Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (647.29 KB, 9 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>PHÒNG GIÁO DỤC & ĐÀO TẠO THỊ XÃ ĐÔNG TRIỀU </b>
<b>TRƯỜNG TIỂU HỌC VĨNH KHÊ</b>
<b>- giản dị, thân mật</b>
<b>2. Tình cảm chân thành của chuyên </b>
<b>gia nước bạn với cơng nhân Việt Nam</b>
<b>- Đồng chí lái máy xúc bao nhiêu </b>
<b>năm rồi?</b>
<b>- Thế là A-lếch-xây đưa bàn tay vừa </b>
<b>to vừa chắc ra nắm lấy bàn tay đầy </b>
<b>dầu mỡ của tôi lắc mạnh và nói:</b>
<b>1. Dáng vẻ đặc biệt của A-lếch-xây</b>
<b> A-lếch-xây nhìn tơi bằng đơi mắt sâu và xanh, mỉm cười, hỏi:</b>
<b> - Đồng chí lái máy xúc bao nhiêu năm rồi?</b>
<b> - Tính đến nay là năm thứ mười một - Tôi đáp.</b>
<b> Thế là A-lếch-xây đưa bàn tay vừa to vừa chắc ra nắm lấy bàn </b>
<b>tay đầy dầu mỡ của tơi lắc mạnh và nói:</b>
<b> - Chúng mình là bạn đồng nghiệp đấy, đồng chí Thủy ạ!</b>
<b>PHỊNG GIÁO DỤC & ĐÀO TẠO THỊ XÃ ĐÔNG TRIỀU </b>
<b>TRƯỜNG TIỂU HỌC VĨNH KHÊ</b>