Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tải Phân tích tính sử thi trong truyện ngắn “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành - Bài văn mẫu lớp 12

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.65 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Phân tích tính sử thi trong truyện ngắn “Rừng xà nu” của Nguyễn</b>
<b>Trung Thành</b>


<b>Bài làm</b>


Nguyễn Trung Thành (Nguyên Ngọc) là nhà văn có thời gian dài gắn bó với
mảnh đất Tây Nguyên hùng vĩ nên ông được gọi là nhà văn của núi rừng Tây
Nguyên. Những trang viết của ông đậm chất Tây Nguyên, là tiếng nói, là nỗi
lịng của người dân nơi đây. Truyện ngắn “Rừng xà nu” là tình cảm, tấm lịng
của tác giả đối với thiên nhiên và con người Tây Nguyên. Cái làm nên sự khác
biệt và thành công của tác phẩm này nằm ở tính sử thi rõ nét, khơng thể lẫn lộn
được.


Sử thi là một thể loại văn tự sự, có quy mơ hồnh tráng, mang ý nghĩa của cộng
đồng, dân tộc, ngợi ca những người anh hùng tiêu biểu với những tính cách tiêu
biểu cho một dân tộc. Sử thi tốt lên từ ngơn ngữ, giọng điệu, cảm xúc chủ đạo,
nội dung của tác phẩm. “Rừng xà nu” không phải tác phẩm sử thi nhưng yếu tố
sử thi được làm nền rất rõ nét. Âm hưởng sử thi lan rộng ra toàn bộ tác phẩm
như linh hồn và sự bất diệt của mảnh đất Tây Nguyên.


“Rừng xà nu” lấy bối cảnh cuộc chiến tranh kháng chiến chống Mỹ cứu nước
đang diễn ra mạnh mẽ ở miền Nam; khởi nghĩa Đồng Khởi đang sôi sục diễn ra
và cảnh tang thương khi quân Mỹ le máy chém đi khắp miền Nam. Hiện thực
đau lòng, mất mát ấy dội lên ý chí quật cường, đứng lên khởi nghĩa của người
dân Tây Nguyên nói riêng và cả nhân dân miền Nam nói chung. Tính sử thi vì
thế mà được “thế” trỗi dậy phát huy hết tác dụng của mình.


Tính sử thi của truyện ngắn “Rừng xa nu” trước hết nằm ở thiên nhiên, núi
rừng hùng vĩ, bao la, rộng lớn làm nền cho câu chuyện phát triển. Thiên nhiên
ấy góp phần ngợi ca những con người kiên cường, anh dũng bất khuất trong
cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thiên nhiên nơi đây chính là một biểu


tượng cho một dân tộc hùng mạnh, khơng khuất phục trước kẻ thù và hình ảnh
“rừng xà nu” là tượng trưng tiêu biểu ấy.


Bối cảnh lịch sử của câu chuyện dẫn người đọc đi từ đau thương mất mát này
đến đau thương mất mát kia. Đất nước lầm than, nhân dân cùng cực khi chứng
kiến cảnh Mỹ ngang tàng lê máy chém đi khắp miền nam tàn sát nhân dân vô
tội. Hành động gian ác ấy khiến nhân dân vô cùng căm phẫn và cách mạng
Đồng Khởi năm 1959 đang sôi sục được chuẩn bị. Cuộc cách mạng này là cả
một quá trình dồn nén đau thương, máu và nước mắt của toàn dân tộc, sẽ là sự
bùng lên của một thời gian dài chìm trong cảnh nô lệ cay nghiệt. Nguyễn Trung
Thành đã xây dựng nên hình ảnh làng Xơ man anh hùng, bất khuất. Hình ảnh
cả một ngơi làng ấy biểu tượng cho cả một dân tộc thu nhỏ không chịu đầu
hàng và khuất phục trước kẻ thù gian ác. Con người Tây Nguyên và con người
dân làng Xơ man chìm vào cảnh máu lửa, bị o ép, bi dồn vào bước đường cùng.
Chứng kiến cảnh nước mất nhà tan, máu loang thành sông, những người nơi
đây chỉ còn cách đứng dậy đấu tranh, cầm vũ khí tự cứu lấy mình. Âm hưởng
sử thi từ đó mà vang lên thật hào hùng, oanh liệt. Tinh thần, sự kiên cường
dũng cảm đã là âm hưởng chủ đạo của toàn tác phẩm.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

tượng trưng cho tinh thần và ý chí quật cường, khơng gục ngã của dân tộc Việt
Nam. Mỗi người, mỗi tình cách, một ý chí sắt đá, một số phận bi thảm riêng
nhưng đều chung một tinh thần chiến đấu kiên cường, bất khuất. Có thể nói cả
dân tộc Xơ man như trong truyền thuyết bước ra, sự hào hùng vang lên dữ dội
như một cơn sóng cuộn trào dữ dội và mãnh liệt. Họ là con người Tây Nguyên,
là anh T Nú, chị Mai, cụ Mết, bé Heng…Bản hùng ca của Tây Nguyên bắt đầu
được vẽ nên từ những con người kiên cường, dũng cảm, gan dạ ấy. Họ đóng
góp sức lực của mình vào cơng cuộc đánh đuổi giặc ngoại xâm. Họ biến suy
nghĩ thành hành động, biến máu và nước mắt thành lịng căm thù sơi sục, chỉ
có con đường đấu tranh mới có thể mang lại tự do cho họ.



Đặc biệt hơn nữa tác giả đã khắc họa đậm nét hình ảnh nhân vật T nú, người
con của Tây Nguyên chịu nhiều mất mát, đau thương, gia đình anh bị kẻ thù
giết sạch, anh bị tra tấn dã man. Hình ảnh hai bàn tay của T nú bị đốt, cháy lên
như một lời cảnh tỉnh mang ý nghĩa sâu xa nhất, buộc người Tây Nguyên phải
vùng lên đấu tranh.


Hình ảnh “rừng xà nu”gắn với hình ảnh dân làng Xơ man có ý nghĩa cộng hịa
nhau hỗ trợ cho nhau cũng làm nên sự thành cơng của tính sử thi trong tác
phẩm này. Tác giả mở đầu là hình ảnh rừng xà nu và kết thúc cũng là hình ảnh
rừng xà nu bạt ngàn. Rừng xà nu chính là biểu tượng của cả dân tộc Xô man,
sức sống mạnh mẽ của loại cây này cũng là sức sống của người dân Tây
Nguyên.


</div>

<!--links-->

×