Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tải Kể về kỉ niệm thời học sinh mà em nhớ nhất - Những bài văn mẫu hay lớp 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.35 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Kể về kỉ niệm thời học sinh mà em nhớ nhất</b>
Hướng dẫn


Ai trong chúng ta cũng đã từng trải qua những kỉ niệm buồn vui cùng gia đình
và đám bạn tinh nghịch. Mỗi lần nhớ lại những kỉ niệm của mình, lịng tơi lại
trào dâng những cảm xúc thật khác lạ. Những kỉ niệm sâu sắc nhất trong tôi là
lần đầu tiên tôi nhận được sự giúp đỡ của một người mà tơi vốn có ác cảm.
Hồi đó, tơi đang học lớp 2D thì bỗng được chuyển sang một lớp chọn của
trường. Tôi rất hồi hộp và vui mừng vì sắp được gặp những người bạn mới.
Nhưng vừa bước chân vào cửa lớp, cảm giác lo lắng, sợ sệt đã thay chỗ hoàn
toàn cảm giác vui mừng, hồi hộp đó. Trước mặt tơi tồn là những bạn lớn so
với tôi. Hàng chục ánh mắt ngạc nhiên cùng tiếng xì xào ầm ĩ nổi lên. “Sao bố
mẹ mình cao to mà mình lại thấp bé thế nhỉ? Thật chẳng thể bào hiểu được!”.
Tôi vừa tự nhủ, vừa bước đi nhanh hơn về chỗ ngồi. Một lát sau, cô chủ nhiệm
vào lớp và bắt đầu giảng bài. Khi cơ đang giảng phần cuối của bài học thì
bỗng: “Tùng! Tùng! Tùng!” – tiếng trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến.
Sau khi chào cô, bọn bạn tôi liền chạy ngay đi chơi cùng với bạn cũ. Tơi cũng
đang định chạy đi thì bỗng bị một cú đấm đau điếng vào vai. Giật mình quay
lại, tơi thấy một chàng “lực sĩ” thân hình cao to như một anh lớp bốn, nước da
đen sạm, mái tóc cắt cao trơng rất khỏe mạnh. Tơi cịn nhăn nhó vì đau thì cậu
bạn cất giọng giễu cợt: “Ê! “Cao kều!” Cậu cao thật đấy! Sau này nhất định cậu
sẽ lập kỉ lục về chiều cao cho mà xem! Đến lúc đấy nhớ khao tớ nhé! Ha, ha,
ha …!” rồi chạy biến đi.


Tơi thấy rất khó chịu. Chiều cao của tơi có hơn khiêm tốn một tí thì liên quan
gì đến cậu ta cơ chứ! Thế là tôi ngày càng trở nên cáu bẳn và mặc cảm về vóc
dáng của mình. Cuối cùng, tôi đã quyết định đặt một cái bẫy để cậu ta chừa cái
tật đùa dai đó đi.


Hơm đó là thứ hai ngay sau khi thi giữa kì I. Sauk hi ăn cơm trưa xong, đáng lẽ
phải đi ngủ thì tôi lại trốn cô, chạy vù ra nhà vệ sinh để thực hiện kế hoạch đã


chuẩn bị từ mấy hôm trước. Đầu tiên, tôi đổ một đống nước ra nhà vệ sinh, rồi
đặt hai cái bánh xà phòng ở ngay cửa ra vào để gài bẫy cho cậu bạn to lớn đùa
dai kia. Bỗng, bác giám thị già đi ngang qua. Tôi liền nhảy vọt sang một bên để
không bị phát hiện. Bác dừng lại, nhìn ngó xung quanh làm tôi sợ hết cả hồn.
Nhưng cuối cùng, bác lại tiếp tục đi khiến tôi thở phào nhẹ nhõm. Rồi tôi cứ
nấp sau cánh cửa chờ đợi. Nhưng tôi chờ mãi mà không thấy cậu ta ra nhà vệ
sinh. Tôi liền chạy ngay ra khỏi chỗ nấp và xem xét xung quanh. Bỗng, tơi
giẫm phải cái gì trơn tuột và cứ thế mà trượt vèo về phía vũng nước. Theo phản
xạ, tôi hét lên rất to trong vô vọng. Rồi một cái bóng cao lớn vụt qua và túm lấy
tơi. Rồi tơi khơng biết gì nữa.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>

<!--links-->

×