Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Dựa vào nội dung tác phẩm lặng lẽ sa pa của nguyễn thành long em hãy đóng vai một nhân vật để kể lại câu chuyện

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.48 KB, 1 trang )

Dựa vào nội dung tác phẩm Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long em hãy
đóng vai một nhân vật để kể lại câu chuyện
Bình chọn:

Chuyến đi này là một chuyến đi thật khó quên trong đời cô kĩ sư. Cô đã gặp được những con người
thật đẹp, thật cao cả. Nó làm cô cảm thấy yêu đời hơn, tự tin với công việc của mình hơn.



Bài 3: Kể lại một giấc mơ, trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày



Bài 1: Kể lại một giấc mơ, trong đó em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày



Kể lại một truyện lạ mà em nhớ mãi.



Kể lại một tấm gương giàu nghị lực làm ta khâm phục và ngưỡng mộ.

Xem thêm: Văn tự sự lớp 9

Lần đầu ra khỏi Hà Nội, qua cuộc đời học trò chật, hẹp và bước vào cuộc sống mới, cái gì cũng
làm cho tôi - một cô kĩ sư mới ra trường lên nhận công tác tại nông trường Lai Châu thấy lòng
háo hức. Trên chặng đường từ Hà Nội lên Lai Châu, tôi đã được quen biết những con người
thuộc những thế hệ khác nhau nhưng họ đã làm cho tôi thấy cuộc sống này thật đẹp, thật tuyệt
vời. Trong cái lặng lẽ của Sa Pa, nghe tên người ta đã muốn nghỉ ngơi nhưng ở đó có những
con người làm việc hăng say. Họ đã nguyện hi sinh tuổi thanh xuân của mình cho đất nước. Họ


để lại ấn tượng đẹp trong lòng tôi cũng như bất kì ai đặt chân lên mảnh đất này.
... Chỉ vài cây số nữa là tới Sa Pa - tôi nghe bác lái xe nói vậy. Tôi bắt đầu háo hức, tò mò, mắt
nhìn xa ngoài cửa kính một cách lặng lẽ mà say mê.
Sau cuộc nói chuyện, giao lưu vui vẻ giữa tôi - bác lái xe - bác hoạ sĩ già thì mọi người bỗng
nín bặt vì cảnh trước mắt bỗng hiện lên đẹp một cách kì lạ... Nắng bây giờ bắt đầu len tới đốt
cháy rừng cây. Những cây thông chỉ cao quá đầu, rung tít trong nắng, những ngón tay bằng bạc
dưới cái nhìn bao che của những cây tử kinh thỉnh thoảng nhô cái đầu màu hoa cà lên trên màu
xanh của rừng. Mây bị nắng xua, cuộn tròn lại từng cục, lăn trên các vòm lá ướt sương, rơi
xuống đường cái, luồn cả vào gầm xe...
Thiên nhiên, cảnh vật nơi đây làm cho tôi mất đi suy nghĩ về một Sa Pa buồn mà thay vào đó,
là một Sa Pa tươi vui, khoẻ khoắn tràn đầy sức sống như vẫy chào đoàn xe của chúng tôi.
Giữa lúc đó, bác lái xe cho dừng xe để mọi người nghỉ ngơi và có vẻ như vui mừng khi nói sẽ
giới thiệu cho tôi và bác hoạ sĩ một trong những người cô độc nhất thể gian. Đúng là bác lái xe
này thật vui tính khi đặt cho người đó cái tên như vậy. Bác lại còn khẳng định với bác hoạ sĩ một người say mê nghệ thuật rằng: thế nào bác cũng thích vẽ h

Xem thêm tại: />


×