Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Tải Em hãy kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên - Bài văn mẫu lớp 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (69.51 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Em hãy kể lại bằng lời văn của em về truyện Con rồng cháu tiên</b>
<b>Bài làm 1</b>


Các bạn có biết vì sao ta ln tự hào là "Con Rồng cháu Tiên" không? Câu
chuyện Con Rồng cháu Tiên tôi kể sau đây sẽ giúp các bạn hiểu thêm về điều
đó.


Ngày xưa, ở miền đất Lạc Việt, cứ như bây giờ là Bắc Bộ nước ta, có một vị
thần thuộc nòi rồng, tên gọi Lạc Long Quân, con trai của thần Long Nữ. Thần
có sức khoẻ vơ địch, thường lên cạn để dạy dân cách ăn ở, giúp dân diệt trừ yêu
quái.


Bấy giờ, ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ là con của thần Nông – vị
thần giúp dân trồng trọt lúa ngô,… Nghe nói vùng đất Lạc Việt nhiều hoa thơm
cỏ lạ, nàng Âu Cơ xin phép vua cha cho tới thăm. Ở đó, nàng gặp Lạc Long
Quân. Hai người yêu nhau và nên duyên chồng vợ, cùng sống ở cung điện
Long Trang.


Thời gian sau, Âu Cơ có mang. Đủ ngày đủ tháng, nàng sinh ra một cái bọc có
trăm trứng. Lạ thay, trăm trứng lại nở ra trăm người con trai đẹp đẽ, hồng hào.
Chúng khơng cần bú mớm gì mà vẫn lớn nhanh khỏe mạnh như thần.


Sống với nhau một thời gian, cảm thấy mình khơng thể tiếp tục cuộc sống trên
cạn, Lạc Long Quân đành từ biệt vợ con trở về Long cung.


Lại nói về Âu Cơ. Ngày đêm nàng buồn tủi chờ mong Lạc Long Quân trở về.
Không chịu được, nàng gọi chồng lên, bảo:


- Sao chàng lại bỏ thiếp mà đi, không ở lại cùng thiếp nuôi dạy các con?
Lạc Long Quân nắm tay vợ, bùi ngùi nói:



- Ta ở miền nước thẳm, nàng ở chốn non cao, ta là Rồng cịn nàng là Tiên.
Rồng và Tiên khơng thể sống mãi cùng nhau. Nay, ta đưa năm mươi con xuống
biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, cùng nhau cai quản bốn phương, bảo vệ
đất nước, có việc gì thì giúp đỡ nhau, đừng quên lời hẹn.


Âu Cơ nghe theo, từ biệt chồng lên đường. Người con lớn của Âu Cơ theo mẹ
lên núi, được tôn làm vua. Chàng đóng đơ ở đất Phong Châu, lấy hiệu là Hùng
Vương. Mười tám đời vua Hùng đã nối tiếp nhau. Từ đó, dân tộc ta dù ở khắp
mọi nơi nhưng vẫn gọi nhau là đồng bào. Mỗi khi gặp giặc ngoại xâm vẫn cùng
nhau đứng lên giữ nước. Mỗi khi nơi nào gặp khó khăn, các nơi khác lại cùng
nhau giúp đỡ.


Câu chuyện tơi kể chắc đã giải thích suy tơn nguồn gốc giống nịi dân tộc Việt
và cũng gửi gắm ước mơ thống nhất cộng đồng người Việt của dân ta đấy các
bạn ạ.


<b>Bài làm 2</b>


Ngày xưa có một người con trai thần Long Nữ tên là Lạc Long Quân thuộc
giống rồng. Thân ở dưới nước và ở cả trên cạn, sức khỏe vơ địch, có nhiều
phép lạ. Thần giúp dân trừ yêu quái, dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi và ăn ở.
Ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ thuộc dịng hạ Thần Nơng, xinh
đẹp tuyệt trần. Nàng đến thăm vùng đất Lạc Việt có nhiều hoa thơm cỏ lại. Hai
người gặp nhau, yêu nhau và trở thành vợ chồng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Lạc Long Quân vì nhớ mẹ và khơng quen ở trên cạn nên đành từ biệt Âu Cơ và
đàn con trở về Thuỷ Cung.


Âu Cơ ở lại nuôi đàn con, tháng ngày chờ đợi Lạc Long Quân trở lại, nhưng
nỗi nhớ chồng khiến nàng buồn tủi. Cuối cùng nàng gọi chồng lên than thở:


- Sao chàng đành bỏ thiếp mà đi, không cùng thiếp ni đàn con nhỏ?
Lạc Long Qn nói:


- Ta vốn ở miền nước thẳm, nàng thì ở chốn núi cao, nhiều điều khác nhau, khó
mà ở cùng nhau một nơi được lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống
biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Khi có
việc gì cần giúp đỡ lẫn nhau, đừng quên lời hẹn, đây là giao ước của vợ chồng,
con cái.


Âu Cơ ưng thuận. Trước khi đưa năm mươi con lên núi, nàng nói với chồng:
- Thiếp xin nghe lời chàng. Vợ chồng ta đã sống với nhau thắm thiết, nay phải
chia hai, lòng thiếp thật là đau xót.


Lạc Long Quân củng cố nén nỗi buồn trong buổi chia li, chàng khuyên giải vợ:
- Tuy xa nhau nhưng tình cảm đơi ta khơng hề phai nhạt, khi nào cần chúng ta
lại gặp nhau.


Âu Cơ vẫn quyến luyến, rồi buồn bã nói:


- Thiếp rất nhớ chàng và thương các con, biết đến khi nào chúng ta mới gặp
nhau.


Lạc Long Quân nắm chặt tay vợ, an ủi:


- Nàng đừng làm mủi lòng ta. Xa nàng và các con lòng ta cũng đau lắm! Âu
cũng là mệnh trời, mong nàng hiểu và cảm thông cùng ta.


Âu Cơ và các con nghe theo lời cùng nhau chia tay lên đường.


Lạc Long Quân và các con về nơi biển cả, Âu Cơ đưa các con về đất Phong


Châu. Người con trưởng được tôn lên làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, đặt tên
nước là Văn Lang.


Cũng bởi sự tích này mà người Việt Nam ta đều ln tự hào mình là dịng dõi
con Rồng cháu Tiên, coi tổ tiên mình là vua Hùng.


<b>Bài làm 3</b>


Thuở xưa ở vùng đất Lạc Việt có vị thần tên là Lạc Long Quân, con trai của
thần Long Nữ sống ở dưới biển Đơng. Thần hình rồng, sức khỏe phi thường và
có nhiều phép lạ. Thỉnh thoảng thần lên sống trên cạn, giúp dân diệt trừ các loài
yêu quái như Ngư Tinh, Hồ tinh, Mộc Tinh. thần còn dạy dân cách trồng trọt và
sinh sống.


Âu Cơ là một tiên nữ dịng dõi Thần Nơng ở vùng núi cao phương Bắc. Nàng
thích ngao du đây đó, những nơi có phong cảnh đẹp. Bên trai tài, bên gái sắc,
họ yêu nhau rồi kết thành vợ chồng.


Ít lâu sau, Âu Cơ sinh ra cái bọc trăm trứng, nở ra một trăm người con khôi ngô
tuấn tú lạ thường. Chẳng cần bú mớm mà đàn con lớn nhanh như thổi, khỏe
mạnh như thần.


Một hơm, nhớ biển cả và cảm thấy mình không thể sống lâu trên cạn được, Lạc
Long Quân đành từ biệt Âu Cơ để trở về chốn thủy cung. Âu Cơ một mình
ni con. Ngày lại ngày qua, nàng sốt ruột trơng ngóng chồng với tâm trạng
buồn tủi. Cuối cùng, nàng gọi chồng lên mà than thở:


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Lạc Long Quân ân cần giải thích:


- Ta vốn nịi rồng ở miền nước thẳm, nàng là dòng tiên ở chốn non cao. Kẻ trên


cạn người dưới nước, tính tình tập qn khác nhau, khó lịng mà ăn ở cùng
nhau một nơi lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biển, nàng đưa
năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Kẻ miền núi, người
miền biển, khi có việc gì khó khăn thì giúp đỡ nhau, đừng quên lời hẹn.


Âu Cơ nghe theo đưa năm mươi người con lên đất Phong Châu. Người con
trưởng được tôn làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, lập ra nước Văn Lang, đóng
đơ ở Phong Châu (vùng Bạch Hạc, Lâm Thao, Phú Thọ ngày nay). Triều đình
có quan văn, quan võ (Lạc tướng, Lạc hầu). Con trai của vua gọi là lang, con
gái vua gọi là mị nương. Vua cha chết, con trai trưởng nối ngôi. Mười tám đời
vua kế tiếp nhau đều lấy hiệu Hùng Vương.


Từ sự tích này mà dân tộc Việt Nam thường nhắc đến nguồn gốc cao quý của
mình là con Rồng cháu Tiên. Tất cả các dân tộc sống trên đất nước Việt Nam
đều là anh em cùng chung một bọc sinh ra (đồng bào). Các dân tộc đoàn kết,
thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước.


<b>Bài làm 4</b>


Lạc Long Quân, là con trai của thần Long Nữ sống ở biển Đơng. Ơng là người
có sức khỏe lạ thường và có nhiều phép thuật, Ông là người có đức độ, thần
thường lên cạn để giúp dân diệt trừ yêu quái như Hồ Tinh, Mộc Tinh, Ngư
Tinh... Thần còn dạy cách trồng trọt để xây dựng cuộc sống. Nhờ có thần mà
con người có cuộc sống an bình.


Cùng thời điểm ấy có một nàng Tiên nữ tên là Âu Cơ, con của vị Thần Nông
cai quản mặt đất cũng xuất hiện. Nàng là người xinh đẹp, tài sắc vẹn toàn. Rồi
một ngày Âu Cơ và Lạc Long Quân đã tình cờ gặp nhau. Với tình yêu mãnh
liệt của tuổi trẻ, bất chấp những khác biệt của hồn cảnh, họ đem lịng u mến
rồi kết dun. Hai người đã nhanh chóng nên vợ thành chồng và cùng nhau


sinh sống ở cung điện Long Trang.


Rồi niềm vui cũng nhanh chóng đến với hai người, Âu Cơ đã mang thai. Đến
kỳ sinh nở, một điều kì lạ đã xảy ra, nàng sinh ra một cái bọc có trăm trứng.
Rồi một điều còn lạ hơn nữa, từ trăm trứng trong bọc ấy nở thành trăm người
con xinh đẹp và khỏe mạnh, chẳng cần bú mớm mà vẫn lớn nhanh như thổi.
Mọi người rất đỗi vui mừng. Cung điện Long Trang thật yên bình, vui vẻ. Gia
đình họ rất hạnh phúc, ấm êm.


Đang sống yên ổn một thời gian, Lạc Long Quân thấy nhớ quê nhà, nhớ mẹ
già. Lúc nào cũng mong muốn được trở lại Thủy cung. Thần tạm biệt gia đình
trở về với biển, về thăm mẹ và trị yêu quái chốn thủy cung. Âu Cơ sống trong
sự chờ đợi, vị võ ni con suốt mấy năm liền.


Thời gian thấm thốt trơi nhanh, các con đã lớn nhưng nỗi nhớ chồng vẫn vị
võ khơng ngi, nàng ra biển gọi chồng. Nghe tiếng gọi của vợ, Lạc Long
Quân lên cạn và cho gọi các con lại phân giải rằng:


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Âu Cơ đã hiểu được sự tình, nên cũng đành chấp nhận cảnh chia ly.Các con
của họ tuy khơng muốn vậy nhưng hiểu được hồn cảnh, họ cũng vâng lời. Cả
gia đình bịn rịn chia tay nhau, kẻ theo cha xuống biển, người theo mẹ lên non
trong tâm trạng bùi ngùi xúc động.


Một thời gian không lâu sau đó, người con trưởng theo nàng Âu Cơ đã xây
dựng đất nước đứng lên làm vua, và đặt tên nước là Văn Lang đóng đơ ở đất
Phong Châu. Đất nước rất hung mạnh, nhân dân no đủ. Triều đình của vị vua
đầu tiên đã có tướng văn, tướng võ.


Ngay từ thời đó, luật nhà vua đã có quy định, khi vua cha chết thì ngơi được
truyền cho con trai trưởng. Kể từ thời điểm đó, con cháu của nàng Âu Cơ đã


truyền 18 đời. Các đời vua ấy lấy hiệu là Hùng Vương.


Câu chuyện trên đã nhắc nhở chúng là về nguồn gốc của mình. Mỗi người dân
Việt Nam đều có chung là mẹ Âu Cơ và cha là Lạc Long Quân, vì vậy chúng ta
phải biết yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Đã là anh em con cháu Rồng Tiên
chúng ta phải biết đoàn kết để tạo nên sức mạnh chống lại kẻ thù, chúng ta phải
đùm bọc chia sẻ với những người gặp khó khăn hoạn nạn, cùng nhau xây dựng
cuộc sống ấm no hạnh phúc.


</div>

<!--links-->

×