Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

Tải Tả người thầy mà em yêu quý Hay Chọn Lọc - 12 bài Văn tả thầy giáo lớp 5, 6, 7

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (75.99 KB, 8 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Tả người thầy mà em yêu quý lớp 5, 6, 7</b>



<b>Tả thầy giáo - Bài tham khảo 1</b>


Cụ Thứ là thầy giáo của bố mẹ em trước đây. Năm 2010, cụ ra Hà Nội tham
quan nhân dịp Đại lễ 1.000 năm Thăng Long. Bố mẹ ra đã đón cụ về nhà.


Cụ Thứ đã 86 tuổi. Mái tóc cụ bạc phơ. Cụ có đơi mắt rất sáng, nụ cười luôn nở
trên môi. Gương mặt phúc hậu, hồng hào. Cụ nói giọng Huế nhẹ nhàng và tình
cảm.


Cụ và bố mẹ em chuyện trò rất vui, nhắc lại bao kỉ niệm sâu sắc thời chống Mĩ
cứu nước. Cụ xem sách vở của em và hỏi em chuyện học hành, vui chơi ở
trường. Cụ khen em lễ phép, chăm ngoan và học giỏi.


Trước khi trở về Huế, cụ Thứ chụp ảnh với gia đình em để làm kỉ niệm. Cụ
tặng em cuốn sách Những anh hùng tí hon.


Mấy ngày sau, mẹ em nói với em: "Cụ Thứ là Nhà giáo Nhân dân. Cụ dạy giỏi
và rất thương học sinh. Cụ là ân nhân của bố mẹ…”


<b>Tả thầy giáo của em - Bài tham khảo 2</b>


Gần năm năm trôi qua mà em vẫn cịn nhớ hình bóng thầy giáo lớp Một của em
vừa mới gặp thầy ngày hôm qua vậy.


Trên vầng trán cao và rộng của thầy đã hằn sâu nhiều nếp nhăn. Nhìn mái tóc
đã bạc phơ vì năm tháng, gương mặt gầy gầy. em đoán thầy đã dạy học từ lâu
lắm rồi. Thầy đã dìu dắt biết bao thế hệ học, trị, đã cầm tay nắn nót từng nét
chữ cho họ, khơng biết giờ đây có ai cịn nhớ đến thầy không! Mắt thầy chắc
cũng yếu rồi nên thầy thường đeo cặp kính trắng, nhất là những lúc nhìn vào


sách hay chấm bài chúng em.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

một con dao lam. Mỗi khi viết chì tà đầu, chúng em đều nhờ thầy chuốt lại.
Suốt buổi, thầy cứ bận rộn với đám học trị nhỏ mà có bao giờ thầy tỏ vẻ bực
bội đâu. Một lần nọ, em mới bước vào lớp, thầy đã gọi ngay lại. Em hơi lo,
không biết thầy sẽ quở trách điều gì. Nào ngờ, thầy sửa lại cái bâu áo mà trong
lúc vội vàng sơ ý em quên bẻ lại. Cử chỉ thân ái ấy em khơng thể nào qn
được, ít khi thầy la rầy chúng em lắm. Những lúc chúng em chưa ngoan thầy
chỉ mỉm cười hiền lành tha thứ và chỉ dẫn tường tận lại cho tất cả cùng hiểu.
Thầy thường khuyên chúng em phái cố gắng học hành để mai này trở thành
người hữu dụng cho dât nước.


Trong lớp, hơn ba mươi học trò nhỏ đều coi thầy như vị cha già đầy kính u
của mình.


<b>Tả người thầy giáo cũ mà em u quý - bài tham khảo 3</b>


Gần năm năm trôi qua mà em vẫn cịn nhớ hình bóng thầy giáo lớp Một của em
vừa mới gặp thầy ngày hôm qua vậy.


Trên vầng trán cao và rộng của thầy đã hằn sâu nhiều nếp nhăn. Nhìn mái tóc
đã bạc phơ vì năm tháng, gương mặt gầy gầy, em đoán thầy đã dạy học từ lâu
lắm rồi. Thầy đã dìu dắt biết bao thế hệ học trò, đã cầm tay nắn nốt từng nét
chữ cho họ, khơng biết giờ đấy có ai cịn nhớ đến thầy không! Mắt thầy chắc
cũng yếu rồi nên thầy thường đeo cặp kính trắng, nhất là những lúc nhìn vào
sách hay chấm bài chúng em.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

lành tha thứ và chỉ dẫn tường tận lại cho tất cả cùng hiểu. Thầy thường khuyên
chúng em phải cố gắng học hành để mai này trở thành người hữu dụng cho đất
nước.



Trong lớp, hơn ba mươi học trò nhỏ đều coi thầy như vị cha già đầy kính u
của mình.


<b>Tả người thầy mà em yêu quý – Bài tham khảo 4</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b>Tả người thầy giáo cũ của em – Bài tham khảo 5</b>


Trong đời học sinh mỗi người chắc hẳn ai cũng có những thầy cơ giáo giống
như những người cha người mẹ của mình đã bồi dưỡng tâm hồn ta ni dưỡng
trí tuệ ta để ta có được những thành quả như ngày hôm nay. Tôi cũng vậy tơi
cũng có những người thầy giáo những người cơ giáo như thế mà đến suốt cuộc
đời nay tôi cũng không thể quên được họ. Họ đã dậy tôi cách làm người dậy tôi
những bài học đầu tiên để tôi chập chững bước vào đời. Nhưng có lẽ người để
lại nhiều ấn tượng nhất đối với tơi có lẽ chính là thầy Tuấn là thầy giáo chủ
nhiệm của tôi khi tôi học lớp 4.


Khi tôi mới bước vào lớp bảy thì nhận được tin cơ giáo chủ nhiệm năm ngối
của chúng tôi phải nghĩ đẻ để sinh em bé. Chúng tơi buồn lắm vì cơ là cơ giáo
mà chúng tơi rất quý mến. Ngày ấy cũng là khi chúng tơi được đón một thầy
giáo chủ nhiệm mới về trường đến dậy thay cô môn văn. Mới nghe thôi chúng
tôi đã khơng thích thầy phần vì chúng tơi chưa được học văn thầy giáo bao giờ
cả phần vì cơ giáo cũ của chúng tôi được lốp rất yêu quý. Thế nhưng khi thầy
bước vào lớp thì tất cả lớp chúng tơi đều rất ngỡ ngàng vì vẻ ngồi trước tiên là
khá đẹp của thầy. Thầy có mái tóc đen dày và rất đẹp. Mỗi khi vui thầy lại lấy
tay vuốt cái mái tóc ấy khiến nó càng trở nên mềm mại hơn rất nhiều. Thầy có
đơi mắt khá to đen nhánh cùng đôi lông mi khá dài đối với một người đàn ông.
Khuôn mặt thầy vuông chữ điền nước da thầy thì hơn ngăm đen màu bánh mật
một màu da rất đặc thù của miền đất biển quê chúng tôi. Thầy cũng không cao
lắm chỉ khoảng một mét sáu lăm thơi nhưng dáng hình hơi gầy của thầy khiến


thầy trơng cao hơn nhiều.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

của thầy nữa. Những buổi chiều thầy thường xuyên đến nhà những bạn không
đi học hay nhà những bạn có hồn cảnh khó khăn để dậy thêm và để an ủi các
bạn chịu khó đến lớp. Thế nên tình hình học tập của lớp tơi đứa nào cũng tốt
cả, chúng tôi ai cũng quý thầy lắm chỉ mong thầy mãi mãi là thầy giáo chủ
nhiệm của chúng tôi thôi. Thế nhưng thầy đối với tơi sẽ khơng có những kỉ
niệm tốt đẹp như bây giờ nếu chuyện ấy khơng xảy ra. Đó là một lần thi giữa kì
mơn văn tơi đã học tủ và kết quả học tủ thì chắc hẳn các bạn đều biết rồi ,tôi bị
điểm kém và thật không may cho tôi là thầy giáo bảo tất cả mọi người đều phải
đem về cho bố mẹ kí vào. Tơi sợ tái cả mặt không dám mang về cho bố mẹ vì
tơi đã hứa với bố là lần này tơi nhất định sẽ được điểm cao. Tôi nghĩ đủ mọi
cách để có thể thốt nạn nào là bảo thầy bố mẹ đều khơng có nhà nhưng cuối
cùng tơi chọn giải pháp là tự mình kí. Tơi nộp cho thầy giáo chữ kí giả của
mình.


Thầy xem qua của cả lớp một lượt sau đó khơng nói gì. Tơi cứ tưởng đã thốt
được đại nạn thế nhưng khi tôi tan học thầy thầy gọi tơi lại và nói với tơi rằng
thầy biết đó là chữ kí của tơi. Tơi chỉ biết ịa khóc và nói với thầy tất cả mọi
chuyện. Thầy đồng ý với tơi là sẽ khơng nói ra chuyện này nêu lần thi cuối kì
tới tơi sẽ đạt được điểm ỏi. Tơi lo lắng ấp úng khơng dám nói gì thế nhưng nghĩ
đến bố tôi khi biết chuyện tôi sợ tái mặt chỉ biết gật đầu đồng ý với thầy. Kì thi
cuối lì cũng gần đến tơi đang loay hoay khơng biết làm sao thì thầy đến nhà tơi
nói là sẽ dậy kèm tôi học. Lúc đầu tôi cũng cảm thấy hơi ngại thế nhưng trước
sự nhiệt tình của thầy tơi càng chăm chú học hơn. Kì thi cuối kì kết thúc đúng
như mong đợi của tơi ,một điểm chím đỏ chót trên bài thi chính là những thành
quả lớn nhất mà tôi đạt được. Tôi thầm cảm ơn thầy nếu khơng có thầy thì tơi
chắc chắn sẽ khơng có được thành tích như ngày hơm nay.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

những lỗi lầm đó. Cả cuộc đời này có lẽ tơi sẽ không bao giờ quên được thầy


quên được một người đã dìu dắt từng bước chân tơi.


<b>Tả người thầy mà em u q - Bài tham khảo 6</b>


Lớp tơi có 32 bạn. Họ đều cắm cúi làm bài. Tiếng bút viết rào rào. Riêng tơi
thấy khó q. Từ năm lớp mẫu giáo đến nay tôi đã học ba cô giáo và một thầy
giáo. Thầy cô nào tôi cũng quý, cũng yêu. Biết tả thầy cô nào bày giờ? Cái chữ
"nhất" trong đề bài làm tôi lúng túng. Tôi ngồi lặng cắn bút suy nghĩ. Bất chợt,
tôi ngước lên bảng. Thầy giáo tơi đang nhìn chúng tơi âu yếm, khuyến khích.
Nét mặt thầy hiền từ mà rất tươi, y như hôm ông ngoại đến thăm anh em tôi ý.
Mái tóc thầy đã điểm bạc như vương nhiều bụi phấn. Bỗng dưng tôi nhớ lại
một sự việc. Hôm ấy, tôi đang chạy đuổi theo bạn Tân ở trường thì khơng may
đâm bổ vào thầy làm thầy ngã kềnh. Tôi sợ quá, run bắn cả người, quên cả xin
lỗi. Mấy lần thầy đã phê bình tơi về tội nghịch ngợm, bướng bỉnh rồi mà!


Không ngờ, sau khi đứng dậy, một tay đấm vào lưng, một tay thầy đặt lên đầu
tơi hỏi:


– Em có sao khơng?


Tơi mếu máo:


– Thưa thầy khơng ạ!


– Thơi nín đi! Làm sao mà mau nước mắt thế? Lần sau chơi gì thì chơi cũng
phải chú ý cẩn thận xung quanh nhé!


Thầy vỗ nhè nhẹ vào vai tôi rồi tập tễnh bước đi cà nhắc. Chắc là thầy đau lắm,
tuổi già mà. Lịng tơi ân hận q!



</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

thấy như chính thầy đã làm cho tơi bài văn hơm nay. Ước gì mai sau tơi cũng
được như thầy nhỉ!


<b>Tả người thầy mà em yêu quý – Bài tham khảo 7</b>


Trong cuộc đời mỗi con người, để thành cơng thì khơng thể nào thiếu đi những
bóng dáng người thầy. Người xưa đã có câu: "Khơng thầy đố mày làm nên".
Trong tim em cũng có một người thầy cho riêng mình. Đó chính là thầy dạy
mơn Tốn. Thầy năm nay cũng đã gần bốn mươi. Với cái tuổi trung niên thì
thầy vẫn còn xuân chán. Thầy rất nhẹ nhàng chỉ bảo em những bài tốn khó.
Thầy rất cao, khoảng 1m75. Em đứng chỉ đến vai thầy. Thầy khơng có một
gương mặt chữ điền chuẩn mực, cũng khơng có làn da nâu khỏe khoắn. Làn da
thầy trắng, mặc dù không mềm mại như da con gái nhưng da thầy rất sáng. Nó
làm nổi bật lên bộ đồ mà thầy đang mặc. Thầy thường mặc áo sơ mi trắng khi
đi dạy, quần âu, dép xăng đan đơn giản. Mùa đơng, thầy khốc một cái áo gió
bên ngồi nữa là ổn. Tóc thầy cịn đen, chưa bạc cái nào. Thầy quanh năm chỉ
để một kiểu tóc, khơng hề thay đổi. Thầy có nụ cười rất duyên. Mỗi khi thầy
cười, cả lớp cũng muốn cười theo. Em chưa thấy thầy bật cười thành tiếng bao
giờ, chỉ là một nụ cười mỉm nhẹ. Mỗi lần cười, ánh mắt, gương mặt thầy đều
bừng sáng. Làn da trắng cũng ửng đỏ lên trên gương mặt thầy mỗi khi cười.
Thầy rất tâm huyết với học sinh. Thầy luôn cố gắng tìm tịi những bài tốn hay,
lạ để thúc đẩy sự phát triển về toán học của chúng em. Từ ngày thầy mới tiếp
nhận dạy mơn Tốn của lớp, em u Tốn hẳn. Thầy đã truyền được cái lửa,
cái tình u tốn học của mình cho chúng em. hàng ngày thầy đến lớp, bước
vào với một tâm thế đầy lửa của một người thầy yêu học trò. Cái thước dài để
thầy vẽ hình lúc nào cũng có mặt. Tay thầy cầm phấn rất đẹp. Những nét chữ
uyển chuyển được viết lên bảng một cách nhanh chóng. Chữ thầy rất rõ ràng,
thầy vẽ hình, viết con số cũng rất đẹp.


Em rất yêu quý thầy bởi cái tâm thế của người dạy học. Những tâm huyết của


thầy ln là món q vô giá mà thầy đã dành cho chúng em.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8></div>

<!--links-->

×