Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Tải Đất nước ta có nhiều tấm gương nghèo vượt khó, học giỏi em hãy viết về một trong số những tấm gương đó bằng một đoạn văn - Bài văn mẫu lớp 9

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.34 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Đất nước ta có nhiều tấm gương nghèo vượt khó, học giỏi em hãy</b>
<b>viết về một trong số những tấm gương đó bằng một đoạn văn tổng phân</b>
<b>hợp</b>


<b>Bài làm 1</b>


Cuộc sống không phải luôn may mắn với tất cả mọi người. Khi mà trong xã hội
vẫn ln có những người phải chịu hồn cảnh khó khăn cả về vật chất lẫn thể
chất. Tuy nhiên, điều đó cũng khơng thể ngăn cản họ vươn lên trong cuộc sống
bằng chính tinh thần và nghị lực sống mãnh liệt của mình. Điển hình như thầy
Nguyễn Ngọc Ký, chàng hiệp sỹ trẻ Nguyễn Công Hùng – đều là những tấm
gương vượt lên và chiến thắng số phận, khiến bao người phải cảm phục.


Nguyễn Ngọc Ký, một cái tên quá đỗi quen thuộc đối với những thế hệ học
sinh Việt Nam. Thầy là một biểu tượng cho sự quyết tâm và kiên trì vượt lên
khó khăn để có được thành công. Năm lên 4 tuổi, cậu bé Nguyễn Ngọc Ký gặp
cơn bạo bệnh và bị liệt cả hai tay. Bản thân ơng và gia đình đều rất buồn và xót
xa. Tuy vậy, Nguyễn Ngọc Ký vẫn nuôi ước mơ được đi học như chúng bạn
cùng trang lứa. Năm lên 7 tuổi, cậu bé Ký đến trường, đưng ngoài cửa nghe cô
giáo giảng bài, xem các bạn học. Về nhà, cậu bắt đầu hì hụi tập viết bằng ...
chân. Thời gian đầu việc tập viết với Ký quả như cực hình. Dần dần Ký viết
được chữ O, chữ V... Không những thế, Ký cịn vẽ được hình bằng thước và
com-pa, làm được lồng chim để chơi... Nhờ sự cố gắng tuyệt vời đó, cậu đã
được đi học và học rất giỏi. Năm 1962, Nguyễn Ngọc Ký được Bác Hồ tặng
Huy hiệu cao quý của Người. Năm 1963, Ký tham dự kì thi chọn học sinh giỏi
Tốn tồn quốc và xuất sắc đứng thứ 5. Cậu lại được Bác Hồ tặng Huy hiệu
cao quý lần thứ 2. Lên cấp III, theo lời động viên của bạn bè khắp nơi trên cả
nước, Nguyễn Ngọc Ký đã chọn ngành Văn. Năm 1966, ông nhận được giấy
báo nhập học ngành Ngữ Văn của Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội. Trong 4
năm học Đại học, dù bệnh tật ln đe dọa tính mạng, song Nguyễn Ngọc Ký
vẫn miệt mài đèn sách. Tốt nghiệp Đại học ngành Ngữ Văn, Nguyễn Ngọc Ký


đã nghe theo lời khuyên của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng về Hải Hậu, Nam
Định (quê ông) làm thầy giáo để “dạy các em phấn đấu vượt mọi trở ngại, khó
khăn, góp phần thống nhất nước nhà”. Nguyễn Ngọc Ký quả là một tấm gương
sáng ngời về nghị lực vượt lên số phận. Ông đã chứng minh cho mọi người
thấy một người tật nguyền như ơng vẫn có thể trở thành người có ích cho xã
hội. Tên tuổi Nguyễn Ngọc Ký đã được mọi người biết đến với lòng trân trọng,
ngưỡng mộ, cảm phục. Mãi mãi, cái tên Nguyễn Ngọc Ký sẽ còn in sâu trong
tâm trí mỗi người dân Việt Nam hơm nay và cả mai sau.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

của ba mẹ đã khiến cho Nguyệt và các em càng nỗ lực hơn trong học tập.Ngoài
giờ học, vào mỗi buổi tối, Nguyệt thường tranh thủ thời gian phụ mẹ cùng đi
rửa chén bát, về lại tranh thủ học bài tới tận đêm khuya mới nghỉ. Thế nhưng,
học tập của Nguyệt cũng luôn đạt thành tích khá cao, trong các năm lớp 10, 11
đạt học sinh tiên tiến, còn học kỳ 1 năm lớp 12 này đạt học sinh giỏi. Chính vì
tình u đối với cha mẹ, thấy cha mẹ khó khăn gồng gánh ni các con mà bạn
nỗ lực vượt khó cố gắng đạt được thành tích cao trong học tập để ba mẹ vui.
Các tấm gương sáng ngời của những người dù khơng được may mắn như bao
người khác nhưng lại có một nghị lực kiên cường khiến bao người ngưỡng mộ.
Điều đó càng khiến những người may mắn như chúng ta nhìn nhận lại chính
mình. Khi mà chúng ta được sinh ra với một thân thể lành lạnh và khỏe mạnh,
chúng ta được sống trong một mơi trường hịa binh với những điều kiện kinh tế
đầy đủ. Nhưng thực sự chúng ta đã biết trân trọng những điều may mắn đó hay
chưa? Chúng ta đã nỗ lực hết mình, phấn đấu hết mình để đạt được những
thành tích tốt nhất hay chưa? Thật đáng xấu hổ nếu chúng ta không biết rằng
mình đã may mắn hơn người khác thế nào để từ đó mà cố găng vươn lên. Đừng
bao giờ an phận thủ thường, để mình tự mờ nhạt và chìm dần vào trong lãng
quên giữa cuộc sống hiện đại này. Như Xuân Diệu đã từng nói: “ Thà một phút
huy hồng rồi chợt tắt – Cịn hơn buồn le lói suốt trăm năm.” Hãy biết tận dụng
những điều kiện của mình để vươn lên tới thành cơng gây dấu ấn giữa cuộc đời
này.



Qua những tấm gương vượt qua số phận, chúng ta chợt cảm thấy mình quá bé
nhỏ, tầm thường. Chúng ta học tập ở họ khơng chỉ ở lịng kiên trì, nhẫn nại, say
mê học tập mà cịn ở lối sống lạc quan, yêu đời. Lặng lẽ như nụ chồi từ bóng
tối vươn ra ánh sáng, họ đã vượt lên chính mình để có một ngày mai tươi sáng
hơn.


<b>Bài làm 2</b>


Cuộc sống không phải luôn mỉm cười với bất kỳ ai. Một danh nhân đã nói:
“Khơng có số phận, chỉ có những quyết định của con người làm nên số phận
mà thơi”.


Thật vậy, trong cuộc sống có biết bao tấm gương vượt lên số phận như thầy
giáo Nguyễn Ngọc Ký, thương binh Nguyễn Trọng Hợp,… Họ đã vượt lên và
chiến thắng số phận, khiến bao người phải cảm phục. Trong lịch sử văn học
Việt Nam, có lẽ Nguyễn Đình Chiểu là nhà thơ bất hạnh nhất. Trên đường lên
kinh ứng thí, nghe tin mẹ mất, ơng chẳng màng mười năm đèn sách mà quay
ngay về nhà để chịu tang mẹ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Khi thực dân Pháp xâm lược nước ta, bằng lịng u nước nồng nàn, ơng tích
cực tham gia sáng tác những “vũ khí văn học” lợi hại để khích lệ tinh thần
chiến đấu của nhân dân. Thực dân Pháp đã nhiều lần mua chuộc Nguyễn Đình
Chiểu bằng những hứa hẹn về việc chữa khỏi đôi mắt của ông và cho ông một
cuộc sống giàu sang, sung sướng. Nhưng với ý chí kiên trung, bất khuất, ơng đã
khơng nghiêng mình trước những cám dỗ ấy. Thế nên, ông trở thành nhà thơ
tiêu biểu của Nam Bộ và của cả nước ta thời bấy giờ.


Với những nỗ lực của mình, Nguyễn Đình Chiểu đã chứng tỏ với mọi người
rằng ông là người tàn chứ không phế. Tấm gương sáng ngời của những mảnh


đời bất hạnh đã giúp chúng ta soi lại chính mình. Cuộc sống đối với một số
người là muôn vàn gian lao, thử thách. Ngược lại, đối với một số người khác,
cuộc sống như tấm thảm nhung êm ái trải đầy hoa hồng. Chúng ta chính là
những con người may mắn ấy. Chúng ta cịn được sống giữa vòng tay ấm áp,
yêu thương của gia đình. Hơn nữa, khác hẳn họ, chúng ta được sinh ra và lớn
lên giữa thời bình, khơng thiếu thốn về kinh tế. Nhưng thật sự chúng ta đã biết
quý trọng cuộc sống ấy chưa? Thật đáng tiếc nếu chúng ta sống quá an phận, tự
để mình mờ nhạt và chìm vào quên lãng giữa cuộc sống xã hội hiện đại ngày
nay.


Có phải chúng ta vẫn học qua loa, đối phó mà khơng bận tâm rằng ngay lúc ấy
có biết bao cô cậu bé đứng bên cửa sổ lớp học, thèm được nghe cô giáo giảng
bài. Qua những tấm gương vượt qua số phận, chúng ta chợt cảm thấy mình quá
bé nhỏ, tầm thường. Chúng ta học tập ở họ khơng chỉ ở lịng kiên trì, nhẫn nại,
say mê học tập mà còn ở lối sống lạc quan, yêu đời.


</div>

<!--links-->

×