Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Phân tích những nét độc đáo trong thuốc của lỗ tấn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (36.9 KB, 1 trang )

Phân tích Những nét độc đáo trong Thuốc của Lỗ Tấn - Ngữ Văn 12
Bình chọn:

Trong di sản văn học của Lỗ Tấn, Thuốc là truyện ngắn đặc biệt và luôn giữ một vị trí quan trọng, độc
đáo trong cách thức kết cấu, tổ chức không gian, bố trí nhân vật và tái hiện nhân vật.



Phân tích Thuốc của Lỗ Tấn - Ngữ Văn 12



Phân tích hình ảnh "Đường mòn" và "Vòng hoa trong" Thuốc của Lỗ Tấn - Ngữ Văn 12



Ý nghĩa nhan đề “Thuốc” - Lỗ Tấn - Ngữ Văn 12



Tóm tắt truyện ngắn Thuốc của Lỗ Tấn - Ngữ Văn 12

Xem thêm: Thuốc - Lỗ Tấn Học trực tuyến Môn Văn học

Trong di sản văn học của Lỗ Tấn, Thuốc là truyện ngắn đặc biệt và luôn giữ một vị trí quan
trọng, độc đáo trong cách thức kết cấu, tổ chức không gian, bố trí nhân vật và tái hiện nhân vật.
Với kết cấu bốn phần, mạch lạc tạo ra cảm giác kết cấu khai – thừa – luận – kết hay khai –
thừa – chuyển – hợp tương tự như kết cấu của một bài thơ cổ điển, được đánh số thứ tự từ I
đến IV, câu chuyện mang tiêu đề vừa thực vừa biểu trưng – Thuốc – được chia thành hai không
gian rất đặc trưng gắn với nhan đề tác phẩm: không gian quán trà nhà lão Hoa với ba phần và
không gian nghĩa địa với phần còn lại mà độ dài không kém ba phần kia là bao.


Phần khai truyện, tương ứng với phần khai đề của một bài thơ cổ điển, được mở ra từ không
gian thứ nhất bằng một buổi sáng sớm, chưa sáng hẳn song cũng đã chuyển sang một ngày
mới với nội dung chính là mua thuốc. Đó là “một đêm thu gần về sáng, trăng lặn rồi, nhưng mặt
trời chưa mọc”. Bóng tối bao trùm lên không gian ấy, trời không trăng cũng chẳng có sao nên
“ngoài những giống đi ăn đêm, còn thì ngủ say cả”. Để xua đi cái bóng tối ấy, lão Hoa, chủ nhân
của ngôi nhà vừa để ở vừa để bán hàng, đã “đánh diêm, thắp cái đèn nhầy nhụa những dầu là
dầu” để tạo ra một thứ ánh sáng “trắng xanh sáng khắp hai gian quán trà”. Ánh sáng ấy không
làm cho ngôi nhà ấm lên, hay sáng thêm mà chỉ làm cho nó chìm ngập sâu hơn vào bóng tối
đang phủ dày xung quanh, khiến sự trầm lắng có chiều sâu và hoàn cảnh buồn bã thê thảm
hơn. Ánh sáng ấy cũng mang tính chất khác thường. Đã thế sau khi thắp ngọn đèn lồng, lão
Hoa lại “tắt ngọn đèn con”, tắt luôn thứ “ánh sáng trắng xanh” đầy vẻ ma quái, hăm dọa ấy.
Cảm giác về bóng tối bao trùm lại hiện ra khi lão b

Xem thêm tại: />


×