Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.12 KB, 3 trang )
Phát biểu lễ bế giảng
Kính thưa các vị đại biểu,kính thưa các thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh
thân mến.
Hôm nay trong không khí trang trọng của buổi lễ bế giảng năm học 2008-2009,mỗi
học sinh chúng em đều mang trong mình một cảm xúc riêng,một tâm trạng riêng.Có bạn rất
vui mừng phấn khởi với những thành tích mình đã đạt được, có bạn tiếc nuối vì chưa cố
gắng đạt kết quả tốt, nhưng tất cả đã trôi qua sau 9 tháng miệt mài học tập.
Các bạn ơi thế là đã đến mùa ve kêu phượng nở, đã đến mùa thả diều hái sim. Mùa
hạ đến hoa nắng trải vàng khắp các nẻo đường. Sẽ không còn ngày ngày được đến lớp học
tập và vui đùa cùng bạn bè. Sẽ còn lâu nữa mới được nghe tiếng trống trường thân thương.
Nhưng chỉ sau ba tháng nữa thôi các bạn sẽ được đến học tập tại mái trường này, sẽ lại
được các thầy cô dạy dỗ và dìu dắt. Còn em cũng như các bạn học sinh lớp 9 ở đây sẽ học
tập và rèn luyện tại ngôi trường mới. Sẽ nhận được sự quan tâm dìu dắt của các thầy cô
giáo khác để tiếp tục bước đi trên con đường tương lai của mình.
Trong bốn năm học tập tại mái trường THCS Bảo Cường này là bốn năm đầy ắp
những kỉ niệm, vui có buồn cũng có, là bốn năm chúng em được các thầy cô giáo dạy dỗ,
là bốn năm bạn bè mình cùng nhau vui chơi và phấn đấu. Và hôm nay chúng ta chia tay với
mái trường THCS Bảo Cường, chia tay với các thầy cô giáo để tiếp tục học tập dưới mái
trường THPT.
Kính thưa các thầy cô giáo. Trong bốn năm học vừa qua các thầy cô đã truyền cho
chúng em những kiến thức thật bổ ích và quý giá. Người ta thường nói thầy cô như những
người cha người mẹ thứ hai. Nhưng không chỉ vậy với chúng em, thầy cô còn là người bạn
đáng tin cậy, giúp đỡ và chia sẻ với chúng em những khó khăn trong cuộc sống, chia sẻ với
chúng em những điều thậm chí cha mẹ chúng em không làm được. Thầy cô luôn mang đến
cho chúng em niềm tin tưởng lớn lao. Mọi người thường ví thầy cô như những người lái
chuyến đò tri thức, đưa hết lượt khách này đi trong âm thầm lặng lẽ qua những đoạn sông
dài rồi quay trở về với chuyến đò khác vẫn âm thầm lặng lẽ như thế. Có thể người đi trên
chuyến đò ấy vẫn vô tình không để ý thấy rằng, người đưa ta qua sông vẫn luôn thận trọng
để giữ an toàn cho hành khách qua sông. Bác Hồ đã nói : “ Nghề nhà giáo là nghề cao quý
nhất trong những nghề cao quý”. Qủa thật là như vậy, chúng em biết nói gì đây để bày tỏ
sự biết ơn, lòng cảm phục với các thầy cô giáo, thậm chí chúng em còn ngây thơ và dại