Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Độc tấu Lê Vũ - LÝ CÂY BÔNG - p2

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.76 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

GIỜ TẠM BIỆT


(Tặng sinh viên thực tập)
Cuối thu,đông về,lá đổ


Hai tháng, sao cứ ngỡ một ngày!
Đời mặn nồng mấy cuộc chia tay


Giot nước mắt lăn tròn thương thương q!
Có ai biết nắng hồng trong lạnh giá


Tình các em như cây lá giữa đời
Mai xa rồi lòng hụt hẫng chơi vơi
Bao ảo tưởng để đất trời mưa nắng.
Giờ lên lớp nghe lịng mình chợt vắng
Hồn bâng khng thầm lặng ước mơ
Phút xa nhau lưu bút hóa thành thơ
Dịng kỷ niệm nồng nàn trong nỗi nhớ.
Gio lất phất tỏ tình qua khung cửa
Ai thương ai mà mỗi bữa ghẹo hồi
Mai xa rồi biết gió có ghẹo ai?


Gio tạm biệt hồng tươi thành kỷ niệm.
Nghề sư phạm biết bao lần lưu luyến
Lắm u thương,cũng khơng ít giận hờn.
HVT tháng 2 năm 2006.


THAO THỨC


Đêm về khuya gió thở thì thào
Bầu trời cao ngơi sao lấp lánh.


Thầy cịn thức với bao khía cạnh


Nhiều việc phải làm giáo án chưa xong.
Ở ngoài kia xao xuyến mênh mông
Thầy suy tưởng âm thầm hy vọng
Dắt các em qua ngưỡng cửa cuộc đời
Khuya lắm rồi thầy chưa ngủ sao ơi!
Vẫn ngồi đó mặc gió trời bay nhảy
Bài chấm dở,giáo án chìa tay vẫy


Những dãy số mênh mang,trang đáp án vận hành.
Chòm sao xanh nhấp nháy long lanh,


Dương mắt biết nhìn thầy thương lắm
Ghé vào bên chia sẻ nhọc nhằn.
Thầy mỉm cười e ngại băn khoăn…
Ta suy tư có gì phải lạ đâu,


Cần trăn trở xây nhịp cầu giao cảm
Chăm chút lửa cho ngày mai sán lạn
Lửa niềm tin nung nấu tình yêu.
Con trách ba thao thức hơi nhiều


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

DỰ GIỜ CƠ GIÁO TRẺ


Có hồi hộp khơng em



THƯƠNG CƠ


Sân trường xao xuyến hàng cây
Ngày vui nhà giáo hoa đầy sắc hương.


Nắng vàng tơ trải vấn vương


Buồn vui vất vả yêu thương cô nhiều.
Cô ơi!nắng sớm mưa chiều


Thương cơ,em hứa bao điều chăm ngoan.
U CƠ


Em u cô tháng ngày vất vả
Cô vẫn vui,hối hả đến trường.
Chăm từng nét chữ thân thương
Long lanh mơ ước mở đường em đi.


Hoa phượng nở bâng khuâng hồn thiếu nữ
Tiếng ve ran sách vở bộn bề.


Mùa thi tới bao âu lo vội vã


Chợt ngập ngừng biết nói năng chi.
Ngày xa trường xao xuyến những mùa thi
Trang giấy trắng tinh khơi dịng tâm sự.
Tuổi học trò đọng màu phượng đỏ
Kỷ niệm nhặt về ép vở thời gian.
Hè lại về nắng lửa mưa chan


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

VĨNH BIỆT THẦY PHAN THẾ PHIỆT
Công tác cùng nhau mấy năm trường
Thắm tình đồng nghiệp lại đồng môn.
Ngờ đâu ai biết chiều nay phải



Vĩnh biệt,thầy về với nước non.
Thắp nén hương thơm cảm tạ thầy,
Linh hồn siêu thoát quyện trời mây.
Bao nhiêu kỷ niệm xin ghi nhớ,
Sống trọng tin yêu,nghĩa trọn đầy!
NGÀY VUI NHÀ GIÁO


Ngày vui,vui những hai lần


Trời đông tỏa nắng chia phần vui lây.
Sân trường xao xuyến hàng cây
Rộn ràng em hát mừng thầy hôm nay.
Buồn vui mệt mỏi bao ngày


Quên đi tất cả ta say tình đời.
Nắng vàng tơ trải mn nơi


Mừng vui nhà giáo đất trời bâng khuâng.
ĐẠO HỌC XỨ NGHỆ


Ở quê choa mấy đời nghèo đói,
Sáng ăn khoai,trưa tối rau khoai.
Ơng thi đỗ,cha con thi đỗ,
Cứ truyền nhau tiếp nối bao đời.
Ở xứ Nghệ có nhiều thầy giỏi,
Thầy đồ xưa sách để đầy bồ.
Chữ đầy bụng…”ăn cơm cá gỗ”
Thương học trò và thích làm thơ.
Chuyện khoai rau là chuyện ngày xưa,


Dân xứ Nghệ một thời nghèo khổ.
Chuyện thầy đồ “ăn cơm cá gỗ”
Là chuyện vui dân dã mà cười.
Chuyện ngày xưa…kể đã lâu rồi,
Dân xứ Nghệ nhiều người học giỏi.
Ăn có thể khi no,khi đói,


Học đến cùng, sớm tối đều hăng.
Mặc ai cười xứ Nghệ mần răng
Ăn cá gỗ mà không xấu hổ
Ăn khoai rau mà thi vẫn đỗ
Vẫn sinh ra ông cử,ơng nghè.
Tơi là người chẳng thích ba hoa
Nhưng lại thích khoe người học giỏi.
“Chuyện xứ Nghệ…”chỉ là cách nói
Để cầu mong sự học cho đời.
KỶ NIỆM ĐÃ QUA


Bạn nhìn,mắt muốn nói chi,
Vơ tâm,tơi chẳng biết gì tình u.
Nỗi buồn man mác gió chiều,


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

*TƠI KHƠNG MUỐN
Tơi khơng muốn u em,
Mà tình u mn thuở.
Tơi khơng muốn làm thơ,
Mà gặp nhau mỗi bữa,
Trong lành như giọt sữa,
Để thơ tình bay lên.
Tôi không muốn gọi tên


Mà sao em cứ dạ


Tiếng lịng rung rộn rã
Nghe phập phồng con tim.
Tơi nghe nói hoa sim
Màu hương đồng cỏ nội.
Người ta cứ kiếm tìm
Vịng quanh qua trăm lối…
Có u nhau chớ vội
Đừng tỏ tình trăm nơi
Trái tim thành tơ rối
Lại thất tình ai ơi!
*GIÁ NHƯ


Gía như moi được trái tim anh
Em nặn hồn anh hóa Hàn Mặc Tử.
Gía như anh biến thành Đồng Tử
Để em làm công chúa Tiên Dung?
NHỚ NAM CAO


Nhớ Nam Cao,đọc “Sống mòn”
Đời bao thay đổi,thấy còn chua cay.
Con người số kiếp lắt lay,


Làm thân ông giáo,cánh hoa bọt bèo.
Nam Cao ơi!phận Chí Phèo,


Hơm nay đã hết gieo neo,dập vùi.
Văn anh đọc thấy vui vui,



Lạnh lùng,thương xót,ngậm ngùi,suy tư…
VÌ EM


Em xinh,cái giỏ cũng xinh


Em giịn,cái tính tình tinh cũng giịn.
Mắt em lúng liếng quay trịn


Để tơi ngây dại hao mịn ngày đêm.
Bao lần tôi muốn hỏi xin


</div>

<!--links-->

×