Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.34 KB, 2 trang )
BÀI THI THUYẾT TRÌNH TRONG HỘI THI GVCN GIỎI CẤP HUYỆN
Kính thưa quý vị đại biểu! Kính thưa Ban Giám Khảo! Thưa toàn thể hội thi!
Tôi tên là: Vũ Hương Lan - Giáo viên trường tiểu học Tân Thành.
Lời đầu tiên cho phép tôi được gửi tới các quý vị đại biểu, Ban giám khảo và
toàn thể hội thi lời kính chúc sức khỏe và lời chào trân trọng nhất. Chúc cho hội thi
thành công tốt đẹp!
Kính thưa Ban giám khảo và toàn thể hội thi!
Trong gần 4 năm làm công tác chủ nhiệm lớp, tôi đã từng trải qua rất nhiều
cung bậc cảm xúc, những kỉ niệm xen lẫn vui buồn. Trong đó, câu chuyện về cô học
trò Khánh Linh luôn làm tôi nhớ mãi. Câu chuyện mang tên: “Nhật Kí Của Linh”.
Năm học 2016 – 2017, tôi được nhà trường phân công chủ nhiệm lớp 2B. Lớp
tôi hầu hết em nào cũng ngoan và chăm học. Buổi chiều hôm ấy, trong tiết hướng dẫn
tự học Toán, tôi giao việc cho các em học thuộc bảng cửu chương và chuẩn bị một số
hoạt động ứng dụng. Sáng hôm sau, khi tôi vừa bước vào lớp, trưởng ban học tập đã
báo cáo rằng cả lớp đều hoàn thành việc cô giao, chỉ có Khánh Linh là thiếu thôi cô ạ.
Tôi ngạc nhiên vì Khánh Linh vốn là một học sinh rất ngoan và chăm học. Tôi
nhẹ nhàng hỏi em lí do. Em ấp úng không trả lời, hai hàng nước mắt chảy dài. Bỗng
cô bạn ngồi kế bên của Linh đứng dậy thưa:
- Thưa cô, ngày nào bạn ấy cũng viết nhật kí cho bố đấy ạ!
Tôi bỗng sững lại, chẳng phải tháng trước, tôi và các em trong lớp đã cùng đi
dự đám tang bố của Linh hay sao? Tại sao em còn viết nhật kí cho bố? Tôi không hỏi
em thêm nữa. Cuối buổi học, tôi gọi điện cho mẹ Linh và hẹn chị ngày mai đến
trường gặp tôi.
Sáng hôm sau, mẹ Linh đến, tôi trao đổi với chị về tình hình học tập của em
thời gian gần đây. Nghe xong chị buồn lắm. Đôi mắt ngấn lệ. Chị cho biết từ khi bố
Linh mất sau một vụ tai nạn, em cũng trở nên lầm lì, ít nói hơn, không muốn trò
chuyện cùng ai. Ngày nào cũng thế, bất chấp sự khuyên giải của mẹ, em vẫn cứ ra mộ
của bố rồi khóc mãi ở đó không chịu về. Tối tối, Linh không học bài chỉ ngồi viết
nhật kí. Nghe tâm sự của chị, lòng tôi chợt trùng xuống, tôi an ủi, động viên chị sớm
vượt qua nỗi đau và sẽ giúp đỡ Linh tiến bộ.