<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>
<b>Nhà thơ Nguyễn Khuyến, tên thật </b>
<i><b>là Nguyễn Thắng, hiệu Quế Sơn, </b></i>
<i>tự Miễn Chi, sinh ngày </i>
15 tháng 2
năm
1835
, mất ngày
5 tháng 2
năm
1909
tại Yên Đổ.
Thuở nhỏ, ơng cùng Trần Bích
</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>
Năm 1864, Nguyễn Khuyến đỗ đầu cử nhân (tức Giải nguyên) trường
Hà Nội.
Năm sau (1865), ông trượt thi Hội nên phẫn chí, ở lại kinh đô học
trường Quốc Tử Giám.
Đến năm 1871, ơng mới đỗ Hội Ngun và Đình Ngun (Hồng giáp
). Từ đó, Nguyễn Khuyến thường được gọi là <i><b>Tam Nguyên Yên Đổ.</b></i>
<i>Năm 1873, ông được bổ làm Đốc Học, rồi thăng Án Sát tại tỉnh Thanh </i>
Hóa. Năm 1877, ơng thăng Bố Chính tỉnh Quảng Ngãi. Sang năm sau,
ông bị giáng chức và điều về Huế, giữ một chức quan nhỏ với nhiệm
vụ toản tu Quốc Sử Quán. Nguyễn Khuyến cáo quan về Yên Đổ vào
mùa thu năm 1884 và qua đời tại đây.
Nguyễn Khuyến là người có phẩm chất trong sạch, mặc dù ra làm
</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>
Thể thơ: Thất ngôn bát cú Đường luật (8 câu- 7 chữ)
Luật:
Trắc
Vần:
Câu 1-2-4-6-8
<sub> Đối:</sub>
<sub>3-4; 5-6</sub>
<sub> Nhịp: </sub>
<sub>4/3; 2/2/3</sub>
</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>
Nước cả: nước lớn, nước đầy
Khôn: không thể, e rằng khó
Rốn: cuống
</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>
<i><b>Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” </b></i>
giống bài thơ nào mà em đã
được học? Cấu trúc của bài thơ
này có tuân thủ theo thể thơ
Thất ngôn bát cú Đường luật
</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>
<b>Bước tới đèo Ngang bóng xế tà,</b>
<b>Cỏ cây chen đá lá chen hoa.</b>
<b>Lom khom dưới núi, tiều vài chú,</b>
<b>Lác đác bên sơng, chợ mấy nhà.</b>
<b>Nhớ nước đau lịng, con quốc quốc,</b>
<b>Thương nhà mỏi miệng, cái gia gia.</b>
<b>Dừng chân đứng lại, trời non nước,</b>
<b>Một mảnh tình riêng, ta với ta.</b>
<i><b>Bà Huyện Thanh Quan</b></i>
{
{
{
{
ĐỀ
THỰC
LUẬN
KẾT
<b>BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ</b>
<b>BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ</b>
<b>Đã bấy lâu nay, bác tới nhà,</b>
<b>Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.</b>
<b>Ao sâu nước cả, khôn chài cá,</b>
<b>Vườn rộng, rào thưa, khó đuổi gà</b>
<b>Cải chửa ra cây, cà mới nụ,</b>
<b>Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa</b>
<b>Đầu trị tiếp khách, trầu khơng có</b>
<b>Bác đến chơi đây, ta với ta</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>
<i><b>Phần 1: Câu đầu- </b></i>
<b>Tiếng reo vui khi đón bạn</b>
<b>Tiếng reo vui khi đón bạn</b>
<i><b>Phần 2: 6 câu giữa- </b></i>
<b>Hồn cảnh tiếp bạn</b>
<b>Hoàn cảnh tiếp bạn</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10></div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11></div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12></div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>
“
</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14></div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>
<i><b>Đều kết thúc bằng cụm từ “ta với ta”</b></i>
Trực tiếp bộc lộ cảm xúc của nhân vật trữ tình
QUA ĐÈO NGANG
QUA ĐÈO NGANG
“
Ta với ta” là một mình đối
diện với chính mình- một
người, một tâm trạng, nỗi buồn
cô đơn thăm thẳm không biết
chia sẻ cùng ai.
BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ
BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ
</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>
<i><b>Nội dung: Bài thơ được lập ý bằng cách cố </b></i>
tình dựng lên tình huống khó xử khi bạn đến
chơi, để rồi hạ một câu kết: “Bác đến chơi
<i><b>đây, ta với ta” nhưng trong đó là một giọng </b></i>
thơ hóm hỉnh chứa đựng tình bạn đậm đà,
thắm thiết.
<i><b>Nghệ thuật: </b></i>
◦
Bút pháp trào phúng
◦
Ngôn ngữ thuần Nôm
◦
Đối lập: câu 1>< câu 2; câu 7 >< câu 8
</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>
Đánh giá ý nghĩa của bốn câu thực và luận,
có nhiều ý kiến khác nhau cho rằng
Nguyễn Khuyến đang kể lể cảnh nghèo khổ,
thiếu thốn
Nguyễn Khuyến đang dãi bày hoàn cảnh ối
oăm khi đón bạn
Nguyễn Khuyến đang ngầm giới thiệu với bạn
</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>
Đánh giá ý nghĩa của những câu thực và
luận, có nhiều ý kiến khác nhau cho rằng
Nguyễn Khuyến đang kể lể cảnh nghèo khổ,
thiếu thốn
<b>Nguyễn Khuyến đang dãi bày hoàn cảnh </b>
<b>ối oăm khi đón bạn</b>
Nguyễn Khuyến đang ngầm giới thiệu với bạn
bè về thú vui điền viên
</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>
Có người nhận xét: Phải nói
</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>
Bài thơ trải qua hơn một trăm
năm nhưng mỗi lần đọc lên vẫn
</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21></div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22></div>
<span class='text_page_counter'>(23)</span><div class='page_container' data-page=23></div>
<!--links-->