MỘT SỐ BÀI THƠ
VIẾT VỀ MẸ
1 - Bài Viết Về Mẹ
Trời cuối năm rồi gió bấc thổi từng
cơn
con lại muốn viết những dòng về mẹ
như câu chuyện tình con chưa được
kể
Vẫn ôm trong lòng thao thức với
thời gian
bảy lượt xuân về con xa mẹ bảy năm
mái tóc mẹ nỗi u hoài nhuộm bạc
Từ tháng Giêng ngày buồn qua
tháng Chạp
có ngày nào mẹ không nhớ thương
con
có những đau thương những nỗi u
buồn
nước mắt mẹ chảy dài theo năm
tháng
Thuở truân chuyên nhiều hơn thời
sung sướng
suốt cuộc đời mấy lúc mẹ thảnh thơi
con lớn không rồi mẹ vẫn khổ mẹ ơi
bảy tám đưá con như đàn chim bạt
gió
Mấy cuộc biển dâu trút lên đời bão
tố
mẹ oằn mình chở hết nỗi khổ đau
ngày quê hương tang tóc ấy thảm
sầu
trên thân mẹ máu loang hòa nước
mắt
cơ nghiệp tan hoang mưa vùi sóng
dập
mẹ dắt đàn con đi tìm lại cuộc đời
Hai mươi năm lòng mẹ không nguôi
trông về quê xa mẹ buồn đau quặn
thương những đứa con ngày mưa
tháng nắng
núm ruột nào khi cắt không đau
Mấy thuở hàn vi hoạn nạn cơ cầu
mẹ nuôi chúng con rỡ ràng không
lớn
bây giờ chúng con mỗi người một
chốn
mẹ hoài hoài khóc nhớ khóc thương
Ngoài bảy mươi chưa hết nỗi đoạn
trường
đau thương chất lên tuổi già sức yếu
mẹ lại sống những tháng ngày túng
thiếu
lại nhớ thương trông ngóng từng
ngày
Mẹ chắt chiu dành dụm trong tay
từng đồng bạc để nuôi con cải tạo
con ngồi trong bốn bức tường trâng
tráo
từng đêm dài tiếng mẹ vọng yêu
thương
Mẹ ơi, chiều nay gió bấc thổi từng
cơn
con muốn viết cả tấm lòng về mẹ.
2 - Mẹ
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc
lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại
bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc
nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già
nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía
hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một
bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con
một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của
mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người
con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh
phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống
trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi
chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố
quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới !
3 - MẸ ƠI!
Mẹ ơi! sáng nay mùa trở giấc
Con còng còng hong chín vạt mưa
khô
Trưa đứng tuổi buông chiều thành
lay lắt
Cỏ xanh non ấm ức ngủ loang bờ.
Trót yêu mùa quệt mắt đã tháng
Năm
Bưng bưng khát vỡ toang màu hoa
gạo
Nước mắt lăn qua sóng đời tần tảo
Chụm nơi sông sướt mướt những
cánh cò.
Mẹ ơi!
Mưa đếm buổi
nắng đếm ngày
Con chuồn chuồn bỏ tuổi thơ
bẽ bàng nơi thềm cửa
Cơn khóc mưng mưng lớn thành
dang dở
Sông đã bao lần mang tuổi ra vay.
Cơn mơ mùa cất giấu buổi chiều say
Trắng những đêm gối đầu con mắt
ngủ
Trăng vàng mơ cõng lưng mình trả
nợ
Bến lở ai quay quắt những bồn chồn.
Núi giờ còn ngất ngưởng với hoàng
hôn
Mẹ ôm con đông cứng ngày mưa lũ
Lật mái hiên ngắm trời sao trú ngụ
Đêm căng dài thao thức mấy ly quê.
Gió bạt ngàn trắng đuột những u mê
Chầm chậm buốt hao gầy dòng sông
nhỏ
Con cứ mơ về nẻo đường xưa cũ
Mây hồn nhiên bập bõm ngủ ven
chiều.
Đã quá mùa vay trả những thương
yêu
Mưa cúi mặt ướt trang đời dâu bể
Phút chạnh lòng. Con mơ bàn tay
Mẹ
Từng đêm rơi. Thắc thỏm. Tạt ngang
mùa.
4 - MẸ ... NƠI BẮT ĐẦU...
Khi trời còn ngủ đêm
Mẹ nhẹ nhàng thức dậy
Bắt đầu một ngày mới
Cho kịp phiên chợ quê
Cả đời mẹ lam lũ
Tất cả vì chồng con
Cho giấc ngủ con tròn
Cho bố lo việc lớn
Những hy sinh của mẹ
Theo con bước vào đời
Thắp trong con ngọn lửa
Niềm ước muốn hiến dâng
Mẹ là nơi bắt đầu
Của một lời mời gọi
Đến từ phía trời cao
Dành tặng riêng con đó...
5 - MẸ LÀ NGUỒN NƯỚC
Cả một đời cho con ôi tình Mẹ
Thật dạt dào như nước tự biển khơi
Sự hy sinh cao ngút tận mây Trời
Mênh mông quá lấy gì con đo được.
Mỗi Xuân qua nhìn Mẹ con thầm
ước
Má thắm tươi và đừng nhạt màu môi
Tóc đen tuyền đừng điểm trắng lệch
ngôi
Để con vui ngỡ Mẹ còn mạnh mãi.
Nhưng thời gian đâu dễ gì níu lại
Mẹ bây giờ đã ốm yếu hơn nhiều
Từng bước đi chậm chạp thật liêu
xiêu
Trông mòn mỏi khác gì cành liễu rũ.
Bố mất đi Mẹ luôn hằng ấp ủ
Chắt chiu ân tình một dạ sắt son
Phụng dưỡng Bà dạy dỗ cả đàn con
Là gương sáng để con hằng dõi
bước.
Thương yêu con lòng Mẹ đầy mơ
ước
Mong cho con hạnh phúc được vẹn
toàn
Để lòng Mẹ luôn cảm thấy hỷ hoan
Con của Mẹ mọi bề đều tốt cả.
Đừng như Mẹ bao tủi hờn vật vã
Theo tháng ngày thương nhớ ngập
đầy vơi
Tô điểm đời bằng những hạt châu rơi
Tuổi xanh nhạt khóc chồng sầu gối
lẻ.
Mẹ yêu hỡi lắng nghe con thỏ thẻ
Mẹ là nắng sưởi ấm cõi lòng con
Là mùa Xuân tô sắc thắm ươm tròn
Con khắc khoải mong về bên gối Mẹ
Ở xa xôi nhớ Mẹ con gọi khẽ
Mẹ của con ôi thương quá Mẹ ơi
Từng đêm ngày con cầu khẩn ơn
Trời
Cho Mẹ mãi sống hoài lâu trăm tuổi.
6 - Lòng Mẹ
Kính tặng mẹ nhân mừng thọ 71
tuổi)
Dù lớn tuổi vẫn ngỡ ngàng gọi mẹ
Khi sớm mai hay buổi chiều về
Khi thành đạt hay thất bại não nề
Trong tiềm thức con luôn gọi mẹ.
Chẳng hiểu vì sao đời mênh mông
thế
Cũng chẳng bằng tình mẹ thương
yêu
Con vào đời bước thấp bước cao
Mẹ luôn đến khi con vừa kịp ngã.
Nhịp sống đời thường trở nên hối hả
Lôi cuốn con vào guồng máy thời
gian
Đời bươn chải ước vọng lớn lao hơn
Phía cuối đường hình bóng mẹ chờ
đón.
Con sẽ đến những miền đầy trái ngọt
Con sẽ mang theo trong túi hành
trang
Đạo làm người phải giữ lấy chữ tâm
Đạo làm con cho tròn chữ hiếu.
Đi cùng tháng năm nay con đã hiểu
Như suối nguồn chẳng thể ngừng
trôi
Tình mẹ yêu con âm thầm lặng lẽ
Hạnh phúc trên đời được làm con
mẹ, mẹ ơi !
7 - Ước gì
Ước gì trở lại ngày xưa
Lúc tôi còn bé Mẹ đưa đến trường
Mẹ dành tất cả yêu thương
Có quà bánh Mẹ thường nhường cho
tôi
Mái tranh xưa ướt dột rồi
Chổ khô con ngủ Mẹ ngồi che mưa
À ơi tiếng Mẹ ru trưa
Lời ru Mẹ cất tôi vừa ngủ ngon
Đêm đêm trăng khuyết trăng tròn
Các con say giấc Mẹ còn làm cơ...
Bây giờ tóc Mẹ bạc phơ
Chân đi không vững mắt mờ xa xăm
...
Ước gì tôi mới mười lăm.
Cho Mẹ trở lại tuổi xuân... không
già.
Ngóng trông buổi chợ mua quà.
Những mong sống dưới mái nhà
tranh quê
8 - Con thích nhìn mẹ cười
Tám mươi tuổi chỉ còn lại mẹ thôi
Cha đi xa đã mấy năm rồi
Trên khung ảnh cha đang cười rạng
rỡ
Vẫn thì thầm những tiếng xa xôi...
Con muốn nhìn thấy những nụ cười
Trên gương mặt già nua vì tuổi tác
Nét đẹp ngày xưa còn in trên đôi mắt
Hanh hao gầy dáng mẹ thong dong
Tám mươi mùa xuân qua những
tháng năm
Nhọc nhằn đời mình không sao kể
xiết
Mười chín tuổi mẹ đi theo kháng
chiến
Sáu mươi năm tuổi Đảng rực màu cờ
.
*
Con muốn nhìn thấy mẹ mỉm cười
Cùng các con cháu hân hoan mừng
thọ mẹ
Cháu nội cháu ngoại đứa lớn đứa bé
Đứa có gia đình, đứa học chăm
ngoan.
Mẹ rất vui - mãn nguyện nhìn các
con
Mỗi đứa mỗi ngành nghề theo đuổi
Những lo toan đời thường sớm tối
Vẫn quây quần về bên mẹ , Mẹ ơi !
Lứa chúng con đứa đã năm mươi
Đứa ngoài bốn chục tuổi đời
Mà nhỏ bé vẫn muốn sà lòng mẹ
Chẳng chịu rời xa dù đã trưởng
thành.
Đám cưới cháu trai, cháu gái vui vẻ
an lành
Đang chờ đón chắt yêu chào ngày
mới
Hạnh phúc lâng lâng xoè tay tính tới
Còn mấy tháng nữa bà lại hát ru .
Như ngày xưa ở tuổi ấu thơ
Chúng con được ngoại chở che nuôi
nấng
Nước mắt chảy xuôi dầm mưa dãi
nắng
Tóc mẹ trắng giống tóc ngoại trắng
phau .
*
Tứ đại đồng đường hạnh phúc muôn
màu
Bông hoa đỏ mùa vu lan con cài trên
ngực
Dắt tay mẹ cùng đi lễ Phật
Con muốn nhìn thấy mẹ cười thật
tươi.
Tám mươi năm, khoảnh khắc trong
đời,
Con tâm đắc một lời, con yêu mẹ!
Mẹ ơi./.
9 - Như Làn Gió.
Đã nhiều lần ta thường tự nhủ.
Mình sinh ra đâu phải do Trời.
Bao hạnh phúc tinh cha và huyết mẹ.
Hoá hồn thành muôn kiếp đời tôi.