Tải bản đầy đủ (.pdf) (210 trang)

cafebook org ba nguoi thay vi dai robin sharma (1)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.18 MB, 210 trang )



Thôngtinsách
Tênsách:Bangườithầyvĩđại
Nguyêntác:TheSaint,theSurfer,andtheCEO
Tácgiả:RobinSharma
Ngườidịch:NguyễnXuânHồng
Côngtypháthành:TháiHà
Nhàxuấtbản:NXBDânTrí
Trọnglượngvậnchuyển:350g
Kíchthước:13x20.5cm
Sốtrang:356
Ngàyxuấtbản:05/2013
Giábìa:79.000₫
Thểloại:Kỹnăngsống
Thôngtinebook
Type+Làmebook:thanhbt
Ngàyhoànthành:15/05/2015
Dựánebook#119thuộcTủsáchBOOKBT
Ebooknàyđượcthựchiệnnhằmchiasẻchonhữngbạnkhôngcóđiều
kiệnmuasách!
Cònnếubạncókhảnănghãymuaủnghộnha!
Thưviệnebookmiễnphíwww.cafebook.org


Giớithiệu
Thưviệnebookmiễnphíwww.cafebook.org
Câuchuyệnđặcbiệtvềcáchsốngtheonhữnggìmìnhmongmuốn.

“Tôiđãnếmtrảinhiềuthấtbạitronghànhtrìnhđiquanhữngthángngàycủa
mình.Thếnhưng,mỗichướngngạicuốicùngđềulạichínhlàmộtbànđạp


đưatôigầnhơnnữatớichânlýtrongtâmkhảmvàcuộcđờitốtđẹpnhấtcủa
mình.
Chodùtôicóthuthậpđượcbaonhiêutàisảnvậtchấtđichăngnữathìcái
thằngngườimàtôinhìnthấytrongtấmgươngphòngtắmmỗibuổisángvẫn
ynguyên-tôikhônghềhạnhphúchơnvàkhônghềcảmthấytốthơntínào.
Suyngẫmnhiềuhơnvềthựctrạngcuộcsốngcủamình,tôibắtđầunhậnthức
đượcsựtrốngrỗngngaytrongtimmình.Tôibắtđầuchúýđếnnhữngtiếng
thầmthìlặnglẽcủacontim,nhữngđiềuchỉdẫntôirờibỏnghềnghiệpmình
đãchọnvàbắtđầuquátrìnhtìmkiếmtâmhồnmộtcáchnghiêmtúc.Tôibắt
đầusuynghĩvềlýdotạisaotôilạiởđây,trênhànhtinhnày,vànhiệmvụcụ
thểcủatôilàgì.Tôitựhỏitạisaocuộcđờimìnhlạikhôngcótácdụngvà
cầnphảithựchiệnnhữngthayđổisâusắcnàođểgiúpmìnhđiđúnghướng.
Tôixemxétnhữngniềmtincốtlõi,nhữnggiảđịnh,vànhữnglăngkínhmà
mìnhnhìnrathếgiới,vàtôitựcamkếtlàmsạchnhữnglăngkínhkhônglành
mạnh.”
“Cuốnsáchnàylàmộttácphẩmhưcấu.Đâylàcâuchuyệnvềmộtngười
đànôngcótênJackValentinemàđườngđờicónhiềuđiểmgiốngvớitôi.Có
cảmnhậnrấtkhôngđầyđủvớitưcáchmộtconngười,anhấylênkếhoạch
tìmkiếmtrithứcđểsốngmộtcuộcsốnghạnhphúchơn,khoẻkhoắnhơnvà
đẹphơn.”
Những“Câuhỏicuốicùng”làmộtđiềukìlạmàJackngheđượctừngười
bệnhnhângiànằmcùngphòngvớianh-ôngCal.Chỉsaumộtbuổitốitrò
chuyện cùng ông, Jack đã nhận thấy những sự thay đổi đang diễn ra trong
mình.Vàtừđây,chuyếnhànhtrìnhđếnRome,HawaiivàNewYorkcùng
những khám phá mới mẻ mà anh học được từ ba người thầy vĩ đại trong


cuộcđờiđãgiúpanhtrảlờiđượcbacâuhỏimàchaanh-CalValentineđã
nóitrướckhiôngquađời:
-TađãSỐNGmộtcáchKHÔNNGOANchưa?

-TađãYÊUTHƯƠNGchưa?
-TađãCỐNGHIẾNthậtnhiềuchưa?’
Cuốn sổ mà cha Mike - người thầy đầu tiên ở Rome đưa cho Jack đã
đúckết10điềumàanhđãhọcđượctrongsuốtcuộchànhtrình:
1.Côngviệcchínhcủamọiconngườilàcôngviệcnộitâm.
2.Hãyxemcuộcsốngcủamìnhnhưmộttrườnghọcdạycáchtrưởngthành.
3.Hãythànhthậtvớichínhmình-cuộcsốngtốtđẹpnhấtlàcuộcsốngchân
thật.
4.Hãynhớrằngchúngtathunhậnnhữnggìchúngtaphátra.
5.Chúngtanhìnnhậnthếgiớikhôngnhưchínhnómànhưchúngtanghĩ.
6.Hãysốngbằngtráitimcủabạn-trithứccủanókhôngbaogiờnóidối.
7.Hãyđắmmìnhtrongsựtòmòcủacuộcđờibạn.
8.Hãychămlochochínhbạn.
9.Hãyxâydựngnhữngkếtnốicủaconngười.
10.Hãyđểlạimộtdisản.
Vềtácgiả


RobinSharma là một trong những nhà cố vấn được tin cậy nhất thế giới
trongviệclãnhđạocánhânvàtổchức.LàngườisánglậpTậpđoànSharma
LeadershipInternational,mộtcôngtytưvấnchuyêngiúpcáctổchứcphát
triểnnhữngnhânviênLãnh-đạo-Không-Chức-danh,cáckháchhàngcủaông
bao gồm nhiều công ty trong danh sách Fortune 500 như Microsoft, IBM,
GE,FedEx,BP,Nike,UnilevervàKraft,cũngnhưnhữngtổchứcnhưĐại
học Yale và YPO. Trong một cuộc khảo sát độc lập về những nhà cố vấn
lãnhđạohàngđầu,RobinSharmaxếpthứ2,cùngvớiJackWelchvàRudy
Giuliani.
Robin cũng là đồng sáng lập của 960vets.com, một tài nguyên huấn luyện
trựctuyếnđểgiúpcáccựuchiếnbinhMỹthànhcôngtrongviệchòanhập
vàocuộcsốngđờithường.Làtácgiảcủa9cuốnsáchbánchạynhấtnóivề

kỹnănglãnhđạobaogồmnhữngcuốnsáchbomtấnTheGreatnessGuide
vàTheMonkWhoSoldHisFerrari,sáchcủaRobinbánđượchàngtriệubản
ởhơn55quốcgiavàđượcdịchsanggần75ngônngữ,khiếnôngtrởthành
tácgiảđượcđọcnhiềunhấttrênthếgiới.
Làmộtngườilàmtừthiện,Sharmagiúpnhữngtrẻemkhókhănnhậnratiềm
nănglãnhđạocủamìnhthôngquaQuỹTừThiệnRobinSharmaDànhCho
TrẻEm.
CácsáchđãxuấtbảnởViệtNam:


-NhàLãnhĐạoKhôngChứcDanh
-BaNgườiThầyVĩĐại
-ĐiềuVĩĐạiĐờiThường
-ĐờiNgắnĐừngNgủDài




Mụclục
LỜICẢMƠN























LỜIGIỚITHIỆU
1.NHỮNGKHỞIĐẦUMỚI
2.LÊNĐƯỜNG
VỊTHÁNH
3.KHÁMPHÁCÁCHTHẾGIỚITHẬTSỰVẬNHÀNH
4.SỐNGĐÚNGVỚIBẢNNGÃĐÍCHTHỰCCỦAMÌNH
5.ÔCỬAKÍNHMÀU
6.TRUYTÌMCĂNNGUYÊN
NGƯỜILƯỚTSÓNG
7.GẶPGỠBẬCTHẦYCỦATRÁITIM
8.ĐIVÀOCÕIHUYỀNBÍ
9.TRƯỞNGTHÀNHTỪBÃIBIỂN
10.LƯỚTSÓNGVÀTÌNHYÊUDÀNHCHOCHÍNHMÌNH
NỮCEO
11.NGƯỜICHOĐINHIỀUNHẤTSẼTHẮNG
12.TÌNHYÊULÀMỘTCÔNGCỤKINHDOANH
13.CONĐƯỜNGĐÍCHTHỰCĐITỚITHÀNHCÔNG
14.SỐNGĐÚNGVỚIKHÁTVỌNGVÀƯỚCMƠ

15.CỬANGÕĐITỚIMỘTCUỘCSỐNGTƯƠIĐẸP
VỀTÁCGIẢ


LỜICẢMƠN
Tôithật“cóphúc”vìcómộtđộingũhậuthuẫngồmnhữngngườibạn,gia
đìnhvàđồngnghiệp,nhữngngườiđãgiúptôitrongmọichặngcủacáihành
trìnhmàtôigọilàđờingười.Họxứngđángnhậnđượcnhữnglờicảmơnsâu
sắcvàchânthành.Vàvìthếtôixinbàytỏlòngbiếtơncủamìnhtớitấtcả
mọingườivìđãhỗtrợtôibướcđitrênconđườngcủariêngmình.
XinđặcbiệtcảmơntớinhómcủatôitạiSharmaLeadershipInternational.
Tất cả các bạn đều là những con người tuyệt vời và tôi rất thích làm việc
cùngcácbạn.
Xincảmơnnhữngkháchhàngcủachúngtôitrênkhắpthếgiớivìđãmờitôi
tớidoanhnghiệpcủacácbạnvớitưcáchlàmộtdiễngiảvềvaitròlãnhđạo,
một huấn luyện viên, và một chuyên gia tư vấn. Cũng xin cảm ơn những
kháchhàngcánhânđãtruyềncảmhứngchotôibằnglòngdũngcảmcủahọ,
cũngnhưsựnhiệtthànhtrongviệckhámphánhữnglĩnhvựcmớicủacuộc
sống.VàxincảmơnnhómTheMonthlyCoachvìđãnhìnragiátrịởnhững
gìtôitintưởng.
Cảm ơn Ken Brovoning, người đại diện của tôi vì đã cảm nhận được tầm
nhìncủatôirấtnhanh,vìđãnhìnthấunhữnggìtôiphảiđưara,vàvìđãlàm
chomọiviệctrởthànhhiệnthực.
TôixincảmơnsựhỗtrợvànỗlựctuyệtvờicủacảnhómởNhàxuấtbản
HayHousetạiCalifornia.Tôithấymìnhthựcsựmaymắnđượclàmộttrong
nhữngtácgiảcủacácbạn.
Tôisẽkhôngthểlàtôinếuthiếubạnbècủamình,nhữngngườiđãgiúpđịnh
hình nên suy nghĩ của tôi và hậu thuẫn con đường tôi đi. Gửi anh trai tài
năngcủatôi,TiếnsĩSanjaySharman-mộtconngườitrànđầyýtưởng,sức
sángtạovàtìnhyêuthươngvôđiềukiện-anhkhôngthểbiếtemkínhtrọng

anh đến thế nào. Anh và Susan, người vợ tài năng và xuất sắc không kém
của anh, là những hình mẫu cho em trong nhiều việc. Những lúc em cần
nhất,cảhaianhchịđãđứngbênem,vàembiếtơnđiềunàymãimãi.Cũng
xincảmơncháuNeelvìđãluônđemlạiniềmvuichochú.


Tôixinbàytỏlòngkínhtrọng,tìnhyêuthươngvàlòngbiếtơndànhchoMẹ
tôi,Shashi,vàChatôi,Shiv.Connợchamẹrấtnhiềuvàbiếtơnmónquàmà
chamẹdànhchocon-sựchỉbảo,tìnhyêuthươngvàsựủnghộ.Conbiết
chamẹđãlàmthậtnhiềuđiềuchocon.Ngườitavẫnnóichúngtalựachọn
chamẹcủamình-mộttrongnhữngmónquàlớnnhấtcủađờiconchínhlà
lựachọnđượccảchavàmẹ.
XinđặcbiệtcảmơnJillHewlett,cảmơnemvìtìnhyêu,trítuệvàsựủnghộ
lớnlaodànhchoanh.
Vàxindànhchocácconyêucủatôi,ColbyvàBiancanhữnglờicảmơntừ
tâmkhảmvìtấtcảnhữngmónquàmàcácconđãmangtớichobavàvìđã
làmchocuộcđờibangậptràntìnhyêuthươngvôbờbến.


LỜIGIỚITHIỆU
Cuốnsáchnàylàmộttácphẩmhưcấu.Đâylàcâuchuyệnvềmộtngườiđàn
ôngcótênJackValentinemàđườngđờicónhiềuđiểmgiốngvớitôi.Thông
quamộtloạtcuộcgặpgỡvớibangườithầyđặcbiệt,Jackpháthiệnramột
triếtlýmạnhmẽđểđịnhhìnhlạicuộcsốngvàtiếpcậnvậnmệnhcủamình.
NhữngbàihọcJacktiếpthuđượcquachuyếnphiêulưuphithườngcủaanh
ấycũngsẽkhiếnbạntạoranhữngthayđổituyệtvờitrongđờimình.Làm
thếnàotôibiếtđượcđiềunày?Bởivìđóchínhlànhữngbàihọcđãbiếncải
cuộcđờitôi.
Tôiđãnếmtrảinhiềuthấtbạitronghànhtrìnhđiquanhữngthángngàycủa
mình.Thếnhưng,mỗichướngngạicuốicùngđềulạichínhlàmộtbànđạp

đưatôitớigầnhơnvớichânlýtrongtâmkhảmvàcuộcđờitốtđẹpnhấtcủa
mình.
Nhiềunămtrước,tôilàmộtluậtsư,theođuổisựthànhđạtvàtấtcảnhững
cámdỗvậtchấtđikèmvớinó,nghĩrằngđâychínhlàcuộcđờimình.Nhưng
khitôilàmviệctíchcựchơnvàđạtđượcnhiềuhơn,tôinhậnrarằngthựcsự
chẳngcógìthayđổicả.Chodùtôicóthuthậpđượcbaonhiêutàisảnvật
chất đi chăng nữa thì cái thằng người mà tôi nhìn thấy trong tấm gương
phòng tắm mỗi buổi sáng vẫn y nguyên - tôi không hề hạnh phúc hơn và
khônghềcảmthấytốthơntínào.Suyngẫmnhiềuhơnvềthựctrạngcuộc
sống của mình, tôi bắt đầu nhận thức được sự trống rỗng ngay trong tim
mình.Tôibắtđầuchúýđếnnhữngtiếngthầmthìlặnglẽcủacontim,những
điềuchỉdẫntôinênrờibỏnghềnghiệpmìnhđãchọnvàbắtđầuquátrình
tìmkiếmtâmhồnmộtcáchnghiêmtúc.Tôibắtđầusuynghĩvềlýdotạisao
tôilạiởđây,trênhànhtinhnày,vànhiệmvụcụthểcủatôilàgì.Tôitựhỏi
tại sao cuộc đời mình lại không có tác dụng và cần phải thực hiện những
thayđổisâusắcnàođểgiúpmìnhđiđúnghướng.Tôixemxétnhữngniềm
tincốtlõi,nhữnggiảđịnhvànhữnglăngkínhmàmìnhnhìnrathếgiớivà
tôitựcamkếtlàmsạchnhữnglăngkínhkhônglànhmạnh.
Trongsuốtgiaiđoạnbiếnđổiquyếtliệtnày,tôiđọcnhữngcuốnsáchvềtự
lựccánhsinh,vềvaitròlãnhđạocánhân,vềtriếthọcvàduylinh.Tôitham
gianhiềukhóahọcpháttriểnbảnthân.Tôithayđổichếđộănuống,lốisuy


nghĩ,vàhànhvicủamình.Cuốicùng,cáiconngườimàtôipháttriểnđếnlà
một con người đáng tin cậy hơn, hòa hợp hơn, và uyên bác hơn cái con
ngườitrướckiacủatôi.
Tôisẽlàngườiđầutiênnóivớibạnrằng,ởnhiềukhíacạnh,tôivẫnchỉlà
một kẻ nhập môn trong hành trình tự khám phá này. Đỉnh quả núi này là
chânquảnúitiếptheocủatôi,vàquátrìnhkhámpháconngườicủatôilà
mộtquátrìnhkhôngbaogiờkếtthúc.Ngaycảlúcnày,khitôiviếtranhững

dòngnày,tôivẫnđangdichuyểnquamộtgiaiđoạnbiếnđổicánhântoàn
diệnkhácvàđánhgiálạinhữnggiátrịcơbảnnhấtcủamình,cùngvớicách
tôinhìnnhận thếgiới. Nhưngtôicố gắnghòa nhãvớibản thân.Tôi nhắc
mìnhrằngtôiphảikiênnhẫnvàđừnghấptấpvộivàng.Mỗingàysẽmang
lạisựrõrànghơn,chắcchắnhơn,vànhữnghạnhphúcmới.Vàvớitôi,đó
lànhữnggìcuộcsốngtươiđẹpđangmởranàymanglại.
Tôihyvọngcuốnsách3ngườithầyvĩđạinàysẽlayđộngbạnởmứcđộthật
sâu. Nếu bạn thực sự muốn “sở hữu” tài liệu này, thì tôi gợi ý rằng trong
vòng24giờsaukhiđọcxongcuốnsách,bạnhãyngồixuốngvàchiasẻtriết
lýbạnhọcđượcvớiaiđómàbạnquantâm.Điềunàysẽlàmsángtỏhiểu
biếtcủabạnvàhỗtrợviệckếthợpnhữngbàihọcvàocuộcsốngcủabạn.
Tôicũnghyvọngrằngbạnthấyvuikhivậndụngkiếnthứccủacuốnsách
này.Đemmộtcảmnhậnrấttrẻthơvềnhữngđiềukỳdiệuvàniềmsaymê
chonhữnggìbạnsẽkhámphátrênnhữngtrangsáchsauđâychínhlàmột
trong những cách tốt nhất để trở thành con người mà tôi biết bạn mong
muốn.Xincảmơnbạnđãdànhchotôiđặcânđượcchiasẻtácphẩmnàyvới
bạn.Tôichúcbạncómộtcuộcsốngđầytriểnvọng,niềmvuivàbìnhan.Và
tôihyvọngrằngbạnsẽthựchiệnphầnviệccủamìnhđểgiúpxâydựngnên
mộtthếgiớimới.
ROBINSHARMA


1.NHỮNGKHỞIĐẦUMỚI

“Tấtcảchúngta,chodùchúngtacólàcácchiếnbinhhaykhông,đềucó
mộtphânvuôngcơhộithỉnhthoảngxuấthiệnngaytrướcmắt.Sựkhácbiệt
giữamộtngườibìnhthườngvàmộtchiếnbinhlàchiếnbinhnhậnthứcđược
điềunàyvàluôncảnhgiác,thậntrọngchờđợi,đểkhicáiphânvuôngcơhội
nàyxuấthiện,anhtasẽchớplấy.”
-CarlosCastaneda

***
Tôichưabaogiờcảmthấyđauđớnnhiềunhưvậytrongcuộcđờimình.Bàn
tayphảicủatôirunrẩykhôngsaokiểmsoátnổi,vàmáutrànkhắpchiếcáo
sơmitrắngtinhcủatôi.ĐólàmộtsángthứHai,vàýnghĩduynhấtlấpđầy
đầutôilàđâykhôngphảilàmộtngàyđángđểtôichết.
Khitôinằmbấtđộngtrongxehơicủamình,tôibịtácđộngbởisựimắng
củahiệntrường.Khôngmộtaitrongchiếcxetảivừavachạmvớitôirúmró
đếnnhưvậy.Nhữngngườiđứngxemxúmđôngđỏtạihiệntrườngtrôngđầy
khiếphãi.Vàgiaothônggầnnhưtắcnghẽnhoàntoàn.Tấtcảnhữnggìtôi
nghethấylàtiếnglásộtsoạttrênnhữngtáncâydọcbênđường.
Hai người đứng ngoài chạy lại, bảo tôi rằng lực lượng hỗ trợ đang trên
đườngtớivàtôiđừngcóbấtkỳcửđộnggì.Mộttrongsốhọnắmtaytôivà
bắtđầucầunguyện:“LạyChúa,xinhãygiúpngườiđànôngnày.Xinhãy
bảovệôngấy.”Chỉmấyphútsau,mộtđoànxecấpcứu,xecứuhỏa,vàxe
tuần tra cảnh sát vây kín hiện trường tai nạn với những tiếng còi chói tai.
Mọithứdườngnhưchậmlại,vàmộtcảmnhậnbìnhyênrấtlạlướtquatôi
khicácnhânviêncứuhộbắtđầucôngviệccủahọmộtcáchbàibản,thểhiện
rõ tác phong làm việc lúc khẩn trương. Tôi cảm thấy mình như một nhân
chứng-nhưthểtôiđangđứngởmộtvịtrírấtcaophíatrênđểnhìntoànbộ
mọiviệcdiễnra.
Việctiếptheotôicóthểnhớđượclàmìnhtỉnhlạitrongmộtphòngbệnhtỏa
ramùichanhtươivàthuốctẩy.Tôisẽchẳngbaogiờquêncáimùiấy.Cơthể


tôiđượcquấntrongmấylớpbănggạc,vàcảhaichântôiđềubịnẹpcứng.
Cánhtaytôiđầynhữngvếtbầmtím.
Ngườiđónchàotôilàmộtytátrẻtrungxinhđẹp.“AnhValentine!Tôithật
khôngtinnổianhtỉnhlạiđược!Đểtôiđigọibácsĩ,”cônóitrongkhihấp
tấpbấmhệthốngliênlạcnộibộlắpngaycạnhgiườngtôi.
Khicôấykếtthúccuộcđàmthoại,tôirềnrĩ:“HãygọitôilàJack,”cốgắng

tỏrabình thườngtrước nhữnggìtôi biếtlà mộttìnhthế rấtnghiêm trọng.
“Tôiđangởđâuvậynhỉ?”
“AnhđangởBệnhviệnĐakhoaLakeview,anhJackạ.ĐâylàphòngChăm
sócĐặcbiệt.Anhbịtainạnvàotuầntrước.Nóithậtvớianh,anhrấtmay
mắnmớicònsốngđấy.”
“Tôihả?”Tôibẽnlẽnhỏi.
“Ừm,”côytáđáplạibằngmộtnụcườimiễncưỡngtrongkhimắtnhìnlên
nhữngbảngtheodõiởcuốigiườngtôi.“Anhbịhônmêsaukhibịmộtchiếc
xetảikhôngmuiđâmphải.Nhânviêncứuhộđưaanhtớiđâykhôngtinrằng
anhsốngđượcsauvụvachạm.Nhưngmàthôi,việcduynhấtanhcầnquan
tâmlúcnàylàđiềutrịkhỏinhữngvếtthươngkinhkhủngvàđôichânbịgãy
củamình.Anhsẽổnthôi-tôinóirồi,anhđúnglàmộtngườicựckỳmay
mắn.”
Maymắnkhôngphảilàtừtôigắnchomìnhnhưngtrongtìnhhuốngnày,tôi
cóthểhiểuýcôấy.Tôiđãrấtcóphướcmớicònsốngđược.
“Tạisaotôichỉcómộtmìnhtrongphòngnày?”Tôithắcmắckhinhìnxung
quanh.“Tôiđâucóbậntâmnếucóthêmaiđócùngphòng.”
“Anhchỉvừamớitỉnhlạiđượcvàiphút,Jack.Hãynghỉngơivàdànhchút
thờigianhítthởđi.Nhớnằmyên.Bácsĩcủaanhsẽtớiđâyngaythôi-ông
ấycựckỳlolắngchoanh.”
***
Trongkhingàyhômđótrôidầnvàcảđoànbácsĩ,ytáxuấthiện,kiểmtrarồi
độngviêntôi,tôibắtđầuhiểuđượcđầyđủmứcđộnghiêmtrọngtrongvụtai


nạncủamình.Ngườiláichiếcxetảiđãchếtngaytứcthì,vàbácsĩcủatôi
thẳngthắnthôngbáochotôibiếtrằngôngấyđãnghĩtôichẳngbaogiờphục
hồiýthứcđượcnữa.“Tôichưabaogiờthấymộttrườnghợpnàonhưthếnày
cả,”ôngấynóirấtthậtlòng.
Nhưngngaylậptứctôinghĩtrongđầurằngchuyệnnàyxảyravìcólýdo.

Mọithứxảyrađềucólýdo,vàtrongđờichẳngcógìlàngẫunhiêncả-tôi
biếtbạnđãtừngnghenóiđếnđiềunàytrướcđó.Nhưngcánhântôiđiđến
chỗhiểurằngcáivũtrụkỳdiệunàycủachúngtakhôngchỉthôngminhđến
kỳlạtrongcơchếhoạtđộngcủanómàcònlàmộtnơirấtthânthiện.Thế
giớinàymuốnchúngtacócuộcsốngtuyệtvờihơn.Nómuốnchúngtahạnh
phúc.Vànómuốnchúngtachiếnthắng.
Mộtgiọngnóithầmlặngtrongnộitâm(lầnđầutiênxuấthiệntrongphòng
bệnhđónhưngsẽtiếptụcanủitôitrongnhữngthờikhắckhókhănvàdễtổn
thương nhất của tôi) cho tôi biết rằng có gì đó lớn lao sắp xảy ra và rằng
nhữnggìtôitrảiquatrongnhữngngàyvàtuầntớisẽkhôngchỉthayđổicuộc
đờitôimàcònảnhhưởngđếncuộcsốngcủanhiềungườikhácnữa.Nóbảo
tôirằngnhữngđiềutốtđẹpnhấtcủatôisắpxuấthiện.
Tôi đoán rằng nhiều người trong chúng ta không nghe thấy giọng nói nội
tâmthầmlặngnhưngrấtuyênbácnày.Sâuthẳmtrongtráitimmỗichúngta
cómộtnơibiếthếtmọicâutrảlờichonhữngcâuhỏilớnnhấtcủachúngta.
Mỗichúngtađềubiếtchânlýcủamìnhvànhữnggìcầnphảilàmđểtạora
cuộcsốngphithườngchochínhmình.Hầuhếtchúngtađềuđểmấtmốiliên
hệvớicáinguồntrítuệthuầntúytựnhiênnàybởivìcóquánhiềuthứồnào
huyênnáochiếmngựmỗingàycủachúngta.Nhưngtôipháthiệnthấyrằng
khitôicóđượcthờigianimlặng,tĩnhtạivàmộtmình,tiếngnóicủachânlý
bắtđầucấtlên.Vàtôicàngtinvàosựchỉdẫncủanó,cuộcđờitôicàngtrở
nênphongphú.
Đêmhômđó,khoảng9giờ30phút,cómộthộlýđẩychiếcxelăncủamột
bệnh nhân khác vào phòng tôi. Tôi rất vui vì có thêm bạn và lập tức ngóc
đầulênđểnhìnngườibạnmới.Đólàmộtônggià,cólẽkhoảng75tuổi.Ông
cómáitócbạctrắngrấtdàyvuốtngượcrasaurấtkiểucách.Trênmặtôngcó
nhữngđốmnâucólẽlàkếtquảcủanhiềunămdãidầunắnggió.Từvẻngoài
yếunhượcvàhơithởnặngnhọccủaông,tôiđoánrằngôngốmrấtnặng.Tôi
cũngnhậnthấyôngđangbịđaugìđó-ôngluônnhắmmắtvàkhẽrênkhi
anhhộlýchuyểnônglêngiường.



Sau khoảng 10 phút, vị khách từ từ mở mắt. Tôi như bị mê hoặc: đôi mắt
ôngxanhbiếc,toátlênvẻtinhanhvàsángquắckhiếnsốnglưngtôinổigai
ốc.Tôilậptứccảmthấyngườiđànôngtrướcmặtmìnhcóchiềusâutrithức
rấthiếmhoitrongcáithếgiớiđầyrẫykhókhănvàhốihảnày.Tôicảmthấy
mìnhđangdiệnkiếnmộtbậcsưphụ.
“Chào anh,” ông khẽ lên tiếng với phong thái rất quý phái. “Có vẻ như
chúngtasẽởđâycùngnhaumộtthờigian.”
“Vâng-đâykhôngphảilànơihayhonhấtđểcómộttốithứSáu,phảikhông
bác?”Tôitrảlờivớimộtnụcườiniềmnở.“CháutênlàJack,”tôinói,giơ
caotaylênlàmđộngtácchào.“JackValentine.Tuầntrước,cháubịtainạn
xehơivàkếtquảlàcháusẽphảinằmtrênchiếcgiườngnàymộtthờigian,cả
ngàynaycháuthấyrấtcôđơn,chonêncháurấtvuiđượcgặpbác.”
“Tôicũngvuiđượcgặpanh,Jack.TôilàCal.Tôiđãởbệnhviệnnày,quađủ
các khoa, bảy tháng nay rồi. Tôi đã được khám, điều trị, và theo dõi còn
nhiềuhơncảmứctôicóthểhìnhdungđược.Tôisợcáicáchtiếnhànhmọi
việcchotôi,tôisẽchẳngbaogiờđượcrakhỏiđây,”ôngnóikhẽ,đôimắt
ngướclêntrầnnhà.Ôngngừnglạimộtlúc.
“Tôivàođâyvìđaudạdày,chứngbệnhtôinghĩlàdotôiănphảigìđó.Sáu
ngàysau,ngườitađưatôiđihóatrị.”
“Ungthưạ?”Tôihỏi,cốgắngtỏranhạycảmhếtmức.
“Vâng.Lúcbácsĩpháthiệnrabệnh,họthấyrằngnóđãlankhắpcơthểtôi
rồi.Chạycảvàophổi,vàoruột,vàgiờthậmchílêncảđầu,”ôngnóitrong
khirunrẩy đưatay phảivuốtqua máitóc củamình.“Nhưng dùsao,” ông
tiếptụcvớivẻtrầmngâm,“tôicũngđãsốngmộtcuộcđờikháratròsovới
hầu hết mọi người. Tôi lớn lên trong nghèo khó, chỉ có mẹ nuôi nấng. Bà
quảlàmộtphụnữcaoquý.”
“Mẹcháucũngvậy,”tôixenvào.
“Ngàynàotôicũngnghĩđếnmẹtôi,”ôngCalđáp.“Bàrấtnhạycảm,nhiệt

thành, và mạnh mẽ như thép mới đúc vậy. Bà tin tưởng tôi hơn bất kỳ ai
khác tôi từng gặp và khuyến khích tôi đặt ra những mục tiêu lớn lao, mơ


nhữnggiấcmơvĩđại.Tìnhyêucủabàdànhchotôiđúnglàvôđiềukiện-và
đólàthứtìnhyêuđíchthựcduynhất,Jackạ.Nólàmchotôinhớđếnnhững
gìVictorHugotừngviết:‘Hạnhphúctốithượngcủacuộcđờilàcóniềmtin
rằngchúngtađượcthươngyêu.’Vàchàngtraiạ,tôithựcsựcảmthấyđược
người phụ nữ phi thường đó yêu thương. Anh không phiền nếu tôi chia sẻ
vớianhcâuchuyệncủatôichứ?”
“Khôngsaoạ,”tôiđáp.“Nóithậtlàcháuđangrấttòmò.”
“Haylắm.Chậc,tuổithơtôirấtđơngiảnnhưngvui.Mùahèthìtắmtruồng
trongmấycáivũngcònmùađôngthìngồitrướclòsưởicháyphừngphừng
đểkểchuyệnvàđọcsách.Mẹtôidạytôibiếtyêusách.”
“Cháucũngrấtmêsách,”tôilêntiếng.“Cháuthậtsựkhôngthíchtrườnglớp
lắm,nhưngcháurấtmêsách.”
“Tôicũngynhưvậy.ĐúngnhưnhàtưtưởngvĩđạiJudahibnTibbonnhận
xétmộtcáchrấtsángsuốt:‘Hãybiếnsáchthànhbạnđồnghành.Hãybiến
giásáchthànhnhữngsânchơivàkhuvườnthúvị.’”
“Thậtlànhữnglờituyệtvời,bácCalạ.”
Ôngtiếptục.“Trườnghọckhiếntôiphátchán,nhưngtôilạitìmthấyhứng
khởi từ sách. Tôi sẽ chẳng bao giờ quên mẹ tôi nói rằng một ý tưởng đọc
đượctrongmộtcuốnsáchcókhảnăngthayđổicuộcđờitôi.Sựthậtlà,bà
dạy như vậy, chúng ta không biết cuốn sách nào có chứa ý tưởng sẽ dẫn
chúngtatớichỗthứctỉnh!Nhiệmvụcủatôi,bàthườngnóivớitôibằngtình
yêuthấyrõ,làkhôngngừngtìmkiếmcuốnsáchđó;mộtkhitôitìmranó,tôi
sẽphảicócanđảmhànhđộngtheoýtưởngđóđểđemlạikếtquảchocuộc
đờitôi.CậuJack,vìcậucũngthíchđọc,nêntôisẽchiasẻvớicậumộtcâu
tríchdẫnkhácvềsứcmạnhcủaviệcđọcsách.”
“Tấtnhiênlàđượcạ!”

‘“Muanhiềusáchhơnmứctacóthểđọckhônggìkháchơnlàtâmhồnđang
tiếnđếnvôcùng,vàniềmđammênàylàđiềuduynhấtnângchúngtavượt
[1]
lêntrênbầythúsẽbịdiệtvong.’CâuđólàcủaA.EdwardNewton :“Đó
làtácgiảchúngtađãđượchọcởbậctrunghọc,Calnóitronglúcôngtrở


mìnhtrêngiường.
***
“Thếrồi,khilớnthêmmộtchút,tôitớimộthọcviệnquânsựđểđượcrèn
luyệnvàgiáodụcthêm.Mẹkhôngbaogiờmuốntôixanhà,nhưngtôinhận
đượchọcbổngvàđóthựcsựlàtấmvégiúptôithoátkhỏicảnhđóinghèo.
Sau đó, tôi vào đại học, và ở đó, ngay ngày đầu tiên ở trường, tôi đã phải
lòngmộtcôgái18tuổicómáitócvàngvànướcdatrắngtrẻo.Tôigặpnàng
tronglớplịchsử,vàđóthựcsựlàtìnhyêusétđánh.Tôichỉbiếtchúngtôi
sinhrađểdànhchonhau.LạyChúa,tôiyêuGrace-nàngthậttrongtrắngvà
tốtbụng.Tôikhôngthểhìnhdungracònngườinàotuyệtvờihơnđểcùng
tôiđihếtcuộcđờinày.”
“MẹcháucũngtênlàGrace,”tôinhớlại.
“Cáitênrấtđẹp,cóphảikhông,Jack?”
“Vâng.”
“SaukhiGracevàtôikếthôn,chúngtôicómộtđứacon,đólàmộtthằngbé.
Tôirấtyêuthằngnhỏ.Đólàmộtthờikỳrấtđặcbiệtchochúngtôi.Chúng
tôi có niềm vui, tiếng cười, tình yêu - những thứ tuyệt vời nhất của cuộc
sống. Thời gian đó, tôi cũng quyết định thử kinh doanh, bắt đầu với một
côngtycungcấpgỗchonhiềunhàthầulớn.Lúcđóđúngthờiđiểmkinhtế
phátđạtvàbùngnổxâydựng.Suốtnhiềunăm,tôikiếmracảtấntiền-hàng
triệuđôla,thậtthế-vàcuộcsốngmàGrace,contraichúngtôi,vàtôibắtđầu
cóquảlànhưrútratừmộtcâuchuyện.Nhưmơ,tôiphảinóivậy,”Calnói,
lắclắcđầunhưthểchínhôngcũngkhôngtinnổi.

“Nhưng,khitôikiếmđượctiềnthìtôilạibịcôngviệccuốnđinhiềuhơn.Tôi
ngàycàngsaonhãngvàítquantâmtớigiađìnhmình.Ngườitavẫnnóirằng
khi chúng ta đi qua cuộc sống, chúng ta phải tung hứng vô số những trái
bóngkhácnhau.Mộtsốtráibóng,vínhưtráibóngsựnghiệpchẳnghạn,làm
bằngcaosu.Nếuchúngtathảchúngxuống,chúngcókhảnăngnảybậttrở
lại.Nhưngmộtsốtráibónglạilàmbằngthủytinh-giađìnhchínhlànhư
vậy. Nếu chúng ta buông trái bóng đó, nó không quay lại. Đó chính là sai
lầmtôimắcphải.Tiềnkhiếnmọithứtrởnênphứctạpvàkhiếntôilạclối.
Tôiđánhmất khảnăng nhìnnhậnnhững giátrị sâuvànhững ưutiên đích


thựcnhấtcủamình.Tôicàngngàycàngxarờigiađìnhmìnhhơnlàxíchlại
gầnhọ.Ngườigiàunhấttrênthếgiới,tôipháthiệnranhưvậy,khôngphảilà
ngườicónhiềunhấtmàlàngườicầnítnhất.Tôiđãmấtcảmộtthờigiandài
đểrútrabàihọcđó.Vàchàngtraiạ,tôiđãphảitrảmộtcáigiárấtđắtcho
nó.”
Tôilắngnghechămchúvàbịcuốnhúttheocâuchuyệncủangườiđànông
đang chia sẻ với tôi những trải nghiệm cuộc đời mình rất thẳng thắn. Tôi
cũnglớnlênmàkhôngcócha,chonêntôirấtthíchnghequanđiểmcủaCal
vềtầmquantrọngcủamộtcuộcsốnggiađìnhvữngchắc.Tôimongmỏicó
một mối liên hệ với người cha mà tôi chưa bao giờ biết và luôn cảm thấy
rằngcuộcđờimìnhthiếuđimộtmảngrấtlớnvìtìnhtrạngkhônghoànchỉnh
này. Tôi cũng cảm thấy thoáng chút buồn do thực tế là mặc dù tôi là một
thanhniênkhátrẻ,nhưngtôivẫnchưagặpđượcmộtngườiphụnữtôicảm
thấycóthểchiasẻcuộcđờimìnhvàbắtđầuxâydựngmộtgiađình.Đólà
mộtkhaokhátmàtôichưahềnhậnratrướcđó.
“Nhưngdùsao,”Caltiếptục,sựnhiệtthànhcủaôngtuôntrào:“thờikỳkhó
khăncũngđếnvớicôngviệccủachúngtôi,lúcnàochẳngvậy,vàtôitrắng
tay.Tôikhôngnóimìnhmấtmộtsốtiềnvàmộtsốtàisảnđâunhé,Jack.Tôi
nói với cậu rằng chúng tôi mất sạch chỉ trong vài tuần. Grace rất sốc và

khôngnguôilolắngvềtìnhcảnhkhókhăncủachúngtôi.Nhưngchúngtôi
lànhữngconngườimạnhmẽ,vàchúngtôiđãcùngnhautìmcáchxâydựng
lại.”
“Quymôkinhdoanhthuhẹplạirấtnhiều,Gracevàtôicũngsốnglốisống
giảndịhơn.Đâycũnglàthờiđiểmchochúngtôinhìnlạimọithứđãxảyra.
Thấtbạithườnggiúpchúngtathứctỉnhvàtrởlạivớibảnngãđíchthựccủa
mình. Do đó, ngay cả khi chúng tôi không hề thoải mái về kinh tế và mối
quan hệ của chúng tôi vẫn đối mặt với những thách thức thì tôi cũng vẫn
trưởng thành thêm rất nhiều với tư cách một con người. Trên thực tế, tình
cảnh bi đát lúc đó đã giúp tôi bắt đầu đi trên con đường tự khám phá và
trưởngthànhcủabảnthânmàtôivẫnđangđingàyhômnay.Nólàmthay
đổicuộcđờitôihoàntoàn.”
“Thếchuyệngìxảyratiếptheo,bácCal?”tôihỏivớivẻquantâmrấtthành
thật,khônghềđểtâmrằngtrờiđãrấtkhuyavàđènđómtrongbệnhviệnđều
đãtắtcả.


“Tôitrởthànhmộttriếtgia,”mộtcâutrảlờirấtthẳngthắnvanglên.
“Mộttriếtgiaạ?Thếcòncôngviệccủabác?RồicònbácGracevàcontrai
cácbácnữa?”
“Triếthọcđơngiảncónghĩalà‘tìnhyêutrithức.’Nhữnggìtôiđangnóivới
cậu,cậuJack,làtôithấyyêutrithứcchẳngkhácgìtôiyêuchínhcuộcsống
này.Tôidànhcảngàytrờitrăntrởvềýnghĩacủacuộcsốngvàsuyngẫmvề
nhữngvấnđềsâuxacủanó.Nhữngđiềumàtrướcđâyđãngốnkhánhiều
thời gian của tôi bắt đầu tỏ ra không mấy quan trọng. Buồn thay, khoảng
cáchgiữaGracevàtôingàycàngxavàcuốicùngchúngtôilythân.Mộtsố
ngườitinrằngcácmốiquanhệđếnvớichúngtanhưnhữngnhiệmvụ.Một
sốmốiquanhệkéodàivàituần,mộtsốdàicảđời-nhưngtấtcảchúngđều
xuất hiện để dạy cho chúng ta những bài học lớn có ý nghĩa thúc đẩy sự
trưởngthànhcủachúngtavớitưcáchlànhữngconngười.Tấtcảnhữnggì

tôi biết là tôi học được nhiều từ quãng thời gian chúng tôi có với nhau.
Nhưngthậtkhôngmay,nàngmangtheocontraiđicùng,vàtôikhôngbao
giờcònđượcgặplạihaingườinữa.Điềuđókhiếntôisuysụp,”ôngCalkể,
giọngrunlên.“Mộtphầntrongtôichếtkhichuyệnđóxảyra.Tôivẫnkhông
saothathứđượcchobảnthânvềnhữnggìtôiđãlàmkhiếnchocuộcsống
giađìnhtanvỡ.VàlạyChúa,tôinhớcontraibiếtchừngnào.”
“Lầncuốitôinghetin,Gracechuyểnđếnvùngkhácvàcốgắngnuôinấng
contraichúngtôibằngnhữngnguồnlựceohẹpmànàngcó.Tôicốgắnggiữ
liênhệvớinàngvàgiúpnàngbớtkhókhăn,nhưngtôibiếttráitimnàngđã
vỡnát,vàvốnrấtkiêuhãnh,nàngchẳngmuốnliêncangìtớitôi.Đâythực
sựlàsailầmlớnnhấtcủađờitôi,đểmấtgiađìnhmình.Vợvàcontraitôi
đem lại cho tôi những khoảnh khắc vô cùng hạnh phúc, những điều tôi đã
khôngnhìnthấychotớikhiđãquámuộn.Nhưngnhữngsailầmlớnnhấtcủa
chúng ta cũng đem lại những bài học lớn nhất. Giờ tôi đã khôn hơn. Tôi
đoánrađượcmánhlớithựcsựtrongcuộcsốnglàđưaranhữngtiênđoántừ
những nhận thức muộn màng trước đó để nhìn thấu được bản chất bên
trong.”
“Cáchnóihaylắm,bácCalạ.Nhữnggìcháuhiểutừnhữngđiềubácnóilà
trongcuộcđời,rấtcầnđểquákhứcủachúngtaphụcvụchochúngta.Có
phảithếkhôngạ?”
“Rất đúng. Chính xác như vậy. Chẳng có gì sai khi phạm sai lầm cả - đó


chínhlàcáchconngườitrưởngthành.Chúngtasinhrađểphạmsailầm,vì
sailầmmanglạisựtrưởngthành.Chúngtachỉkhôngnênlặplạicùngmột
sailầm.Hãybiếnmộtvếtthươngthànhtrithức,hoặc,nhưcậunói,hãyđể
quákhứphụcvụchúngta.”
“Màthôi,saukhiGracevàcontraichúngtôirađi,đếnlượtmình,tôicàngđi
sâuhơnvàobảnthân,khépmìnhlạitrướcthếgiớisuốtnhiềunăm,vàtích
cựctựđánhgiávàchấtvấnbảnthân.Niềmđammêcủatôilàtheođuổiviệc

khámpháxemtôilàaivớitưcáchmộtconngườivàtạisaocuộcsốngcủa
tôilạidiễnranhưvậy.Trongmộtthếgiớinơihầuhếtmọingườisốngởphía
bênngoàithìtôilạisốngởbêntrong.Trongmộtthếgiớinơimọingườitrốn
tránhnhữngnỗisợhãicủahọthìtôilạilaovềphíachúng.Vànhữnggìtôi
nhìnthấyngaytrongnhữngphầnsâuthẳmnhấtcủamìnhthậtphithường.”
“Báccóthểchiasẻnhữngđiềubácnhìnthấyởbảnthânkhôngạ?”Tôiháo
hứchỏi,bámsátlấytừnglờicủaôngCal.
“Tôisẽđểcậutìmthấyđiềuđóchochínhcậu,contraiạ,”ôngđáplời,càng
khiếnchotâmtrạngtòmòmãnhliệtcủatôithêmsôisục.“Conbiếtkhông,
tấtcảchúngtađềuphảithựchiệncôngviệcnộitạicủachínhmình.Đólà
tráchnhiệmcaonhấtcủachúngta.Mụcđíchtrungtâmcủacuộcđờilàđánh
giábảnthânvàhiểuđượccáitôiđíchthực-cáibảnngãthậtsự-cùngtổng
thểconngườimình.Biếtđượcthêmnhiềuvềbảnthânđểcóthểlàmđược
hơn nữa cho thế giới chính là hành trình tối thượng. Thành công thật sự
trongcuộcđờilàmộtcôngviệcnộitại,conbiếtkhông?”
“Cháuhoàntoànhiểuạ.”
“Nhữnggìtôikhámpháđượclànhữngkhobáuquýgiánhấtmộtconngười
sẽtìmrachínhlànhữngkhobáuẩnsâutrongtráitimhọ.Nhữngmónquà
tuyệt vời nhất của cuộc đời là những món quà nội tâm chỉ được hé lộ cho
nhữngngườicócanđảmnhìnxahơnbềngoàicuộcsốngcủamình.”
Tôimấtmộtlúcđểsuynghĩvềnhữnggìôngnói.“Thậtđángtiếc,bácCalạ,
cháuchưabaogiờlàngườipháttriểnbảnthâncả.Cháulàmviệcchomột
công ty quảng cáo, cho nên cháu suốt ngày ở trong thế giới của doanh
nghiệp.Tấtcảđềunhằmkiếmtiềnvàtrôngsaochoổn.Cháukhôngtựhào
lắmvớicáicáchthếgiớicủacháuvậnhành,nhưngcháuhọcđượccáchchơi
tròchơinày.Vàcháuchơikhátốt.Cháucómộtchiếcxehơicáucạnh,hayít


nhất là cháu đã từng có một cái. Cháu có một căn hộ ấm cúng và những
ngườibạnchơiđược.Nhưngcuốimỗingày,cháuvẫnkhôngcảmthấyhạnh

phúc,vẫncònthiếucáigìđó.Cháuthậtsựhiểunhữnggìbácđangnóivề
chuyệnthànhcônglàmộtcôngviệcnộitâm.Nếucháucảmthấyổnvớibản
thânmình,cháubiếtcháusẽcảmthấytốthơnnhiềuvềcuộcsốngcủamình.
Do đó, cháu có thể bắt đầu ‘công việc bên trong’ như lời bác nói từ đâu
đây?”
“Concóthểbắtđầubằngviệckếtnốivớicáichếtcủamình,Jackạ.Nghĩvề
cáichếtlàmộtsựkhẳngđịnhcuộcsốngrấtmạnhmẽ,conhiểukhông?”
“Thậtsao?”
“Chắcchắnnhưvậy.Chỉkhichúngtakếtnốithậtsâusắcvàtìnhcảmvới
thựctếrằngcuộcsốngcủachúngtarấtngắnngủivàthờigiancủachúngta
rấthạnchếthìchúngtamớicóthểsốngtrọnvẹn,vàlàmchomọithờikhắc
củachúngtađềulànhữngkhoảnhkhắcđánggiá.Nếuconchỉcònsốngđược
mộtnăm,tacárằngconsẽsốngrấtkhácsovớilúcnày.Consẽquyếttâm
sốngmàkhôngphảihốitiếc;consẽtậndụngmọicơhội;consẽmạohiểm
mởrộngtráitimmìnhđểyêuthương;vàconsẽsốngvớitấtcảđammê,tận
hưởng,vàtậptrungvàonhữnggìđánggiá.”
“Tậptrungvàonhữnggìđánggiá,ýbáclàsaoạ?”Tôihỏi.
ÔngCaltừtừngồidậyvàvớilấycâybútchìnằmtrênchiếcbànbêncạnh.
“Hãysốngnhưcáibútchìnàyvàconsẽcómộtcuộcsốngtốtđẹp,”ôngnói
bằngmộtgiọngrấttựtin.“Quánhiềungườitrongchúngtasốngnhưcâybút
chìchưagọt.Chúngtacầnmàisắctrọngtâmcủamìnhvàsốnghếtmìnhgiốngnhưmộtchiếcbútchìđãđượcgọtsắcnhọn.Đâylàcáchconthiếtkế
vàsauđótạodựngtrảinghiệmcuộcsốngphithườngchobảnthân.Nhàvăn
[2]
MichelEyquemdeMontaigne nóithếnày:‘Kiệttácvĩđạivàrựcrỡcủa
loài người là sống hết mình. Tất cả những điều khác đều chỉ là đạo cụ và
những thứ thêm thắt không đáng kể mà thôi.’ Con thấy đấy, Jack, hầu hết
chúng ta sống như thể chúng ta có toàn bộ thời gian trên cõi đời này. Tự
chúngtaphủnhậnnhữngđammêcủamìnhvàchúngtatrìhoãnnhữnggiấc
mơcủachúngta.Nhưngcuộcsốngthậtsựlàmộtmónquàdễvỡ,vànócần
chúngtasốngngaytừlúcnày.cảhaichúngtađềukhôngbiếtchúngtacòn



đượcbaonhiêucáingàymai.Xinhãytintavềđiểmnày.”
***
“Cháu sẽ làm như vậy,” tôi nói rất chân thành và cảm thấy những bài học
mìnhnhậnđượctừngườibạnmớinàylàrấtquantrọng.
“Hãytậptrungvàonhữnggìthậtsựcóýnghĩavớicuộcđờicon.Giờtađã
giàdặnvàkhônngoanhơn,tapháthiệnrarằngnhữnggìtatừngtintưởnglà
lớnlaotrênthựctếlạilànhữngchuyệnrấtnhỏnhoi.Vàtấtcảnhữngđiều
mà trước đây ta tin là nhỏ nhoi, những điều không đáng kể hóa ra lại là
nhữngthứlớnlao-nhữngthứmàthựctếlạicóýnghĩanhất.”
“Nhưnglàmthếnàocháucóthểkếtnốiđượcvớicáichếtcủacháu?”
“HãytựhỏimìnhnhữngCâuhỏiCuốicùng,”câutrảlờirấtrõràng.
“NhữngCâuhỏiCuốicùngư?Cháuchưangheđến,bácCalạ.Bácđangnói
đến chuyện gì vậy?” Tôi ngồi dậy trên giường, hoàn toàn sững sờ trước
nhữnggìtôinghethấytừngườiđànôngkỳlạvàcóphầnbíẩnnày.
“Khiconnằmtrênchiếcgiườngchờchếtvàthởnhữnghơicuốicùng,sẽchỉ
cóbacâuhỏihiệnratrongtâmtrícon.ĐâylànhữnggìtagọilànhữngCâu
hỏiCuốicùngcủamộtconngười.Vàvìchúngsẽlànhữngđiềuquantrọng
nhất vào cuối đời con nên tại sao lại không mạnh dạn biến chúng thành
nhữngđiềuquantrọngnhấtcủaconngayngàyhômnay?”
“Nhữngcâuhỏiđólàgìạ?”Tôihỏi,cảmthấynhữnggìtôisắpnghecóthể
thayđổicuộcđờimình.
“Chúngrấtđơngiản:‘Tađãsốngmộtcáchkhônngoanchưa?’‘Tađãyêu
thươngchưa?’và‘Tađãcônghiếnthậtnhiềuchưa?’”
“Báccóthểgiảithíchtừngcâuđượckhông?”Tôiháohứchỏi.“Cháubiếtđã
muộnrồi,nhưngthôngtinnàythậtsựcóthểthayđổimọithứvớicháu.”
“Jack,mặcdùtacầnngủmộtchútnhưngtađánhgiácaosựnhiệtthànhcủa
con.Rõràngtrongđầutathấyrằngconvàtacólýdođểgặpgỡnhau.Đó
chínhlàcáchthứcthếgiớinàyvậnhành.Mọingườisẽđếnvớiconvàođúng



thờiđiểmconcầnhọchỏibàihọcmàhọxuấthiệnđểdạyconnhất.”
“Cháutinđiềuđó.”
“Thếgiớicủachúngtalàmộtnơirấtkhônngoan,vàcuộcđờicủachúngta
mởratheomộtloạtnhữngquyluậttựnhiênmàkhôngcógìcóthểtuyệtvời
hơnthế.Conngườichúngtanghĩrằngcuộcsốngcủachúngtabịchiphối
bởinhữngsựkiệnngẫunhiênvàrằngnhữngngườiđếnvàđiđềuthuầntúy
dotìnhcờ.Sovớichânlýthìkhôngcòngìkhácnữa.Trongthếgiớichúngta
khônghềcósựhỗnloạn,chỉcótrậttự.Khônghềcósựtrùnghợp-không
hề.Cuộcsốngcủachúngtakhôngphảidovậnmayhaybấthạnh,màdomột
quátrìnhrấtthôngminhđượcvạchranhằmgiúpchúngtapháttriểnthành
cáibảnngãtốtđẹpnhất.”
“Làmsaobácbiếtđượcđiềunày?”
“Tachỉmớibiếtthôi.Vàconcũngsẽnhưvậy,”ôngCalquảquyếtnói.
“Tuyệtvời,”tôiđápvàchìmtrongsuyngẫm.
“Conđượcsinhrađểdànhnhữngmónquàtặngcủaconchothếgiới.Nhưng
cáchthứclàtrướckhiconcóthểtỏasángnhưmộtconngười-ýtalàthực
sựtỏasáng-thìconphảithựchiệncáicôngviệcnộitâmmàtađãnóilúc
trước.Conphảitìmcáchhiểubảnthân;conphảinhìnvàonhữngniềmtin
hạnhẹpcủamìnhvàtáitạolạichúng.Vàconphảiphântíchđượcnhữnggiả
thiếtsailầmmàconcóvềviệcconcóthểlàgì,cógì,vàlàmgìvớitưcách
mộtconngườiđểrồisauđóchỉnhsửalạichúng.Còncầnnhậnthứcđược
những cách phản ứng và hành động của mình trong những kịch bản khác
nhaucủacuộcđờivàtáitạolạichúng.Vàconphảigiảiquyếtnhữngnỗisợ
hãicủamìnhvàvượtquachúng.Khiđóconcóthểmởrộngtráitimmìnhvà
quan tâm nhiều tới hạnh phúc của người khác hơn là hạnh phúc của chính
con. Và một khi con làm được như vậy, thật ngược đời là con sẽ trở nên
hạnhphúc.”
“Nhưvậytấtcảđượcsắpxếptheomộtcáchrấtcóphươngpháp,”tôinói,

tổng kết lại kiến thức mình vừa được tiếp cận. “Thế giới có trật tự và quy
luậtriêng.Cháuđoánđiềuđầutiêncháuphảilàmlàhiểunhữngquyluậttự
nhiênchiphốithếgiớiphảikhôngạ?”


“Phải,contraiạ,”ôngCalđáp,hàilòngthấyrõtrướcsựcởimởcủatôiđối
vớitriếtlýcủaôngvềcuộcsống.“Mộtkhiconđểmìnhtuânthủtheonhững
quy luật ấy, con sẽ tiếp cận được sức mạnh đích thực của con. Con sẽ trở
thànhmộtlựclượngcủatựnhiên,vàcuộcsốngcủaconsẽchuyểntừvịthế
một cuộc đấu tranh thành một cuộc sống dễ dàng và suôn sẻ. Con sẽ trở
thành những gì con từng mơ ước. Rất tự nhiên, con sẽ đưa vào cuộc đời
mìnhtấtcảnhữnggìtráitimconkhaokhátmàkhônghềtốncôngsức.Cuộc
sốngcủaconsẽbắtđầuhoạtđộng,giốngnhưcóphépmàudẫndắt.”
Tôilĩnhhộinhữnggìôngnóimộtlúcrồimớilêntiếng:“Cháubănkhoăn
khôngbiếtchínhxáccháunênbắtđầutừđâu.Cháuxinthúnhậnrằngđâylà
mộtgiaiđoạnđấutranhđíchthựcđốivớicháu.Cháuthậtsựkhôngcònbiết
mìnhlàainữa,vàcháurấtnônnóngmuốnlàmchocuộcsốngcủamìnhtốt
đẹphơn.Gầnđây,cháuvừachiataybạngái.Cháukhôngthểtiếptụccông
việccủamình.Cháuchưabaogiờcónhiềutiềnvàocuốitháng,mặcdùcháu
cómứclươngkháổn.Vàdườngnhưsâuthẳmbêntrongcháuluôncókhát
khaomuốnsốngmộtcuộcsốnghoàntoànkhác.”
“Hãytinvàokhátkhaođó,contraiạ.”
“Saocơạ?”tôihỏi,khôngdámchắcrằngtôiđãngheđúngnhữnglờiông
nói.
“Hãy tin vào khát khao đó,” ông Cal nhắc lại. “Ta đã học được từ những
người thầy của mình rằng chỉ khi chúng ta đi sâu vào những cảm xúc và
mongmuốnmàhầuhếtchúngtatìmcáchlảngtránhthìchúngtamớitìmra
nhữngcâutrảlờilớnnhấtchomình.Nhữngcảmxúccủachúngtachochúng
ta sự sáng suốt lớn lao và truyền tải kiến thức trong tri giác tiềm thức của
chúngta.Vàtrigiáctiềmthứccủachúngtachínhlàmắtxíchgắnkếtchúng

tavớitrithứccủavũtrụ.Suynghĩcóýthứccủachúngtarấthạnchế,nhưng
suynghĩtiềmthứccủachúngtathìvôcùngvôtận.”
“Conbiếtkhông,hầuhếtchúngtaphủnhậnnhữngcảmxúccủamình.Xã
hội dạy chúng ta làm việc đó. Từ khi còn rất trẻ, chúng ta đã chia tay với
cáchcảmnhậncủachínhmình.Ngườitabảochúngtađừngkhóclóc,đừng
cườiquáto,vàcảmthấybuồnhaythậmchícótâmtrạnggiậndữlàviệcrất
sailầm.Nhưngnhữngcảmxúccủachúngtakhônghềđúnghaysai-chúng
chỉđơngiảnlànhữngcảmgiác,vàlàmộtphầnquantrọngtrongtrảinghiệm
củaconngười.Phủnhậnchúngchínhlàcáchconđanggiếtchếtmộtphần


×