Thơ Đồng bác Kế
Nhân kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20 11, xin gửi tặng các thầy, cô một chùm
thơ của tôi về mái trờng, về nhà giáo...Mong đợc sự sẻ chia của các thầy, cô và bè bạn
xa, gần! Xin trân trọng cảm ơn!
Tự sự
Muốn làm một bài thơ thật vui,
Vẽ ra bao nhiêu là nụ cời,
Rồi đem bán cho ngời thởng thức,
Kiếm mấy đồng đong gạo nuôi con.
Muốn làm một bài thơ thật hay,
Ai xem rồi cũng phải mê ngay,
Rồi đem bán cho ngời thởng thức,
Kiếm mấy đồng đong gạo chiều nay.
Hôm qua vớ đợc vần thơ hay,
Vồ lấy đem bỏ vào nồi ngay,
Lấy vung đậy lại, chờ đem bán.
Con về mở nắp . Vần thơ ...Bay!
Chân dung tự hoạ
Trán cao, ngời dỏng dỏng, gầy,
Cơm ăn đôi bữa mỗi ngày, đủ no.
Thiếu thì ông giáo đọc thơ ,
Sống bằng hi vọng, ớc mơ bao ngày.
Không caravat không giầy.
Ma phùn, gió bấc , heo may, mặc trời!
Hà Nội 1993
Buổi tan học cuối cùng
Tặng các bạn lớp 10C, trờng cấp III Nho Quan A Khoá: 1974 - 1977
Từng chấm đỏ rớt từ nhành phợng huyết
Lã chã rơi đầy nẻo, lối em về.
Buổi tra ấy ve kêu rầu rĩ thế,
Báo trớc rồi mai ngày sẽ lê thê...
Đồng Bác Kế . ĐT: 0915303016 1
Thơ Đồng bác Kế
Nắng thong thả, đổ loang sân trờng nhỏ,
Xui bớc chân em đừng nhớ nhung gì.
Một bóng ngời vẫn còn trong lớp học.
Trong lòng em? - Còn níu lại làm chi!
Vĩnh biệt nhé! - Em nhìn thêm lần nữa
Cây bàng trớc sân - Nặng trĩu , bớc xuống đờng.
Quảng Ninh năm 1987
Chân dung tự hoạ 2
Cũng chè, cũng rợu, cũng đánh cờ.
Khi buồn, nhiều lúc cũng làm thơ.
Đôi khi còn cất cao giọng hát,
Sai nhạc, sai lời nhng vẫn say.
Mọi sự đua chen: không mảy may.
Vô t ông sống nh con trẻ.
Chỉ biết đùa vui, chỉ biết cời.
Chỉ biết đùa vui, mặc sự đời!
Hà Nội Tháng 8 năm 2010
Mái trờng xa
Tôi về thăm lại mái trờng xa.
Cây bàng còn đó đứng ngẩn ngơ.
Thơng ai, lá sầu rơi đỏ lối.
Tôi, một mình tôi dới gốc bàng.
Quanh trờng thờ thẫn bớc lang thang.
Gió lạnh heo may, xác lá vàng.
Chiều tê đầu cúi, chân hờ hững.
Bớc, bớc về đâu: lại gốc bàng!
Nho Quan Tháng 7 Năm 2010
Đồng Bác Kế . ĐT: 0915303016 2
Thơ Đồng bác Kế
Thơ tếu, giễu đời, giễu, giễu bạn, giễu mình chi:
Mừng ngày Nhà Giáo việt nam
Hai mơi, tháng mời một, hôm nay
Là ngày nhà giáo Việt Nam đây!
Cả năm có một ngày thôi đấy
Nhà nớc dành riêng, kính các thầy!
Tôi dậy từ sáng sớm hôm nay,
Diện vào bộ quần áo mới may,
Tuy rằng hơi rộng nhng tôi ngẫm:
Tốt chán, còn hơn khối những ngày.
Tôi bớc thật oai, nện gót giầy,
Thùng thình bộ quần áo mới may,
Đến trờng rất sớm vì tôi nghĩ:
Cả một năm chỉ có một ngày!
Bao nhiêu là hoa đón các thầy.
Bao lời chúc đẹp một hôm nay.
Ngày mai thầy lại rang cơm nguội,
Lại ngày qua, ngày lại qua ngày!
Chú tặng cháu Nga một số bài về quê Ninh Bình
Núi Thuý, Sông Vân
Lững lờ, dòng nớc biếc xanh,
Uốn quanh núi nhỏ xanh xanh một hòn.
Hữu tình non nớc, nớc non,
Ngàn năm non nớc vẫn còn biếc xanh?
Sông Vân
Quê hơng ơi, tôi lại về lần nữa
Để đắm mình trong mát rợi dòng Vân.
Đồng Bác Kế . ĐT: 0915303016 3
Thơ Đồng bác Kế
Cánh phợng rơi, đỏ loang, chiều bến vắng,
Con đò ngẩn ngơ khua nớc giữa dòng.
Tiếng ai hát từ bến xa vọng lại,
Gợi nhớ một thời vụng dại ngày xa.
Em đã lớn lên, em đã rời xa.
Nên hai nửa , mãi mãi là hai nửa.
ở nơi ấy có bao giờ em nhớ,
Có bao giờ em trở lại dòng Vân?
Ninh Bình Tháng 2 năm 2010
sông quê
Ngời đi giữ lấy khăn hồng,
Quê nhà chín nhớ mời mong , em chờ!
Trở về bến cũ sông xa,
Con đò khua nớc ngẩn ngơ giữa dòng.
Sợ tan mất dải lụa hồng
Mây chiều in bóng dòng sông lững lờ.
Nhớ câu chín đợi mời chờ,
Sóng trong lòng bỗng mấy bờ xôn xao
cầu trà là
Gió se se lạnh nào ngờ
Ngàn lau xào xạc đôi bờ héo hon.
Gió ơi thơng mảnh trăng non,
Đừng xô mặt nớc nên con sóng nào.
Ma phùn lạnh giá làm sao!
Cầu bao nhiêu nhịp, nhịp nào cũng run.
Có ngời đi dới ma phùn,
Dọc bờ sông đến đứng run chân cầu,
Chờ ai, chờ mãi đã lâu.
Ma phùn, gió bấc, chân cầu trơ vơ.
Đồng Bác Kế . ĐT: 0915303016 4
Thơ Đồng bác Kế
Sông Bến đang
Bến Đang ơi, tôi lại về lần nữa.
Một mình tôi đi bộ dọc bờ sông.
Nớc cứ chảy, sông cứ trôi chậm rãi,
Mặc tôi buồn, nhấm nháp kỉ niệm xa.
Bến vẫn vắng nh ngày xa sông vắng,
Cánh gạo đỏ rơi, ma bụi, chiều xuân.
Em không nhớ hay là tôi không nhớ?
Đến bây giờ kí ức chỉ vu vơ.
Nớc cứ chảy, sông cứ trôi, trôi mãi,
Mặc ai ngời vụng dại, mặc ai.
Em ra đi, mà không hề ngoảnh lại,
Để bến buồn, sông vắng, lững lờ trôi!
Ninh Bình Tháng 2 năm 2010
Về lại Nho Quan
Nho Quan ơi tôi lại về lần nữa,
Sau bao ngày xa cách chiều nay!
Tôi chậm bớc trên con đờng quốc lộ
12A quen thuộc ngày nào.
Đây Sơn Hà, Sơn Lai, Quảng Lạc,
Đây Quỳnh Lu, Phú Lộc- Rịa... Nho Quan!
Dới gốc Đa Đôi
(1)
, hàng giờ tôi đứng,
Hàng giờ ngồi ôn lại kỉ niệm xa.
Con sông Bến Đang nớc trong vẫn chảy.
Cây cầu Bến Nhẩy còn đó, đợi chờ.
Trờng cũ đâu rồi? Bạn bè cùng lớp?
Có ai ngời còn nhớ đến tên tôi?
Dới chân cầu đã bao lần tôi đứng.
Đã bao lần ngóng đợi để dòng trôi.
Xin chào nhé Bến Đang, Bến nhẩy...
Mai xa rồi còn nhớ mãi Nho quan!
Nho Quan tháng 7 Năm 2010
(1) Hai cây đa sát gốc ở Nho quan.
Đồng Bác Kế . ĐT: 0915303016 5