Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Blog - lợi và hại - Nghị luận xã hội THCS - Hoc360.net - Tài liệu học tập

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.68 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Blog - lợi và hại</b>
<b>ĐỀ BÀI</b>


Suy nghĩ về một hiện tượng xã hội đang được đông đảo giới trẻ quan tâm.
<b>BÀI LÀM</b>


... Hãy tưởng tượng một chút...


Hôm nay là một ngày trời không đẹp! Và đối với bạn có nhiều điều thật tồi tệ. Bạn sẽ
làm gì? Giải pháp của thế kỉ trước: bạn ngồi trầm tư, ủ rũ một mình trong căn phịng tối...
Người của thế kỉ trước người ta làm vậy, cịn bạn và tơi, chúng ta đang sống ở năm 2007,
và để giải toả những khó chịu của một ngày “khơng đẹp”, ta đến với blog!


Tuy mới xuất hiện, tính đến xuân Đinh Hợi này là tròn một năm, nhưng trào lưu viết
blog đã sớm xâm nhập và khuấy động cả một “thế giới ảo”, trở thành phần không thể
thiếu trong đời sống tinh thần của 8X, 9X Việt. Khơng q cầu kì và khoa học như
website, cũng đôi chút giống với một forum, nhưng bản chất blog là một cuốn nhật kí
trực tuyến được sắp xếp theo trình tự thời gian. Nhờ đó mà thế hệ teen năng động hoạt
bát chúng ta không cần thêm một khoản chi phí chăm chút cho những cuốn nhật kí nặng
trịch, lủng lẳng móc khố này nọ. Blog giúp bạn trẻ chúng ta có một thế giới nội tâm
phong phú hơn, sâu sắc hơn và gần gũi với đời sống thực hơn.


Theo một tờ báo của Mĩ viết về “hiện tượng” blog thì blog là biểu thị sự trò chuyện.
Người tạo và người đọc cùng tham gia vào những cuộc hội thoại phi thể thức, thậm chí
có thể viết rất tự do, đề tài được thay đổi, chuyển hướng liên tục. Hiện nay cứ một giây
lại xuất hiện một blog mới. Lãnh địa blog đang nhân đôi về quy mơ theo chu kì năm
tháng. Sức lan của blog đã đạt đến chóng mặt.


Sớm nay vào blog của một người lạ, tơi bắt gặp những dịng nhật kí tràn ngập lòng
thương nhớ quê hương của một người con xa nhà. Nơi xứ sở hoa anh đào, người con ấy
khát khao được nâng niu một đoá mai vàng nơi mảnh đất quê hương. Trang blog ấy đã


gửi đi thông điệp yêu thương, đánh thức trong tôi những cung bậc cảm xúc bâng khuâng,
xao xuyến khi chợt nhìn thấy trên đường phố ngồi kia đã thấp thống những cánh đào
Nhật Tân hồng tươi đang khoe sắc...


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

hoá blog làm tiêu điểm nóng cho nhiều tuần. Với tư cách là một cuốn nhật kí điện tử, ở
đó bạn có thể chia sẻ mọi tâm tư tình cảm của mình với mọi người một cách nhanh chóng
nhất, cùng đưa ra bàn bạc, mổ xẻ một vấn đề để tìm cách tháo gỡ...Thậm chí, blog cịn là
nơi ta có thể tìm kiếm nhanh nhất sự giúp đỡ của cộng đồng với một cá nhân nào đó đang
phải chịu nỗi bất hạnh. Ta khơng thể khơng nói lời cảm ơn với những con người đã tạo
nên “bức tranh blog” sinh động, diệu kì, để cho “thế giới ảo” khơng đơn thuần chỉ là một
xa lộ đầy ắp thông tin, mở đầu bằng một tiếng “buzz” rung cả màn hình và kết thúc chỉ
bằng một cái nhấp chuột. Với blog dù đã đóng lại, ta vẫn phải suy nghĩ trăn trở với bao
câu hỏi mà ta chưa bao giờ tự hỏi mình. Đóng lại rồi, ta vẫn còn ngồi vu vơ tự mường
tượng ra khn mặt của người đã viết nên những dịng tâm sự thấm đẫm xúc cảm kia. Họ
hết thảy là những người như tơi, như bạn, nếu có gặp nhau ngồi phố chắc chỉ là những
người khơng quen biết, nhưng nhờ blog mà ta đã quen họ, quen cả một thế giới tâm hồn
trong con người ấy... Thật kì diệu khi con người được xích lại gần nhau, để thấu hiểu,
thơng cảm cho nhau và tấm lịng được rộng mở để đón lấy ánh sáng từ những tâm hồn
khác.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

thượng trong mắt nhiều bạn trẻ.


Ngôn ngữ mà nhiều bạn trẻ sử dụng để thể hiện trên blog cũng khá đa dạng và ít
nhiều được cách tân theo hướng hiện đại, giản đơn, nhưng đôi khi hơi “quái dị” khiến
nhiều người phải lo lắng cho sự trong sáng của tiếng Việt. Chưa kể trong một số blog, có
chủ nhân thoải mái văng tục, chửi bậy, chửi thề..., có khi chỉ vì muốn thể hiện thái độ
bực dọc của mình, nhưng có một phần khơng nhỏ là do xuất phát từ thói quen, cách cư
xử thiếu văn minh trong giao tiếp. Thật nguy hiểm biết mấy khi người ta đi ngược lại
chức năng chính của blog, dùng nó làm thứ cơng cụ để tun truyền những văn hóa phẩm
phản động, những suy nghĩ chính kiến chính trị sai lạc với đường lối, chủ trương của


đảng và nhà nước ta.


Vâng, xã hội là như vậy các bạn ạ, ln có những “con sâu làm rầu nồi canh” như
thế. Blog đen và blog phản động, thậm chí cả những website, diễn đàn với nội dung xấu
đều chỉ là một phần phức tạp trong muôn vàn những phức tạp trong “thế giới ảo” mà con
người tạo ra. Xã hội càng đi lên, các công nghệ tiên tiến ngày càng phát triển để phục vụ
đời sống con người thì cũng theo đó, con người lại trở thành những “nô lệ” cho biết bao
những tha hố và tiêu cực phát sinh. Blog khơng phải là một cái gì đó q gần với tệ nạn,
chức năng của blog khơng hề xấu, nhưng hãy thử nhìn lại xem, con người đã làm gì với
chúng?


Tơi vẫn nhớ rõ trong cuộc thi Miss World năm 2006 vừa rồi, hoa hậu Việt Nam Mai
Phương Thuý tự tin xuất hiện tại đấu trường sắc đẹp trong bộ áo dài truyền thống quê
hương mình. Trong sắc đen quý phái, vẻ đẹp Việt Nam vẫn toả sáng rạng rỡ bên bao bộ
dạ phục rực rỡ sắc màu... Việt Nam muốn hội nhập thế giới, nhưng cái gốc Việt vẫn phải
bền, thuần phong mĩ tục ngàn đời khơng dễ gì thay đổi được. Người ta biết đến đất nước
mình khơng phải để xem chúng ta bắt chước nền văn hoá của họ thế nào mà muốn xem
ta gìn giữ bản sắc dân tộc mình ra sao. Và hãy thử tưởng tượng nếu họ trong một lần
“lang thang” internet và bắt gặp mấy cô học trị Việt tuổi “ơ mai”, tiệc tùng, đàn đúm
chơi bời trong trang phục thiếu vải trầm trọng, tóc xanh đỏ đủ màu; mấy cu cậu choai
choai tóc dựng ngược, quần bò mài bạc rách tứ tung say mê “bốc đầu”...


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

trẽn các blog như vậy thì ánh sáng của tâm hồn con người vẫn tràn ngập và lan rộng
khắp. Ngày ngày các bạn trẻ vẫn truyền tay nhau đường link đến blog của một người
Canada viết về Việt Nam vô cùng tỉ mỉ, chân thực, cảm động YỚi một văn phong rất Á
Đông, rất Việt Nam. Những blog quyên góp, ủng hộ bạn nghèo, trẻ em nghèo nhiễm chất
độc màu da cam... vẫn ngày ngày nhận được những dịng phúc đáp chân tình đầy thiện
chí, những con người ấy đã vơ tình xố đi ranh giới giữa “con người thật” và “thế giới
ảo” bằng lòng nhân ái - đặc trưng của người dân Việt.



Với trình độ quản lí và an ninh mạng như hiện nay, chúng ta cũng đã phát hiện và
huỷ bỏ nhiều blog có hại. Hàng loạt “tường lửa” firewall được thiết lập tại các tụ điểm
Internet nhằm ngăn chặn truy cập vào blog “đen”, web “đen”... Nhưng đó chỉ là biện
pháp trên lí thuyết, còn thực tế, sự nảy sinh những blog nguy hiểm như vậy là khơng thể
kiểm sốt mà chỉ có thể ngăn chặn, huỷ bỏ. Cái quan trọng nhất vẫn là ý thức của mỗi
công dân và sự quan tâm, chăm sóc tới thế hệ 8X, 9X ngày nay, để các em tránh xa khỏi
những cám dỗ tiêu cực kia, để cuộc sống của các em là cuộc sống văn minh, lành mạnh
nhất. Có như thế, xã hội mới có quyền hi vọng ở các em, các em mới đủ tự tin ngẩng cao
đầu nhìn bạn bè khắp năm châu lục...


Sớm nay tôi cũng vào blog, cái blog yêu quý của tôi... Nick tôi để sáng “Availble”.
Vân “Buzz” tôi một cái rõ to: “Làm văn chưa ấy?”. “Rồi” (enter!). “Viết zề cái gì ?”
(cười toe toét). “Àh, blog” (cười toe!) (enter!!!)


</div>

<!--links-->

×