Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Kể lại một giấc mơ hai mươi năm sau em về thăm trường cũ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (38.7 KB, 1 trang )

Kể lại một giấc mơ hai mươi năm sau em về thăm trường cũ.
Bình chọn:

Sân trường nơi chúng tôi hay vật nhau, kéo co hay đá bóng... ngày nay đã có thêm nhiều cây bàng,
cành lá sum suê, tỏa bóng mát. Cây bàng nhỏ bé ngày xưa cạnh thư viện, quả chín chua chua, nhân
hột nó ăn rất bùi. Bây giờ thân cây to bằng người ôm, lá xanh biếc.



Kể lại một kỉ niệm mà em không bao giờ quên: Thanh minh đi tảo mộ.



Kể về 1 người bạn yêu thương.



Kể về một người thân yêu của em: Thầy giáo thương binh.



Giới thiệu một tác phẩm tự sự trong chương trình Ngữ văn 9

Xem thêm: Văn tự sự lớp 9

Thế là tôi đã sang tuổi 35. Sau gần 2 năm trời đi làm ăn xa, lần này tôi mới được về dự hội
trường, nhân dịp 40 năm trường được thành lập và đón nhận Huân chương Lao động hạng Ba.
Trường Trung học cơ sở thân yêu của chúng tôi mang tên Nguyễn Bỉnh Khiêm, vị trạng nguyên
thời nhà Mạc, nhà thơ lớn của Đại Việt trong thế kỉ thứ 16.
Mẹ tôi đã học ở ngôi trường này hơn 40 năm về trước. Sau đó. anh chị em tôi đều từ mái
trường này bước vào đời. Có biết bao kỉ niệm đẹp một thời thơ bé.


Ngôi trường cũ 20 năm về trước chỉ có một nhà 2 tầng gồm 10 phòng học, 2 dãy nhà ngói mái
nhọn, mỗi dãy có 4 phòng. Suốt 4 năm, tôi vẫn học ở phòng số 3 dãy nhà bên trái. Tuy không
được học ở dãy nhà 2 tầng, nhưng tôi vẫn cùng các bạn Kỳ, Anh, Lục, Đại,... bước lên cầu
thang đi dọc hành lang ngó vào các lớp.
Cả trường chỉ có 3 máy vi tính loại cũ. Thư viện trường chưa có nhiều sách. Chỉ có vài cuốn Từ
điển Tiếng Việt. Tiếng Anh là niềm mơ ước của tôi. Tôi quên sao được lần đầu tiên, cô Hương
dạy Văn, cô Hóa dạy Anh, bày cho chúng tôi cách tra Từ điển. Tôi xúc động lắm khi được ngắm
nhìn và nâng cuốn Từ điển Anh - Việt lên đôi tay nhỏ bé của mình. Tôi mơ ước bao giờ mua
được một cuốn Từ điển như thế.
Sân trường rộng mênh mông. Xưa kia là sân có nay được lát xi măng phẳng lì. Cột cờ xưa là
cây bạch đàn bào nhẵn bóng nay là một ống thép không gỉ cao vút. Sáng thứ hai nào, bạn Lệ,
bạn Quý, học sinh xuất sắc của trường, cũng được thay mặt học sinh toàn trư

Xem thêm tại: />


×