Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (20.13 KB, 3 trang )
Hãy kể lại một câu chuyện cảm động mà em đã chứng kiến
Hơn một tháng trời trước khi bước vào năm học mới, xem buổi truyền hình nào,
đọc tờ báo nào, em cũng thấy nói về tình hình lũ lụt ở đồng bằng sông Cửu Long.
Những ngày ấy, có biết bao việc làm tình nghĩa “lá lành đùm lá rách” làm em xúc
động. Em còn nhớ rõ một việc.
Hôm ấy là ngày chủ nhật, tôi cùng mẹ ra chợ. Trong khi chờ mẹ mua một vài thứ
đồ ăn, tôi chợt nhìn thấy ở phía trước có mấy anh chị thanh niên và mấy bạn thiếu
niên đeo khăn quàng đỏ. Họ đứng thành nhóm. Một chị trong số họ, có khuôn mặt
xinh xắn đang nói gì mà vì xa quá tôi nghe không rõ. Nhóm người tiến dần về phía
tôi.
Lúc họ đến gần, tôi nhận ra có một bạn thiếu niên đi trước, hai tay nâng một cái
hộp gỗ nhỏ. Rồi nhóm người dừng lại. Mấy cô bác bao quanh tôi cũng đứng lại,
hướng về phía chị thanh niên có khuôn mặt xinh xắn đang nói:
– Thưa cô bác, đồng bào ở đồng bằng sông Cửu Long đang bị tai họa lũ lụt rất
nặng nề. Lá lành đùm lá rách, xin cô bác góp chút ít vào quỹ cứu trợ đồng bào
vùng lũ lụt. Chúng cháu là nhóm cứu trợ của Thành đoàn.
Có mấy người nghe vậy thì bước tới, nhét qua khe hở chiếc hộp gỗ mấy tờ giấy
bạc, không biết là bao nhiêu. Lúc ấy ngay bên cạnh tôi, có một người phụ nữ quần
áo trông rất diện, đang cúi xuống mua hàng. Có lẽ mặc cả không xong một món gì
đấy, bà ta đứng thẳng dậy, toan đi thì gặp nhóm cứu trợ.
– Cô ơi, xin cô đóng góp cứu trợ đồng bào bị lũ lụt.
Đôi mắt bà ấy chợt sầm xuống:
– Lại đóng góp nữa!