Tải bản đầy đủ (.doc) (8 trang)

THO TINH (vanloc-QuangNgai)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (218.64 KB, 8 trang )

Tình thơ đời thường
TƯƠNG TƯ SẦU
Gặp lại em đêm về không ngủ được
Tương tư sầu rơi rớt suốt năm canh,
Thương và nhớ, em nào đâu biết được!?
Dáng hình em thấp thoáng mãi trong anh.
21/11/2008
ĐÊM NÔ - EN
Đã bao năm anh mới làm quen
Đêm nô-en ở trời... xứ Quảng,
Trên nhà thờ ngọn đèn soi sáng
Đêm nô-en, lạy chúa: A - men!
Và đêm nay anh chẳng có em
Chuông nhà thờ vang lên từng tiếng
Dội vào anh, nỗi lòng tê điếng
Đêm nô-en, anh đứng ngoài hiên.
Giá như anh có phép thôi miên
Anh sẽ hóa có em bên cạnh,
Để xua tan màn đêm giá lạnh
Đêm nô-en, anh chẳng có em!
12/2008
nguyễn văn lộc

-1-
Tình thơ đời thường
BẠN TÔI Ở THU XÀ
(*)
Thu Xà xa lắm ai ơi!
Những đêm tan học bạn tôi khó về
Đường đi vắng vẻ cũng ghê
Thế nhưng bạn vẫn cố về trong đêm


Trời còn làm khổ bạn thêm
Mùa Đông kéo đến triền miên mưa phùn
Đường quê hóa những ruộng bùn
Khiến cho xe đạp sên chùn, chân vương
Chiều nay bạn trễ đến trường
Để khi thầy giảng xem nhường khó nghe
Ngoài trời gió thổ tư bề
Khiến tay bạn lạnh vụng về khó ghi
Thế nhưng chẳng quản ngại chi
Bởi vì bạn đã kiên trì lâu nay
Công việc vất vả tối ngày
Đêm đêm bạn vẫn đến đây học hành
Lo vì sự nghiệp công danh
Cho nên bạn phải gắng mình trong đêm
Bạn ơi, hãy cố gắng lên!
Ngày mai trời sẽ trở nên sáng ngời.
8/2000
(*) Thu Xà thuộc Xã Nghóa Hòa, Huyện Tư Nghóa, Tỉnh Quảng Ngãi.
nguyễn văn lộc

-2-
Tình thơ đời thường
NƠI ẤY MỘT LÀNG QUÊ
Phía Đông biển rộng mênh mông
Phía Tây có một dòng sông chảy dài
Làng quê nằm ở giữa hai
Lắng nghe tiếng sóng ru hoài đêm đêm
Sương mù đợi nắng mai lên
Líu lo chim hót càng thêm mặn nồng
Xa xa tiếng vọng bên sông

Có cô thôn nữ còn đang gọi đò
Thơ ngây áo trắng học trò
Cắp sách, nghiêng nón... đứng chờ qua sông
Thẹn sao đôi má đỏ hồng?
Tóc mây nhẹ xõa bềnh bồng sau vai
Long lanh một cặp mắt nai
Trông cô như thể một loài hoa xinh
Cành cây gió khẽ rung rinh
Hình như cây cũng tâm tình như ta
Sông dài, biển rộng bao la
Nắng chiều rơi rớt mái nhà vàng ươm
Thoáng nhìn qua những khóm vườn
Lá xanh, hoa thắm, trái tròn tróu cây
Làng quê ai đó - nơi đây?
Mới nhìn đã thấy ngất ngây mặn mà
Dòu dàng khúc nhạc tình ca
Làng quê ai đó, hay là quê tôi?
Khi về nơi ấy xa xôi
Cho tôi xin gửi đôi lời nhớ thương
Xa rồi lòng thấy vẫn vương
Nên lòng ngỡ tưởng quê hương của mình
Làng quê nghóa nặng, sâu tình
Biết bao nhung nhớ bóng hình… người xưa!
7/ 2000.
nguyễn văn lộc

-3-
Tình thơ đời thường
HỎI TRĂNG ?
Chao ôi, trăng đẹp quá!

Sao lạnh buốt hồn ta,
Sao lòng ta thổn thức?
Bởi trăng đẹp... tựa hoa!
Trăng lọt qua vòm lá
Đậu lên nhánh tre sà,
Lung linh như sương sớm
Chưa đụng đã vỡ òa.
Nơi này sông không có,
Nơi đó có sông mà...!
Bao nhiêu con sóng lớn
Vỗ dào dạt trong ta.
Trăng đẹp tựa như hoa
Trăng ướt đẫm sương sa,
Trăng làm ta nhớ đến
Bến đò chốn quê xa...!
Đêm nay trăng sáng quá
Trăng ơi, hiểu lòng ta?
Bến sông, con đò nhỏ
Đã có khách nào qua?
Này trăng ơi, có biết?
Xin hãy nhắm giùm ta,
Khi nào trăng còn sáng
Lòng còn nhớ bao la...!
nguyễn văn lộc

-4-
Tình thơ đời thường
VALENTINE
Ngày lễ tình nhân em ở đâu?
Tình anh cô lẻ - trái tim sầu,

Cầu chúc em sẽ cùng người mới
Trọn tình, chung thủy - mãi bên nhau!
14/2/2009
HƯƠNG GIÓ ĐÔNG
Những cánh hoa ơi, chớ có tàn
Cho đời ta mãi được cưu mang,
Hoa tàn xin hãy còn vương vấn
Một chút hương thơm quyện gió hàn.
01/4/2009
nguyễn văn lộc

-5-

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×