Tải bản đầy đủ (.docx) (11 trang)

Tải Phân tích tình yêu và thù hận của Wiliam Shakespeare - 4 bài văn mẫu phân tích tác phẩm lớp 11

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (189.39 KB, 11 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Phân tích tình u và thù hận của Wiliam Shakespeare - Ngữ văn 11</b>
<i>Đề bài: Phân tích tình yêu và thù hận của Wiliam Shakespeare.</i>


Wiliam Shakespeare là nhà thơ nhà viết kịch nổi tiếng của thời kì phục hưng, ơng
có tấm lịng nhân đạo sâu sắc đây là lý do ông viết lên những tác phẩm thiên tài
của mình, ơng để lại cho người đọc nhiều cảm xúc trong những tác phẩm của mình
tiêu biểu trong những tác phẩm đó là bài tình u và thù hận.


Tình yêu của Rô mê ô và Giu li ét đã nảy nở và vượt qua những sự thù hận đối lập
giữa hai gia đình và hai dịng họ, tình u của học lớn lao, và nảy nở trong đêm lễ
hội, cuộc gặp gỡ đã làm cho hai người nảy sinh tình cảm, khi biết được sự thù hận
giữ hai dịng họ, tình yêu của họ ngày càng lớn hơn, khi bị ngăn cản nhưng với
một trái tim đẹp hai người đã vượt qua hết những ngăn cản và đến với nhau như
một chân lý sống của cuộc đời. Tình yêu đã lớn lên và nó vượt qua mọi sự ngăn
cản xiềng xích của mọi người, lễ cưới của hai người được tổ chức bí mật ở nhà
thờ, và nhà thờ là nơi đã chấp nhận tình yêu của họ.


Sự thù hận làm cho học bối dối trong cuộc gặp gỡ chàng trai thì đang nói ghét cái
tên của tơi, cịn Giu li ét thì bối dối và lo lắng cho tình u của mình, chàng trai đã
dứt khốt từ bỏ dịng họ của mình để đến với tình u chân chính, cả hai người
đều bỏ qua những thù hận để bù đắp xây dựng tình u của mình. Dù lịng thù hận
có lớn nhưng tình u của họ rất lớn lao họ vẫn rất quyết liệt để bù đắp cho tình
u của mình. Thù hận khơng làm mất đi tình yêu đẹp của họ mà nó làm cho học
có niềm tin về tình yêu hơn, sự hi sinh của họ thật vơ cùng đáng q tình u của
họ là bất tử.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

thù hận đó, nó đang xen vào tâm hồn những con người nơi đây và ấp ủ bao niềm
tin và cả những hi vọng đang bừng cháy trong con người họ lịng thù hận khó xóa
đi được, nó trở thành một sự giao tranh mà hai bên nhất định phải có một bên
thắng và một bên thua nhưng tình yêu lớn lao của hai người đã vượt qua những cái
gọi là trật tự để thắng được sự thù hận để đến được với nhau. Tình yêu thật lớn lao,


nó có thể cảm hóa tất cả, và cả những cái gọi là khó khăn và gian nao nhất nó cũng
có thể vượt qua.


Nỗi đau đớn trong bi kịch tình u của hai người khi hai người phải có những
quyết định để trả thù cho dịng họ của mình, Rơ mê Ơ phải giết Ti bản để trả thù
cho dịng họ của mình. Giu li ét đau khổ vì biết được sự thật là người giết anh con
bác mình chính là chồng của mình. Đây là những tình huống bi kịch của tình u
giữa hai dịng họ, hai người đang lâm vào những tình cảnh hết sức éo le một bên là
tình cảm gia đình một bên là tình yêu, họ phải quyết định và đưa ra, nhưng nó thật
khó khăn đối với hai người khi đó đều là quyết định giữa một mất một cịn, sự trả
thù nó là sự mất mát lớn lao, khi tình thù hận giữa hai dịng họ ngày càng được lên
cao, nó đang cảm hóa những con người có tấm lịng thù hận. Tình yêu của hai
người đang phải đối mặt với những éo le của hồn cảnh, vì vậy họ thật đau đớn khi
biết được những sự thật rất nghiệt ngã và họ quyết định dứt khoát khi đưa ra
những quyết định của mình.


Hai người mong ước được xóa đi những lịng thù hận giữa hai dịng họ nhưng
khơng có cách nào có thể lý giải và xóa bỏ được, hai người khơng thể sống cùng
nhau vì vậy họ đã quyết định chết cùng nhau, cuộc sống của họ rất lớn lao khi phải
đưa ra những quyết định đó, hai người chết đi khơng phải là sự bi lụy trong tình
u mà đó là chết đi để thức tỉnh những con người đang sống về những xóa giải
của sự thù hận, người muốn để lại cho những người đang sống giá trị đích thực
của sự bình an và những nỗi niềm của hạnh phúc, hạnh phúc là việc mà hai người
muốn giành cho mọi người còn đang sống, cái chết của họ có ý nghĩa thức tỉnh rất
sâu sắc, sự thù hận đã được xóa bỏ bằng cái chết của hai người.


Tình u của Rơ mê ơ và Giu li ét là tình u của lịng cao thượng và sự thủy
chúng son sắt, nó xóa bỏ mọi hiềm khích và ngăn cản của mọi người để đến với
nhau, những khi lòng thù hận trong hai dòng họ được dâng cao, họ đã quyết định
chết cùng nhau để xóa bỏ đi những lịng thù hận đó, tình u của họ thật cao


thượng biết bao khi họ đang phải sống trong những lịng thù hận đó. Thật đau đớn
biết bao khi tình yêu của họ không được sống cùng với nhau, họ mong đợi một
niềm tin và những điều mới lạ sẽ đến những sự thật nghiệt ngã biết bao, khi sự thù
hận và những ước mong trả thù cho hai dòng họ được lên cao, nó cướp đi một
cuốc ống hạnh phúc đáng nhẽ hai người được hưởng nó.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

mê ô và Giu li ét là những nhân vật có tình u cao thượng, nó trở thành lý tưởng
trong tình yêu bởi sự cao thượng vì đã hi sinh để đánh đổi lấy được sự tự do và
hạnh phúc của hai dòng họ, khi ban đầu bị sự ngăn cản của mọi người, với tình
yêu đẹp đã vượt qua mọi ngăn cản để tìm thấy sự tự do trong tình u, tình u của
họ thật vĩ đại và nó đã để lại nhiều cảm xúc cho người đọc.


Tình yêu và thù hận đã nêu lên tình yêu trong sáng, dũng cảm vượt lên trên cả thù
hận. Đây là bài thơ hay về tình u nó khẳng định tình u là nó sẽ vượt qua mọi
thù hận để cập được đến bến bờ của hạnh phúc. Tình yêu trong sáng của họ đã làm
hóa giả mọi niềm đau và cả những thù hận, tình yêu của học thật thiêng liêng và
đáng kính.


<b>Bài làm 2</b>


Wiliam Shakespeare được xem là nhà thơ nhà viết kịch nổi tiếng của thời kì Phục
Hưng, ở ơng ln ln có tấm lịng nhân đạo sâu sắc và đây cũng chính là lý do
ơng đã viết lên những tác phẩm thiên tài của mình. Và cũng chính ông dường như
cũng đã để lại cho người đọc nhiều cảm xúc trong những tác phẩm của mình tiêu
biểu nhất trong những tác phẩm đó là “Tình u và thù hận” trich trong “Rơ-mê-ơ
và Giu-li-ét”.


Có thể nhấn thấy được chính ình yêu của Rô mê ô và Giu li ét dường như cũng đã
nảy nở và vượt qua những sự thù hận và có cả sự đối lập giữa hai gia đình và hai
dịng họ. Và chính tình u của học lớn lao, và cũng đã được nảy nở trong đêm lễ


hội. Đây chính là một cuộc gặp gỡ đã làm cho hai người nảy sinh tình cảm, và có
thể nói khi mà đã biết được sự thù hận giữ hai dịng họ thì dường như chính tình
u của họ ngày càng lớn hơn, có lúc tình u của họ lại như đã bị ngăn cản nhưng
với một trái tim đẹp hai người đã vượt qua hết khó khăn và học đã cùng tình u
của họ đến với nhau.


Chính sự thù hận làm cho họ như đã bối rối trong cuộc gặp gỡ chàng trai thì đang
nói ghét cái tên của tơi, cịn đối với nhân vật Giu li ét thì bối rối và lo lắng cho tình
yêu của mình. Và lúc đó thì chàng trai đã dứt khốt từ bỏ dịng họ của mình để đến
với tình u chân chính, dường như ta thấy được chính như cả hai người đều bỏ
qua những thù hận và như có thể nhất để bù đắp xây dựng tình yêu của mình. Dù
lịng họ cái sự thù hận có lớn nhưng tình yêu của họ rất lớn lao họ vẫn rất quyết
liệt để bù đắp cho tình yêu của mình. Ta như thấy được thù hận của hai dịng họ
được nói rất gay gắt nhưng chính tình u của họ đã vượt qua tất cả để có thể trở
thành bất tử.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

khơng thể nào mà có thể cùng đường được. Ta có thể thấy rằng chính những nỗi
đau đớn trong bi kịch tình yêu của hai người khi hai người họ như cũng đã phải có
những quyết định để trả thù cho dịng họ của mình. Nhiệm vụ của chàng Rơ mê Ơ
phải giết Ti bản thì mới có thể trả thù cho dịng họ của mình. Giu li ét- nàng dường
như suy sụp và rất đau khổ vì biết được sự thật là người giết anh con bác mình
chính là chồng của mình. Và có thể nhận thấy được rằng đây chính là một bi kịch
trong tình u của họ, một bi kịch lớn mà luôn luôn giằng xé. Khi hai người mong
ước được xóa đi những lịng thù hận giữa hai dịng họ nhưng khơng có cách nào có
thể lý giải và xóa bỏ được, có thể với hai người khơng thể sống cùng nhau vì vậy
họ đã quyết định chết cùng nhau. Qủa thực cuộc sống của họ rất lớn lao và khó
khăn biết bao nhiêu khi phải đưa ra những quyết định đó, hai người chết đi khơng
phải là sự bi lụy trong tình u. Mà dường như đó là chết đi để thức tỉnh những
con người đang sống về những xóa giải của những sự thù hận đầy oan nghiệt. Và
ta như có thể thấy được rằng người cũng như đã muốn để lại cho những người


đang sống giá trị đích thực của sự bình an và ta cũng có thể thấy được tất cả những
nỗi niềm của hạnh phúc, hạnh phúc chính là một công việc mà dường như hai
người muốn giành cho mọi người cịn đang sống. Có lẽ rằng chính cái chết của họ
có ý nghĩa thức tỉnh rất sâu sắc, và có thể thấy được chính những sự thù hận đã
được xóa bỏ bằng cái chết của hai người.


Đọc tác phẩm ta như thấy được tình u của Rơ mê ô và Giu li ét được coi là tình
yêu của lòng cao thượng và sự thủy chúng son sắt. Và tình u có sức mạnh như
nó xóa bỏ mọi hiềm khích và ngăn cản của mọi người để đến với nhau. Và tất cả
những khi lòng thù hận trong hai dòng họ được dâng cao, và cả hai người họ đã
quyết định chết cùng nhau để xóa bỏ đi những lịng thù hận đó. Có thể thấy được
rằng tình u của họ thật cao thượng biết bao khi họ đang phải sống trong những
lịng thù hận đó. Thật đau đớn biết bao nhiêu khi tình yêu thủy chung sâu sắc của
họ không được sống cùng với nhau, họ dường như luôn luôn mong đợi một niềm
tin và những điều mới lạ sẽ đến những sự thật nghiệt ngã biết bao. Sự thật nghiệp
ngã đó chính là khi sự thù hận và những ước mong trả thù cho hai dòng họ được
lên cao. Sự thù hận hằn sâu đến nỗi nó dường như cũng đã cướp đi một cuộc sống
hạnh phúc đáng nhẽ hai người được hưởng nó.


Chính bằng tấm lịng nhân hậu, sự caao thượng và vốn hiểu biết của tác giả đã chỉ
ra cho chúng ta thấy tình yêu thật bất diệt. Tình yêu như giúp cho mỗi chúng ta
thêm được những sức mạnh để có thể vượt qua được tất cả các hận thù, tất cả
những khó khăn lớn lao và thử thách. Và khi mà vượt được những thử thách đó thì
tình u càng trở lên bền chặt hơn bao giờ hết.


Tóm lại “Tình u và thù hận” dường như cũng đã nêu lên tình yêu trong sáng,
dũng cảm vượt lên trên cả thù hận. Nó như một bài thơ về tình yêu lãng mạn, sâu
sắc và rất nỗi lớn lao vượt qua tất cả giới hạn để trở thành vĩnh cửu.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

Uy-li-am Sếch-xpia là tác gia tiêu biểu của nền văn học châu Âu thời kì Phục


hưng. Sống vào giai đoạn quá độ từ chế độ phong kiến sang chế độ tư bản, ông đã
nhanh nhạy nắm bắt được hơi thở, mạch đập của thời đại và đưa vào tác phẩm của
mình. Và sự nghiệp sáng tác của Sếch-xpia là sự phản ánh và phê phán cả hai chế
độ đó. Chế độ tư bản với những quan hệ "trả tiền ngay" rất tàn nhẫn của giai cấp tư
sản buổi ban đầu đã được khái qt và điển hình hố ở hình tượng tên lái buôn Do
Thái Sai-lốc trong vở Người lái buôn thành Vơ-ni-dơ và ở số phận vua Lia trong
vở Vua Lia. Sự tàn bạo, lạc hậu, hủ lậu đầy thành kiến của chế độ phong kiến già
nua đã được phơi bày trong một loạt bi kịch của ông như Mác-bét, Rô-mê-ô và
Giu-li-ét, Ơ-ten-lơ…


Sếch-xpia ln lên tiếng ngợi ca con người và địi quyền sống, quyền tự do đích
thực cho họ. Nhân vật của Sếch-xpia là những con người mới của thời đại mới,
những con người ln sống bằng chính trái tim của mình, dám cất lên tiếng nói thể
hiện khát vọng của mình, vượt lên mọi thù hận, mọi ràng buộc xã hội. Rô-mê-ô và
Giu-li-ét là đại diện tiêu biểu cho những con người ấy. Trong suốt thời trung cổ, cả
châu Âu chìm trong đêm tối của chế độ phong kiến và nhà thờ. Mọi quyền tự do
của con người dường như đều bị tước bỏ. Tư tưởng nhân văn cao đẹp của nền văn
hoá Hi Lạp – La Mã cổ đại đều bị chìm trong đống đổ nát của những thành tựu
văn hoá từng phát triển rực rỡ.


Thời cổ đại người ta ngợi ca con người bao nhiêu thì thời trung cổ con người bị
vùi dập bấy nhiêu. Phong trào văn nghệ Phục hưng ra đời đã đánh thức khát vọng
của con người, đề cao con người và khẳng định con người là cao quý nhất. Hoàng
tử Hăm-lét, nhân vật chính của vở kịch Hăm-lét, đứa con tinh thần yêu q của
Sếch-xpia, đã có một phát ngơn bất tử về con người: "Kì diệu thay là con người,
về vẻ đẹp nó sánh ngang với thần thánh, trí tuệ sánh ngang với thượng đế. Con
người thật là kì diệu, là trung tâm của vũ trụ, là kiểu mẫu của mn lồi. Con
người phải được thoả mãn mọi nhu cầu vốn có như ăn, uống, ngủ, nghỉ, các sinh
hoạt trần thế, sự hiểu biết và sự phát triển về mặt trí tuệ". Phát ngôn này là sự kế
tục tinh thần của Prô-tagô-rốt, nhà triết học cổ đại Hi Lạp: "Con người là thước đo


của vạn vật", là tư tưởng chung của chủ nghĩa nhân văn trong văn học Hi Lạp cổ
đại và cũng chính là tư tưởng chủ đạo của văn học thời Phục hưng. Là tác giả tiêu
biểu của văn học Phục hưng Anh, Sếchxpia đã thể hiện sâu sắc tư tưởng này trong
tác phẩm của mình.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

nhất. Sự nghiệp sáng tạo nghệ thuật của Sếch-xpia cũng có thể chia làm hai giai
đoạn. Giai đoạn đầu, trước năm 1600, sáng tác của nhà văn mang âm hưởng lạc
quan, đây là thời kì của những vở hài kịch. Giai đoạn sau, từ năm 1600 trở đi, chủ
yếu ông sáng tác bi kịch.


Vở bi kịch Rô-mê-ô và Giu-li-ét viết khoảng 1594 đến 1595, có thể coi là gạch nối
tư tưởng hai giai đoạn sáng tác của ông. Tuy là một bi kịch tình yêu, kết thúc là cái
chết của hai nhân vật chính nhưng vở bi kịch này khơng để lại âm hưởng thê thảm
như những vở bi kịch ở giai đoạn sau. Rô-mê-ô và Giu-li-ét là một vở kịch thơ xen
lẫn văn xi vì vậy dù đã dịch sang văn xuôi nhưng ngôn ngữ đối thoại của nhân
vật vẫn là những câu văn vần rất uyển chuyển, nhịp nhàng tạo cho đoạn trích một
sức hấp dẫn đặc biệt. Dù là độc thoại hay đối thoại, lời thoại của các nhân vật đều
rất giàu chất thơ, có vần điệu.


Sau cuộc gặp gỡ ở buổi dạ hội, cả Rô-mê-ô và Giu-li-ét đều đã mang trong mình
mối sầu tương tư. Và như người ta vẫn nói, khi hai ánh mắt đã gặp nhau, trái tim
đã đồng điệu là lúc hai tâm hồn đã thuộc về nhau. Rô-mê-ô và Giu-li-ét là hai
người như thế. Vì vậy, họ mới có chung một cảm xúc và khơng hị hẹn, họ đã cùng
nhau than thở dưới trăng trong vườn nhà Ca-piu-lét. Những lời độc thoại và đối
thoại của đơi trai gái trong Tình u và thù hận đã thể hiện họ là những con người
biết yêu thương bằng chính trái tim mình.


Đoạn trích gồm hai phần. Phần 1 gồm sáu lời thoại đầu. Hai người tự nói bộc lộ
cảm xúc của mình. Chính tình huống kịch này đã làm tăng tính chất chân thành,
say đắm của mối tình Rơ-mê-ơ và Giu-li-ét. Phần 2 là cuộc đối thoại trực tiếp giữa


hai người. Đoạn trích tập trung thể hiện nội dung chính là: mối thù truyền kiếp
giữa hai dịng họ khơng cản trở được hai trái tim u mà chỉ làm họ say đắm hơn
mà thôi. Họ sẵn sàng vượt lên tất cả để được yêu nhau. Rô-mê-ô và Giu-li-ét đại
diện cho những con người khao khát tự do và hạnh phúc. Họ sẵn sàng vượt lên
hàng rào ấy để giành lấy tự do, hạnh phúc cho riêng mình. Họ sẵn sàng từ bỏ tên
họ của mình để được đến bên nhau. Hành động này không phải là sự vơ tình của
kẻ dám từ chối gia đình mình, mà đó là sự từ chối những thành kiến vơ lí.
Giu-li-ét nói: "chàng hãy thề là chàng u em đi, và em sẽ khơng cịn là con cháu nhà
Ca-piulét nữa". Và Rô-mê-ô: "Chỉ cần em gọi tôi là người yêu, tôi sẽ thay tên đổi họ;
từ nay, tôi sẽ khơng bao giờ cịn là Rơ-mê-ơ nữa".


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

nhỉ ? [...] thì mười phân chàng vẫn cứ vẹn mười." Rô-mê-ô vượt tường rào vào
vườn nhà Giu-li-ét chỉ vì nhớ nàng khơng thể ngủ được. Tình u đã làm chàng
quên đi rằng vì mối thù truyền kiếp chàng có thể bị giết chết nếu bị người nhà
Ca-piu-lét bắt.


Khát vọng yêu là khát vọng của muôn đời và của mọi dân tộc. Trong văn học Việt
Nam, nàng Kiều dám vượt qua hàng rào lễ giáo phong kiến "Xăm xăm băng lối
vườn khuya một mình" để đến vườn Lãm Thuý thề nguyền cùng chàng Kim trong
một đêm trăng: Vầng trăng vằng vặc giữa trời, Đinh ninh hai miệng một lời song
song. Thì bên khung cửa sổ tràn đầy ánh trăng trong vườn nhà Ca-piu-lét,
Rô-mê-ô và Giuli-ét vượt qua mối thù địch của hai dòng họ cũng thề nguyền cùng nhau
với những lời tha thiết. Cuộc thề hẹn dưới trăng của Rô-mê-ô và Giu-li-ét đã đánh
thức khát vọng sống của cả thời đại. Tình yêu của họ đã chứng tỏ những thế lực và
xiềng xích của những hủ tục, thành kiến của mối quan hệ phong kiến đã dần mất
tác dụng. Nó đang bị phá bỏ hoặc tự tan rã. Thời đại trung cổ đã qua đi, con người
đã được giải phóng khỏi những quy tắc hà khắc vơ lí.


Lời của Rơ-mê-ơ đã trực tiếp thể hiện điều này, "Tôi vượt được tường này là nhờ
đôi cánh nhẹ nhàng của tình yêu; mấy bức tường đá ngăn sao được tình u; mà


cái gì tình u có thể làm là tình u dám làm…". Cuộc đối thoại giữa Rơ-mê-ơ và
Giu-li-ét trong đoạn trích đã khẳng định rằng tình u có thể vượt lên tất cả. Và
chỉ tình u có quyền lên tiếng trong trái tim hai người đang yêu. Tuy đoạn trích
khơng có những xung đột đầy kịch tính như các hồi kịch khác nhưng tính kịch vẫn
được thể hiện rất rõ qua ngôn ngữ và hành động kịch, đó là hồn cảnh đầy bất trắc,
là cảm xúc u thương mãnh liệt, là những băn khoăn trước sự trái ngang của tình
yêu.


Với một giọng văn thấm đẫm chất thơ và cảm hứng lãng mạn, Sếch-xpia đã tạo
nên một đêm trăng thề hẹn thật trữ tình. Tình yêu trong sáng thuần khiết của đôi
trẻ đặt bên cạnh mối thù hận truyền kiếp làm cho mối thù ấy trở nên vô nghĩa và
mang đầy tính chất phản nhân văn. Ngơn ngữ kịch của Sếch-xpia vốn rất giàu nhạc
tính và hình ảnh với những lối ví von so sánh rất gợi cảm, nhất là những câu
Rô-mê-ô miêu tả vẻ đẹp của nàng Giu-li-ét. Mặc dù đã dịch sang văn xuôi nhưng đó
vẫn là những câu văn uyển chuyển, gợi cảm và thấm đẫm chất thơ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

<b>Bài làm 4</b>


Từ lâu, trong đời sống văn học nhân loại, mối tình Rô -mê-ô và Giu-li-ét trong vở
bi kịch cùng tên của đại văn hào Sếch-xpia đã trở thành biểu tượng cho tình yêu
chung thủy, mãnh liệt. Mặc dù bi kịch kết thúc, cả hai đều chết, nhưng tình yêu
của họ đã chiến thắng, thù hận được xóa bỏ. Mười sáu lời thoại trong trích đoạn
của hổi thứ hai đã bắt đầu hé mở về một sức mạnh tình yêu vượt lên thừ hận.
Uy-li-am Sếch-xpia (1564-1616) là một nhà thơ, nhà viết kịch thiên tài của nước
Anh và của nhân loại thời kì Phục hưng, thời kì của chú nghĩa nhân văn, kết tinh
khát vọng tự giải phóng cùa con người khỏi những xiềng xích phong kiến và chù
nghĩa khổ hạnh của Giáo hội thời trung cố. Với một tài năng xuất chúng,
Sếch-xpia đã để lại 37 vở kịch mà phần lớn đều trở thành kiệt tác trong kho tàng văn
học nhân loại. Từ những điển hình nghệ thuật sinh động, ông tái hiện trung thành
hiện thực xã hội nước Anh đương thời; phơi bày tội ác phong kiến với những mối


hận thù truyền kiếp, những quan niệm luân lí và lễ giáo khắc nghiệt. Đổng thời
cũng chỉ ra bộ mặt xảo trá của chù nghĩa că nhân tư sản thời kì đầu. Tác phẩm của
ơng là tiếng nói của lương tri tiến bộ, của khát vọng tự do, của lòng nhân ái bao la,
niềm tin bất diệt vào khả năng hướng thiện và sức vươn dậy để khẳng định cuộc
sống của con người.


Rô-mê-ô vù Giu-li-ét là một trong số những vở kịch nổi tiếng nhất của Sếch- xpia.
Dựa vào câu chuyện về món nợ máu truyền kiếp của haị dịng họ Mơn-ta-ghiu
Ca-piu-lét xảy ra thời trung cổ, tại thành phố Vê-rô-na (I-ta-li-a), Sếch-xpia đã xây
dựng thành một bi kịch tình u và cho ra mắt cơng chúng lẩn đầu tiên vào năm
1595. Từ bấy đến nay, vở kịch dã đựợc dịch, được chuyển thể và được công diễn ở
hầu khắp các nước trên thế giới, vở bi kịch dựa trên xung đột giữa con người với
khát vọng yêu dương mãnh liệt và hoàn cảnh thù địch vây hãm. Vượt lên tất cả,
Rô- mê-ô và Giu-li-ét đã đến với nhau: Mối tình của họ khẳng định sức sống, sức
vươn dậy vượt lên trên mọi hồn cảnh trói buộc con người. Mối tình đó cũng là lời
kết án đanh thép, tố cáo xã hội phong kiến là mối trường thụ địch với tình người,
với chú nghĩa nhân văn.


Trong cuộc gặp gỡ kì duyên tại buổi dạ hội, tiếng sét ái tình đã đưa bước chân
Rơ-mê-ơ quay trở lại, vượt tường vào vườn nhà Giu-li-ét. Vầng trăng huyền diệu, lãng
mạn đã được nghe tiếng nói yêu thương cháy bỏng thốt ra từ hai con tim của hai
người tuổi (rẻ. Mười sáu lời thoại trong trích đoạn "Tình u và thù hận" chính là
lời cùa tình u say đắm, lãng mạn đã đưa Rô-mê-ô và Giu-li-ét vượt lên trên hiện
thực nghiệt nga của những toan tính, thù hận.


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

Rơ-mê-ơ hiển hiện trong tâm trí nàng cùng với hận thù giữa hai dòng họ khiến trái tim
nàng thổn thức mà như có ai đó bóp nghẹt. Nàng nói với mình mà như nói cùng
Rơ-mê-ơ. Từ lời thoại thứ bảy trở đi, ngôn từ của Rô-mê-ô và Giu-li-ét mới
chuyên sang tình thế đối thoại. Sáu lời thoại đầu tiên thực chất là những lời độc
thoại nội tâm nhưng được thốt lên thành tiếng, nói khe khẽ, nói một mình, chí để


mình nghe.


Trong tồn bộ đoạn trích, Rơ-mê-ơ có tất cả 8 lời thoại nhưng quan trọng hơn cả là
lời thoại đầu tiên cũng là lời thoại dài nhất. Tuy đây chỉ là lời độc thoại nội tâm
nhưng dưới ngòi bút nghệ thuật của Sếch-xpia, trong độc thoại dường nhơ vẫn có
đối thoại, đảm bảo tính sinh động của kịch. Rơ-mê-ơ lúc thì như nói với Giu-li-ét
vừa xuất hiện ở cửa sổ (Vầng dương đẹp rươi ơi…), lúc thì như đang đối thoại với
chính mình (nàng; đang nói kìa…). Đầu tiên, khi thấy Giu-li-ét xuất hiện, Rơ-mê-ơ
chống ngợp trước nhan sắc tuyệt vời của nàng. Lúc này đang là đêm khuya, một
đêm trăng sáng (dạ hội vừa kết thúc, Rô-mê-ô cùng bạn bè ra về nhưng chàng
quay lại ngay, trèo tường vào vườn).


Trong khung cảng ấy, Rô-mê-ô dễ so sánh người đẹp với chị Hằng; nhưng dưới
con mắt của chàng, vầng tráng bì sao được với Giu-li-ét. nhà văn đã để cho chàng
so sánh người đẹp với mặt trời mọc lúc rạng đỏng khiến mặt trăng thành héo hon.
nhợt nhạt. Lời chí dẫn cho biết Giu-li-ét đã xuất hiện trên cửa sổ. Thế nhưng
Ró-mê-ơ vẫn nói: "Vầng dương đẹp iươi ơi, hãy mọc lẻn đi…". Cũng như vào lúc
bình minh-, vầng thái dương từ từ mọc lên ớ chân trời sau những tia sáng báo hiệu
đầu tiên, Giu-li-ét thoáng xuất hiện ở cửa sổ rồi, nhưng nàng sẽ hiên ra rực rỡ hơn.
Từ hình ảnh bao quát của Giu-li-ét, Sếch-xpia để cho mạch suy nghĩ của Rô- mê-ô
tâp trung vào đôi mắt đẹp của nàng một cách khéo léo bằng cách chuyển dấn:
"Nàng nhìn kìa, miệng nàng có nói gì dâu… Đơi mắt nàng lên tiếng", ánh mắt lấp
lánh khiến Rô-mê-ô ngỡ là đôi môi mấp máy! Hợp lí lắm. Trong khung cảnh đêm
trăng. Rơ-mê-ơ so sánh đơi mắt nàng như hai ngôi sao đẹp nhất bầu trời. Nhưng
đôi mắt nàng chỉ đẹp như hai ngôi sao thôi ư, dù đó là hai ngơi sao đẹp nhất bầu
trời? Qua tâm hồn say đắm của chàng, chẳng ngôi sao nàọ có thể bì được với đổi
mắt đẹp kia! Sếch-xpia để cho nhân vật cùa ông đặt ra may giả định: Sao xuống
nằm dưới đổi lông mày kia ư?… Đôi mắt nàng lên thay cho sao ư?… Một cách hết
sức tự nhiên, giả định thứ nhất hướng mạch suy nghĩ cùa Rổ-mơ-ơ chuyển sang ca
ngơi đơi gị márực rỡ cùa nàng tưởng như lúc nào khổng biết, dản đến ý cuối cùng:


"Kìa, nàng tì má lên bàn tay /"…


Lời thoại đầu tiên đã thể hiện tầm say đắm của Rô-mê-ô trước nhan sắc người đẹp.
Mạch suy nghĩ của chàng diễn ra theo trình tự hợp lí và mối liên tưởng, so sánh
của chàng phù hợp với khung cảnh lúc bấy giờ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

của chàng khi biết được nỗi lòng Giu-li-ét (lời thoại 4). Chàng có thể trả lời ngay,
trả lời dứt khoát.


Tâm trạng Giu-li-ét diễn biến phức tạp hơn. Vừa gặp Rơ-mê-ơ tại buổi dạ hội, bây
giờ về phịng, đứng bên cửa số nhìn ra vườn trong đêm thanh vắng, tướng khơng
có ai, nàng đã thốt lên thành tiếng nỗi niềm riêng. Những lời trực tiếp thổ lộ tình
yêu mãnh liệt không chút che giấu, không chút ngượng ngùng (các lời thoại 4, 6).
Qua mấy lời thoại ấy, kể cả hai tiếng "ôi- chao /" (lời thoại 2), ta thấy Giu-li-ét tuy
chưa đầy 15 tuổi mà rất chín chắn, cảm nhận được mối tình của mình có thề sẽ vấp
phải trở ngại là thù hận giữa hai dịng họ.


Thơng thường, người con gái khơng chủ động thổ lộ tình u với người mình u.
Do vơ tình mà Giu-li-ét đã làm chuyện đó. Khi biết có kẻ đã nghe được nỗi lịng
của mình, mới đầu có thể nàng nghi người đứng khuất trong bóng tối kia là kẻ xa
lạ (lời thoại 8), rồi nàng rõ đó chính là Rơ-mê-ơ (lời thoại 10). Trong lời thoại 10,
chẳng phải ngẫu nhiên Giu-li-ét lại nhắc đến dịng họ Mơn-ta-ghiu của Rơ-mê-ơ,
mối thù hận của hai dòng họ vẫn ám ảnh nàng. Các lời đáp của Rô-mê-ô (lời thoại
7, 9, I I) với các từ ngữ "người yêu, nàng tiên yên quy', với quyết tâm dứt khốt
dứt bỏ dịng họ Mơn-ta-ghiu chưa bảo đảm tình u thật sự của Rơ-mê-ơ đối với
nàng. Vì vậy Giu-li-ép mới hỏi một câu tưởng như thừa: ''Anh làm thế nào mà tới
được chốn này, anh ơi, và tới làm gì thế?"


Lời đáp của Rơ-mê-ơ (lời thoại 13) với từ "tình u" lần đầu được nói đến và nhắc
đi, nhắc lại tới bốn lần dù làm cho Giu-li-ét tin rằng Rơ-mê-ơ u mình. Nàng tin


vào tình u nhưng nàng vẫn chưa thê tin tưởng tuyệt đối về sức mạnh của tình
yêu. Chàng đã vượt được mấy bức tường đá vào đây, nhưng liệu có việc được mối
hận thù giữa hai dịng họ hay khơng?


Lời đáp của Rơ-mê-ơ (lời thoại 15) đã giải tỏa mối băn khoăn của Giu-li-ét và câu:
"Em chằng đời muốn họ bắt anh nơi đây" là lời nàng tế nhị chấp nhận tình u của
Rơ-mê-ơ, khác hẳn với những lời lẽ quá bạo dạn lúc đầu khi nàng tưởng khơng có
ai nghe thấy.


Diễn biến tâm trạng của Giu-li-ét thể hiện rõ nàng yêu Rô-mê-ô nhưng không biết
Rơ-mê-ơ có u mình khơng, nàng sẵn sàng vượt qua thù hận giữa hai dịng họ
nhưng khơng biết Rơ-mê-ơ có sẵn sàng vượt qua như thế không. Qua 16 lời thoại,
vấn đề "tình yêu và thù hận đã được giải quyết".


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

Tuy nhiên, không phải bất cứ hành động kịch nào cũng được xây dựng trên cơ sở
các xung đột.


Trong đoạn trích "Tình n và thù hận", ta dễ nghĩ rằng có xung đột giữa tình yêu
của Rô-mê-ô và Giu-li-ét với mối thù hận giữa hai dịng họ Ca-piu-lét và
Mơn-ta-ghiu. Đúng là mối hận thù giữa hai dịng họ có thể cản trở mối tình của đôi trẻ.
Nhưng với tất cả những diễn biến tâm lí của Rơ-mê-ơ và Giu-li-ét diễn ra qua 16
lời thoại, ta khơng thấy có sự xung đột nào cả, khơng có một lực lượng nào xuất
hiện cản trở tình u của họ. Rô-mê-ô gặp Giu-li-ét và yêu nàng không một chút
băn khoăn, đắn đo, khơng có sự giằng xé nội tâm. Trước sau, vì tình u, Rơ-mê-ơ
sẵn sàng từ bỏ tên họ của mình, chàng cũng đã khẳng định điều đó nhiều lần với
Giu-li ét. Giu-li-ét có nhiều băn khoăn, nhưng là băn khoăn khơng biết Rơ-mê-ơ có
vượt qua được mối hận ihù kia khơng, băn khoăn về phía Rơ-mê-ơ chứ khống phải
về bản thân nàng. Có thể nói, ở đây khơng có xung đột giữa giữa tình u và thù
hận mà chi có tình u trong sáng, mãnh liệt vượt lên trên hận thù.



Khát vọng tình u ln ln cháy trong trái tim con người nhưng không phải ai
cũng đủ dũng khí và sức mạnh để đưa tình u vượt lên mọi rào cản. Sức mạnh
phải được tạo nên bởi sự cộng hưởng của hai trái tim yêu. Rô-mê-ô và Giu-li-ét
chỉ bằng 16 lời thoại đã cho chúng ta thấy rõ sức mạnh của sự cộng hưởng ấy. Họ
không chi đưa tình u vượt qua rào cản mà cịn khiến tình yêu thăng hoa để trở
thành bất tử. Thiên tài nghệ thuật của Sếch-xpia cùng với tư tưởng nhân văn của
thời đại ông đã cộng hưởng để làm nên điều kì diệu đó.


</div>

<!--links-->

×