Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.19 MB, 27 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
vâ chuån rêët ngùỉn
ca Duy & Hên
Nhẩc: Phẩm Trung
Piano: Thiïn Quang
<b>Hình änh: </b>
<b>DÛngLåc.net và </b>
<i>Ngày có cha</i>
<i>m¶ng êm </i>
<i>ÇŠm</i>
<i>trên lĨi</i>
<i>Tình thi‰t </i>
<i>tha</i>
<i>mãi ghi hồi</i>
<i>bên gĨi</i>
<i>Hình bóng </i>
<i>cha</i>
<i>kh¡c trong </i>
<i>hỊn</i>
<i>u dÃu</i>
<i>Ngày mÃt </i>
<i>cha</i>
<i>tháng nỉm </i>
<i>dài</i>
<i>tỉm tĨi</i>
<i>mưa như lịng ai khóc</i>
<i>Thì thầm giọt nhớ thương</i>
<i>Thu về không luyến tiếc</i>
<i>Thu về ươm nỗi nh</i>
<i>dt hoi chỳt t vng</i>
<i>Thu ệi xin chĐ vải</i>
<i>Cha nằm im giá lạnh</i>
<i>nụ cười t¡t trên môi</i>
<i>không gian dường cơ quạnh</i>
<i>ngồi vườn chiếc lá rơi</i>
<i>Con đã về đây rồi</i>
<i>sao khơng nói cha ơi</i>
<i>con đã ln ln trễ</i>
<i>hãy trách con nặng lời</i>
<i>Khi tuổi cịn đơi mươi</i>
<i>con xa q hương rồi</i>
<i>bỏ mẹ cha chốn cũ</i>
<i>bôn ba với cuộc đời</i>
<i>Hôm nay hay tin dữ</i>
<i>con mỏi cánh rã rời</i>
<i>nhÜng khơng kỴp nói ch»</i>
<i>con vŠ rỊi, cha Ưi!</i>
<i>Căn phịng thân u cũ</i>
<i>nhưng xác cha lạnh rồi</i>
<i>nước m¡t rơi không đủ</i>
<i>thả trôi đi mộng ngời</i>
<i>Tấm lòng nát tơi bời</i>
<i>hối hận nào cho vơi</i>
<i>cơn dơng chiều mưa lũ</i>
<i>có gột đi sầu đời?</i>
<i>Cố hương ngày ly biệt</i>
<i>kỷ niệm rất xa vời</i>
<i>trên vai sầu cơ lữ</i>
<i>Mình nhỏ tựa nằm nơi</i>
<i>Ước gì ly rượu mạnh</i>
<i>là chén sầu ly bôi</i>
<i>cố hương ngày cha mất</i>
<i>bao giờ sẽ phai phôi...</i>
Riêng t¥ng Duy, ngày
Father’s Day
<i>Áo dài, guốc mộc đường đê</i>
<i>xuân</i>
<i>trên cao đẹp ánh trăng rằm</i>
<i>xin cho trong giấc mộng nằm </i>
<i>Người trong ảnh, </i>
<i>hãy bước ra</i>
<i>cho con ơm lÃy thi</i>
<i>‰t tha </i>
<i>m¶t lÀn</i>
<i>thuª xÜa</i>
<i>con đã ngại ngần</i>
<i>giờ đây hối tiếc </i>
<i>cũng đành </i>
<i>Tay nâng </i>
<i>chén rượu lên mời</i>
<i>vui cha giữ trọn được </i>
<i>l©i thŠ xÜa</i>
<i>trong giấc ngủ trưa</i>
<i>tưởng như gặp thật </i>
<i>người xưa năm nào</i>
<i>Vốc một vốc nước đầy</i>
<i>giả như chuyện khơng hay</i>
<i>giä nhÜ mình chĩa bit</i>
<i>l ầong ầy trong tay</i>
<i>Ngi buồn đếm tóc</i>
<i>sợi đổ vai thn </i>
<i>làm sao đếm được</i>
<i>những nỗi sầu buồn</i>
<i>làm sao dấu được</i>
<i>nước m¡t tràn tuôn</i>
<i>ngồi đây nhớ bố</i>
<i>Xót xa ghi tåc vào lịng</i>
<i>bao giờ khơn lớn lấy chồng sẽ quên</i>
<i>sẽ về đất biển, miền trên</i>
<i>VŠ Çây ơm mË, </i>
<i>khóc thÀy</i>
<i>nhớ con ngõ v¡ng </i>
<i>đong đầy bước em</i>
<i>về đây </i>
<i>lịng thÃy Ãm êm</i>
<i>thÃy tình chÃt ngÃt </i>
<i>bên thŠm hồng hoa</i>
<i>VŠ Çây</i>
<i>để thấy thiết tha</i>
<i>thấy ta đứng ngóng</i>
<i>sơn hà nát tan</i>
<i>Hi‹u cha</i>
<i>nước m¡t hai hàng</i>
<i>Run tay p </i>
<i>mảng vng</i>
<i>thuê xĩa </i>
<i>V ầõy</i>
<i>lũng cn ma ...</i>
<i>N¢m mƯ nhåt bóng sao khuya</i>
<i>ThÃy anh hát núi g†i chia sÖn hà</i>
<i>Nằm mơ thấy bố đã già</i>
<i>m¶t nø bao la</i>
<i>này con </i>
<i>có bi‰t </i>
<i>thuª xa xÜa rỊi</i>
<i>có nàng </i>
<i>Có ai </i>
<i>nhặt lấy nụ cười</i>
<i>đánh rơi mất rồi</i>
<i>có về </i>
<i>Hân hoan cha đón con ra</i>
<i>về trng, qua nội xem hoa lục bình</i>
<i>cuối mùa vận nước điêu linh</i>
<i>kiếp người lao khổ, linh đinh nỗi lòng</i>
<i>Bé ra sân chơi</i>
<i>thấy con bướm ch</i>
<i>‰t</i>
<i>nhặt lên bồi hồi</i>
<i>sao vậy mẹ ơi?</i>
<i>mẹ đáp nhẹ lời</i>
<i>cũng như đời </i>
<i>người</i>
<i>bướm già nên ch</i>
<i>ết</i>
<i>TÓi vŠ bên b‰p</i>
<i>mË trêu ch†c ba</i>
<i>Vào giường bé khóc</i>
<i>ba bé đang già</i>
<i>ch¡c là s¡p chết</i>
<i>Ba ôm bé hỏi</i>
<i>sao khóc con ơi?</i>
<i>mếu máo đôi lời</i>
<i>bé thương ba quá</i>
Sống chung và chăm sóc một ông bố chồng già
yếu, bướng bỉnh là chuyện rất khó.
Vì thương chồng và vì lương tâm,
tơi cố gắng vượt qua, nhưng hầu như ngày nào
cũng có chuyện bực mình của ngày đó.
Bố chồng tơi hay than phiền,
hỏi những câu hỏi không đúng lúc, từ chối
những món ăn cần thiết
và chê bai hết các bác sĩ,
các loại thuốc phải uống.
Ông hãnh diện về thời trai trẻ,
hay kể đi kể lại các câu chuyện về thời
vàng son đã chóng qua.
Chuyện rất ngắn
Hồi cịn trẻ, chuyện gì ơng cũng
tính tốn rất cẩn thận trước khi làm,
cương quyết khơng chấp nhận
thua cuộc, ln đặt lý trí lên trên
tình cảm. Khi cịn ở qn ngũ, ơng
nổi tiếng là người kỷ luật nghiêm minh.
Tôi biết ông là người tốt,
nhưng đơi khi có cảm giác ơng sống
vì khối óc chứ khơng vì con tim,
thiếu sự thơng cảm.
Hôm nay đưa ông đi lễ ở nhà thờ,
một lần nữa ông lại mặc
bộ đồ vest cũ sờn rách
mang từ Việt nam sang.
Tôi nhẹ nhàng:
- Bố nên thay bộ đồ
con mới mua cho bố hôm trước,
- Nhưng bố thích mặc bộ này!
Tơi bắt đầu cau có:
- Nhưng mặc như vậy
đi chỗ đông người rất kỳ,
Ông già buồn rầu, lập lại:
- Bố thích bộ quần áo này lắm.
Tơi cũng cương quyết lập lại:
- Bố nên thay ngay kẻo trễ giờ lễ,
nó khá chật rồi, mặc không thoải mái,
con không thấy có lý do gì để bố mặc nó.
Ơng già trả lời rất gọn ghẽ, chân thành,
- Chính mẹ đã tặng bố bộ quần áo này
để mặc ngày kỷ niệm thành hôn 25 năm
với mẹ con - khi bà còn sống.
Khi chồng con Thêm sức,
bố cũng mặc đúng bộ quần áo này.
Ngày đưa mẹ con ra nghĩa trang,
bố cũng mặc bộ đồ này,
Nước mắt ông già
hoen trên mi,
rơi xuống gò má
nhăn nheo.