Tải bản đầy đủ (.pdf) (19 trang)

Tải Bài tập làm văn mẫu Lớp 7 số 6 (Đề số 1 đến đề số 5) - Những bài văn mẫu lớp 9

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (361.04 KB, 19 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Bài tập làm văn mẫu Lớp 7 số 6 </b>



<b>Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 1: Em hãy tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của </b>
<b>em </b>


<b>Lập dàn ý Em hãy tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em </b>
<b>1. Mở bài</b>


 Giới thiệu chung về phiên chợ quê em.


<b>2. Thân bài</b>


* Địa điểm họp chợ? Thời gian họp chợ?


* Quang cảnh họp chợ như thế nào: Tả cảnh phiên chợ quê theo một thứ tự nhất định.
 Miêu tả bao quát


 Ồn ào, đông đúc.


 Nhiều màu sắc.


 Miêu tả cụ thể (Chú ý đến những đặc sản của chợ quê em)


 Các dãy hàng bán trong chợ: Các mặt hàng, màu sắc, hình dáng của các loại hàng,
các mùi vị đặc biệt của chợ.


 Cảnh mua bán trong chợ: Tả một vài hàng tiêu biểu.


 Các hoạt động khác ngồi hoạt động mua bán: Ăn uống, trị chuyện,...


<b>3. Kết bài</b>



 Cảm nghĩ, tâm trạng của em mỗi lần đến chợ.
 Tình cảm của em với chợ quê, với quê mình.


<b>Bài làm 1 </b>


Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được
về quê để được tận hưởng cái khơng khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi
người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiên chợ hiện lên
trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.


Chợ quê tơi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dịng sơng Hồng với những dịng nước trong xanh.
Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng
phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6, 10, 16, 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ
chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú.


Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm
được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu
đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đơng vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự
vui tươi đang diễn ra ở bên trong.


Ngồi hàng hóa ra, trong chợ cịn có những qn bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi
ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng
chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những
người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đỏ theo cha
mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đơng đúc và có nhiều
đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hị hét thích thú.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nơng
dân. Khơng chỉ có vậy, chợ q tơi cịn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh


nếp,...Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó và chúng đã làm
tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ q tơi.


Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ
nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ khơng mua sắm mà họ đi
ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi
mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.


Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân q
tơi. Tơi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng
cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm
giác này.


<b>Bài làm 2 </b>


Một ngày mới bắt đầu với tiếng gà gáy nhộn nhịp - dấu hiệu cho sự khởi nguồn. Tôi vùng dậy ra
sân tập thể dục và bắt gặp đồn người gánh gồng hàng hóa qua đường. Tơi chợt nhận ra hôm nay
là ngày họp chợ - nơi nằm giữa trung tâm thị trấn Lộc Bình. Tơi bất giác liên tưởng đến bầu
khơng khí vui tươi đang diễn ra. Sự sầm uất không thể thiếu trong mỗi phiên chợ. Một thống
bồi hồi tơi nhận ra: Chợ quê tôi sao mà đẹp quá.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

không mua sắm mà họ đi ngắm, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Đến cuối chiều, khi mặt trời
khuất sau núi chợ mới tan.


Ai cũng có một miền q sinh ra do đó ai cũng có hình ảnh của phiên chợ q trong lịng. Ai
cũng có tuổi ấu thơ từng mong bà, mẹ, chị về để có quà, có khi chỉ là một cái kẹo, củ khoai có
khi cịn ngon hơn cả đặc sản đắt tiền. Tôi sẽ không thể quên được khu chợ quê - nơi tơi sinh ra.
Nó đã để lại những ấn tượng khơng bao giờ phai trong tâm trí tơi.


<b>Bài làm 3 </b>



Sáng hai mươi tám tháng chạp, em dọn dẹp và trang trí nhà cửa nên khơng kịp đi chợ Tết. Đến
tối mệt q vì cả ngày hơm nay phải làm việc, vừa vào giường em đã ngủ thiếp đi. Trong giấc
ngủ em mơ thấy mình được đi chợ cùng mẹ.


Tờ mờ sáng, chợ đã nhộn nhịp. Khác hẳn ngày thường. Chợ Tết đơng nghìn nghịt, chật cứng cả
lối đi. Người người qua lại tấp nập, đơng vui như hội. Trong đó khơng ít người đến chợ chẳng
phải mua bán thứ gì mà đơn thuần chỉ là để thưởng ngoạn hương vị ngày Tết.


Ở đây, hàng hóa nhiều vơ kể. Hàng đầu tiên là hoa quả. Hoa tràn ngập, hoa mn hình, mn vẻ,
hoa tầng tầng lớp lớp như một đám lửa rực sáng trong không gian. Từ hoa cúc vàng rực như
những ông mặt trời bé nhỏ, hoa hồng kiều diễm như một cô công chúa, đến hoa cẩm chướng rực
rỡ màu sắc: Đỏ, cam, vàng... Mỗi lồi hoa đều có một hương thơm và màu sắc quyến rũ. Trái cây
thì nhiều đến lạ lùng. Dưa hấu được chất thành từng đống lớn. Những quả dưa to và tròn nằm
gọn ghẽ trông như đàn heo con. Những quả cam sành mọng nước, những quả quýt nổi bật trên
nền đỏ thẫm của những quả táo đỏ vỏ bóng mượt, nhìn đã thấy ngon miệng. Bưởi được bọc trong
một lớp giấy bóng đỏ, trên đó vẽ rất nhiều chi tiết tượng trưng cho sự may mắn, bình an.


Vào trong chợ, em bị thu hút bởi hàng quần áo. Cô bán hàng đon đả, khéo léo nên tìm được bộ
quần áo ưng ý, mẹ con em đồng ý mua ngay. Bên cạnh đó là những xấp vải mới tinh cịn thơm
mùi sợi. Rời hàng quần áo là đến hàng bánh, mứt, kẹo. Chỗ này tỏa ra một mùi thơm ngọt ngào,
hấp dẫn đối với người mua. Nào là mứt bí, mứt dừa... rồi kẹo dẻo, kẹo mềm. Những hạt sen tròn
trĩnh được bao bọc bởi một lớp đường cát trắng tạo nên món mứt sen bùi bùi, thơm thơm. Những
viên sơ-cơ-la hình bơng hồng, những viên kẹo với vỏ bọc đủ màu sắc. Cạnh đó là hàng bánh
chưng, bánh tét. Bánh được người bán hàng gói rất cẩn thận.


Đi sâu hơn là nơi bán thực phẩm. Thịt lợn, thịt bị, gà, vịt, tơm, cua, cá,... tồn là những thức ăn
thơm ngon, bổ dưỡng và còn rất tươi. Người mua ở đây cũng rất đông và tấp nập. Rau cũng rất
phong phú. Nào là rau muống, bắp cải, súp lơ, đậu Hà Lan, những củ hành tây, cà rốt, những quả
dưa chuột dài và to,... Ra bên ngoài, em mới để ý đến dãy bán tổng hợp là nơi bán chậu hoa, cây


kiểng được bày ở một khu đất rộng nhất. Những chậu quất có quả chín vàng ươm. Những chậu
mai rực rỡ với những bông hoa năm cánh. Mọi thứ đều hòa quyện vào với nắng ban mai.


Vừa đi em vừa quan sát, trong cảnh mua bán mọi người không hề thấy mệt. Người đi đông như
trẩy hội. Tiếng nói, tiếng cười rộn ràng, tíu tít.


Đang mơ màng giữa khơng khí của chợ Tết, em chợt tỉnh giấc bởi tiếng gọi của mẹ. Mở mắt ra,
em đã thấy mẹ đứng ở cửa, hai tay xách hai túi to và nặng. Em chạy vội ra cửa giúp mẹ xách đồ
vào nhà. Thật bất ngờ khi mẹ mua cho em quần áo, giày dép mới. Và cịn có cả một chậu mai
nữa! Em vui vẻ mỉm cười nghĩ về giấc mơ được đi chợ Tết cùng mẹ.


<b>Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 2: Từ bài Lao Xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong </b>
<b>một buổi sáng đẹp trời </b>


<b>Dàn ý: Từ bài Lao Xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp </b>
<b>trời </b>


<b>1. Mở bài:</b> Giới thiệu chung về khu vườn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

 Tả bao qt: Khơng khí buổi bình minh (bầu trời, nắng, gió) hình ảnh đầy sức sống của
cây cối (màu sắc, âm thanh, hoạt động, ...)


 Tả chi tiết:


 Các loài cây: Lá, cành, quả, ...


 Các lồi chim: Màu sắc, tiếng hót, hoạt động, ...


<b>3. Kết bài:</b> Nêu cảm nghĩ của em về khu vườn đã tả



<b>Bài văn mẫu: Từ bài Lao Xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng </b>
<b>đẹp trời </b>


<b>Bài làm 1</b>


Ị...Ĩ...O! Đó là "chiếc đồng hồ" thật quen thuộc của tôi. Sáng nào nó cũng chuyên cần báo thức
cho mọi người dậy. Tơi nhanh chóng dậy vào khu vườn để hít thở khơng khí trong lành vào mỗi
buổi sáng, đó là thói quen của tơi.


Khu vườn nhà tơi rộng hơn ba mẫu đất, nằm ở phía sau nhà. Tơi được nghe bố kể rằng: "Trước
đây, ơng nội có một mảnh vườn để trống, nay ông mất ông để lại khu vườn cho bố".


Từ sáng sớm, tôi đã ra vườn. Tơi trìu mến ngắm nhìn những chiếc lá cịn sót lại những hạt sương
đêm. Những giọt sương trong suốt như những giọt kim cương nhỏ, ánh lên thật lung linh, óng
ánh.


Ơng Mặt trời thức dậy, ban phát cho trần gian những dải nắng vàng nhạt. Ngước lên trời, tôi thấy
những màn sương tan dần hết, lộ ra bầu trời trong xanh và mênh mông. Cả những bông hoa,
những chú chim đã tỉnh giấc, bắt đầu một ngày mới trong khu vườn.


Bao bọc quanh vườn là lũy tre già dày đặc, màu rêu, cành đầy những gai nhọn hoắt, đan xen
nhau tạo nên bức tường thành vững chắc, dẻo dai. Sáng sớm mùa hè, đủ các loại âm thanh được
tấu lên như một bản nhạc làm rộn rã cả khu vườn. Tiếng gió rì rào trong vịm lá vải thiều xanh
bóng. Những quả vải thơm ngọt với những trái chín đỏ tươi. Tiếng tu hú chốc chốc lại vang lên
"tu hú". Tiếng tu hú kêu tức là lúc báo hiệu mùa quả chín. Những trái đu đủ vàng đậm, thơm
lừng, nhìn trơng thật thích mắt. Cịn cây mít thì đứng sừng sững, thân cao, tán lá rộng.


Ở góc cuối vườn, khung cảnh thật thống đãng. Nhìn kìa, cây nhãn bây giờ đã bắt đầu trổ hoa.
Hoa nhãn nhỏ xíu, màu vàng, hương thơm ngọt ngào, dễ chịu. Có lẽ, tơi thích nhất là cây xồi.
Hàng chục gốc xồi cát đã chín, chỉ chờ dịp thu hoạch. Những quả xồi chín mọng, mùi thơm


hấp dẫn, khó qn, lúc lỉu trên cây.


Những chú ong mật chuyên cần, siêng năng đánh lộn nhau để hút mật. Đàn bướm hiền lành, bỏ
chỗ bay lao xao, đôi cánh mỏng, phô ra đủ sắc màu sặc sỡ. Hoa lan nở trắng xóa, thơm đậm. Hoa
móng rồng bụ bẫm, mùi hương thoảng qua trong gió, lan ra khắp vườn. Cả hương bưởi dịu nhẹ
trong những vịm lá xanh non. Khơng khí buổi sáng trong vắt, thơm ngát mùi cỏ dịu nhẹ, mùi trái
chín nồng nàn và cả mùi của những bông hoa thấm đậm vào sâu trong từng mạch đất.


Dưới gốc cây, mẹ con nhà chị gà đang bắt mồi. Những cái mỏ nhọn hoắt, cứ quặp xuống đất để
kiếm mồi ngon. Mấy chú gà con tinh nghịch, chạy lon ton chơi. Bỗng một tên quạ bay vút đến,
định bắt những chú gà con thì một đàn chim chèo bẻo lao ra như mũi tên. Cuộc chiến bắt đầu.
Chèo bẻo thường trị tội những kẻ ác. Chèo bẻo vây tứ phía, đánh quạ túi bụi. Đàn gà con sợ hãi,
rúc vào nách mẹ, thò chiếc đầu nhỏ và đơi mắt trịn xoe ra, mắt trước mắt sau nhìn xem có kẻ thù
khơng. Khi thấy an tồn, nó mới ra ngồi.


Tiếng "gù gù" kêu thật khẽ. Đó là tiếng kêu của chú chim bồ câu – biểu tượng của hịa bình.
Những chú chim bồ câu trắng, bay đi bay lại quanh khu vườn. Cả tiếng chích chịe kêu lích rích
thật dễ thương.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

ngày, tôi thường cùng bố chăm sóc cho khu vườn thêm xanh, sạch, đẹp. Khu vườn chính là
nguồn vui của tuổi thơ tơi.


<b>Bài làm 2</b>


Tôi là người rất yêu cây cối, cứ đi đến đâu, thấy vườn cây um tùm, xanh tốt là tôi thấy hân hoan
trong người. Tôi yêu vườn cây vì nhà tơi cũng có một khu vườn nhỏ, khu vườn đã để lại trong tôi
nhiều kỉ niệm, giúp tôi khôn lớn trưởng thành.


Buổi sáng hôm nay tiết trời rất mát mẻ và dễ chịu. Cái mát của buổi sáng làm lịng người dễ chịu
và khoan khối vơ cùng. Chạy ra vườn, tơi thống nhìn những tia nắng nhỏ nhảy múa lăn tăn trên


lối đi, trượt xuống những tàu lá, trải dài trên những cánh hoa. Dường như nắng cũng muốn làm
nhẹ lòng con người nên khơng hề gay gắt, nóng nảy mà ấm áp, nhẹ nhàng như những cô bé mến
yêu. Dấu hiệu của một ngày bình yên đẹp đẽ!


Vì đêm qua có trận mưa, đất vừa mới tiếp thêm cho chúng nguồn nước mới - nguồn nhựa sống
nóng hổi tràn trề đã làm cho hoa lá thêm hăng hái, phô bày hết vẻ đẹp của mình. Tơi ngước nhìn
lên những tán dừa đong đưa. Xanh, xanh non, xanh óng ả, xanh đến kì lạ! Nắng mới trong trẻo
càng làm cho màu non tươi thêm rực rỡ.


Ở góc vườn nhà tơi là một cây dừa cao chót vót, với chùm dừa trĩu quả trên ngọn. Dừa lớn tuổi
hơn tôi nhiều lắm. Mẹ kể, trước khi tôi chào đời, lúc cha mẹ mua mảnh đất này thì ở đây đã sẵn
có cái ao và mấy hàng dừa. Bên dưới hàng dừa là cái ao. Ao không lớn nhưng đủ chỗ cho chiếc
xuồng nhỏ. Tôi vẫn thường leo lên chiếc xuồng ấy, vớ lấy một khúc sào đủ dài và bắt đầu cuộc
thám hiểm quanh... ao của mình. Ao nhà tơi nước khơng trong mà đục đục màu đất, hắc hắc mùi
bùn. Chẳng thấy bóng dừa nào in xuống cả, cũng chẳng thấy được màu xanh ngắt của bầu trời -
cái màu mẹ vẫn gọi là màu mắt xa xăm chờ đợi hoàng tử của nàng công chúa trong truyện cổ
xưa.


Mặc dù vườn khơng rộng nhưng mẹ vẫn để một ít đất cho tơi trồng những gì mình thích. Và tơi
trồng hoa, rất lạ, tôi chỉ yêu hoa dại. Tôi yêu đến vơ cùng cái hoang sơ kì lạ, cái thu hút khó lí
giải ở những lồi hoa khơng tên này - những loài hoa mà hầu như con người ít chú ý đến, những
loài hoa tưởng như chỉ có thể tìm thấy thi thoảng ở một vài hàng rào nơi nông thôn, hay ở vệ
đường từ quê ra tỉnh. Tôi đặt cho chúng cái tên riêng của tôi: Mặt trời và Mặt trăng. Hôm nay, rất
nhiều, rất nhiều những bông hoa nhỏ nhắn xinh xinh nở rộ. Có hoa màu vàng, khơng nhạt nhẽo
như cúc, mà vàng rực, đầy nhiệt huyết và sức nóng như mặt trời. Có màu hoa trắng, khơng q
kiêu sa như hoa li mà dịu dàng thanh khiết như mặt trăng. Hằng trăm Mặt trời, Mặt trăng tí hon
nổi bật trên nền lá xanh rậm rì, điểm những giọt nước mắt của trời đêm qua lấp lánh, long lanh...
Tấm thảm tuyệt vời của người thợ dệt thiên nhiên. Vẻ đẹp cuốn hút, đem đến cho con người sự
say mê bình lặng đến khơng ngờ.



Khu vườn nhà tôi tuyệt đẹp như vậy đấy. Khi đi đâu một vài ngày tôi đã nhớ khu vườn như nhớ
người bạn thân của mình. Khu vườn đã tiếp thêm sức sống cho gia đình tơi, che mát cho chúng
tơi vào ngày hè nóng bức, cung cấp những trái quả thơm ngon cho chúng tơi thưởng thức và nó
cịn chia sẻ những lúc vui buồn cùng tôi. Tôi sẽ nhớ mãi khu vườn nhà mình và sẽ làm khu vườn
ngày càng đẹp và phong phú hơn.


<b>Bài làm 3</b>


Thứ bảy tuần trước, tôi cùng bố mẹ về quê thăm ơng bà. Tơi rất háo hức vì đã hơn một năm rồi
tôi chưa về thăm ông bà. Tôi nhớ ông bà, nhớ căn nhà nhỏ và cả khu vườn thân yêu.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Bây giờ tôi mới cảm thấy khu vườn này quả là đẹp và có lẽ đẹp nhất vào những buổi ban mai
như thế này. Anh Trống Cồ đã cất tiếng gáy, sân nhà rộn rã nhưng trong vườn còn náo nhiệt hơn.
Chị Mái mơ dẫn đàn con đi kiếm mồi. Đàn gà con chạy líu ríu quanh chân mẹ, đơi chân phải
bước dài ra trông vừa buồn cười, vừa tội nghiệp. Mẹ con chị cặm cụi tìm mồi quanh những đám
cỏ còn đẫm sương. Đàn vịt lạch bạch chạy ra ao rỉa lông, rỉa cánh. Tôi ngồi chễm chệ trên đống
rơm, ngắm nhìn khu vườn kỳ diệu.


Cây cối lóng lánh sương đêm rạng rỡ tắm ánh nắng thu chan hịa.
- Chào anh ổi! Khỏe chứ?


- Tơi vẫn khỏe! Cịn chú thế nào, chú Mít?


Thì ra cây cối trong vườn đang hỏi thăm nhau. Tôi phải công nhận vườn ông bà tôi nhiều cây
thật đấy. Tơi thích nhất là cây ổi, thân cây khẳng khiu, nứt nẻ. Tuy hình dáng vậy thơi nhưng đến
mùa ổi cây lại cho những trái chín vàng ươm, trái ương phơn phớt xanh rờn và ngọt lịm nữa.
Dường như trơng thấy tơi, nó xịa cành lá như muốn chào mừng.


Cuối vườn, các luống hoa trao đổi hương thơm và khoe sắc. Giàn thiên lý trổ hoa vàng lốm đốm
đang nằm dưới nắng trên chiếc giàn xinh xắn mà ông tôi làm. Hoa lan nở từng chùm trắng xóa.


Chùm hoa cịn đọng lại những giọt sương long lanh như được một bàn tay khéo léo nào đó chạm
trên cánh hoa những hạt châu ngọc. Những ngọn lửa cháy lên hập hùng trong tán lá xanh của
hàng râm bụt. Hoa hồng kiêu sa, hoa cẩm chướng mùi thơm nồng nồng. Ảnh sáng mạ vàng
những đóa cúc giản dị làm cho nó sáng rực lên như những viên kim cương.


Quanh các luống hoa, bướm bay chập chờn. Ong mật, ong vò vẽ đánh lộn nhau để kiếm mật. Rồi
chim chóc bắt đầu huyên náo, vang vang khắp khu vườn là tiếng hót du dương của một cơ Họa
Mi. "Chích! Chích! Chích!". Chim Chích Bơng chăm chỉ bắt sâu trên từng chiếc lá. Bỗng có
tiếng cãi nhau chí chóe từ đâu đó:


- Miếng này là của tớ mà! - Một con bồ câu kêu lên.


- Không! Của tớ chứ! Tớ nhìn thấy trước! - Con cịn lại nhanh nhảu.


Thì ra chúng đang cãi nhau về chuyện thức ăn! Ơng tơi bảo sáng nào chúng cũng cãi cọ om sịm
kể từ khi ơng làm chiếc chuồng chim xinh xắn bằng gỗ thơng này. Ơng thường xun đặt thức ăn
vào chuồng cho những chú chim mỗi buổi sớm. Trên tán lá, những chú gõ kiến leo dọc thân cây
bổ mỏ lách cách.


Chà! Bây giờ tôi mới cảm nhận được vẻ đẹp thật sự của khu vườn này. Một khung cảnh dung
hịa nghìn thứ âm nhạc: Tiếng gió thổi vi vu, chim khẽ gù dưới lá, lá rì rào...


Một tuần trơi qua thật là nhanh. Nhưng trong suốt thời gian này tôi đã hiểu biết thêm về thiên
nhiên và nhất là tôi lại thêm yêu khu vườn của tôi.


<b>Bài làm 4</b>


Từ ngày ơng mất bố mẹ em có nhiệm vụ chăm sóc vườn. Khu vườn khơng rộng lắm nhưng được
trồng nhiều loại cây khác nhau. Theo em có lẽ khu vườn đẹp nhất vào buổi sáng.



Vì em phải bận học nên không theo bố mẹ vào vườn được. Nhưng hôm nay là ngày chủ nhật nên
em cùng bố mẹ ra thăm vườn và phụ giúp bố mẹ làm vườn. Người mở cổng vườn đầu tiên là em.
Sáng hơm đó khơng khí trong lành mát mẻ, cảnh vật cịn chìm trong màn sương đêm, bầu trời
trong xanh cao vời vợi. Pha lẫn là những đám mây trắng đang trơi bồng bềnh. Trên những chiếc
lá cịn động lại những hạt sương sớm nó lấp lánh như kim cương. Những hàng cây đang đung
đưa theo gió như nói chuyện với nhau. Những chú chim ríu rit líu lo gọi bầy. Tất cả làm nên một
bức tranh thiên nhiên đẹp sinh động.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

được trồng từ bao giờ mà nó cao đến thế. Hoa sầu riêng mọc từng chùm nó tỏa mùi thơm ngào
ngạt khắp cả vườn.


Cây sầu riêng đã vào mùa những quả như những chú nhím treo lủng lẳng trên cành. Nó lớn dần
theo từng ngày. Dọc theo hàng ranh là những hàng cây mít. Thân nó sù xì to cao khỏe như những
chàng vệ sĩ canh giữ khu vườn. Mít đã ra quả non. Nhìn từ xa những quả mít như những chú heo
con treo lủng lẳng trên cành rất dễ thương. Ở cuối vườn bố mẹ trồng cây măng cụt. Thân măng
cụt không to lắm nhưng cành lá lại xum xuê, những tán lá của nó lớn to khép kín vào nhau cịn ủ
đầy sương. Quả của nó khi chưa chín thì nó phát lên một màu xanh non. Nhưng khi chín, quả
trịn trịa khốc lên màu tím.


Cầm trên tay, ta có thể biết được số múi của nó. Xung quanh nhà là cây đu đủ thân cây không to
lắm, nhưng quả xum xuê. Quả đu đủ dài màu vàng nghệ treo lủng lẳng trên cành. Em thích nhất
là ăn đu đủ. Mặt trời càng lên cao xua đi màn sương đêm khu vườn càng nhộn nhịp hơn những
chú sóc lơng vàng mát dịu với những sọc đen dài trên lưng đang chuyền cành từ cành này sang
cành nọ như đang tìm trái mít chín cây thơm lừng.


Nó tranh giành một trái mít chín nó kêu chíp chíp khối chí vì có một bữa sáng ngon lành. Chị
chào mào hót líu lo như đón một buổi sáng bình minh. Tất cả đã tạo nên một âm thanh "Lao
Xao" của khu vườn nhà em. Khu vườn trong nắng mai của nhà em thật đẹp để lại cho em nhiều
ấn tượng khơng bao giờ phai. Em sẽ chăm sóc khu vườn để nó ln ln tươi đẹp.



<b>Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy </b>
<b>miêu tả lại hình ảnh ơng Tiên theo trí tưởng tượng của mình </b>


<b>Dàn ý: Em đã từng gặp ơng Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh </b>
<b>ơng Tiên theo trí tưởng tượng của mình </b>


<b>1. Mở bài:</b> Giới thiệu nhân vật miêu tả (Ông Tiên) Đặt tình huống cụ thể: Cuộc gặp gỡ trong mơ
với ông tiên để qua đối thoại, qua quan sát miêu tả nhân vật.


<b>2. Thân bài:</b> Dựa vào truyện cổ tích để tả:
 Ngoại hình:


 Xuất hiện toàn thân toả ánh hào quang, huyền ảo.


 Dáng vẻ ung dung, mặc bộ quần áo chùng cổ xưa, ống tay rộng.
 Tay chống gậy trúc, hoặc cầm cây phất trần, hồ lô,...


 Khuôn mặt hiền từ phúc hậu, đôi mắt tinh anh, vầng trán rộng,...
 Râu tóc trắng phau, da dẻ hồng hào.


 Việc làm và tính cách: Hiền hậu, hay giúp đỡ những người bất hạnh.
 Luôn quan tâm theo dõi mọi chuyện trong dân gian.


 Xuất hiện kịp thời để giúp đỡ người lương thiện và trừng trị kẻ ác.
 Giọng nói ấm áp, ân cần, gần gũi với những người bất hạnh.
 Ban phép lạ, gỡ bí cho người lương thiện.


 Thường biến mất sau mỗi lần hoàn thành xứ mệnh.


<b>3. Kết bài:</b> Nêu tình cảm, suy nghĩ của em với ơng Tiên: u quý, kính trọng,... muốn làm nhiều


việc thiện, việc tốt giống ông Tiên trong những câu chuyện dân gian.


<b>Bài văn mẫu: Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại </b>
<b>hình ảnh ơng Tiên theo trí tưởng tượng của mình </b>


<b>Bài làm 1</b>


Vừa đọc xong tập truyện cổ tích, em ngủ khiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ, em thấy mình
bồng bềnh rồi lạc vào một sứ sở lạ kì.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

tỏa lan. Khơng có nắng những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoảng không.
Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè
nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong
bầu trong khí n tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về
phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ơng đã lên tiếng: "Chú
bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.
Trơng Bụt thật hiền từ. Dáng ơng nhẹ nhàng, thanh thốt. Ơng khốc lên mình chiếc áo chồng
trắng với những đường viền vàng óng. Tay ơng cầm chiếc gậy trúc. Mỗi bước ông đi là mỗi cụm
mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ơng bạc trắng. Chịm râu dài mềm mại. Em thích được
nhìn vào mắt ơng. Đơi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên
một mùi thơm dịu nhẹ. Ơng khẽ nói: "Cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt ta thưởng
cho đóa hoa này!" Ơng đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thât! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa rực rỡ
đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và
mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến
mất.


Có tiếng gọi mẹ. Em tỉnh dậy. Thì ra, đó chỉ là giấc mơ. Nhưng em cứ nghĩ mãi về đóa hoa của
ơng Bụt. Làm nhiều việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước sẽ thành. Em sẽ nghe theo lời
Bụt.



<b>Bài làm 2</b>


Kí ức tuổi thơ như dịng thác mạnh mẽ, cuốn tơi về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổi thơ tôi gắn với
lời kể của mẹ, của bà, với nàng tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là những lần vấp ngã ngồi khóc rưng
rức, mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho một điều ước diệu kì. Và bây giờ, trong mơ tơi đang trơi
về cái ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của tôi.


Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tơi bay lên cao, cao hơn cả những nóc nhà, hàng cây im lìm bên
dưới, chạm tới một tầng mây mềm và ấm: "Chào mừng con đến với thế giới của những ước mơ".
Một giọng trầm ấm vang lên. Tơi ngước mắt nhìn.


Ồ, kia chẳng phải là ơng Tiên sao? Làm sao tơi nhầm được hình bóng thân thương mà mẹ và bà
vẫn thường hay kể. Ơng cao và trơng gầy gầy nhưng nước da hồng hào, khoẻ mạnh, gương mặt
phúc hậu. Mái tóc trắng như cước được búi cao gần sát đỉnh đầu. Chịm râu cũng trắng hệt như
mái tóc, dài tới tận đầu gối, trơng xa như một dịng nước bạc. Ông vận một bộ quần áo màu
vàng, có những đường vân trắng kéo thành vệt như sương và đi một đôi hài mũi hếch vàng, nhạt
hơn bộ quần áo. Một dáng vẻ nhàn nhã, thanh tao.


Ông bước lại gần tôi, dáng đi nhanh nhẹn.


Tôi ngước lên để nhìn ơng rõ hơn. Ánh mắt ơng ấm áp, trìu mến. Đơi mắt nâu hiền từ. Đơi lơng
mày trắng và dài rủ xuống. Ông mỉm cười, để lộ hàm răng đen nhánh.


"Ơng ơi, sao ơng chỉ giúp đỡ người gặp khó khăn, bất hạnh thơi ạ? Sao con ngã đau, khóc mà
ơng khơng hiện lên?" – Tơi hỏi. Ơng lại cười, nụ cười của ơng sao giống nụ cười của ông ngoại
tôi đã mất thế cơ chứ? Ơng đưa ngón tay dài khẽ gạt sợi tóc con ra khỏi mặt tơi. Bàn tay ấm áp
của ơng vuốt má tơi "Tại vì ơng hay bất cứ thần thánh nào khác cũng đều bước ra từ ước mơ và
hi vọng của con người".


Ánh mắt ông ngời sáng, chòm râu bạc khẽ rung rinh. – "Người bất hạnh gặp phải nhiều đau khổ


nhưng khát vọng vươn lên tìm hạnh phúc, tìm cơng lí ln rực cháy. Vì vậy, ơng giúp đỡ để họ
có thêm nghị lực. Việc giúp đỡ của ông chỉ như sự khích lệ, cổ vũ họ mà thơi".


À thì ra là như vậy!


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

không thể biến những giấc mơ thành sự thật nhưng nó sẽ tạo ra niềm tin, niềm hi vọng để ta cố
gắng vươn lên.


<b>Bài làm 3</b>


Thế giới thần tiên trong trí tưởng tượng của trẻ em Việt Nam là một thế giới đầy màu sắc. Ở nơi
thiên đường đó có cơ Tấm dịu hiền, có anh Khoai chăm chỉ, cần cù và chàng Thạch Sanh khoẻ
mạnh, dũng cảm. Nhưng người mà những đứa trẻ chúng tơi thích nhất lại là ông Tiên – cụ già tốt
bụng, luôn mang đến những điều ước màu nhiệm.


Trong trí tưởng tượng của tơi, ơng tiên chắc cũng chẳng khác gì ơng nội là mấy. Ơng cũng có
mái tóc trắng, búi củ tơi như các cụ ngày xưa. Ơng có đơi mắt to, trịn nhìn hết cả thế gian xem ai
khó khăn, đau khổ thì giúp đỡ. Đơi mắt ấy rất hiền hậu, nhân từ như chính con người ơng. Ơng
tơi ngày xưa có chùm râu dài đến rốn, bạc trắng nên tôi nghĩ bụt cũng vậy thôi. Da dẻ bụt hồng
hào, trắng trẻo vì ăn nhiều đào tiên trên thiên đình. Ơng tiên hay đi giúp đỡ người khác. Mỗi lần
ơng xuất hiện là lại có những đám khói trắng xố ở đâu hiện ra mà chúng tôi thường gọi là "cân
đẩu vân" của ông. Xung quanh ơng tiên, những luồng ánh sáng có thể soi sáng cả thế gian. Ông
thường mặc bộ quần áo màu vàng, đôi guốc mộc trông giản dị và gần gũi như ơng mình. Giọng
nói của ơng ấm áp và ôn tổn xoa dịu hết mọi nỗi đau. Nhưng điều làm tơi u ơng nhất chính là
tấm lịng của ơng. "Ơng tiên tốt bụng", "cụ già mang đến nhiều điều ước" là những cái tên mà tôi
đặt cho ơng. Ơng tiên giúp đỡ chị Tấm gặp được nhà Vua. Khi chị Tấm khơng có quần áo đi dự
hội, ơng đã hố phép biến đống xương cá ở bốn chân giường thành bộ quần áo đẹp, thành đôi hài
đỏ dễ thương và thành con ngựa hồng để chị Tấm đi dự hội. Ông tiên đã dạy cho anh Khoai hai
câu thần chú để trị tội tên địa chủ và cưới được con gái hắn. Trong câu chuyện cổ tích "Bơng cúc
trắng" ơng tiên đã chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Ơng cịn


đến tận nhà khám bệnh, chữa trị cho mẹ cô bé hiếu thảo kia... Vậy đấy! Với cây phất trần trong
tay ông đã đi khắp mọi nơi, gặp đủ hạng người, tốt có, xấu có. Nhưng chỉ những người tốt,
những đứa bé ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo mới gặp được ông tiên, được ông giúp đỡ và
cho điều ước. Còn những đứa trẻ hư, những người xấu sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.


Tơi u ơng tiên lắm. Tơi coi ơng như ơng ruột của mình ấy. Đã mấy nghìn năm nay, ơng đi đủ
mọi miền, giúp đỡ bao người. Từ hồi cịn nằm nơi, tơi đã được các bà các mẹ kể về ông tiên. Đến
trong mơ, tơi cũng nhìn thấy những việc mà ông đã làm để giúp đỡ bà con nghèo, người gặp
hoạn nạn. Tôi không phải là một đứa trẻ ngoan. Đôi lúc tôi cịn lười biếng và cãi lại mẹ nhưng
tơi sẽ sửa chữa, tôi sẽ cố gắng chăm học hơn, ngoan ngỗn hơn để một lần được nhìn thấy ơng
tiên – cụ già tốt bụng và nhân hậu của tôi.


<b>Bài làm 4</b>


Trong truyện cổ tích dân gian Việt Nam thường hay có sự xuất hiện của những nhân vật được
gọi là ơng Tiên (Phật, Bụt). Đó là những nhân vật đại diện cho công bằng trong xã hội. Ông Tiên
thường là những vị thần đem lại hạnh phúc cho người nghèo khó, tốt bụng và trừng phạt những
kẻ độc ác, xấu xa.


Theo trí tưởng tượng của em, Tiên ông là một ông lão quắc thước, râu tóc bạc phơ, trán cao, da
dẻ hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điệu khoan thai. Trang phục ông mặc thường mang màu
trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài,... tất cả đều trắng tinh một màu. ông thường cầm trên tay một
chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng ả. Bao quanh người ơng là một làn
khói mỏng mờ ảo và những làn ánh sáng lấp lánh. Ơng cịn sở hữu một giọng nói trầm ấm khác
thường, giọng nói đó đã an ủi biết bao con người khốn khổ trong bước đường cùng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Đau đớn trước số phận của mình, họ thường viện vào thần tiên để thể hiện ước mơ và khát khao
hạnh phúc.


Tiên ông không chỉ là nhân vật cứu giúp người nghèo mà còn là nhân vật đại diện cho lẽ công


bằng, cho quan niệm: "Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo" của nhân dân ta. Trước những kẻ xấu xa,
mưu mô và thủ đoạn ông thường thẳng tay trừng trị:


"Tưởng rằng hóa đẹp như tiên
Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hồi.


Khắp mình lủng lá mọc dùi,


Thành tiên chẳng thấy, hố lồi đơng sơn"


Còn đối với những người hiên lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng đáng. Có thể là trở nên
xinh đẹp, giàu có hay đạt được những ước muốn của mình.


"Ta là Phật Tổ Như Lai,


Trời sai xuống thử lòng người trần gian,
Ai hiền ta sẽ ban ơn


Cho người tích đức tu nhân nức lịng"


Để thử lịng người trần gian, ơng Tiên thường biến thành những hình dáng khác nhau. Có khi là
trong hình dáng một ơng lão ăn mày rách rưới, xác xơ; người cùng đường lỡ bước hay người mẹ
bồng con đang trong cơn hoạn nạn bơ vơ xin nương nhờ.


"Một ông cụ già nua tuổi tác,
Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ


Nói rằng: Nhỡ bước sa cơ,
Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm... "
Hay



"Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ.
Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ
Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân"


(Người hố khi)


Ơng Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam ln ln đại diện cho lẽ phải, cho những con người yếu
đuối trong xã hội. Chính bởi vậy mà hàng ngàn năm nay trẻ em vẫn mong ước một lần được gặp
ông Tiên, được ông Tiên ban cho phép màu. Và em cũng rất mong như thế.


<b>Bài làm 5</b>


Buổi tối hôm đó, nằm thiu thiu ngủ trên đùi của bà. Sau khi nghe kể một câu chuyện cổ tích:
Ngày xửa ngày xưa .... cái thuở hồng hoang ấy, cái hồi mà thần tiên sống lẫn lộn giữa loài người.
Rồi giấc mơ đến với tôi từ lúc nào và điều kì lạ là trong giấc mơ tơi đã gặp một ông tiên giống
hệt ông ngoại tôi đã mất.


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

trẻ nghèo khổ chưa được đến trường, những đứa bé bất hạnh, mồ côi, những mảnh đời tội nghiệp
đang cần những bàn tay phù trợ như ông. Và một điều nữa nhờ ông nhắn lại với ông ngoại tôi
rằng: Tôi rất nhớ ông ngoại và cố gắng học thật giỏi, sống thật ngoan để ông ngoại dưới suối
vàng được n lịng và vui vẻ. Ơng tiên cười thật hiền và nói sẽ làm được những điều tôi mong
muốn.


"Chà! Muỗi cắn thế mà con bé ngủ ngon thật". Tiếng bà ngoại tôi kéo tôi trở về với thực tại. Tơi
rất tiếc vì chưa được nói chuyện nhiều với ơng tiên, nhưng qua giấc mơ này tôi lại thêm qúi mến
ông, dù trong tơi vẫn cịn lảng vảng một câu hỏi: Có thật là đã có ơng tiên khơng nhỉ?


<b>Bài văn mẫu lớp 7 số 6 đề 4: Giá trị của lời nói qua câu: Lời nói chẳng mất tiền mua - Lựa </b>
<b>lời mà nói cho vừa lịng nhau </b>



<b>Dàn ý: Lời nói gói vàng, Lời nói chẳng mất tiền mua - Lựa lời mà nói cho vừa lịng nhau </b>
<b>1, Mở bài:</b>


Trong cuộc sống, lời nói rất quan trọng, nó diễn tả tình cảm và quan hệ giữa con người với con
người. Chính vì vậy, dân gian có câu: "Lời nói gói vàng" nhưng đồng thời cũng có câu: "Lời nói
chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lịng nhau". Ơng cha ta đã để lại cả 2 câu tục ngữ
trên nhằm răn dạy con cháu giữ gìn lời ăn tiếng nói.


<b>2, Thân bài</b>
<b>a. Giải thích</b>


 Lời nói là âm thanh, là ngơn ngữ được phát ra từ cửa miệng mỗi con người. Nó dùng để
giao tiếp với mọi người trong cuộc sống.


 Lời nói gói vàng là sự so sánh khéo léo và tế nhị của ông cha ta. So sánh lời nói với vật
quý giá như vàng để khẳng định lời nói mỗi con người trong cuộc sống rất có giá trị và ý
nghĩa.


 Lời nói chẳng mất tiền mua: Câu trên khẳng định lời nói như vàng, bạc nhưng câu dưới
"Lời nói chẳng mất tiền mua" mới nghe ta đã tưởng có sự mâu thuẫn giữa cách đánh giá của
hai câu nhưng ý nghĩa của chúng không hề mâu thuẫn mà ngược lại, hai câu nói ấy hỗ trợ, bổ
sung cho nhau làm cho giá trị lời nói càng được tăng lên.


 Bởi vì lời nói của mỗi con người q như vàng, song nó do chính bản thân chúng ta tự
nói ra, khơng mất cơng tìm kiếm, mua bán, mua các sản phẩm khác. Nó là của quý mà tạo
hố ban tặng con người. Đáng q hơn, lời nói thì bất tận, tn chảy mãi mãi, tồn tại mãi
mãi, theo dịng thời gian cũng khơng bị bào mịn. Đó là điều vơ cùng q giá nên ơng cha ta
mới căn dặn con cháu: "Lựa lời mà nói cho vừa lịng nhau". Nói kĩ hơn là trong khi giao tiếp
với mọi người trong xã hội phải chọn từ ngữ để đạt hiệu quả trong việc diễn đạt tình cảm,


suy nghĩ để người nghe hài lịng mà người nói đạt được nguyện vọng. Quả thật với những lời
phân tích trên ta thấy lời nói rất giá trị và ý nghĩa.


<b>b, Vì sao phải lựa lời để vừa lịng nhau</b>


 Vì phải lựa lời để nói để trong khi giao tiếp, đối thoại với mọi người xung quanh, người
nói mới đạt được hiệu quả, mục đích mà mình định nói. Từ đó người nói mới tạo nên mối
quan hệ sâu sắc tốt đẹp với mọi người chung quanh


 Lựa lời nói sẽ được người nghe và những người xung quanh cảm phục, mến yêu, tin
tưởng


 Lựa những lời hay ý đẹp để giao tiếp đó chính là truyền thống đạo đức, văn hố của
người Việt


<b>c, Ta phải làm gì để trở thành người nói lời hay ý đẹp?</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

 Với bề trên, lời nói mang tính chất trân trọng, lễ phép, thưa gửi đàng hoàng


 Với bạn bè lời nói phải chân tình, đồn kết, khơng được ăn nói trịch thượng, doạ nạt
 Với bất cứ ai khơng được nói trống khơng, khơng được nói có từ đệm.


 Trong khi nói phải lưu ý: lời nói chân thành, giọng điệu, ngữ điệu phải thể hiện đúng mực


<b>d, Mở rộng và bình luận:</b>


 Trong thực tế có nhiều bạn ăn nói cộc lốc, trịch thượng, hay đệm lót. Với những người ấy
chúng ta phải khuyên nhủ chân thành để họ sửa đổi.


<b>3, Kết bài</b>



 Rõ ràng ông cha ta khẳng định trong giao tiếp mà sử dụng lời hay ý đẹp sẽ đạt được mục
đích, u cầu. Lời nói hay ấy chính là giá trị và ý nghĩa của cuộc sống.


 Lời dạy của ông cha ta đã để lại cho tuổi thơ chúng ta một bài học vô cùng quý giá. Từ
đó mỗi chúng ta sẽ nói lời hay ý đẹp trong giao tiếp.


<b>Bài văn mẫu: Lời nói gói vàng, Lời nói chẳng mất tiền mua - Lựa lời mà nói cho vừa lịng </b>
<b>nhau </b>


<b>Bài làm 1</b>


Hằng ngày con người quan hệ giao tiếp với nhau bằng lời ăn tiếng nói. Vì vậy, lời nói đóng vai
trò quan trọng trong việc khởi tạo những mối quan hệ tốt đẹp, xây dựng văn hóa giao tiếp của
dân tộc. Sớm nhận thức được điều đó, ngay từ xưa ơng bà ta đã có câu: "Lời nói gói vàng", đồng
thời cũng có câu: "Lời nói chẳng mất tiền mua - Lựa lời mà nói cho vừa lịng nhau". Đó cũng là
lời nhắc nhở mọi người về giá trị của lời nói và cũng là lời khuyên về cách sử dụng lời nói làm
sao cho ý nghĩa để đẹp lòng nhau.


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

Lời nói nằm trong tầm kiểm sốt của mỗi người, muốn nói ra cho vừa lịng nhau thì phải "uốn
lưỡi bảy lần trước khi nói" như ơng bà đã dạy. Hãy suy nghĩ chín chắn trước mọi lời nói, bởi lời
nói ra rồi khơng rút lại được. Nếu lỡ nói những câu khơng suy nghĩ có thể gây hại cho người
khác hay chính bản thân ta. Phải rèn luyện cách nói chuyện, giao tiếp với mọi người thơng qua
học hỏi thêm nhiều từ mới, học cách nói chuyện hay của người khác, đồng thời giữ cho lời nói
của mình ln có giá trị. Tức là khi bạn nói ra câu gì người khác thường quan tâm lắng nghe, coi
trọng nó. Để có được điều đó phải tạo được niềm tin với mọi người. Không thể nói những câu vơ
nghĩa, hời hợt suốt ngày, người ta sẽ đâm ra xem thường những gì bạn nói. Một điều quan trọng
nữa là khi nói phải ở trong trạng thái tự tin và cảm thông chia sẻ với người khác. Có như vậy bạn
mới lấy được lòng của người khác và được mọi người yêu quý.



Vậy nên, đúng như ơng bà ta dạy "Lời nói gói vàng" và "Lời nói chẳng mất tiền mua - Lựa lời
mà nói cho vừa lịng nhau". Hai câu tục ngữ này không hề mâu thuẫn mà ngược lại cịn bổ sung
ý nghĩa cho nhau. Đó là những kinh nghiệm ứng xử, giao tiếp của ông bà để lại. Chúng ta phải
biết học hỏi để lời nói có giá trị và đẹp lịng mọi người.


<b>Bài làm 2</b>


Hằng ngày, trong giao tiếp, ứng xử, ta phải lựa chọn lời nói, cách diễn đạt sao cho vừa đảm bảo
mối quan hệ đoàn kết, thân ái vừa đạt được hiệu quả giao tiếp. Điều này được nhân dân ta từ xưa
ln nhắc nhở nhau: "Lời nói gói vàng" và "Lời nói khơng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa
lịng nhau". Hai câu trên thể hiện quan niệm của dân gian về giá trị và ý nghĩa của lời nói trong
cuộc sống.


Câu đầu là một phép ẩn dụ: lời nói được ngầm so sánh với gói vàng. Điều này đủ cho thấy lời
nói, cụ thể là Tiếng Việt, là một thứ của quý lâu đời của nhân dân ta (Bác Hồ). Câu hai mộc mạc
đơn sơ nhưng bóng bẩy khơng kém câu đầu. Lời khuyên của dân gian ở đây thật nhẹ nhàng mà
sâu sắc biết bao. Tuy quý giá, nhưng "lời nói khơng mất tiền mua". Ai cũng có thể nói ra những
điều mình nghĩ đâu cần phải có tiền bạc hay có "gói vàng" mới nói được. Có điều biết "lựa lời"
biết chọn từ ngữ, câu chữ để diễn đạt những suy nghĩ và cảm xúc của mình cần nói ra thì sẽ
khiến người đối thoại được vui lịng "cho vừa lòng nhau" là như vậy. Và cuộc giao tiếp nhờ đó
có hiệu quả tốt đẹp.


Trong giao tiếp hằng ngày, chúng ta phải lựa lời mà nói. Vì sao? Bởi vì tuy khơng phải tốn kém
khơng mất tiền mua, nhưng giá trị của lời nói thật to lớn. Lời nói phản ánh trình độ văn hóa, là
thước đo phẩm chất của mỗi người. Vì thế ta phải tự rèn luyện cho mình cách ăn nói lịch sự thể
hiện lối sống văn minh, văn hóa.


Thế nào là cách nói văn minh lịch sự? Cách ăn nói văn minh lịch sử được biểu hiện ở nhiều mặt
từ cách sử dụng từ ngữ, giọng điệu, dáng vẻ, nội dung vấn đề. Dù hoàn cảnh thế nào ta cũng phải
nói năng đúng mực: không sử dụng những từ ngữ thô tục, không có thái độ cáu gắt, hỗn láo,


hách dịch và phải luôn tỏ ra tôn trọng người đối thoại.


Tuy nhiên, khơng phải chỉ vì "để vừa lịng nhau" mà ta khơng chân thành, thẳng thắn nói thật lời
phê bình những sai lầm khuyết điểm của bạn bè, đồng chí. Bởi vì như thế là ta xuề xịa, chín bỏ
làm mười, thủ tiêu đấu tranh. Có điều trong những trường hợp này, ta lại càng hơn lúc nào hết
phải "lựa lời", lựa lúc tạo được sự đồng tình nơi người nghe. Chọn được những lời nói thích hợp
như thế chính là ta đã làm tốt việc lựa lời theo đúng lời dạy của người xưa.


Cùng mang ý nghĩa tương tự cịn có những câu tục ngữ ca dao khác: Uốn lưỡi bảy lần trước khi
nói; Học ăn, học nói, học gói, học mở; Chim khôn kêu tiếng rảnh rang - Người khôn nói tiếng
dịu dàng dễ nghe.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

từ lúc cịn nhỏ. Phải học cách ăn nói lịch sự văn minh, tránh cách ăn nói thơ tục để làm vừa lịng
bạn bè, ơng bà, cha mẹ thầy cơ và cả những người xung quanh mình.


<b>Bài làm 3</b>


Sở dĩ con người khác với con vật ở chỗ con người biết sử dụng lời nói làm phương tiện giao tiếp
với người khác, bộc lộ suy nghĩ, cảm xúc của mình. Đó là những ý nghĩa khái qt chung của
câu nói: Lời nói gói vàng hay Lời nói chẳng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
muốn gửi gắm cho ta. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu ý nghĩa thực tiễn của hai câu nói trên trong
cuộc sống. Để hiểu hai câu nói trên, ta phải hiểu được những từ ngữ mà nó chứa đựng.


Thế lời nói là gì? Lời nói là một phương tiện giao tiếp bằng ngôn ngữ, một công cụ của loài
người giúp cho ta có thể giao tiếp, bộc lộ cảm xúc, suy nghĩ, trao đổi kinh nghiệm, thơng
tin...Mỗi người chúng ta có thể nói ra điều mình muốn, khơng cần một yếu tố nào tác động, vì
thế lời nói chẳng mất tiền mua. Nếu lời nói đã chẳng mất tiền mua thì ta nên lựa lời mà nói cho
vừa lịng nhau. Lựa lời là chọn lọc những từ ngữ diễn đạt thích hợp với vai vế của từng người,
từng hoàn cảnh, từng sắc thái hoàn cảnh khác nhau. Chẳng những thế, ở câu nói: Lời nói gói
vàng, lời nói được ví như vàng, một vật có giá trị về vật chất, được nâng niu, gìn giữ, nghĩa là lời


nói cũng quý giá như thế, cũng cần có sự cẩn thận trong khi sử dụng nó. Như vậy, hai câu nói
trên muốn khẳng định nếu biết chỉnh chu lời nói thì ta sẽ được mọi người tơn trọng, yêu mến,
xây dựng được các mối quan hệ xã hội lành mạnh, tốt đẹp và đạt được tình cảm, mục đích giao
tiếp khi nói, khơng làm tổn thương người khác, gắn kết tâm hồn con người lại với nhau, viết nên
những cảm xúc, ấn tượng đẹp trong giao tiếp. Sở dĩ ta phải ăn nói thật cẩn thận như thế là vì lời
nói vừa có thể xây dựng các mối quan hệ xã hội và cũng có thể hủy hoại nó. Nhất là trong kinh
doanh hay ngoại giao, lời nói cịn quyết định sự thành bại của cuộc đời ta và có thể là của cả một
quốc gia. Ngoài ra, về giá trị tinh thần, lời nói thể hiện tác phong đạo đức lẫn trình độ văn hóa
của từng người. Nếu ta biết lựa chọn đúng những từ ngữ khéo léo, phù hợp với hồn cảnh thì sẽ
thu được sự đồng tình, tình cảm, sự tơn trọng của đối tượng giao tiếp. Ngược lại, nếu ta ăn nói
q thơ lỗ thì có thể gây mất lịng người khác hay gây ra những hiểu lầm khiến cho quan hệ giữa
người với người trở nên căng thẳng hay xảy ra thù hận, căm ghét, hậu quả tai hại khó lường!
Tuy thế, trong cuộc sống, có những lời nói có thể làm lắng đọng lòng người, tạo cảm xúc đẹp
trong khi giao tiếp, xóa tan khoảng cách giữa hai con người xa lạ với nhau. Giống như ở Quảng
trường Ba Đình ngày 02 tháng 09 năm 1945, Bác Hồ đã nói: Tơi nói đồng bào có nghe rõ khơng?
đã làm mọi người xúc động về ngôn từ gần gũi của vị lãnh tụ. Cùng với đó, âm nhạc là một nghệ
thuật, sự thăng hoa tuyệt vời từ lời nói, nó tạo cho ta cảm giác tươi đẹp, lâng lâng theo từng nốt
nhạc. Và ngược lại, chỉ vì những xích mích trong lời nói mà có thể dẫn tới chiến tranh, lòng thù
ghét giữa con người với nhau hay những vụ ẩu đả giữa những đấng trí thức có học.


Mặt khác, ở đời có những lời nói khó nghe, làm mất lịng ta của những người thẳng tính nhưng
họ chỉ có ý tốt là muốn ta sửa sai, thấy được lỗi lầm của mình, điều đó chân thành và đáng quý
biết bao, đó là những lời thật mất lịng. Tuy thế, có những lời ngọt ngào, êm tai, rất được lòng ta,
nhưng đó là những lời dối trá, xu nịnh, khơng hề tạo cho ta một điều tốt nào cả, đấy là những lời
ngọt chết ruồi của những kẻ xảo quyệt, gian ngoa. Thế nên, trong lời nói cần có sự chân thành,
khơng vị kỷ, khơng vụ lợi thì mới đạt được thành công trong giao tiếp.


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

Để đạt được những tình cảm trong lời ăn tiếng nói, ta cần phải biết kiềm chế những cảm xúc tiêu
cực như nóng nảy, giận dữ, quát mắng, nhất là với những người thân yêu đối với ta. Và một điều
rất quan trọng nữa là ta nên suy nghĩ thật cẩn thận trước khi nói ra điều mình nghĩ, xem điều đó


có phù hợp với sắc thái hồn cảnh lúc ấy hay khơng để tránh làm tổn thương người khác, điều đó
có nghĩa là Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói".


Cần tránh lối nói thơ kệch, cộc lốc, hớ hênh, vô phép bởi những điều đó tạo ra định kiến xấu về
phẩm chất của ta. Cũng khơng nên dùng những từ ngữ q bóng bẩy, kiêu kỳ bởi mục đích giao
tiếp khơng phải là sự nể nang mà là sự đồng tình quan điểm, tình cảm của đối tượng giao tiếp.
Như thế, ta cần phải luyện cho mình một kỹ năng nói đúng cách, giản dị, sáng suốt, bình tĩnh và
phù hợp với những đạo đức xã hội. Điều này, ta nên học tập ở Chủ tịch Hồ Chí Minh, một người
có tác phong sống giản dị trong lời nói, bài viết, đời sống thường ngày và đời sống chính trị. Và
trên hết, cần tránh lối nói chen vào ngôn ngữ khác trong khi giao tiếp bằng tiếng Việt, đây là lối
sống không tốt đang được giới trẻ phổ biến. Vì thế, nếu biết lựa lời mà nói thì ta sẽ giành được
tình cảm của mọi người, khẳng định được giá trị của bản thân. Đồng thời, nói năng bằng tiếng
Việt thuần túy cũng là cách giữ gìn những nét đẹp của ngơn ngữ dân tộc.


Nét đẹp ngôn ngữ của dân tộc Việt Nam là ở dân ca, ca dao, tục ngữ, thành ngữ. Trong câu nói:
Lời nói gói vàng hay Lời nói chẳng mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lịng nhau, dân gian
muốn khuyên ta rằng: lời nói có giá trị quyết định phẩm chất, đạo đức của con người ta và nhờ
thế ta có được những mối quan hệ xã hội lành mạnh, tốt đẹp.


<b>Bài văn mẫu lớp 7 số 6 đề 5: Em hãy giải thích nội dung lời khuyên của Lê-nin: Học, học </b>
<b>nữa, học mãi </b>


<b>Dàn ý: Học, học nữa, học mãi </b>


Cần triển khai các ý:


 Học, học nữa, học mãi nghĩa là như thế nào? (nghĩa là luôn luôn phải học hỏi trong suốt
cuộc đời ngay cả khi mình đã có được một vị trí như thế nào trong xã hội).


 Tại sao phải Học, học nữa, học mãi? (bởi xã hội luôn vận động, cái mới luôn được sinh


ra. Nếu khơng chịu khó học hỏi, ta sẽ bị lạc hậu về kiến thức một cách nhanh chóng).
 Học ở đâu? Và học như thế nào? (khi đã khơng cịn ngồi trên ghế nhà trường, ta vẫn có


thể học thêm trong sách vở, trong cuộc sống, trong công việc,...học trong lúc làm việc, trong
lúc nhàn rỗi,...).


 Bản thân và các bạn gần gũi với em đã và đang vận dụng câu nói của Lê-nin ra sao?


<b>Bài văn mẫu: Học, học nữa, học mãi </b>
<b>Bài làm 1</b>


Trong cuộc đời của mỗi con người ai cũng mong muốn sau này lớn lên sẽ trở thành một con
người có ích trong xã hội, đặc biệt trong thời đại mà xã hội ta đang trên con đường đổi mới theo
xu hướng cơng nghiệp hóa, hiện đại hóa. Để đất nước có thể theo kịp các nước khác chúng ta
phải có nhiều nhân tài. Và đối với thế hệ học sinh, nhiệm vụ học tập là vơ cùng quan trọng vì họ
chính là người chủ tương lai đất nước, họ phải là những con người có tri thức có trình độ mới có
thể làm tốt vai trị quan trọng của mình sau này. Về ý thức học tập Lênin có một câu nói rất nổi
tiếng "Học, học nữa, học mãi".


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

các thầy cô giáo ta còn được học và rèn luyện cả về đạo đức. Và khi đi ra ngồi xã hội ta cịn
được học hỏi qua bạn bè, qua những người xung quanh mình, rồi cịn qua các thơng tin đại chúng
như đài báo sách vở... Song có một điều chúng ta cần chú ý là phải học tồn diện tránh tình trạng
hỏi về bất cứ vấn đề về tự nhiên thì đều biết cịn hỏi về các vấn đề xã hội thì chẳng biết gì.


"Học nữa" là học hết trình độ này chúng ta phải chuyển sang trình độ khác, từ dễ đến khó, từ
phạm vi hẹp đến phạm vi rộng. Việc học không bao giờ được ngừng nghỉ mà là một mạch nối
tiếp nhau và không ngừng nâng cao để ta có cơ hội trau dồi tri thức, nâng cao trình độ hiểu biết
của mình. Mỗi lần nâng lên một mức học con người sẽ trưởng thành và vững chắc thêm một
bước về tri thức và trình độ và đó là thứ hành trang quý giá giúp con người tự tin khi bước vào
cuộc sống tự lập sau này và quan trọng nhất là có tri thức trí tuệ để có thể vận dụng tốt vào cơng


việc và có thể sáng tạo ra những cơng trình khoa học, góp phần xây dựng q hương thêm giàu
đẹp.


Còn "học mãi" là học liên tục, học khơng ngừng nghỉ suốt đời, ln nâng cao trình độ hiểu biết
của mình. Học mãi để tạo thành thói quen ham học hỏi, say mê với khoa học. Và việc học phải
được liên tục không bị hạn chế bởi tuổi tác. Khi ta còn trẻ việc học tập là đương nhiên thế nhưng
khi ta càng cao tuổi thì việc học khơng vì thế mà ngưng trệ, mà ta cũng cần chăm chỉ học hỏi hơn
nữa bằng cách tự học, nghiên cứu qua sách vở. Như vậy việc học là vô tận vừa học vừa làm vô
cùng có lợi bởi q trình làm việc sẽ giúp ta hiểu được mình cịn thiếu kiến thức gì và việc học sẽ
bổ sung cho ta. Như vậy câu nói rất đơn giản của Lênin đã cho ta thấy cần phải học như thế nào
mới giúp ta trở thành con người hồn thiện, một người có tri thức.


Vậy vì sao chúng ta phải hiểu như vậy? Trước hết việc ta học tập tốt sẽ có lợi cho chính bản thân
ta, bởi nếu ta khơng học sau này ta sẽ không thể làm tốt công việc được. Kết quả công việc sẽ
không được tốt đẹp như ta mong muốn và chúng ta sẽ không thể nuôi sống bản thân mình, khơng
thể giúp được gia đình cũng như không thực hiện được nghĩa vụ cao cả của đất nước; là người
làm chủ tương lai đất nước. Bác Hồ đã từng nói: "Non sơng Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay
khơng, dân tộc Việt Nam có được sánh vai với các cường quốc năm châu hay khơng chính là nhờ
một phần cơng lao học tập của các cháu". Đúng như vậy nếu chúng ta khơng học tập thì cả thế hệ
trẻ sẽ chẳng có ai tài giỏi để giúp cho đất nước tiến lên, vì thế việc học tập là vơ cùng cần thiết và
hơn thế còn là trách nhiệm đối với mỗi người học sinh chúng ta để đưa đất nước sánh ngang với
các nước khác trên thế giới. Và chúng ta không học tập tốt không nắm được những tri thức khoa
học hiện đại chúng ta sẽ trở thành những người lạc hậu trước sự lớn mạnh như vũ bão của khoa
học kĩ thuật trong ngày nay. Như vậy học tập tốt là giúp cho ta và cho xã hội hơn nữa là phát huy
truyền thống hiếu học của ông cha ta từ xưa cho đến nay.


Ngày xưa ông cha ta đã có một truyền thống hiếu học như Mạc Đĩnh Chi là con nhà nghèo
nhưng vẫn ham mê học. Đêm đến vì nhà nghèo khơng có đèn học nên ơng phải bắt đom đóm cho
vào vỏ trứng để học và sau thành tài... Ngày xưa chúng ta có biết bao tấm gương chăm học tập
và ngày nay chúng ta cũng cần noi gương theo cha ơng.



</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

Câu nói trên của Lênin đã khuyên chúng ta phải học tập thật nhiều học không mệt mỏi để tạo
thành nguồn kiến thức vô tận trong mỗi người để sau này trưởng thành có thể làm chủ mọi cơng
việc, góp phần xây đựng đất nước, xã hội ngày một giàu đẹp văn minh. Đó là một lời khuyên mà
mỗi học sinh chúng ta cần nhớ và làm theo.


<b>Bài làm 2</b>


Con người có thể tìm thấy nguồn tri thức rộng lớn cho mình từ những cái mà họ bắt đầu. Và để
phát triển toàn diện hơn nữa. Nguồn tri thức rộng lớn ấy đã khởi nguồn trong tiềm thức con
người cái gọi là tri thức sáng tạo và tìm hiểu - cái gọi là học tập. Con người đã định hướng được
tầm quan trọng của việc học từ thời xa xưa, những tri thức ấy dần dần được tích lũy và truyền đạt
cho thế hệ ngày nay. Và việc học có tầm quan trọng vơ cùng lớn lao. Vì ý thức được tầm quan
trọng ấy của việc học, Lê-nin đã đưa ra một câu nói: "Học, học nữa, học mãi". Xét cho cùng, cái
ý nghĩa nằm trong đó chứa đựng rất nhiều điều.


Câu nói đó chính là một lời khuyên, một quan niệm đúng đắn. Điều quan trọng mà việc học
mang lại chính là tri thức, một thứ tri thức lớn lao, thứ tri thức quý giá của nhân loại. Thứ tri thức
ấy góp phần định hướng khả năng của mỗi người, đưa con người tới bờ cõi của sáng tạo, tìm tịi
và khám phá. Nó là điểm đến có giới hạn đối với sức của mỗi người mà họ tự đặt mục tiêu cho
mình, để có sự cố gắng học thật nhiều hơn nữa.


Và đối với con người, sức học của họ ln ln có giới hạn, nhưng nguồn tri thức mãi mãi khơng
có dấu chấm hết.


Câu nói của Lê-nin, xét cho cùng thì đó chính là chân lí của học tập, rằng việc học chưa bao giờ
là trọn vẹn, chưa bao giờ là có giới hạn. Con người cho dù có học đến mấy đi chăng nữa thì
nguồn kiến thức mà họ nhận được mãi mãi không bao giờ đầy, và tất nhiên là cũng không khi
nào là đủ cả. Nhưng mỗi người không thể nào không cố gắng tích lũy những kiến thức của mình
mà bỏ mặc nó, coi như khơng màng tới, như vậy là chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội được học, được sáng


tạo. Câu nói đó muốn khuyên con người phải biết cố gắng học tập, tìm hiểu, dù ít, dù nhiều, cũng
là kinh nghiệm sống lớn lao cho đường đời sau này.


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

Con người cần học tập để có thể làm được nhiều việc có ích cho xã hội và cho bản thân, cuộc
sống là vô nghĩa nếu như không biết đấu tranh cho việc học tập, ngừng tìm hiểu về cuộc sống, về
tri thức tức là tự mình bỏ qua cách sống thật sự ý nghĩa, thật sự trọn vẹn.


Nhận ra được chân lí trong câu nói của Lê-nin, là chúng ta đã phần nào định hình cho mình một
cuộc sống mà tự mình nhận ra nó thú vị, ln ln mới mẻ. Học nữa, và học mãi chính là chân lí
cho việc tìm hiểu nhiều hơn, mỗi chúng ta nếu khơng cố gắng học tập, thì đã tự giam mình vào
một cái lồng của thứ kiến thức nhỏ bé, thứ kiến thức khơng có giá trị.


<b>Bài làm 3</b>


Mỗi con người muốn thành cơng thì phải học, việc học khơng phải chỉ dành cho những người
cịn ngồi trên ghế nhà trường mà dành cho tất cả mọi người. Bởi tri thức là vô hạn, không bao
giờ chúng ta có thể học hết được tri thức. Vì thế mà câu nói của Lê Nin dưới đây thật có ý nghĩa:
"Học, học nữa, học mãi".


Nói đến học chúng ta hiểu ngay là quá trình khám phá và tiếp thu những tinh hoa kiến thức của
nhân loại. Học theo đó mà hướng đến việc mở rộng khả năng hiểu biết, hướng đến việc rèn luyện
kĩ năng. Và từ đó mà tạo dựng nền móng vững chắc cho nghề nghiệp của mình. Học khơng chỉ ở
trường, mà chúng ta cịn học ở gia đình, ở ngồi xã hội. Học khơng chỉ cứ nhằm đến những kiến
thức khoa họ lớn lao mà việc học chỉ đơn giản là việc học ăn, học nói, học cách cư xử, đối đãi,
giao tiếp hằng ngày. Như vậy học là một q trình luyện rèn tồn diện và diễn ra ở khắp mọi nơi.
Nó hướng đến mục tiêu giúp cho bản thân mỗi chúng ta trở thành những con người hồn thiện,
có đức, có tài và có ích cho sự nghiệp xây dựng đất nước, xây dựng tương lai.


Vì sao Lê Nin lại dùng từ học nữa và học mãi để răn dạy thế hệ đi sau. Học nữa là học để nâng
cao trình độ, để mở mang vốn trí thức cho bản thân mình. Tri thức của con người là vơ cùng, vơ


tận, mà tri thức nào cũng đẹp, cũng hay, cũng cần thiết và hữu ích. Thế nên chúng ta phải rèn
luyện thói quen khơng ngừng học tập. Học tập là sự nghiệp suốt cuộc đời. Vì thế mà Lênin mới
gọi đó là học nữa học mãi. Mỗi con người chúng ta có học nữa học mãi suốt cuộc đời cũng
không bao giờ là đủ. Làm sao trong đời một con người có thể học hết được vốn tri thức của nhân
loại. Điều này lại một lần nữa khẳng định tầm quan trọng của việc học cũng như nhiệm vụ của
mỗi con người là không ngừng học tập.


Thực tế chỉ ra rằng kho tàng tri thức của nhân loại là mênh mơng, chúng ta có dành hết cuộc đời
cũng khơng sao tìm tịi hết được. Nhưng nếu chúng ta không học, chúng ta sẽ khơng có tri thức
để đảm bảo cho cuộc sống. Hơn thế nữa, tri thức của chúng ta lại luôn lạc hậu so với sự phát
triển nói chung. Thế nên để có thể tồn tại và trong cuộc sống này một cách vững vàng và hữu
ích, chúng ta phải ln ln có ý thức bổ sung và tinh lọc ngay chính kho tàng tri thức của bạn
thân mình.


Ngày nay trình độ khoa học kĩ thuật cũng ngày một phát triển hiện đại. Vì thế nếu chúng ta
khơng xác định được rõ mục đích và động cơ học tập, chúng ta sẽ bi tụt hậu trước sự phát triển
quá nhanh của xã hội. Khi ấy chúng ta sẽ trở thành những người vô dụng. Cuộc sống của chúng
ta sẽ nhàm chán và vất vả biết nhường nào nếu khơng có tri thức.


Lời căn dặn của Lê Nin thật bất hủ, nó có ý nghĩa rất lớn và đặc biệt nó rất phù hợp với truyền
thống hiếu học của dân tộc chúng ta. Truyền thống ấy trở thành ngọn lửa thắp sáng niềm tin, ước
mơ và khát khao cho không biết bao thế hệ. Vì thế để xứng đáng với quá khứ của cha ông, thế hệ
trẻ chúng ta ngay từ hôm nay cũng phải ra sức học hành, phải coi việc học là mục tiêu, là đích
đến và tương lai bền vững lâu dài.


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19></div>

<!--links-->

×