Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (94.6 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Thứ sáu ,………….tháng……… năm 2020
<b>TẬP LÀM VĂN </b>
<b>Tiết 50 TẬP VIẾT ĐOẠN ĐỐI THOẠI </b>
<b>I. MỤC ĐÍCH YÊU CẦU:</b>
<b>II. NỘI DUNG BÀI HỌC:</b>
Tập viết đoạn đối thoại là em sẽ học cách chuyển một đoạn trong truyện T<i> hái sư </i>
<i>Trần Thủ Độ thành một màn kịch bằng biện pháp viết tiếp các lời đối thoại giữa </i>
<b>các nhân vật có trong truyện. </b>
<b>III. LUYỆN TẬP:</b>
<b>Bài 1: Em hãy đọc đoạn trích sau của truyện Thái sư Trần Thủ Độ: (SGK/15)</b>
Có lần, Linh Từ Quốc Mẫu, vợ ơng muốn xin riêng cho một người làm chức câu
đương . Trần Thủ Độ bảo người ấy:
<b>-</b> Ngươi có phu nhân xin cho làm chức câu đương, khơng thể ví như những câu
đương khác. Vì vậy, phải chặt một ngón chân để phân biệt.
Người ấy kêu van mãi, ông mới tha cho.
Theo ĐẠI VIỆT SỬ KÝ TOÀN THƯ
<b>Bài 2: Dựa theo nội dung đoạn trích của truyện Thái sư Trần Thủ Độ trên , em hãy</b>
viết tiếp một số lời đối thoại để hoàn chỉnh màn kịch theo gợi ý sau :
Bài làm
<b>1.</b> Màn kịch : Xin Thái sư tha cho!
<b>2.</b> Nhân vật : Trần Thủ Độ; một phú nông xin làm chức câu đương; một số anh
<b>3.</b> Cảnh trí : Cơng đường có đặt án thư. Trên bàn án thư có : sách, bút , nghiên
mực và cái quạt tay. Trần Thủ Độ đang ngồi viết bên bàn án thư. Hai bên cạnh
có 2 anh lính đang đứng cung kính.
<b>4.</b> Thời gian: Buổi sáng
<b>5.</b> Bối cảnh màn kịch :
<b>-</b> Trần Thủ Độ lệnh cho lính hầu mời phú nông vào.
<b>-</b> Trần Thủ Độ hỏi tên , tuổi, nguyện vọng của phú nông.
<b>-</b> Trần Thủ Độ hỏi phú nông về công việc của câu đương.
<b>-</b> Trần Thủ Độ bảo phải chặt một ngón chân để nhận biết chức câu đương này
đặc biệt ( chức này do phu nhân ta xin cho.)
<b>-</b> Phú nông sợ hãi, kêu van xin tha.
<b>-</b> Trần Thủ Độ tha cho anh phú nơng.
<b>Diễn biến màn kịch :</b>
<b>Lính : - ( Bước vào )Bẩm Thái sư! Người nhà của phu nhân đã tới rồi ạ!</b>
<b>Trần Thủ Độ: - Cho anh ta vào!</b>
( Lính đi ra ngồi, sau đó anh lính dẫn vào một người thanh niên khoảng ngồi
30 tuổi, ăn mặc xuề xịa kiểu người nhà q.)
<b>Phú nơng: - Lạy Đức ông ! </b>
<b>Trần Thủ Độ : - Ngươi có phải là Đặng Văn Sửu khơng ?</b>
<b>Trần Thủ Độ : - Ta nghe phu nhân nói, ngươi muốn xin chức câu đương, có </b>
<i>đúng vậy khơng ? </i>
<b>Phú nông : - Dạ, đội ơn Đức ông. Xin Đức ông giúp con thỏa nguyện ước. </b>
<b>Trần Thủ Độ : - Thế ngươi có biết chức câu đương là phải làm những việc gì</b>
<i>khơng ? </i>
<b>Phú nơng : (Gãi đầu, lúng túng )- Dạ, bẩm….bẩm … con phải đi bắt những </b>
<i>kẻ phạm tội ạ.</i>
<b>Trần Thủ Độ : - Làm sao ngươi biết được kẻ nào tội phạm? </b>
<b>Phú nông : - Dạ, bẩm….bẩm … Con cứ thấy nghi nghi là bắt, bắt hết ạ.</b>
<b>Trần Thủ Độ : - Thì ra, ngươi hiểu chức phận là thế đấy à?Thơi được, nể </b>
<i>tình phu nhân , ta sẽ cho ngươi được thỏa nguyện . Có điều, chức câu đương </i>
<i>của ngươi là do phu nhân xin cho nên thể ví như những câu đương khác. Vì </i>
<i>vậy, ta phải chặt một ngón chân ngươi để phân biệt. </i>
<b>Phú nơng : - ( Hoảng hồn, luống cuống )Dạ, sao ạ? Ấy chết! Đức ơng bảo gì </b>
<i>cơ ạ? </i>
<b>Trần Thủ Độ : - Ngươi tưởng phép nước là chuyện đùa chăng?</b>
<b>Phú nông : - (Van xin) Dạ, con biết tội con rồi! Xin Đức ơng nể tình phu </b>
<i>nhân mà tha cho con. </i>
<b>Phú nông : - (Vội vã) Dạ, con không dám xin chức này nữa đâu ạ. Xin Thái </b>
<i>sư tha tội cho con. Xin Thái sư tha tội cho!</i>
<b>Trần Thủ Độ : - Ngươi đã biết thì được.Hãy về lo mà làm ăn, làm một người </b>
<i>dân tốt. </i>
<b>Phú nông : - Đa tạ Đức ông ! Đa tạ Đức ông ! </b>
<b>-</b> Hết màn kịch.