HỌC TẬP VÀ LÀM THEO PHONG CÁCH HỒ CHÍ MINH VỀ XÂY DỰNG
PHONG CÁCH, TÁC PHONG CÔNG TÁC CỦA NGƯỜI CÁN BỘ, ĐẢNG VIÊN
Phong cách và tác phong là hai khái
niệm thường đi đôi với nhau. Phong cách
sáng cho mọi người, mọi thế hệ người Việt
Nam học tập và làm theo.
hàm nghĩa rộng hơn, thể hiện những cung
Từ khi còn nhỏ, Hồ Chí Minh sớm
cách, cách thức hành xử của một người hay
tiếp nhận một nền giáo dục Nho học, từ đó
một nhóm người, được thể hiện nhất quán
đã định hình một phong cách nền nếp, ngăn
trong lao động, học tập, sinh hoạt, tạo nên
nắp, cần mẫn. Những năm tháng bôn ba ở
cái riêng của họ, phân biệt họ với những
nước ngoài, lăn lộn với cuộc sống của
người khác. Phong cách hình thành trên cơ
người lao động, hòa mình trong phong trào
sở những yếu tố về tư tưởng, đạo đức, lối
công nhân đã hình thành ở Hồ Chí Minh
sống, tài năng, sở trường, khí chất…
một phong cách làm việc khoa học, quý
Tác phong hàm nghĩa cụ thể hơn so
trọng thời gian và sắp xếp công việc hàng
với phong cách. Có thể hiểu tác phong là sự
ngày một cách cụ thể, hợp lý. Những trải
thể hiện ra bên ngoài của phong cách, tạo
nghiệm cùng với những tác động và ảnh
thành lề lối làm việc, thói quen ứng xử, nề
hưởng của các yếu tố văn hóa phương Đông
nếp sinh hoạt...Trong chuyên đề này chúng
và phương Tây đã hình thành trong con
ta sẽ sử dụng nhất quán khái niệm “phong
người Hồ Chí Minh một phong cách làm
cách Hồ Chí Minh” với cả hai nghĩa “phong
việc, phong cách lãnh đạo đặc trưng. Những
cách” và “tác phong”.
điểm nổi bật trong phong cách của Hồ Chí
Phong cách làm việc và phong cách
Minh được thể hiện trên các bình diện lớn
lãnh đạo của Chủ tịch Hồ Chí Minh mang
là: 1) Phong cách về tư duy, trước hết là tư
dấu ấn riêng, gắn liền với tư tưởng, đạo đức,
duy về phép biện chứng duy vật, xuất phát
lối sống, mục đích sống của Hồ Chí Minh;
từ thực tiễn để trở lại biến đổi thực tiễn với
vừa dân tộc vừa hiện đại, vừa khoa học vừa
những đặc trưng, như phong cách tư duy
cách mạng, vừa cao cả vừa thiết thực, tạo
khoa học, cách mạng và hiện đại; độc lập,
thành một chỉnh thể nhất quán, có giá trị
tự chủ và sáng tạo; hài hòa, uyển chuyển, có
khoa học, đạo đức, thẩm mỹ; là tấm gương
lý có tình trong mọi hoạt động. 2) Phong
cách làm việc, được thể hiện trước hết ở
phong cách lãnh đạo; làm việc khoa học và
thì cứ đặt ra, rồi báo cáo sau, miễn là được
luôn đổi mới, sáng tạo. 3) Phong cách diễn
việc”.
đạt, thể hiện ở cách nói, cách viết giản dị,
Hồ Chí Minh yêu cầu cán bộ, đảng
cụ thể, thiết thực; diễn đạt ngắn gọn, cô
viên phải có phong cách làm việc quần
đọng, hàm súc, trong sáng có lượng thông
chúng, xuất phát từ vấn đề có tính nguyên
tin cao, sinh động, gần gũi với cách nghĩ
tắc về vai trò của quần chúng nhân dân: “Dễ
của quần chúng, gắn với những hình ảnh, sự
mười lần không dân cũng chịu. Khó trăm
ví von, so sánh cụ thể, luôn luôn biến hóa,
lần dân liệu cũng xong”. Phong cách quần
nhất quán mà đa dạng. 4) Phong cách ứng
chúng yêu cầu cán bộ, đảng viên phải gần
xử, thể hiện ở sự khiêm tốn, nhã nhặn, lịch
gũi quần chúng, lắng nghe và thấu hiểu
thiệp; chân tình, nồng hậu, tự nhiên; linh
mong muốn của quần chúng, phải thường
hoạt, chủ động, biến hóa. 5) Phong cách
xuyên đi xuống cơ sở mà mình phụ trách,
sống, thể hiện ở sự cần, kiệm, liêm, chính;
tìm hiểu thực trạng đời sống, tâm tư,
sống hài hòa, kết hợp nhuần nhuyễn văn
nguyện vọng, quan tâm đến mọi mặt đời
hóa Đông - Tây; tôn trọng quy luật tự nhiên,
sống của quần chúng. Người khẳng định:
gắn bó với thiên nhiên.
nếu “cách xa dân chúng, không liên lạc chặt
Trong phong cách làm việc của Chủ
tịch Hồ Chí Minh nổi bật lên 4 nội dung chủ
yếu sau:
Thứ nhất, phong cách quần chúng.
chẽ với dân chúng, cũng như đứng lơ lửng
giữa trời, nhất định thất bại”.
Phong cách quần chúng không có
nghĩa là “theo đuôi quần chúng”, vì “Trong
Trong tác phẩm Sửa đổi lối làm
dân chúng, có nhiều tầng lớp khác nhau,
việc (1947), Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: “Bao
trình độ khác nhau, ý kiến khác nhau”. Cán
nhiêu cách tổ chức và cách làm việc, đều vì
bộ, đảng viên phải có bản lĩnh vững vàng để
lợi ích của quần chúng, vì cần cho quần
vừa nâng cao trình độ giác ngộ, dân trí của
chúng. Vì vậy, cách tổ chức và cách làm
quần chúng, tạo ra sự chuyển biến tích cực
việc nào không hợp với quần chúng thì ta
trong nhận thức của một bộ phận quần
phải có gan đề nghị lên cấp trên để bỏ đi
chúng “chậm tiến”, vừa thực hiện tốt vai trò
hoặc sửa lại. Cách nào hợp với quần chúng,
lãnh đạo của mình.
quần chúng cần, thì dù chưa có sẵn, ta phải
Phong cách quần chúng là phải biết
đề nghị lên cấp trên mà đặt ra. Nếu cần làm
cách tổ chức phong trào phù hợp với trình
độ, năng lực thực tế của quần chúng, không
độ ta là chế độ dân chủ, tư tưởng phải được
chủ quan, duy ý chí, áp đặt thực tiễn theo ý
tự do”. Vì thế, cán bộ, đảng viên phải tạo ra
mình. Người cho rằng, “nếu cứ làm theo ý
được không khí dân chủ thực sự trong nội
muốn, theo tư tưởng, theo chủ quan của
bộ bằng cách thành tâm lắng nghe và khơi
mình, rồi đem cột vào cho quần chúng, thì
gợi cho đồng chí và quần chúng nói hết
khác nào “khoét chân cho vừa giầy”… “Ai
quan điểm, ý kiến của mình. Được như vậy
cũng đóng giầy theo chân. Không ai đóng
thì quần chúng mới hăng hái đề ra sáng
chân theo giầy” và Người khẳng định:
kiến, “học hỏi sáng kiến của quần chúng để
“cách làm việc, cách tổ chức, nói chuyện,
lãnh đạo quần chúng”. Những sáng kiến đó
tuyên truyền, khẩu hiệu, viết báo, v.v. của
được coi trọng, được khen ngợi thì những
chúng ta, đều phải lấy câu này làm khuôn
người có sáng kiến càng thêm hăng hái làm
phép”: “Từ trong quần chúng ra. Về sâu
việc.
trong quần chúng”, “dựa vào lực lượng
quần chúng”.
Phong cách dân chủ của cán bộ,
đảng viên không chỉ khơi nguồn sáng tạo,
Phong cách quần chúng của cán bộ,
phát huy tinh thần cống hiến của quần
đảng viên được thể hiện phải biết tin dân,
chúng nhân dân mà còn làm cho tổ chức cơ
tôn trọng dân, sẵn sàng tiếp thu ý kiến dân
quan, đoàn thể thêm gắn bó. Nói về sức
phê bình và kịp thời sửa chữa, phải giản dị,
mạnh của dân chủ, Người từng nói: “thực
hòa đồng với quần chúng, không cho phép
hành dân chủ là cái chìa khóa vạn năng có
mình hưởng điều gì có tính chất “đặc
thể giải quyết mọi khó khăn”. Nếu cán bộ,
quyền, đặc lợi”. Khi cán bộ, đảng viên thấm
đảng viên không có tác phong dân chủ hoặc
nhuần tác phong quần chúng, họ sẽ được
“Miệng thì nói dân chủ, nhưng làm việc thì
quần chúng yêu thương, tin cậy, ủng hộ và
họ theo lối “quan chủ” là họ tự tước đi của
khi đó, việc gì họ làm cũng thành công.
mình vũ khí hữu hiệu nhất để hoàn thành
Thứ hai, phong cách tập thể, dân chủ.
nhiệm vụ. Khi đó, dù có “đầy túi quần
Hồ Chí Minh cho rằng, phong cách
dân chủ hay “cách làm việc dân chủ” là
thông cáo, đầy túi áo chỉ thị” mà công việc
vẫn không chạy”.
phong cách hàng đầu mà cán bộ, đảng viên
Hồ Chí Minh đã phê bình cách làm
cần phải có. Người chỉ rõ: Đảng ta thực
việc của một số cán bộ, đảng viên không
hiện nguyên tắc “tập trung dân chủ” và “chế
dân chủ, quan liêu, do đó làm cho những
người có ý kiến, muốn phê bình không dám
vậy”. Việc gì cũng phải điều tra rõ ràng, cẩn
phát biểu “vì không phải họ không có gì
thận rồi mới quyết định và thực hiện đến
nói, nhưng vì họ không dám nói, họ sợ”. Do
nơi, đến chốn. Đặc biệt, đối với những vấn
đó, Người luôn đđ̣òi hỏi cán bộ, đảng viên là
đề mới, phức tạp cần phải làm thử, làm
những người phải có tác phong làm việc tập
điểm trước khi quyết định. Tuyệt đối không
thể dân chủ thật sự. Dân chủ theo tư tưởng
ra quyết định khi chưa có thông tin đầy đủ,
Hồ Chí Minh là dân chủ có định hướng, có
chưa có phương án tính toán hiệu quả.
lãnh đạo, dân chủ phải đi đến sự tập trung
Tránh chủ quan duy ý chí, che giấu khuyết
chứ không phải dân chủ quá trớn, dân chủ
điểm để chạy theo thành tích.
vô tổ chức.
Phong cách làm việc khoa học là làm
Phong cách dân chủ yêu cầu cán bộ,
việc phải có mục đích và kế hoạch rõ ràng,
đảng viên phải sâu sát quần chúng, chú ý
thiết thực. Muốn có kế hoạch khoa học thì
tìm hiểu tâm tư nguyện vọng của quần
cán bộ, đảng viên phải “Việc chính, việc
chúng, quan tâm đến mọi mặt đời sống nhân
gấp thì làm trước. Không nên luộm thuộm,
dân; tin yêu và tôn trọng con người, chú ý
không có kế hoạch, gặp việc nào, làm việc
lắng nghe ý kiến và giải quyết những kiến
ấy”. Hết sức tránh chuyện vạch ra “Chương
nghị chính đáng của quần chúng, sẵn sàng
trình công tác thì quá rộng mà kém thiết
tiếp thu phê bình của quần chúng và sửa
thực” và căn bệnh “đánh trống bỏ dùi” gây
chữa khuyết điểm của mình.
lãng phí tiền của, nhân lực và thời gian của
Thứ ba, phong cách khoa học.
nhân dân.
Phong cách làm việc khoa học đòi
Phong cách làm việc khoa học là
hỏi khi xem xét và quyết định mọi việc đều
phải biết quý trọng thời gian, biết giờ nào
phải điều tra, nghiên cứu, phân tích toàn
làm việc ấy và có năng lực giải quyết công
diện, phải tôn trọng quy trình ra quyết định,
việc một cách tốt nhất trong một thời gian
tranh thủ ý kiến của tập thể lãnh đạo và
ngắn nhất. Người từng nói: “Ai đưa vàng
quần chúng. Người chỉ rõ: “Gặp mỗi vấn
bạc vứt đi, là người điên rồ. Thì ai đưa thời
đề, ta phải đặt câu hỏi: vì sao có vấn đề
giờ vứt đi, là người ngu dại”. Cán bộ, đảng
này? xử trí như thế này, kết quả sẽ ra sao?
viên phải biết tiết kiệm thời gian của mình
Phải suy tính kỹ lưỡng. Chớ hấp tấp, chớ
nhưng cũng phải biết tiết kiệm thời gian cho
làm bừa, chớ làm liều. Chớ gặp sao làm
người khác. Cách tốt nhất là tập trung giải
quyết dứt điểm từng công việc; không ôm
công việc, từ nhỏ đến lớn, thể hiện thường
đồm, làm quá nhiều việc, không dứt điểm,
xuyên về mọi mặt; phải cần, kiệm, liêm,
không
thích:
chính, chí công vô tư, nói phải đi đôi với
“Đích nghĩa là nhằm vào đó mà bắn. Nhiều
làm. Người yêu cầu tất cả cán bộ, đảng viên
đích quá thì loạn mắt, không bắn trúng đích
đều phải nêu gương về đạo đức. Trước hết,
nào”.
mình phải tự làm gương, cán bộ, đảng viên
hiệu
quả.
Người
giải
Phong cách làm việc khoa học yêu
cầu cán bộ, đảng viên giải quyết công việc
“gắng làm gương trong anh em, và khi đi
công tác, gắng làm gương cho dân”.
trên cơ sở dữ liệu khách quan, dựa trên nền
Về vai trò của nêu gương, Người
tảng thực tế để lựa chọn ra phương án khả
nhắc nhở cán bộ, đảng viên: “Trước mặt
thi nhất và phương án ấy phải đặt trong tổng
quần chúng, không phải ta cứ viết lên trán
thể chiến lược lâu dài. Không được rơi vào
chữ “cộng sản” mà ta được họ yêu mến.
“Bệnh cận thị - không trông xa thấy rộng.
Quần chúng chỉ quý mến những người có tư
Những vấn đề to tát thì không nghĩ đến mà
cách, đạo đức. Muốn hướng dẫn nhân dân,
chỉ chăm chú những việc tỉ mỉ”. Cán bộ,
mình phải làm mực thước cho người ta bắt
đảng viên không được vì cái lợi nhỏ trước
chước”. Tự mình phải chính trước mới giúp
mắt mà làm tổn hại đến lợi ích to lớn, lâu
người khác chính. Mình không chính, mà
dài.
muốn người khác chính là vô lý.
Phong cách khoa học đòi hỏi cán bộ,
Người căn dặn cán bộ, đảng viên cần
đảng viên sau mỗi công việc phải biết rút ra
nêu gương trên ba mối quan hệ: với mình,
kinh nghiệm cho lần sau và cho người khác.
với người, với việc. Đối với mình phải
Người viết: “công việc gì bất kỳ thành công
không tự cao tự đại, tự mãn, kiêu ngạo, luôn
hoặc thất bại, chúng ta cần phải nghiên cứu
học tập cầu tiến bộ, luôn tự kiểm điểm để
đến cội rễ, phân tách thật rõ ràng rồi kết
phát triển điều hay, sửa đổi điều dở của bản
luận. Kết luận đó sẽ là cái thìa khóa phát
thân; phải tự phê bình mình như rửa mặt
triển công việc và để giúp cho cán bộ tiến
hằng ngày. Đối với người, luôn giữ thái độ
tới”.
chân thành, khiêm tốn, đoàn kết, thật thà,
Thứ tư, Phong cách nêu gương
không dối trá, lừa lọc, khoan dung, độ
Theo Hồ Chí Minh, mỗi cán bộ,
lượng. Đối với việc, dù trong hoàn cảnh nào
đảng viên đều phải làm gương trong mọi
cũng phải giữ nguyên tắc “dĩ công vi
thượng”, đặt việc công lên trên, lên trước
bình, góp ý cho mình, nhắc nhở mình về
việc tư.
những điều mình đã hứa, đồng thời phải
Hồ Chí Minh cho rằng, muốn nêu
biết tránh căn bệnh hình thức, bệnh “hữu
gương được thì nói phải đi đôi với làm. Nói
danh, vô thực”, chạy theo những thứ hào
đi đôi với làm không chỉ là một chuẩn mực
nhoáng bên ngoài.
trong đạo đức truyền thống mà còn là chuẩn
Trong các nội dung nêu gương, cán
mực đạo đức công vụ tối thiểu. Với cán bộ,
bộ, đảng viên phải luôn luôn nêu gương về
đảng viên, sự thống nhất chặt chẽ giữa nói
tinh thần phục vụ nhân dân. Hồ Chí Minh
và làm, giữa đạo đức và nêu gương đạo đức
nhấn mạnh trách nhiệm phục vụ nhân dân
cần đạt tới sự nhất quán trong công việc và
từ một triết lý sâu xa rằng, cơm chúng ta ăn,
trong đời sống riêng. Địa vị càng cao, uy tín
áo chúng ra mặc đều do mồ hôi, nước mắt
càng lớn, càng phải ra sức hoàn thiện về đạo
của dân mà ra, nên chúng ta phải đền bù
đức, thống nhất giữa nói và làm. Người đòi
xứng đáng cho dân. Vì vậy mà cán bộ, đảng
hỏi cán bộ, đảng viên phải làm kiểu mẫu
viên phải xông xáo, nhiệt tình, sâu sát nhân
trong công tác và lối sống, trong mọi lúc,
dân, gương mẫu và dám chịu trách nhiệm
mọi nơi, nói phải đi đôi với làm để quần
trước dân cả về lời nói và việc làm.
chúng noi theo, để quần chúng tin và tôn
trọng.
Để giáo dục bằng nêu gương đạt kết
quả cao, Hồ Chí Minh chủ trương: “Lấy
Người phê phán những cán bộ, đảng
gương người tốt, việc tốt để hàng ngày giáo
viên “Chỉ biết nói là nói, nói giờ này qua
dục lẫn nhau là một trong những cách tốt
giờ khác, ngày này qua ngày khác. Nhưng
nhất để xây dựng Đảng, xây dựng các tổ
một việc gì thiết thực cũng không làm
chức cách mạng, xây dựng con người mới,
được”. Nhân dân không bao giờ tin cậy
cuộc sống mới". Người khẳng định: “Người
những cán bộ, đảng viên nói mà không làm,
tốt, việc tốt nhiều lắm. Ở đâu cũng có.
nói nhiều làm ít, nói hay làm dở, nói một
Ngành, giới nào, địa phương nào, lứa tuổi
đàng làm một nẻo. Muốn rèn luyện được
nào cũng có”.
phong cách nói đi đôi với làm, cán bộ, đảng
Có thể nói, ở Hồ Chí Minh, phong
viên phải thường xuyên tự kiểm điểm, soi
cách làm việc quần chúng, tập thể dân chủ,
xét chính mình, đồng thời phải khuyến
khoa học và nêu gương gắn bó chặt chẽ với
khích đồng chí và quần chúng nhận xét, phê
nhau, tạo thành một phong cách làm việc
hiện đại. Phong cách đó là những bài học
Chỉ thị 05-CT/TW, ngày 15/5/2016 của Bộ
quý báu đối với cán bộ, đảng viên và nhân
Chính trị về “Đẩy mạnh học tập và làm theo
dân, nhất là khi toàn Đảng, toàn dân, toàn
tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí
quân ta đang tích cực triển khai thực hiện
Minh”.
Tài liệu tham khảo
- Hồ Chí Minh, toàn tập, tập 4, Nxb Sự thật, H.1984
- Hồ Chí Minh, toàn tập, tập 5, Nxb CTQG, H.1995
- Hồ Chí Minh, toàn tập, tập 5, Nxb CTQG, H.2002
- Hồ Chí Minh, toàn tập, tập 1, Nxb CTQG, H.2002
- Hồ Chí Minh: Toàn tập, tập 6, Nxb CTQG, H, 2011