Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (21.01 KB, 1 trang )
Bài vọng cổ
Trên cánh đồng xanh
( Trích trong cuốn Nhơn Mỹ xưa và nay )
Sáng tác : Trònh Văn Linh
Hò
Hò ơ….Gái đất An Giang đảm đang trung
hậu.
Biết nuôi quân chiến đấu lại giỏi việc
cấy trồng.
Ba mùa lúa trổ oằn bông
Cũng như đôi má em hồng thêm duyên.
Vọng cổ
1. Xa cách bao năm nay trở về thăm quê
Nhơn Mỹ, đứng bên cây cầu khỉ lắc lẻo
bắt qua mương khi ánh nắng chiều
buông gió nhẹ thoảng hương nồng…
Nỗi nhớ niềm thương xao xuyến
bên lòng. Thương làm sao khi lúa còn
ngậm sửa, nhớ năm nào có tiếng mẹ ru
đưa. Bước ngập ngừng qua mái trường
xưa, vẵng nghe bên tai tiếng hát học trò.
Ôi quê mình đẹp tựa bài thơ rộn tiếng
chim ca, gọi mùa xuân mới.
2. Em gái thân yêu diệu dàng bên
xóm rẫy đang về đâu chân bước vội qua
cầu. Trông dáng khoan thai che nghiêng
vành nón, in rõ bóng em trên sông nước
xanh màu. Còn nhớ năm xưa khi vào
trận đánh, em gánh gạo băng đồng để
nuôi giải phóng quân. Em hiền lành đâu
khác nụ tầm xuân mà chiến tích lẫy lừng