Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Tải Một chiếc lá rơi dưới gốc cây em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó - Văn mẫu lớp 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (64.09 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Một chiếc lá rơi dưới gốc cây. Hãy tưởng tượng và kể lại câu</b>
<b>chuyện đó</b>


<b>Bài làm</b>


Có khi nào dừng ở ngã tư, hay một cơng viên, bìa rừng nào đấy, có mấy chiếc
lá nhỏ vơ tình rơi trong giỏ xe, vào tay, trên vai và trước mắt bạn, bạn có nhận
ra rằng từ lâu rồi, lá rụng quanh năm chứ khơng cịn chờ đến mùa thu nữa.
Những chiếc lá nhỏ, bất chợt rơi giữa nắng vàng khiến lòng ta bâng khuâng và
xao xuyến. Nhất là khi ta cảm thấy cơ đơn và hoang vắng, nhìn lá rơi lại nghĩ
đến kiếp nhân sinh.


Lá rơi để bắt đầu; lá rơi vì đã đi hết một quãng đời; đã hồn thành sứ mệnh của
đời mình. Chợt nhớ về câu chuyện “Gió, lá và cây” – một chuyện tình lãng
mạn mà hầu như nhiều thế hệ học trò đều biết. Từ khi sinh ra, lá đã có cây che
chở và chăm sóc. Nhưng một ngày kia, lá rơi khỏi cành cây, và một cơn gió lạ
thoảng qua, cuốn lấy lá và mang đi xa khỏi cây mãi mãi. Lá rời cây là vì gió
cuốn đi hay là vì cây khơng giữ lá lại…? Lá rơi, khơng phải vì lá khơng u
cây, cũng khơng phải vì gió kia làm chia cắt cây và lá. Mà đơn giản thơi, chỉ vì
lá đã cảm thấy mình khơng cần thiết bên cây. Lá muốn lãng du phiêu bồng đến
một nơi xa ngập tràn sự mới lạ. Các nhân vật đều không hiểu tại sao lá lại có
quyết định như vậy, và người đọc cũng khơng hiểu được lí do. Xun suốt cả
mạch truyện là sự thở dài tiếc nuối cho câu chuyện tình tan hợp. Chiếc lá mảnh
mai kia, được gió nâng lên, bay đi xa và cao, đến với mây trời, với suối nguồn,
với ánh nắng mai rực rỡ chiếu rọi, với tiếng chim hót véo von,…Và rồi khi kết
thúc câu chuyện, chiếc lá đáp mình xuống gốc cây nọ, nằm gọn dưới mặt đất và
suy ngẫm những diễn biến đã qua. Lá chợt nhìn lên và thấy ngay chỗ cành từng
là của mình, có những chồi non vừa nhú. Thế rồi, lá chợt hiểu, lá rơi không
phải là sự chấm hết, mà đơn thuần chỉ là sự mở đầu cho một cuộc sống mới.
Một ngày dài và buồn vô tận, nhưng nhờ chính những điều khơng thành ấy, và
cả sự hy sinh cao cả ấy mà cuộc đời này trở nên đầy đặn, ý vị thêm vì những kỉ


niệm kia.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Đơi lần, một mình chầm chậm dạo bước trên con đường vắng, nhìn lá rơi lác
đác, cảm thấy trong lòng như được gột rửa, như được thanh lọc bởi vẻ đẹp của
Mẹ Thiên Nhiên. Biết đâu lúc ấy bạn muốn làm thơ, muốn hát vang, khát khao
yêu thương. Rơi xuống, từng chiếc lá rơi như kết thúc đời lá. Nhưng thay vào
đó là vơ vàn chồi non mới sinh. Sự sống mới lại bắt đầu. Ngẫm ra thì thấy cái
quy luật ấy sao mà chua xót và lạnh lùng đến vậy?! Nhưng sự đời luôn bắt đầu
từ kết thúc. Cuộc sống từ ngàn đời nay vẫn diễn ra như thế. Có bắt đầu, có kết
thúc, mỗi con người khi sinh ra và đến khi mất đi đều cố gắng hồn thành sứ
mạng của mình: là u và được u. Vâng, lá có mất đi, có phai tàn theo năm
tháng, nhưng tình u của các đơi bạn trẻ trên con đường đầy lá kia vẫn luôn
luôn bất tử. Nếu họ có chia tay, thì đó cũng chỉ là một sự kết thúc nhỏ cho một
tình yêu lớn bắt đầu. Tình yêu trong quá khứ của họ sẽ mãi mãi tồn tại nơi con
tim. Họ sẽ cất giữ nó như một báu vật của riêng mình, như những cơ cậu học
trị thường lấy lá khắc tên nhau rồi ép vào trang tập trắng.


Trên con đường đầy lá nọ, có đơi bạn già dìu nhau đi trong ánh vàng hiu hắt
của buổi hồng hơn. Lâu lâu họ lại thì thầm chuyện cũ, họ kể về những kỉ niệm
ngày xưa. Cụ bà khẽ cười, cụ ơng lại dìu cụ bà tiến lên thêm nữa. Hai chiếc
bóng nhỏ khuất lấp cuối con đường, dưới chân họ là ngàn lá: lá của ngày hôm
qua đã khô, lá của ngày hôm nay mới rụng chưa kịp héo, và của những chiếc lá
trên cành tiếp tục rơi. Nhìn lá rơi, mỗi người sẽ có tâm trạng khác nhau: người
vui thì nâng niu chiếc lá như nâng niu kỷ vật người buồn lại thêm chạnh lòng
và thương cảm cho chính bản thân.


Ngẫm lại câu chuyện về chiếc lá bé nhỏ: rời khỏi tình yêu của mình để bắt đầu
một cuộc đời mới, của cả chính chiếc lá đó lẫn chiếc lá sắp mọc. Nhưng chiếc
lá kia nào biết được, đó là một sự kết thúc cho cả cuộc đời của mình. Tuy thế,
chiếc lá vẫn cố theo gió, bay đi thật xa, thật cao, đến với những chân trời mới,


để khám phá, để tìm kiếm những nét đẹp của cuộc sống. Lá ơi, có biết rằng,
chính “ngươi” đã làm nên một bức tranh tuyệt mỹ chọ “vườn trần gian” thêm
diệu kì ảo mộng. Hãy để làn gió cuốn lá đi đến một nơi thật xa- hãy để nỗi đau
buồn hơm nay chơn vào q khứ. Lá lìa cành, nhưng ngày mai vẫn sẽ có những
chồi biếc khoe sắc dưới ban mai rực rỡ. Thương lá và thương thân; thương cái
bắt đầu và thương quá sự ra đi. Kết thúc rồi tái sinh đã trở thành định luật muôn
đời. Một ngày mới lại đến với chúng ta. Hãy sống thật tốt với chính mình, với
cuộc đời, để chúng ta không luyến tiếc khi đến lúc phải kết thúc. Thay vì ngậm
ngùi, ta lại vui vẻ đón chờ nó như đón chờ một sự bắt đầu, chờ một bình minh
tươi sáng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3></div>

<!--links-->

×