Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (62.2 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Câu 1 (trang 127 Ngữ Văn 6 Tập 1):</b>
- Khoe là thói thích tỏ ra cho người ta biết mình giàu, mình có vật này vật kia.
Đây là thói xấu thường thấy ở những người thích học địi.
- Anh chàng trong truyện đi tìm lợn cưới trong tình huống : Bối rối, bận rộn:
nhà có đám cưới mà lại khơng tìm thấy lợn, khơng biết lợn chạy đi đâu.
- Lẽ ra anh nên hỏi người ta về kích thước, màu của con lợn.Vì đây là dấu hiệu
nhận biết.
- Từ cưới khơng thích hợp để thay thế từ sổng vì nó khơng liên quan gì cả.
<b>Câu 2 (trang 127 Ngữ Văn 6 Tập 1):</b>
- Anh có áo mới thích khoe đến mức lố bịch: May được cái áo mới liền đem ra
mặc, rồi đứng hóng ở cửa, đợi có ai đi qua người ta khen.
- Điệu bộ của anh có áo mới trả lời hồn tồn khơng phù hợp: Giơ ngay vạt áo
ra và nói từ khi tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua
đây cả.
- Yếu tố thừa trong câu trả lời của anh có áo mới: Từ lúc tơi mặc cái áo mới
này
<b>Câu 3 (trang 127 Ngữ Văn 6 Tập 1):</b>
- Truyện lợn cưới áo mới buồn cười vì: tính hay khoe của hai anh chàng khiến
cho câu hỏi và câu trả lời không liên quan đến nhau.
<b>Câu 4 (trang 127 Ngữ Văn 6 Tập 1):</b>
<i>Ý nghĩa.</i>
- Khi hỏi và trả lời cần hỏi đúng trọng tâm, và đầy đủ thơng tin. Tránh việc nói
thừa hoặc nói thơng tin khơng liên quan.