Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (56.31 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i><b>Trong xã hội phong kiến ngày xưa, người phụ nữ luôn </b></i>
<i><b>phải gánh chịu sự đau đớn, tủi nhục, từ bọn người bất nhân </b></i>
<i><b>dùng đồng tiền của mình để thực hiện hành động chà đạp </b></i>
<i><b>lên quyền sống của họ. Thúy Kiều trong đoạn trích "Mã </b></i>
<i><b>Giám Sinh mua Kiều" là một trường họp tiêu biểu như thế.</b></i>
<i><b>Thúy Kiều, một con người tài sắc vẹn toàn lẽ ra phải nhận </b></i>
<i><b>được những điều tốt đẹp nhất về mình; nhưng chẳng hiểu </b></i>
<i><b>sao, biết bao đau đớn, tủi nhục cứ dồn dập đè nặng lên đôi </b></i>
<i><b>vai nhỏ bé của nàng. Có phải chăng giai nhân thường bạc </b></i>
<i><b>phận? Hay tại hồn cảnh xã hội đã làm nên điều đó? Xuất </b></i>
<i><b>phát từ một biến cố, gia đình Kiều bị mắc oan, Kiều nhờ </b></i>
<i><b>Vân trả nghĩa cho Kim Trọng còn nàng thì bán mình </b></i>
<i><b>quát nỗi thương tâm của nàng Kiều nơi sâu thẳm đáy lịng.</b></i>
<i><b>"Nỗi mình" là nỗi đau phải bán thân, từ bỏ mối tình cùng </b></i>
<i><b>những hẹn ước trăm năm với chàng Kim Trọng; phải lìa bỏ </b></i>
<i><b>gia đình nơi mình đã sinh ra và lớn lên. "Nỗi nhà" là nỗi </b></i>
<i><b>tức cho cha mẹ, em út bị vu oan, bị đánh đập, tài sản mất </b></i>
<i><b>hết, tan nát cửa nhà. Đối với cha mẹ già, Kiều phần nào đã </b></i>
<i><b>làm tròn chữ hiếu; cịn đối với chàng Kim Trọng, nàng ln</b></i>
<i><b>tự nhận lỗi đã khơng giữ vẹn chữ tình. Ai có thể hiểu được </b></i>
<i><b>lịng Kiều lúc này? Nàng bật khóc. Mỗi bước chân là một </b></i>
<i><b>hàng nước mắt tn rơi, khóc cho thân phận của mình: </b></i>
<i><b>"Thềm hoa một bước lệ hoa mấy hàng". Nỗi tủi nhục ngấm </b></i>
<i><b>sâu vào tân xương tủy, nàng ý thức được nhân phẩm của </b></i>
<i><b>mình đang bị xúc phạm một cách nặng nề nên thẹn thùng,</b></i>