Tải bản đầy đủ (.pdf) (29 trang)

Tải Bài văn mẫu Lớp 7: Bài viết số 1 (Đề 1 đến Đề 4) - Bài tập làm văn mẫu số 1 lớp 7

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (322.07 KB, 29 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Bài văn mẫu</b>

<b>Lớp 7: Bài viết số 1 (Đề 1 đến Đề 4)</b>


<b>Bài tập làm văn mẫu số 1 lớp 7 - Đề 1</b>


<b>Đề bài:</b>Kể cho bố mẹ nghe một chuyện lí thú (hoặc cảm động, hoặc buồn
cười,...) mà em gặp ở trường.


<b>Dàn ý bài viết số 1 đề 1</b>
<b>I. Mở bài:</b>


‐Thời gian kể chuyện cho bố mẹ nghe (sau bữa cơm tối, trước khi đi ngủ hoặc


lúc đang ngồi xem ti vi).


‐Giới thiệu truyện mình sẽ kể (truyện biểu cảm, truyện cười hay cảm động).
<b>II. Thân bài:</b>


‐Đưa ra thời gian, địa điểm chính xác câu chuyện em sắp kể (bao giờ, ở đâu).
‐Những nhân vật trong câu chuyện là gi? Em có mặt trong đấy không hay chỉ


chứng kiến và kể lại?


‐Diễn biến của câu chuyện. Trong truyện có các tình tiết cảm động, vui, buồn


hoặc gây cười hay không?


‐Kết thúc câu chuyện em rút ra bài học gì? Em có suy nghĩ gì về câu chuyện


đó khơng?


‐Ghi lại thái độ của bố mẹ?



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

‐Khơng khí gia đình sau khi nghe câu chuyện em kể.
‐Nêu cảm xúc và suy nghĩ của bạn thân.


<b>Bài viết số 1 đề 1 - Mẫu 1</b>


Vào một thứ hai đầu tuần, tiết đầu tiên của lớp em là tiết Văn. Cả lớp em ai
cũng mong là cô Tám sẽ vẫn dạy chúng em ở môn học này….. Nhưng có lẽ là
khơng…. Một cơ giáo rất lạ bước vào lớp. Cả lớp em sững sờ nhìn cơ và có
một bạn ở phía cuối lớp hỏi: “Cơ ơi! Cơ giáo của chúng em đâu rồi ạ?” Cô trả
lời: “Cô của em đã chuyển trường dạy rồi! Cô ấy sẽ không dạy trường này nữa!
Từ hôm nay cô sẽ là giáo viên phụ trách mơn Văn của các em”. Lúc đó, cả lớp
rất buồn! Khi về nhà, em chạy ngay vào phịng kể cho mẹ nghe.


Tiết học hơm đó, đột nhiên lại buồn bã, không sôi nổi như lúc trước. Hết tiết
học, có bạn trong lớp khóc vì khơng biết cơ dạy ở đâu, làm gì, có vui vẻ như ở
đây không… rất nhiều câu hỏi đặt ra. Nhưng sẽ không có câu trả lời…….! Mẹ
ơi! Con có giác rất khó chịu, mỗi khi nhớ đến cô, con lại không kèm được nước
mắt!


Cô Văn của con là một người nhỏ con, tóc dài, uốn rất đẹp! Cơ mặt áo dài rất
xinh! Mắt của cô hiền từ như bà tiên. Khi cô ngồi trên ghế đá, dưới góc “hoa
học trị” cơ tâm sự với chúng con về những câu chuyện học hành, bạn bè, gia
đình,….! Cơ càng hiền dịu hơn khi những lá phượng màu vàng rơi nhè nhẹ
xuống!


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

một người mẹ khi con buồn! Cô đối xử với các cơ giáo cũng như học trị rất tốt,
gần gũi và cũng được rất nhiều phụ huynh q mến.


Con cịn nhớ vào ngày sinh nhật của cơ, chúng con góp tiền lại mua một chiếc
bánh sinh nhật nho nhỏ, chỉ mong cơ vui. Chúng con cịn viết lên bảng những


câu chúc mừng, vẽ những chiếc bánh kem, hoa, lá, có bạn cịn vẽ chân dung
của cơ lên bảng nữa nhưng vẽ xấu lắm! Khi biết cô sắp lên lớp, chúng con ra
đón cơ và bịt mắt cơ lại! Khi cơ bước vào lớp, phòng học tối lắm, và những cây
pháo nho nhỏ được thắp lên, chúng con hát Chúc mừng sinh nhật cơ! Cảnh lúc
ấy thật đẹp, lung linh! Lúc đó cơ rất cảm động và… cơ đã khóc….những giọt
nước mắt hạnh phúc! Cơ trị ta cịn chụp hình và trét bánh kem vào mặt nữa!
Lúc đó thật vui…… nhưng….bây giờ… sẽ khơng cịn cơ hội nữa!


Vào ngày khai giảng năm học, chúng con rất buồn, không ai nở nụ cười nào.
Nhưng….lúc ấy chúng con thấy được một bóng người quen thuộc‐người mà


chúng con thường thấy khi giảng bài, trò chuyện chính là cơ cơ giáo dạy Văn!
Bấy giờ khơng cịn những giọt nước mắt buồn nữa thay vào đó là những nụ
cười hạnh phúc khi cô trở lại! Chúng con ùa ra, ôm cô, những giọt nước mắt
hạnh phúc rơi xuống! Cảm giác thật bất ngờ và hạnh phúc, một cảm giác mà
khơng có lời văn nào diễn đạt được!


Lúc trước, chúng con cứ ngỡ sẽ không nghe được giọng nói ấm áp của ngày
xưa. Và lúc ấy, chúng con lại nghe được giọng nói đó, những câu hỏi như Con
có khỏe khơng? Con học thế nào? Có quen với cô giáo mới không? Không chỉ
chúng con, mà những anh chị lớp lớn‐những người mà gặp cô lâu hơn chúng


con, cũng ra đón cơ và cũng…khóc! Chúng con cịn định nâng cô lên nhưng cô
không chịu! Sau khi gặp tụi con, cô vào trong và gặp những thầy cô cũ! Thầy
cô ở trường cũng rất bất ngờ!


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

chuyện với cô thỳ mới biết cô bị điều đi vào trường N.T.T‐một ngôi trường


thuộc loại khá giỏi! Chắc ngày hôm đó là ngày hạnh phúc nhất của chúng con!
Cơ cịn hứa là ngày 20/11 cô sẽ về trường để thăm tụi con! Chúng con rất


mừng khi cơ nói như thế!


Nhưng cuộc vui nào cũng có khi tàn, chúng con ơm cô như chưa bao giờ ôm‐


không muốn buông tay ra! Sợ cô đi rồi sẽ không trở lại nữa! Và lúc ấy, người
khóc là cơ, những giọt nước mắt u thương, không muốn rời xa chúng con!
Giọt nước mắt từ từ lăn trên má cô, nhưng con không muốn cô khóc! Các bạn
đã cố gắng cười khi cơ đi! Và cơ đã đi bóng của cơ từ từ mờ dần và khuất xa
tầm mắt!


Khi kể xong mẹ em khuyên: “Con đừng buồn nữa và cũng đừng khóc, nếu cơ T.
biết con buồn thì cơ có vui khơng? Thơi, nín đi con! Cô sẽ trở lại mà! Nhưng
cô đi, đâu phải là do cô muốn đâu! Nhà trường điều đi mà! Theo mẹ biết thì cơ
con đã dạy trường SD được 17 năm rồi! Đến lúc cô phải đi thôi! Con hãy thông
cảm cho cô và hãy cố gắng học tập nha con!” Nghe lời mẹ, em khơng khóc nữa,
nhưng hình bóng của cơ sẽ in mãi mãi trong tim của em và các bạn! Cô ơi.!


<b>Bài viết số 1 đề 1 - Mẫu 2</b>


Chiều qua, khi hồi trống tan trường vừa điểm tơi vội vã đi thẳng về phía nhà xe.
Trên con đường quen thuộc, đôi chân tôi guồng những vịng xe mạnh mẽ hơn.
Tơi đạp xe về nhà mà trong lịng háo hức. Tơi vừa xúc động lại vừa thấy vui
vui. Tôi mong sao được kể thật nhanh cho cả nhà nghe câu chuyện cảm động
mà tôi vừa được chứng kiến ở trường mình.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

khiến cho cả trường chúng tôi phải vô cùng khâm phục bởi họ là những tấm
gương tuyệt vời về ý chí và sự quyết lâm.


Thú thực, mới đầu chúng tôi đi xem chỉ vì đứa nào cùng háo hức tị mị. Thế
nhưng khi tấm màn nhung khép lại chương trình biểu diễn thì chúng tôi đứa


nào đứa nấy đều cảm thấy xúc động sâu xa.


Buổi diễn bắt đầu bằng những lời giới thiệu chân thật và lay động lịng người
của chú trưởng đồn. Nó dường như là một bài diễn thuyết được chuẩn bị kỹ
càng từ trước. Thế nhưng khi chính những mảnh đời đau khổ kia lên tiếng thì
mọi người bắt đầu rơi nước mắt. Những cái tên, những quê quán, những cuộc
đời và những lý do… Tất cả, tất cả đều bắt đầu bằng những ước mơ, những
khát khao yên bình và hạnh phúc. Thế nhưng chiến tranh đã cướp đi tất cả.
Chiến tranh tàn bạo đến mức không cho cả những ước mơ nhỏ nhoi nhất được
hình thành. Mười ca sĩ là mười cảnh tàn tật khác nhau, mười lý do bất hạnh
khác nhau. Và tất nhiên phía sau mười con người cần được cảm thơng và chia
sẻ ấy cịn bao nhiêu người khác đang ngày đêm ngậm ngùi ôm những nỗi đau
đớn xót xa.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

như thế là rất quý. Thế nhưng, những gì các con đã làm là chưa thật lớn đâu.
Các con còn phải làm nhiều việc tốt lành hơn nữa để đền đáp công ơn của
những người đã hy sinh để mang lại hạnh phúc cho cuộc đời mình”.


<b>Bài viết số 1 đề 1 - Mẫu 3</b>


“Tùng! Tùng ! Tùng!”‐tiếng trống tan học vừa dứt, tôi vội chạy ngay về nhà


với hộp quà cầm trên tay. Ơi! Con đường hơm nay sao mà dài q, đi mãi một
lúc tôi mới về nhà. Tôi khẽ đi vào phịng khách, mẹ đang ngồi say sưa đọc báo.
Nhìn thấy tôi, mẹ ngạc nhiên bảo;


‐Ơ, sao hôm nay về trễ thế con? Cịn q gì đó?


‐Mẹ ơi, hơm nay cô giáo đã cho chúng con một bất ngờ cảm động vào tiết sinh



hoạt lớp đấy ạ! Để con kể cho mẹ nghe nhé!


‐Ừ, con kể đi!


‐Mẹ tôi vui vẻ trả lời.


‐Dạ, hôm nay vào tiết tư, chúng con đang học thực hành mơn Tin ở phịng


thực hành thì bỗng có vài bạn xin thầy cho về lớp trước. Mọi người cịn chưa
hết ngạc nhiên thì tiết tư kết thúc. Tất cả chạy ùa vào lớp. Lớp học được trang
trí rất đẹp: những quả bong bong nhỏ xinh dược treo khắp các cửa sổ cùng
những dải kim tuyến lấp lánh. Trên bảng được viết dòng chữ: “Chúc mừng sinh
nhật” bằng phấn phấn màu rất đẹp. Con vô cùng ngạc nhiên vì khơng biết các
bạn tổ chức sinh nhật cho ai, mà trong tháng mười này lại có ngày sinh nhật
của con.


‐Chà, thú vị thật đó, con mau kể tiếp đi! –Mẹ tơi háo hức nói.


‐Vâng ạ. Thế rồi, cơ giáo bước vào lớp và bắt nhịp cho các bạn hát bài “Happy


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

mặt cho tập thể lớp phát biểu rằng: “Các con ạ, tháng Mười này lớp ta có sinh
nhật của các bạn Uyên Phương, Bảo Khánh và Như Ngọc. Cơ và ban cán sự
lớp đã bí mật tổ chức sinh nhật cho các bạn. Cô chúc các con có một bữa tiệc
sinh nhật thật vui vẻ bên tập thể lớp, ngày càng chăm ngoan, học giỏi để ba mẹ
và thầy cơ vui lịng nhé! Cả lớp cho các bạn một tràng vỗ tay nào!”. “Hoan hô
cô giáo! Hoan hô cô giáo!”. Và, tiếng vỗ tay từ các bạn vang lên không ngớt.
Cô cho chúng con lên bảng để nhận quà sinh nhật từ lớp. Rồi cả lớp ngồi
thưởng thức những tiết mục văn nghệ tuyệt vời của các bạn. Chúng con xúc
động vô cùng. Con được đại diện cho các bạn lên phát biểu. Mọi việc đều bất
ngời khiến con lúng túng quá, phải mất mấy phút con mới nói được lời cảm ơn


cơ và các bạn: “Chúng con xin cảm ơn cô giáo và các bạn trong lớp đã tổ chức
sinh nhật cho chúng con. Đây là bữa tiệc sinh nhật ý nghĩa nhất mà chúng con
sẽ không bao giờ quên. Chúng con hứa sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để
không phụ long cô giáo và các bạn.”. Cả lớp vỗ tay rào rào không ngớt khiến
con sung sướng vô cùng. Thật là thú vị và cảm động phải không mẹ?


‐Ừ, từ nay con phải chăm ngoan, học thật tốt để xứng đáng với tình yêu


thương mà cô và các bạn đã dành cho con đấy!


‐Vâng ạ! con xin hứa! Sau bữa tiệc sinh nhật đó, cơ trị chúng tơi đã gắn bó


với nhau hơn rất nhiều. Tập thể lớp 7/3 chúng tôi nhất định sẽ ln đồn kết,
u thương và giúp đỡ lẫn nhau. Cảm ơn cô giáo và các bạn đã cho chúng tôi
một bữa sinh nhật tuyệt vời và ý nghĩa./


<b>Bài viết số 1 đề 1 - Mẫu 4</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

“Hôm nay, ở lớp con, cô giáo đã kể cho chúng con nghe một câu chuyện, vui
và cảm động lắm. Câu chuyện vừa xảy ra vào ngày chủ nhật, hôm 20‐11. Ba


bạn Nga lớp con là bác sĩ, đồng thời là hội trưởng hội phụ huynh của lớp.
Chiều thứ 7, ngày 19‐11, ba của bạn Nga ghé thăm cô và tặng cô một chục


cam sành. Cô giáo con cảm ơn bác hội trưởng nhưng đã đem túi cam tặng lại
cho thím Tư, một thím nghèo, sống cơ đơn ở căn nhà nhỏ đầu hẻm. Ai ngờ, lần
này, thím Tư thấy chục cam lớn q, một mình ăn khơng hết, bèn mang đến
tặng lại cho một người bà con đông con, nghèo hơn mình. Cả cơ giáo, cả thím
Tư lẫn người bà con nghèo của thím đều khơng giở kỹ túi cam nên không thấy
một tấm thiệp nhỏ lọt giữa những quả cam sành to tướng, tấm thiệp do Nga cắt


và ghi vào đó lời chúc mừng cơ thật tình cảm”.


Tơi dừng lại, nghiêng mặt nhìn bố mẹ, cười lém lỉnh “Bố mẹ đốn thử chuyện
gì sẽ xảy ra sau đó?” Chưa đợi bố mẹ trả lời, tơi nói ln “Bố mẹ chịu rồi phải
không?” Để con kể tiếp nghe. Túi cam khơng dừng ở đó. Một lần nữa, nó lại
“lên đường”, nhưng đi đâu? Hay lắm bố mẹ ơi. Để con kể tiếp cho cả nhà nghe
nhé! Người bà con của thím Tư ai ngờ lại là bệnh nhân của ơng bác sĩ, ba của
Nga. Bà ấy rất biết ơn ông đã chữa cho bà ấy khỏi bệnh nhưng vì nhà nghèo,
con đơng, bà chưa có tiền mua q đến cám ơn ơng. May q, thím Tư lại
mang cho chục cam sành thật to. Thế là ngay sáng hôm sau, 20‐11, người bà


con thím Tư đã mang túi cam đến tặng ông bác sĩ”.


Cả nhà tôi vỗ tay tán thưởng. Hành trình của túi cam, trong câu chuyện kể của
tơi thú vị quá. Nhưng, cái đáng chia sẻ nhất về túi cam giản dị, bé nhỏ, đó là nó
trĩu nặng ân tình.


<b>Bài tập làm văn mẫu số 1 lớp 7 - Đề 2</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<b>Dàn ý bài viết số 1 đề 2</b>


<b>A. Mở bài</b>: Giới thiệu (tưởng tượng) về câu chuyện mà em định kể (Lượm hay
Đêm nay Bác không ngủ).


Lưu ý xác định ngơi kể ngay từ đầu (đóng vai nhân vật người chú hoặc nhân
vật anh lính – ngơi thứ nhất; đóng vai một người đứng ngồi câu chuyện để kể
lại – ngôi thứ ba).


<b>B. Thân bài:</b>



1. Kể lần lượt các chi tiết, các sự kiện diễn ra trong câu chuyện:
Ví dụ: Với chuyện Lượm, ta lần lượt kể:


- Chi tiết người chú gặp Lượm.


- Ấn tượng của người chú về hình dáng và tính cách Lượm.
- Chi tiết Lượm đi chuyển thư.


- Lượm hi sinh,…


2. Suy nghĩ của người kể và con người Lượm hoặc về Hồ Chí Minh.


<b>C. Kết bài</b>: Tưởng tượng về kết thúc của câu chuyện,
ví dụ:


- Sau ngày giải phóng, người chú về thăm mộ Lượm.
- Anh lính sau đó được đi làm cùng Bác.


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Trong cuộc đời tôi, những ngày tháng đẹp nhất là những ngày tôi được sống và
chiến đấu bên cạnh Bác. Những ngày ấy thực sự đã để lại trong tôi những kỷ
niệm không thể nào quên.


Lúc ấy, tơi là một anh lính mới (người chiến sĩ khi đó thường được gọi là đội
viên). Đơn vị tơi vừa mới hành quân ra mặt trận thì cũng vừa lúc Bác trực tiếp
ra chiến trường để chỉ đạo tiến quân. Đêm đó Bác ngủ lại cùng anh em ở đơn vị.
Và cũng trong đêm đó, Bác đã để lại trong niềm u kính của tơi một ấn tượng
khó phai.


Khoảng quá nửa đêm khi tất cả anh em chiến sĩ đã say sưa trong giấc ngủ thì
khơng hiểu sao tơi lại bỗng nhiên chợt thức. Tôi chưa kịp nhổm dậy nhưng đã


nhìn thấy khn mặt Bác. Bác cịn thức và hình như Bác chưa hề ngủ. Bác ngồi
trầm ngâm lặng yên bên bếp lửa. Ngoài trời mưa đã lác đác rơi. Tơi nhìn dáng
Bác, càng nhìn tơi lại càng thương. Bác đang khơi ngọn lửa. Người cha già tóc
bạc đang đốt lửa sưởi ấm cho tôi.


Tôi vẫn lặng yên và quan sát. Tôi thấy Bác đứng dậy. Bác đi rém lại những
mảnh chăn một cách nhẹ nhàng. Nhìn Bác, tơi mơ màng như đang nằm trong
giấc mộng. Bác mênh mông q! Ấm nóng và cao q q! Tơi thổn thức và
thì thầm hỏi nhỏ:


– Bác ơi! Bác chưa ngủ! Bác có lạnh lắm khơng?
Bác quay lại nhìn tơi trìu mến:


– Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc.


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

– Bác ơi! Trời sắp sáng mất rồi, Bác nghỉ đi một lát. Bác vẫn nhẹ nhàng như
lần trước:


– Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc.


Bác ngủ khơng ngon vì Bác khơng thấy an lịng. Trời mưa như vậy không biết
các cô chú dân công ăn ngủ làm sao. Ở trong rừng mà có mỗi manh áo mồng
thì chắc là ướt mất. Bác thấy nóng ruột q. Bác mong sao trời sáng thật mau.
Tơi nhìn Bác, lịng tơi ấm áp và vui sướng mênh mơng. Đêm ấy, tôi thức luôn
cùng Bác. Tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng bởi tôi đã nhận ra một điều dường
như đã trở thành chân lý: Bác của chúng ta vĩ đại bởi Bác đã dành trọn cuộc
đời cho những lo lắng và yêu thương.


<b>Bài viết số 1 đề 2 - Mẫu 2</b>



Mùa thu năm 1950, Đảng và Chính phủ ta quyết định mở chiến dịch Cao – Bắc
– Lạng (còn gọi là chiến dịch Biên giới) nhằm phá vỡ phòng tuyến bao vây căn
cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với các nước
anh em như Trung Quốc, Liên Xô… Quân ta chuẩn bị lực lượng tương đối kĩ,
có sự phối hợp chặt chẽ trên các chiến trường để giành thắng lợi.


Trước khi chiến dịch mở màn, Bác đến thăm một đơn vị bộ đội và nghỉ lại nơi
trú quân. Đêm mưa, trời lạnh, chiến sĩ ngủ quây quần bên Bác. Riêng Bác
không ngủ. Người ngồi bên đống lửa, hai tay bó gối, đôi mắt trầm ngâm, những
vết nhăn như sâu hơn trên vầng trán rộng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

động. Bác ân cần săn sóc các chiến sĩ, khơng khác gì bà mẹ hiền thương yêu lo
lắng cho đàn con.


Tôi dõi theo từng cử chỉ của Bác mà trong lịng trào lên tình cảm yêu thương
và biết ơn vô hạn. Ánh lửa bập bùng in bóng Bác lồng lộng trên vách nứa đơn
sơ. Tình thương của Bác đã sưởi ấm trái tim chiến sĩ trước giờ ra trận. Tơi cảm
thấy mình như được che chở trong tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lịng tơi
bồi hồi, rưng rưng một niềm xúc động. Tơi thì thầm hỏi nhỏ:


– Thưa Bác, sao Bác chưa ngủ ạ? Bác có lạnh lắm khơng?
Bác khơng trả lời câu hỏi của tôi mà ân cần khuyên nhủ:
– Chú cứ việc ngủ ngon, để lấy sức ngày mai đánh giặc!


Vâng lời Bác, tơi nhắm mắt mà lịng vẫn thấp thỏm khơng yên. Những chiến sĩ
trẻ chúng tôi sức dài vai rộng, còn Bác vừa yếu lại vừa cao tuổi.


Thời gian vẫn âm thầm trôi qua. Trời đang chuyển dần về sáng. Lần thứ ba
thức dậy, tơi giật mình thấy Bác vẫn ngồi im như pho tượng, đôi mắt trĩu nặng
suy tư đăm đăm nhìn ngọn lửa hồng. Khơng thể đành lịng, tôi bèn lên tiếng:


– Thưa Bác! Xin Bác chợp mắt một chút cho khỏe ạ!


Bác cất giọng trầm ấm bảo tơi:


Cháu đừng bận tâm! Bác khơng thể n lịng mà ngủ. Trời thì mưa lạnh thế này,
dân cơng ngủ ngồi rừng, tránh sao cho khỏi ướt?! Bác nóng ruột lắm, chỉ


mong trời mau sáng!


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

Sung sướng và tự hào biết bao, tôi được làm người chiến sĩ chiên đấu dưới
ngọn cờ vinh quang của Đảng, của Bác! Bác đã khơi dậy trong tơi tình đồng
đội, tình giai cấp đẹp đẽ và cao q. Khơng đành lịng ngủ n trong chăn ấm,
bên bếp lửa hồng, khi những đồng đội của mình cịn phải chịu bao gian khổ, tơi
thức ln cùng Bác. Dường như hiểu được lịng tơi, những ngọn lửa hồng cũng
nhảy múa reo vui và càng thêm rực sáng.


<b>Bài viết số 1 đề 2 - Mẫu 3</b>


Đó là những ngày ở Huế bắt đầu cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm
lược, năm 1947. Tôi lúc bấy giờ ở Hà Nội nhận lệnh khẩn cấp về Huế. Trên
đường đi, tơi tình cờ gặp một chú bé giao liên tên Lượm, ở Hàng Bè. Lượm là
một chú bé có dáng người nhỏ nhắn mà nhanh nhẹn. Chú đeo một cái túi xinh
xinh bên mình. Chú có một đơi chân thoăn thoắt và cái đầu nghênh nghênh. Vẻ
hồn nhiên và vui tươi ấy càng được tôn thêm bởi chiếc ca lô đội lệch, và mồm
luôn huýt sáo như chú chim chích nhảy trên đường vàng.


Giữa những ngày kháng chiến tồn dân, chú bé liên lạc như làm tăng thêm
niềm tin trong lịng người lính chúng tơi. Tranh thủ phút rảnh rỗi, tơi lại gần
hỏi han, trị chuyện với chú. Chú vừa cười vừa nói với tơi:



<i>"Cháu đi liên lạc</i>
<i>Vui lắm chú à</i>
<i>Ở đồn Mang Cá</i>
<i>Thích hơn ở nhà"</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

Nhưng chiến tranh vẫn chứa nhiều tàn nhẫn. Vào một ngày tháng sáu, có giao
liên đem tin đến, tơi bàng hồng được tin Lượm đã hi sinh! Mắt tơi nhịa đi
theo lời kể của người liên lạc...


"Lượm hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Cháu bị một viên đạn địch bắn tỉa. Nhìn
cháu nằm trên lúa, tay cịn nắm chặt bơng, lá thư đề "Thượng khẩn" cịn nằm
trong cái xắc... mọi người không cầm được nước mắt..."


Cổ họng tôi nghẹn lại, hình ảnh yêu thương ngày nào của cháu hiện lên rõ mồn
một:


<i>"Chú bé loắt choắt</i>
<i>Cái xắc xinh xinh</i>
<i>Cái chân thoăn thoắt</i>
<i>Cái đầu nghênh nghênh</i>


<i>Ca lô đội lệch</i>
<i>Mồm huýt sáo vang</i>
<i>Như con chim chích</i>
<i>Nhảy trên đường vàng"</i>


... Tơi giật mình tỉnh giấc, nước mắt còn đẫm trên mi... Giấc mơ trơi qua mà
lịng tơi mãi cịn bồi hồi xúc động. Khói lửa chiến tranh đã tắt hẳn lâu rồi. Lớp
trên chúng tơi đang sống những ngày tháng thanh bình và có thể nói là đầy đủ,
sung túc. Tất cả là do cha mẹ đã không quản công lao chăm chút, nhưng không


thể không kể đến sự hi sinh to lớn của những người anh hùng, trong đó có
Lượm - chú giao liên quả cảm!


Hãy ngủ yên Lượm ơi! Chúng tôi xin hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để gìn giữ và
xây dựng đất nước này. Giữa những ngày tháng thanh bình, trang viết của tơi
thay nén hương thơm, xin được tri ân những người anh hùng vị quốc vong
thân.


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

<b>Đề bài:</b>Miêu tả một cảnh đẹp mà em đã gặp trong mấy tháng nghỉ hè


<b>Dàn ý bài viết số 1 đề 3</b>
<b>I. Mở bài</b>


- Giới thiệu về cảnh đẹp mà em định tả:
- Cảnh đẹp đó là cảnh nào, ở đâu?


- Nếu đó là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng thì em đã đến đó trong dịp nào?
Nếu đó là một cảnh đẹp của q hương thì đó có phải là cảnh tiêu biểu của quê
hương em khơng?


<b>II. Thân bài</b>


- Nếu đó là danh lam thắng cảnh:


+ Vị trí địa lí của địa danh: Nơi đó nằm ở đâu, tỉnh nào? Là miền biển hay đồi
núi, đồng bằng?


+ Có thuận lợi cho việc đi lại khơng?


+ Cảnh đẹp trên đường đi: cảnh thiên nhiên, con người cũng như sự biến đổi


của cảnh vậy.


+ Khung cảnh thiên nhiên nơi đó nhìn khái qt, tổng thể: từ xa đã thấy những
ngơi nhà mái đỏ lấp ló dưới những tán cây kề trên biển xanh tít tắp / những hịn
đảo lơ nhơ/ những ngọn núi xanh hùng vĩ,...Suy nghĩ, tình cảm của em về cảnh
đẹp đó:đây là vùng biển / khu nghỉ mát đẹp nhất mà em từng đến, đọng lại
trong em nhiều cảm xúc...


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

+ Tả cụ thể cảnh vật thiên nhiên: hình dáng, màu sắc, sự biến đổi của cảnh vật
thiên nhiên (nếu có)


+ Chẳng hạn: những ngọn núi được cây cối tươi xanh tô màu, (tả hình dáng, tư
thế ngọn núi, tả cây cối, chim chóc,...) / nước biển trong xanh như màu ngọc
bích (sự biến đổi của màu sắc nước biển trong ngày theo sự biến đổi của ánh
sáng) / đồng lúa rập rờn tươi xanh,( tả những bông lúa trĩu nặng, lá lúa ngả
vàng, tiếng chim tu hú...),...


- Suy nghĩ, tình cảm của em về cảnh đẹp đó: đây là vẻ đẹp bình dị của quê
hương mà em gắn bó,...


<b>III. Kết bài</b>


- Ý thức trách nhiệm của bản thân đối với việc giữ gìn và phát huy những giá
trị của cảnh đẹp đất nước.


<b>Bài viết số 1 đề 3 - Mẫu 1</b>


<i>“Việt Nam đất nước ta ơi</i>


<i>Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn”</i>



Những cánh đồng lúa rộng mênh mông bát ngát đã trở thành biểu tượng của
làng quê Việt Nam hết sức thanh bình yên ả, đi vào thơ ca nhạc họa của muôn
đời. Dịp hè vừa rồi, nhân một chuyến đi thăm quê nội, em đã có dịp ngắm cánh
đồng lúa của làng. Cảnh đẹp ấy đã trở thành dấu ấn khó phai mờ trong tâm trí
em.


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

vàng rực, khổng lồ. Mỗi khi gió thổi qua, tấm thảm ấy lại nhấp nhơ từng đợt,
những con sóng mải miết nối đuổi nhau đi về phía chân trời. Mới ngày nào lúa
cịn đang thì con gái, sắc xanh mơn mởn bao trùm khắp khơng gian, hương lúa
lên địng cịn quyện trong gió mới, vậy mà giờ đây, cánh đồng lúa ấy đã đượm
một màu vàng trù phú. Hạt thóc là hạt ngọc của trời. Để có được bát cơm dẻo
thơm trắng ngần, người nông dân đã phải đổ biết bao mồ hôi và công sức: “Ai
ơi bưng bát cơm đầy/ Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”. Những bông
lúa nặng trĩu hạt làm thân cây như oằn xuống, báo hiệu một mùa màng bội thu.
Hương lúa chín thoang thoảng dịu dàng bay trong gió, một mùi hương thanh
khiết và tươi mới, làm dịu mát tâm hồn con người. Đó cũng là thứ mùi đặc
trưng của đất, của hương đồng gió nội vào những ngày hè nắng cháy. Vào sáng
sớm, khi đất trời còn đọng hơi sương, cánh đồng lúa im lìm như đang ngủ say,
cả khơng gian chìm trong một màu huyền ảo tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.
Xa xa, thấp thoáng thấy vài chú trâu đang nhẫn nha gặm cỏ. Dưới ruộng, những
chú cị trắng đang bì bõm lội để kiếm tôm, kiếm tép.


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

Được thăm cánh đồng lúa đã trở thành niềm mong đợi và háo hức của tơi mỗi
lần về q. Ngắm nhìn cánh đồng lúa, tơi cảm thấy thật n bình và thêm phần
gắn bó với q hương mình hơn.


<b>Bài viết số 1 đề 3 - Mẫu 2</b>


Q tơi xa lắm, đó là một vùng biển miền trung vì vậy chỉ có dịp hè tôi mới


được ba mẹ cho về thăm quê. Biển q tơi đẹp lắm, có ánh nắng chói chang, có
cát trắng, có gió Lào vi vu ngày đêm thổi về biển.


Mỗi dịp được về quê, tôi thường dậy sớm theo nội tơi ra biển. Trong hơi sương
cịn đang phàng phất đâu đây, biển mơ màng dịu dàng, vài cơn gió nhè nhẹ thổi
vào đất liền mang theo cái vị mặn đặc trưng của biển. Đứng trước biển tôi cảm
nhận được cái vì cái nồng nồng khó tả phả vào người. Trên không trung, những
con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân trời xa thẳm,
nơi bình minh hồng tươi đang hắt những tia nắng hình dẻ quạt xuống mặt nước.
Từng đợt sóng nhẹ nhẽ vỗ vào bờ, nước biển trong xanh, bờ cát trắng trải dài tít
phía xa. Tơi bước đi với đơi chân trần trên cát, cảm giác mát dịu xuyên thấu
vào da thịt tôi. Một cảm giác lạ lan tỏa khắp cơ thể tôi. Từng hạt cát mịn màng,
mát rượi lùi lại dưới đơi chân của tơi. Tơi tìm, nhặt nhạnh từng chiếc vỏ óc lăn
lóc trên cát. Mỗi cái vỏ là nơi chứa đựng những kỉ niệm của quê hương. Khi rời
xa quê, chính những cái vỏ ốc ấy là cầu nối để tơi được sống lại với q hương
mình.


Khi trong tay ta có những chiếc vỏ ốc, ta chỉ cần hả hơi vào rồi áp tai nghe thì
sẽ nghe thấy tiếng sóng vỗ, nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ
bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi vút về để lại trên cát biết bao nhiêu
là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

nâu đen bóng lướt trên cát theo sức đẩy của những cánh tay dài lực lượng. Bọn
trẻ con riu rít chạy theo bứt những bơng hoa muống biển tim tím, cánh cịn ướt
đẫm hơi sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biển có phải vì vẻ đẹp bình dị
của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà người dân ở đây coi hoa muống
biển như một lồi hoa lành đem bình n đến. Hoa theo những con thuyền lênh
đênh ngoài khơi xa mang theo nỗi mong chờ của người ở lại. Biển hiền hòa là
thế nhưng cũng có lúc sục sơi giận dữ. Đó là những ngày biển động sóng nổi
lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu khơng cịn khẽ khàng mơn man lên bờ các


mà điên cuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như hết nhanh chóng tan đi
khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấy là khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá
tôm hoan hỉ trở về sau những chuyến đi dài ngày vất vả. Nhìn từ xa, hai con
mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập
bến, người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi,
người nhanh nhẹn khiêng những sọt cá nặng lên khoang bờ. Những con cá béo
nung núc những mảng thịt, mang cịn phì phị bong bóng được xếp lẫn với
những con tơm cịn tươi roi rói cứ búng càng tành tách như dọa bọn trẻ con thò
tay nghịch bắt. Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch thúng mủng của người bán, vạn
người mua hòa lẫn vào nhau nghe đơng vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi
cát chỉ cịn lổng chổng sọt khơng thì người ta mới lục đục kéo nhau về. Những
con thuyền bầy giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi sau
một chuyến đi dài. Hồng hơn đến từ lúc nào đang nhẹ dần bng trên biển. Đó
là một ngày ở biển khi tôi được về thăm mảnh đất quê hương.


Khi nhắc đến quê hương, điều đầu tiên tôi nhớ đến là biển, tôi ao ước được
sống tại vùng quê thanh bình này. Đứng trước biển bao la, tơi thấy mình thật
nhỏ bé, tơi u q hương, tơi u bờ biển q mình, và tự hào biết bao khi tơi
là người con của quê hương yêu dấu đó.


<b>Bài viết số 1 đề 3 - Mẫu 3</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

có cuộc vui hè do xã tổ chức để khen tặng học sinh giỏi nên em đã có cơ hội
tham quan vùng biển thơ mộng này.


Hơm đó, em dậy sớm, làm vệ sinh cá nhân rồi cùng mẹ chuẩn bị cho chuyến
tham quan. Đúng 6 giờ, chiếc xa buýt bắt đầu khởi hành, em tạm biệt mẹ rồi
cùng mọi người lên đường. Đi được một lúc, em bắt gặp hòn Vọng Phu. Quả
đúng như mọi người nói, hịn Vọng Phu này có dáng đứng của một người mẹ
đang bồng con, mỏi mòn đợi người chồng yêu quý thật. Rồi còn những ngọn


núi với những hịn đá cuội nhẵn bóng. Hịn Nước thơ mộng diệu kì, chỉ tiếc là
em khơng thể dừng lại để tham quan chúng được. Hoan hô, đến nơi rồi! Biển
Nha Trang đã thấp thoáng hiện lên làm chúng em vui sướng cả người, những
đợt sóng nhẹ nằng gợn lên bờ cát trắng. Có những người bơi tuốt ra ngồi cửa
biển. Xa xa, những chiếc thuyền đủ màu sắc đi một cách chậm chạp (có lẽ vì
chúng ở xa em quá).


Nước biển mát quá, em muốn nhảy xuống biển tắm lắm, nhưng không được.
Trên bờ cát trắng phau, những cô bé, cậu bé vui vẻ xây những lâu đài cát của
mình. Hết giờ rồi, em tạm biệt vùng biển rồi lên xe đi tới đảo khỉ, nhưng chúng
em không tới ngay được, em còn phải qua một chuyến tàu nhỏ nữa. Rồi đảo khỉ
dần dần hiện lên với những cây dừa cao, một tấm biển nhỏ có vẽ hình một chú
khỉ và đề một dòng chữ đại khái là: “Hân hạnh chào đón q khách” Đồn
chúng em chọn địa điểm ở một tán dương rậm rạp để ăn bữa cơm trưa, nhưng
đồn chúng em khơng ăn vội mà cịn rong ruổi chơi đùa, đến khi quay về thì
trái cây đã bị khỉ dùng dao cắt ra ăn gần hết (chúng khôn thật đấy). Ăn xong
bữa cơm trưa, chúng em đi thăm một đàn khỉ trên đảo, hình như có đến mấy
trăm con. Xem khỉ được một lúc thì chúng em lại đến rạp xiếc để xem những
tiết mục của những chú chó, chú khỉ… thật đáng u. Thích nhất là xiếc khỉ, có
chú khỉ làm người đạp xích lơ và đương nhiên cũng phải có một chú khỉ khác
quần áo sang trọng ngồi chễnh chệ, tay cầm chiếc dù làm khách.


</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21>

nhiều lồi cá q hiếm và cịn được tận mắt chứng kiến những con cá mập bơi
lội. Chúng em lại được sờ cả vào bộ xương cá voi khổng lồ và gặp một loài cá
được mệnh danh là nàng tiên của biển cả. Trời đã bắt đầu tối, chúng em đành
phải rời bỏ thành phố Nha Trang thơ mộng này, buồn quá! Nhưng biết làm sao
được, dãy đèn bên thành phố đã bắt đầu thắp lên những quả trịn màu tím nhạt,
ngả dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong màu trắng soi rõ
mặt người qua lại. Lúc bấy giờ, Nha Trang lại hiện lên với một bộ mặt mới,
những ánh đèn đủ màu sắc của các khách sạn, toà nhà cao tầng làm thành phố


trở nên lộng lẫy hơn.


Nhưng rồi chúng em cũng phải rời bỏ những hình ảnh đẹp đẽ ấy, rời bỏ thành
phố Nha Trang với vẻ vô cùng hối tiếc, đi được một lúc lâu, nhiều người có vẻ
đã buồn ngủ và say xe, các anh chị phụ trách thấy thế liền bày ra nhiều trò chơi
lý thú, chia cả đoàn làm hai đội khác nhau, hát những bài ca thiếu nhi cho tới
khi chiếc xa dừng lại trước cổng tòa nhà Uỷ Ban nhân dân xã Hòa Kiến.
Ôi! Lần đi tham quan này mới tuyệt làm sao! Em nguyện sẽ cố gắng học thật
giỏi để những năm sau được đi thăm những danh lam thắng cảnh tuyệt đẹp
khác của đất nước ta hay sẽ gặp lại vùng đất Nha Trang này, một cõi mộng mơ
đẹp và rất đỗi diệu kì.


<b>Bài tập làm văn mẫu số 1 lớp 7 - Đề 4</b>
<b>Đề bài:</b>Miêu tả chân dung một người bạn thân


<b>Dàn ý bài viết số 1 đề 4</b>
<b>1. Mở Bài:</b>Giới thiệu đối tượng cần miêu tả


+ Bạn chỉ là một từ mà sao mang nhiều ý nghĩa và cảm xúc đến vậy. Chắc hẳn
ai trong mỗi chúng ta cũng có ít nhất là một người bạn


</div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22>

+ Cũng như chính bản thân tơi, tơi cũng có những người bạn của riêng mình và
đặc biệt trong đó có một người bạn thân nhất với tôi.


<b>2. Thân Bài:</b>Miêu tả đối tượng
* Hoàn cảnh quen biết:


+ Cậu ấy là con trai một của gia đình khá giả nhưng lại dễ gần và thân thiết.
+ Tôi và cậu quen biết nhau là một sự tình cờ, tơi rất thích sách và đặc biệt rất
thích đến thư viện một nơi rất yên tĩnh cho những ai u sách như tơi và có lẽ


cậu cũng vậy.


+ Gặp nhau đôi lần trong thư viện nhưng chúng tôi cũng chẳng để ý cho tới khi
tôi và cậu cùng tìm một quyển sách, tơi đã tìm thấy trước và cậu chạy theo kì
kèo muốn mượn nhưng tơi khơng đồng ý.


+ Sau khi nói chuyện biết rằng tơi và cậu có chung sở thích, cùng đọc sách lại
cùng tìm hiểu một vấn đề và cả hai đều có thể chia sẽ sở thích cho nhau
+ Chắc rằng hai con người xa lạ gặp nhau lại cùng chung sở thích và có thể
giúp đỡ nhau sẽ rất thân rồi. Dần dần chúng tôi trở thành bạn thân của nhau.
* Hình Dáng:


+ Cậu cao 1 m 65 chiều cao lý tưởng mà bạn nam nào cũng muốn có trong độ
tuổi 15


+ Dáng người mảnh và gầy


+ Cậu mang một làm da trắng mà bao cô gái phải ghen tị.


</div>
<span class='text_page_counter'>(23)</span><div class='page_container' data-page=23>

+ Đơi mắt cậu sáng, hai mí và mỗi khi cậu cười thì đơi mắt cũng như biết cười
theo vậy.


+ Lúc cười trên má trái của cậu ẩn hiện một chiếc lúm nhỏ xinh mà có lẽ rất ít
người có.


*Tính Cách


+ Cậu là một chàng trai nhẹ nhàng và ấm áp. Ví Dụ: Mỗi lần tơi buồn cậu đều
đến bên cạnh, cậu chẳng nói gì cũng chẳng buồn thay tơi mà chỉ im lặng ngồi
đó. Tơi đạt điểm cao thì cả hai cùng nhau đi ăn, cậu tặng tơi một cuốn sách tơi


u thích như thể tiếp thêm cho tôi động lực để cố gắng. Lúc tôi làm sai, bị
phạt cậu sẽ chẳng giúp đỡ mà chờ tôi về sau mỗi lần tôi chịu phạt sau giờ học.
Cậu phân tích cho tơi điểm sai của bản thân.


+ Cậu là một học sinh ngoan với học lực giỏi và nhất là môn văn, chúng tôi đã
học chuyên văn cùng nhau. Cậu thường xuyên là học sinh đại diện của trường
đi thi văn.


+ Tơi chỉ là một học sinh bình thường trong lớp, gia cảnh cũng chẳng thể sánh
bằng nhà cậu. Nhìn lại tình bạn đẹp ấy tơi mới biết được rằng từ bạn thân thiết
và ý nghĩa đến dường nào.


+ Lúc ở trường thường có phong trào “đơi bạn cùng tiến” cậu ấy không sợ tôi
kéo kết quả học tập của cậu ấy xuống mà lại giúp đỡ tôi học tập và hiểu thêm
về nền tảng kiến thức.


=> Cậu là một học sinh giỏi, gia cảnh tốt nhưng lại không phải là người tự cao
mà lại là một người bạn dễ gần, ấm áp và vui vẻ. Cậu hòa đồng và được mọi
người yêu mến.


</div>
<span class='text_page_counter'>(24)</span><div class='page_container' data-page=24>

Đối với mỗi người sẽ có những quan niệm khác nhau, có những người sẽ cho
rằng không cùng gia cảnh hay không cùng năng lực sẽ chẳng thể quen biết
nhau nhưng trên đời này có những mối quan hệ rất kì diệu, có những sở thích,
những tâm sự hay những sự sẻ chia mà bạn nhận được từ một người nào đó chỉ
cần là sự cảm thông chỉ cần hiểu nhau chỉ cần thích hợp chứ khơng nhất thiết
phải phù hợp. Chỉ cần vậy thơi thì mối quan hệ giữa người với người sẽ gần
nhau hơn.


<b>Bài viết số 1 đề 4 - Mẫu 1</b>



Tuổi thanh xuân thật đẹp và mơ mộng của mỗi người chúng ta không thể thiếu
những người bạn thân thiết. Và em cũng vậy, đối với em Trang là người bạn
mà em yêu quý trong lớp.


Trang bằng tuổi em, tuổi 15 với bao mộng mơ và khát khao học trò. Hai đứa
chúng em rất hợp nhau và thường ngồi trò truyện , chơi cùng nhau mỗi khi rảnh.
Trang là mẫu người có dáng cao và thanh mảnh với đơi vai nhỏ nhắn, cân đối
và đơi khi ngồi bộ đồng phục quen thuộc, bạn mặc những bộ quần áo như
chiếc sơ mi hồng phối với váy tầng khiến bạn trở nên nhanh nhẹn hoạt bắt và
đáng yêu . Trang nhìn rất xinh xắn với khuôn mặt trái xoan, làn da trắng như da
em bé, đôi mắt đen láy sáng ngời bộc lộ rõ thông minh. Đôi lông mày thanh tú
cũng với mũi dọc dừa càng khiến cho khuôn mặt Trang thêm nổi bật. Vốn làn
da trắng trẻo, nên mái tóc dài đen nhánh. Trang rất hiền , hay cười với mọi
người xung quanh. Ai chơi với bạn cũng sẽ yêu mến sự dịu dàng ấy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(25)</span><div class='page_container' data-page=25>

luôn yêu thương mọi người. Có một buổi chiều khi em và bạn đi học về, bỗng
một bé gái bị ngã xe trên đường, bạn nhìn thấy, em và bạn chạy vội đến, Trang
đỡ bé gái dậy và hỏi han rất tận tình lo lắng như chính đứa em ruột của mình
vậy. Bạn cũng rất hay giúp bà cụ hàng xóm khâu áo, quét sân hoặc lau nhà. Bà
cụ xúc động lắm, vì bà khơng có con hay cháu, tuổi cao sức yếu lại chẳng làm
được gì nhiều nhặn. Có Trang giúp đỡ, cuộc sống bà bớt khó khăn phần nào
Trang khơng chỉ là một cô gái tốt bụng, xinh xắn và học giỏi, mà bạn cũng là
cây văn nghệ của lớp em


Em rất thích nghe Trang hát. Giọng bạn cao trầm bổng ngân nga giống như
tiếng hót thánh thót của một con chim hoạ mi bé nhỏ. Bạn hay được mời hát
trước lớp hay tham gia văn nghệ của trường. Mỗi khi bạn cất tiếng hát, em say
mê nghe từng lời nhạc vang lên mà cảm phục vô cùng. Khi bạn dứt tiếng hát
cũng là lúc tiếng vỗ tay vang lên không ngừng. Lúc ấy bạn nở nụ cười tươi như
hoa để lộ hàm răng trắng khiến người khác bị thu hút. Tóc bạn bay bay lả lướt


trên vầng trán mịn nhìn thật duyên dáng thướt tha. Sau buổi biểu diễn ấy chắc
bạn vui lắm, nụ cười không ngớt trên môi.


Đối với em Trang là người bạn thân nhất. Em mong tình bạn của chúng em sẽ
mãi mãi bền vững và tốt đẹp như vậy.


<b>Bài viết số 1 đề 4 - Mẫu 2</b>


Mỗi người chúng ta đều có cho mình một người bạn thân thiết. Bạn thân là
người chia sẻ với ta mọi chuyện vui buồn trong cuộc sống, đồng hành cùng ta
trên từng chặng đường đời. Bạn thân cũng là chỗ dựa, niềm an ủi, động viên
mỗi khi ta vấp ngã. Vì thế nên có mới người nói: “Bạn là người ta cảm thấy
thoải mái khi ở cùng, ta sẵn lòng trung thành, đem lại cho ta lời chúc phúc và ta
cảm thấy biết ơn vì có họ trong đời”.


</div>
<span class='text_page_counter'>(26)</span><div class='page_container' data-page=26>

người dong dỏng cao và khá gầy. Khuôn mặt bạn nhỏ nhắn, xinh xắn và đáng
yêu. Trên gương mặt ấy, nổi bật là cặp mắt đen láy thể hiện sự thông minh,
lanh lợi ẩn dưới đông mày cong cong như hình lá liễu. Tơi thích nhất là mỗi lần
Hoa cười. Khóe miệng xinh xinh mỗi lần cong lên lại để lộ hàm răng trắng đều
như bắp và hai má lúm đồng tiền trông rất duyên. Nước da trắng như trứng gà
bóc của bạn là niềm ao ước của mọi bạn gái trong lớp. Mái tóc đen như gỗ mun
dài đến thắt lưng, óng ả và mượt mà, thoang thoảng mùi hương của thảo mộc.
Trong mắt em, Hoa là người khá sôi nổi và năng động. Hầu như hoạt động nào
ở lớp, bạn cũng tham gia và cống hiến hết sức mình. Dường như bạn có một
nguồn năng lượng vơ tận khơng bao giờ cạn kiệt. Chỗ nào có Hoa là chỗ đó sơi
nổi nhất. Giờ ra chơi, bọn tơi lại tụm năm tụm ba để nghe Hoa kể chuyện.
Những câu chuyện thú vị và giọng kể hài hước của bạn làm cho chúng tôi cười
không dứt. Không chỉ hăng hái trong các hoạt động, Hoa cịn rất tích cực trong
học tập. Bạn đặc biệt thơng minh về mơn tốn. Gặp những bài tốn khó, Hoa
vẫn thường chỉ dẫn cho chúng tơi đến nơi đến chốn. Cũng nhờ có Hoa kèm cặp


mà tình hình học tập của tơi tiến bộ rất nhiều. Các bạn trong lớp ai cũng yêu
quý Hoa vì sự hịa đồng và nhiệt tình của bạn. Đối với tôi, Hoa là người bạn
thân đáng tin cậy. Những chuyện vui, chuyện buồn hay những khúc mắc trong
lịng, tơi đều có thể chia sẻ với Hoa. Bạn sẽ lắng nghe tôi một cách chăm chú,
tháo gỡ mọi lo lắng và muộn phiền. Nhờ những lời động viên, an ủi của bạn,
tơi cảm thấy có thêm niềm tin và động lực để vượt qua tất cả những khó khăn
thử thách trong cuộc sống.


</div>
<span class='text_page_counter'>(27)</span><div class='page_container' data-page=27>

trên bục giảng và truyền đạt kiến thức cho học sinh. Là trò giỏi trên lớp, về nhà,
bạn lại là một người con ngoan. Hoa thường chăm sóc các em mỗi khi bố mẹ
vắng nhà. Sau giờ học, bạn tranh thủ phụ giúp bố mẹ những cơng việc lặt vặt.
Vì thế, tơi thấy Hoa phần nào có vẻ già dặn hơn so với tuổi.


Dù sau này mỗi đứa có ở một phương trời, tơi hy vọng chúng tôi sẽ mãi mãi
thân thiết như bây giờ. Hình bóng của Hoa sẽ ln khắc sâu trong trái tim tôi,
là một phần của những năm tháng tươi đẹp nhất trong cuộc đời.


<b>Bài viết số 1 đề 4 - Mẫu 3</b>


Năm tháng cứ thế trơi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn
bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất,
người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.


Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ
ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả.
Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi
hếch và cái miệng rộng ln tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp
Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất
dễ mến.



</div>
<span class='text_page_counter'>(28)</span><div class='page_container' data-page=28>

Diệp Anh ln ln làm ra những trị chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng
với chúng em trị bịt mắt bắt dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be
be nghe rất ngộ ngĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và
con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt
liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.


Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến
bạn Diệp Anh. Nhưng thật không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao
thơng đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em yêu quý. Dù biết bạn
đã khuất nhưng chúng em vẫn cứ coi như bạn vẫn sống và làm việc cùng chúng
em, bây giờ bạn đang thi đỗ vào trường Amsterdam và đi du học rồi. Cô giáo
vẫn gọi bạn đứng lên đọc bài và vẫn cứ lấy cơm, lấy gối cho bạn ăn học. Rồi
mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm
cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.


<b>Bài viết số 1 đề 4 - Mẫu 4</b>


Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại
mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi.


Lan năm nay 12 tuổi, bằng tuổi tơi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh
cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt
bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp.


Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tơi bởi bạn có khn mặt
trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đơi mắt trịn,
đen lộ rõ vẻ thơng minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuân mặt
của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan ln nở ra nụ cười
rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm
trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được.



</div>
<span class='text_page_counter'>(29)</span><div class='page_container' data-page=29>

ln đứng đầu lớp, khơng những thế bạn cịn ln đi đầu trong các hoạt động
của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại
giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể.
Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những
bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà
lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường
thầy cơ nào cũng yêu quý Lan. Ở lớp Lan như vậy đấy cịn về nhà Lan lại càng
tuyệt vời hơn. Ngồi giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ơng
bà cha mẹ Lan cịn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối
với mọi người xung quanh Lan ln kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã
dặt cho Lan một cái tên thật thân mật: ''Cơ Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tơi
và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm.
Nhiều lần tơi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng
mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều
ngưỡng mộ bạn.


</div>

<!--links-->
Viết bài tập làm văn số 3 lớp 7 - văn mẫu
  • 1
  • 22
  • 38
  • ×