Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (22.11 KB, 3 trang )
Đóng vai Mị Nương kể lại câu chuyện Sơn, Tinh Thủy Tinh
Năm ấy, ta vừa mới lớn, được vua cha rất thương yêu chiều chuộng. Vua cha
thường nói với mẫu hậu rằng: “Con gái đầu lòng của ta thật xinh đẹp, hiền lành.
Phải kén được một chàng trai có tài cao, chí lớn, ta mới gả nó đi lấy chồng”.
Rồi một hôm, vua cha cho người đi loan báo khắp nơi rằng nhà vua muôn kén rể
quý. Nhiều chàng trai từ khắp nơi tìm đến, nhưng chưa có ai khiến vua cha vừa ý.
Bẵng đi một dạo, bỗng một hôm, không hẹn mà nên, có hai người đến cùng một
lúc. Một người tự xưng là Sơn Tinh, làm chúa miền non cao. Một người tự xưng là
Thủy Tinh, cai quản miền nước thẳm. Hỏi đến tài năng, hai người đều có tài lạ.
Sơn Tinh có tài năng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía
tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Còn Thủy Tinh cũng không kém. Chàng có
tài gọi gió, gió đến; hô mưa, mua về; trong chớp mắt có thể khiến trời nổi dông
bão, gây ra lụt lội.
Cả hai người đều muôn cưới ta làm vợ. Vua cha lúc bấy giờ rất băn khoăn. Cứ như
ý ta nghĩ thì vua cha có vẻ nghiêng về phía Sơn Tinh hơn. Nhưng, trong hai người,
nhà vua từ chối người nào, chọn người nào thì cũng không tiện. Cha bèn mời các
vị Lạc hầu, Lạc tướng đến để bàn bạc.
Rồi người truyền với hai vị khách cầu hôn rằng cả hai chàng đều rất hợp ý vua cha.
Có được những rể quý như hai chàng, thật là điều đại phúc, cũng là cho đất nước
Vãn Lang này. Nhưng ngặt nỗi vua cha lại chỉ có một đứa con gái, không biết làm
sao. Nhận lời người này tất sẽ phụ lòng người kia. Thật là khó xử.
Để chọn được một trong hai người mọt cách thuạn tình hợp lí, vua cha đã đặt ra
ddieuf kiện rằng sáng sớm ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, vua cha sẽ cho
người ấy đón ta về nhà. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nẹp bánh