Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (52.23 KB, 2 trang )
Đề bài: Em hãy tả quang cảnh một buổi lễ chào cờ đầu tuần ở trường
em.
Bài làm
Thứ hai nào cũng vậy, tôi thường tới lớp sớm hơn mọi hôm vì đó là
ngày chào cờ, một tuần lễ chỉ có duy nhất một lần trong tuần.
Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nha nhởn nhơ
trên bầu trời xanh thẳm. Ánh nắng vàng rực rỡ toả đầy sân. Trong các hàng
ghế ngay ngắn và thẳng hàng của các lớp đã lác đác mấy bạn đang truy bài.
Trên lễ đài, đội trống đã bước ra chuẩn bị. Cạnh lễ đài là cột cờ. Dưới cột cờ
là cái bệ ghi dòng chữ “Năm học 2002-2003 Ban phụ huynh học sinh kính
tặng”. Tiếng bàn tán xôn xao xen lẫn tiếng nói cười ồn ào làm sân trường
thêm náo nhiệt. Bỗng: “Tùng...! Tùng...!Tùng...!” ba tiếng trống vang lên
báo hiệu buổi lễ chào cờ sắp bắt đầu. Vừa nghe tiếng trống, các thầy cô ăn
mặc chỉnh tề nhắc nhở học sinh của mình. Chúng tôi thì đứng dậy, bỏ mũ
nón, sửa sang quần áo, khăn quàng ngay ngắn. Trên lễ đài, tiếng hô dõng dạc
của cô tổng phụ trách vang lên:
- Toàn liên đội chú ý: Nghiêm! Chào cờ...! Chào!
Những em học sinh lớp một, hai, ba và các thầy cô giáo thì đứng nghiêm,
học sinh lớp bốn, năm chúng tôi thì giơ bàn tay phải lên trán, nhưng tất cả
mọi người đều hướng về lá cờ đỏ sao vàng đang tung bay phấp phới trên
đỉnh cột. Nhìn lá cờ, tôi nghĩ đến các chiến sĩ rất kiên cường, bất khuất đã
ngã xuống trong hai cuộc kháng chiến. Quang cảnh lúc này thật trang trọng.
Cảnh vật im phăng phắc, chỉ còn tiếng trống Đội, ngay cả những chú chim
sáo lắm điều cũng ngừng kêu. Khi tiếng trống vừa dứt, chúng tôi hát bài
Quốc ca. Bản hợp ca mạnh mẽ, hùng tráng, đầy khí thế vang lên: “Đoàn
quân Việt Nam đi chung lòng cứu quốc...Tiến lên! Cùng tiến lên! Nước non
Việt Nam ta vững bền!” Tiếp đến là bài Đội ca. Bài hát này đã giúp chúng
tôi yêu quý Đội thiếu niên Tiền Phong Hồ Chí Minh. Vừa dứt lời ca, cô tổng
phụ trách hô to: “Vì Tô quốc xã hội chủ nghĩa, vì lý tưởng của Bác Hồ vĩ
đại, sẵn sàng!” Chúng tôi đồng thanh đáp: “Sẵn sàng!”. Tiếng hô vang vọng
cả sân trường khiến chúng tôi càng mong ước làm được điều đó. Sau đó,