Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (382.92 KB, 25 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>CHÀO CÁC EM HS LỚP 6</b>
<b>TRƯỜNG: THCS NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU</b>
Minh Huệ (1927-2003)
tên khai sinh là Nguyễn
ĐứcThái, quê ở Nghệ An
<b>a. Hoàn cảnh ra đời: </b>Bài thơ được viết năm
1951, dựa trên sự kiện có thật trong chiến dịch Biên
giới cuối năm 1950, Bác Hồ đã trực tiếp ra mặt trận
theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và
nhân dân ta.
<b> </b>
<b>I.Tìm hiểu chung</b>
<b>1/Tác giả: </b>
<b>b. Thể thơ: </b>5 chữ
<b>Từ đầu -> </b><i><b>“mà đi</b></i><b>”: </b>Anh đội viên thức dậy lần
thứ nhất
3 phần <b><sub>“</sub></b><i><b><sub>Lần thứ ba</sub></b></i><b><sub>” -> “</sub></b><i><b><sub>cùng Bác</sub></b></i><b><sub>”: </sub></b><sub>Anh đội </sub>
viên thức dậy lần thứ ba
<b>-> Nhân vật trung tâm : Bác hồ</b>
*Lưu ý khi đọc:
*Lưu ý khi đọc:
Hình ảnh Bác Hồ
được miêu tả trong
hồn cảnh, thời
gian, khơng gian
như thế nào?
<b> II. Đọc- hiểu văn bản:</b>
<b>A. Nội dung + nghệ thuật:</b>
a/ Hoàn cảnh:
<b> 1/Hình tượng Bác Hồ :</b>
-Khơng gian: bên bếp lửa, mái lều tranh xơ xác.
- Thời gian: trời khuya
b/ Tư thế, dáng vẻ:
- Lần 1: <i><b>ngồi</b></i> <i><b>lặng yên, vẻ mặt trầm ngâm</b></i>
- Lần 3: <i><b>ngồi đinh ninh, chòm râu im phăng </b></i>
<i><b>phắc</b></i>
c/ Cử chỉ, hành động:
- Đốt<i><b> lửa, </b><b>dém</b><b> chăn , </b><b>nhón</b><b> chân nhẹ nhàng</b></i> ( động
từ)
- Chăm sóc tỉ mỉ, chu đáo, ân cần
-> <b>Bác yêu thương và quan tâm chiến sĩ như </b>
<b>con ruột </b>
d/ Lời nói, tâm sự:
-“<i>Chú cứ việc ngủ ngon</i>
<i>Ngày mai đi đánh giặc</i>”
<i>-“Bác thức thì mặc Bác</i>
<i> Bác ngủ khơng an lịng”</i>
<i>- “Bác thương đồn dân cơng...</i>
<i>Càng thương càng nóng ruột</i>
<i> Mong trời sáng mau mau”</i>
<b>-</b> Bộc lộ rõ nỗi lòng, sự lo lắng của Bác đối với
tất cả bộ đội và nhân dân. Lòng yêu thương bao
la, rộng lớn
e/ Hình tượng Bác Hồ trong khổ cuối:
<i><b>Đêm nay Bác ngồi đó</b></i>
<i><b>Đêm nay Bác khơng ngủ</b></i>
<i><b>Vì một lẽ thường tình</b></i>
<i><b>Bác là Hồ Chí Minh</b></i>
<b>->Bác Hồ dành cả cuộc đời mình cho nhân </b>
<b>dân, cho dất nước.</b>
Điệp ngữ “đêm nay” một lần nữa khẳng định gì ?
- Bác khơng ngủ vì lo việc nước và thương bộ
đội, dân công
<i><b> </b></i><b>a/ Lần thức dậy thứ nhất:</b>
<b>Lần đầu thức dậy,diễn biến tâm trạng của </b>
<b>anh đội viên như thế nào về Bác?</b>
- Ngạc nhiên : Bác vẫn thức.
- Xúc động: Bác đốt lửa sưởi ấm cho chiến sĩ, bác
chăm sóc từng người
<b>Tìm các câu thơ thể </b>
<b>hiện tình cảm của anh </b>
<b>đội viên với Bác trong </b>
<b>lần thức dậy đầu </b>
<b>tiên ?</b>
<i>Anh đội viên nhìn Bác</i>
<i>Càng nhìn lại càng thương</i>
<i>Anh đội viên mơ màng</i>
<i>Như nằm trong giấc mộng</i>
<i>Bóng Bác cao lồng lộng</i>
<i>Ấm hơn ngọn lửa hồng.</i>
<i>Thổn thức cả nỗi lịng</i>
<i>Thầm thì anh hỏi nhỏ</i>
<i>-Bác ơi !Bác chưa ngủ?</i>
<i>Bác có lạnh lắm khơng?</i>
<i>Anh nằm lo Bác ốm</i>
<i>Lịng anh cứ bề bộn</i>
<i>Vì Bác vẫn thức hồi</i>
-Trong trạng thái mơ màng:
“<i><b>Anh đội viên mơ màng… </b></i>
<i><b>Ấm hơn ngọn lửa hồng”</b></i>
+So sánh: “<i><b>bóng Bác - </b></i>
<i><b>ngọn lửa hồng”</b></i>
Hình ảnh Bác Hồ lớn
<i>Anh đội viên nhìn Bác</i>
<i>Càng nhìn lại càng thương</i>
<i>Anh đội viên mơ màng</i>
<i>Như nằm trong giấc mộng</i>
<i>Bóng Bác cao lồng lộng</i>
<i>Ấm hơn ngọn lửa hồng.</i>
<i>Thổn thức cả nỗi lịng</i>
<i>Thầm thì anh hỏi nhỏ</i>
<i>-Bác ơi !Bác chưa ngủ?</i>
<i>Bác có lạnh lắm khơng?</i>
<i>Anh nằm lo Bác ốm</i>
<i>Lịng anh cứ bề bộn</i>
<i>Vì Bác vẫn thức hoài</i>
->Cảm nhận được sự lớn lao,vĩ đại nhưng lại hết
sức gần gũi của vị lãnh tụ.
- Sự xúc động cao độ:
“<i><b>Thổn thức cả nỗi lòng</b></i>”
và thốt lên: “<i><b>Bác có lạnh </b></i>
<i><b>lắm khơng</b></i>?”
-Nỗi lo bề bộn trong lòng về
sức khỏe của Bác.
Thương yêu, cảm phục,
<b>Tìm các câu thơ </b>
<b>thể hiện tình cảm </b>
<b>của anh đội viên </b>
<b>với Bác trong lần </b>
<b>thức dậy thứ ba ?</b>
<i><b>Anh hốt hoảng giật mình</b></i>
<i><b>Anh vội vàng nằng nặc</b></i>
<i><b> “ -Mời Bác ngủ Bác ơi!</b></i>
<i><b> Trời sắp sáng mất rồi</b></i>
<i><b> Bác ơi! Mời Bác ngủ!”</b></i>
<i><b>Anh đội viên nhìn Bác</b></i>
<i><b>Bác nhìn ngọn lửa hồng </b></i>
<i><b>Lịng vui sướng mênh mơng</b></i>
<i><b>Anh thức ln cùng Bác.</b></i>
<i><b>Tìm các từ ngữ thể hiện </b></i>
<i><b>tấm lòng của anh đội </b></i>
<i><b>viên đối với Bác ?</b></i>
<b>b/ Lần thức dậy thứ ba:</b>
- “<i><b>Hốt hoảng, giật mình, nằng </b></i>
<i><b>nặc”</b></i> mời Bác ngủ
-Từ láy <i><b>"</b><b>nằng nặc”, </b></i>đảo trật tự
từ, lặp lại các cụm từ <b>“</b><i><b>Mời Bác </b></i>
<i><b>ngủ Bác ơi</b></i><b> !”, “</b><i><b>Bác ơi! Mời </b></i>
<i><b>Bác ngủ!”.</b></i>
Sự thiết tha, năn nỉ, tình cảm
<b>“</b><i><b>Lịng vui sướng mênh mông</b></i>
<i><b> Anh thức luôn cùng Bác”.</b></i>
Niềm vui của anh đội viên khi hiểu được tấm
<b>THẢO LUẬN</b>
<b> </b><i><b>Vì sao trong bài </b></i>
<i><b>thơ tác giả không </b></i>
<i><b>kể lần thứ hai </b></i>
<i><b>thức dậy ?</b></i>
<b>Lần đầu: là sự ngạc nhiên, cảm phục nhưng vẫn </b>
<b>vâng lời Bác đi ngủ.</b>
-<b><sub> Lần thứ ba: hốt hoảng giật mình rồi vui sướng </sub></b>
<b>khi cảm nhận được sự vĩ đại của Bác, thức luôn </b>
<b>cùng Bác. </b>
<b> Bài thơ chỉ kể lần thứ nhất và lần thứ ba anh </b>
<b>B. Ý nghĩa văn bản:</b>
<b>III. TỔNG KẾT:</b>
<b>Ghi nhớ</b>: sgk/ 67
- Qua câu chuyện về một đêm không ngủ của Bác
Hồ trên đường đi chiến dịch, bài thơ đã thể hiện
tấm lòng yêu thương sâu sắc, rộng lớn của Bác Hồ
với bộ đội và nhân dân, tình cảm u kính, cảm
phục của người chiến sĩ đối với lãnh tụ.
<b>BÀI TẬP VỀ NHÀ </b>
<b>1. Cho biết: tác giả, thể thơ, hoàn cảnh sáng tác </b>
<b>của bài thơ?</b>
<b>2. Hãy cho biết cái nhìn và tâm trạng của </b>
<b>anh đội viên với Bác Hồ ở lần thức dậy thứ </b>
<b>nhất?</b>
<b>3. Lí giải vì sao trong đoạn kết nhà thơ lại viết:</b>
<b>“...</b><i><b>Đêm nay Bác không ngủ</b></i>