Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Phân tích bài thơ đồng chí của chính hữu bài 2

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.25 KB, 1 trang )

Phân tích bài thơ Đồng chí của Chính Hữu bài 2)
Bình chọn:

Trên nền hùng vĩ của thiên nhiên, cánh rừng trải rộng, bầu trời lồng lộng, người chiến sĩ đứng vói khẩu
súng và vầng trăng. Đây là một hình ảnh thực trong những đêm phục kích của tác giả, nhưng chính
tầm cao tư tưởng và lí tưởng chiến đấu của quân đội cách mạng đã tạo cho hình ảnh đó một vẻ đẹp
khái quát, tượng trưng.



Phân tích bài thơ Đồng chí của Chính Hữu (bài 1)



Phân tích biểu tượng của hình ảnh: đầu súng trăng treo trong Đồng chí - Chính Hữu và...



So sánh hình ảnh người lính cách mạng ở hai bài thơ Đồng chí - Chính Hữu và Bài thơ...



Phân tích bài thơ Đồng chí của nhà thơ Chính Hữu

Xem thêm: Đồng chí - Chính Hữu

Bài thơ như là lời nói chuyện tâm tình thủ thỉ của hai người chiến sĩ trong một đêm rét chung
chăn. Có hai nhân vật trữ tình là “anh” và "tôi" với những nét riêng của từng người và những
nét chung của cả hai người. Một điều thú vị là nếu đem thay tất cả những chỗ của “anh” bằng
“tôi'” và dĩ nhiên “tôỉ ” lại được thay bằng “anh” thì cả về vần, nhịp lẫn nội dung tư tưởng của bài
thơ hầu nhữ không thay đổi. Sự hoán vị ấy thực hiện được dễ dàng chính bởi vì "’anh" và “ tôi”


rất giống nhau, vì tác giả không nhằm mục đích nói về nét riêng, nét cá thể của “anh” và cùa
“tôi’. Cái đích mà tác giả hướng tới là ĐỒNG CHÍ, là mặt tinh thần của đội quân cách mạng thời
bấy giờ. Vì thế mà khi đọc bài thơ, ta thấy có anh, có tôi, có đôi tri kỷ, có người áo rách vai, có
người quần vài mảnh vá, có bàn chân không giày. Những chi tiết thơ rất chọn lọc gợi nhớ ngay
về một thời các chiến sĩ, vừa rời luống cày, mảnh ruộng “áo vải chân không đi lùng giặc đánh".
Nhưng bài thơ không hề dừng lại ở những nét bên ngoài của các chiến sĩ qua “anh” qua “tôi”,
nhà thơ muốn qui nạp, muốn khái quát lên những nét chung nhất cho quê hương, làng mạc,
anh và tôi, dần dần gần gũi nhau, thân thiết nhau, gắn bó với nhau và hòa lẫn trong nhau. Điều
này thấy rõ trong cả cấu trúc từng câu thơ và cả đoạn thơ.
Quê hương anh...
Làng tôi...
Sự sóng đôi ở cả hai câu t

Xem thêm tại: />


×