nhưng vẫn lao vào địch mà đâm ngang, chém ngược, làm cho mã tà ma ní hồn
kinh; bọn hè trước, lũ ó sau, trối kê tàu thiếc, tàu đồng súng nổ. Họ chiến đấu vì tổ
quốc, vì dân tộc nên sẵn sàng bỏ lại gia đình của riêng. Đây chính là nội dung của
phần thích thực.

Nguyễn Đình Chiểu còn thể hiện lòng tiếc thương đối với những người nông dân
mang vẻ đẹp bi tráng và lòng yêu nước bất khuất không sợ hi sinh, trong cuộc
chiến Cần Giuộc.

“Một giấc sa trường rằng chữ hạnh, nào hay da ngựa bọc thây; trăm năm âm phủ
ấy chữ quy, nào đợi gươm hùm treo mô”.

Bởi thế “già, trẻ hai hàng lụy nhỏ”, “mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn kia leo lét
trong lều”, “vợ yêu chạy tìm chồng”. Đó là sự sót xa, đau khổ, thương tình đối với
các chiến sĩ của Nguyễn Đình Chiểu nói riêng và toàn thể nhân dân Cần Giuộc nói
chung.

Đối với phần kết, một lần nữa tác giả nhấn mạnh việc sống ở đời thì phải thờ vua,
giặc đến thì phải ra sức bảo vệ nước nhà như những nghĩa sĩ Cần Giuộc. Những
nghĩa sĩ dù đã hi sinh vẫn sẽ mãi tiếp bước cùng dân tộc trong công cuộc gìn giữ
đất nước.

Kết bài:



Tóm lại, Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc của Nguyễn Đình Chiểu là tiếng khóc bi tráng
của một thời kì lịch sử đau thương nhưng vĩ đại của dân tộc, là bức tường đai bất
tử về những người nông dân Cần Giuộc nói riêng và toàn thể người dân Nam Bộ
nói chung đã dũng cảm chiến đấu hi sinh vì đất nước trong thời chiến. Bài văn
cũng là một thành tựu xuất sắc về nghệ thuật tạo hình tượng nhân vật kết hợp
nhuần nhuyễn chất trữ tình và tính hiện thực; ngôn ngữ bình dị, trong sáng, và sinh
động.



×