Tải bản đầy đủ (.docx) (14 trang)

Nghị luận xã hội về văn hóa cảm ơn, xin lỗi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (123.55 KB, 14 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Nghị luận xã hội về văn hóa cảm ơn, xin lỗi</b>



<b>Dàn ý nghị luận xã hội về văn hóa cảm ơn, xin lỗi - Bài mẫu 1</b>



<b>1. Mở bài</b>


Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: ý nghĩa của việc xin lỗi và cảm ơn. (Một trong
những thước đo giá trị nhân phẩm của một con người chính là ý nghĩa của việc xin
lỗi và cảm ơn).


Lưu ý: Học sinh tự lựa chọn cách viết mở bài trực tiếp hoặc gián tiếp tùy thuộc vào
năng lực của bản thân mình.


<b>2. Thân bài</b>
<i>a. Giải thích</i>


Xin lỗi: tâm trạng ăn năn, cảm thấy có lỗi với người khác khi mình làm điều gì sai
với họ và thừa nhận lỗi lầm đó bằng lời nói và hành động.


Cảm ơn: tâm trạng vui vẻ, hạnh phúc, thoải mái khi người khác làm điều gì đó giúp
mình hoặc khiến mình trở nên tốt hơn.


→ Xin lỗi và cảm ơn là những lời nói, hành động thiết thực của con người, nó
đánh giá phẩm hạnh, đạo đức của con người đó.


<i>b. Phân tích</i>


Xin lỗi khi ta làm sai và cảm ơn khi ta được giúp đỡ là một phép lịch sự tối thiểu
thể hiện đạo đức của con người đồng thời khiến người khác tôn trọng ta hơn.


Trong cuộc sống sẽ không tránh khỏi những lúc mắc sai lầm và những lúc mình rơi


vào hoàn cảnh éo le được người khác giúp đỡ, chính vì thế chúng ta cần thể hiện
thái độ hối hận hoặc biết ơn với họ.


Nếu xã hội ai cũng biết nói cảm ơn và xin lỗi đúng lúc, đúng chỗ, đúng thời điểm
thì xã hội này sẽ tốt đẹp hơn.


<i>c. Chứng minh</i>


Học sinh tự lấy những dẫn chứng để minh họa cho bài làm văn của mình.


Lưu ý: dẫn chứng phải xác thực, gần gũi, tiêu biểu và được nhiều người biết đến.


<i>d. Phản biện</i>


Trong xã hội vẫn còn nhiều người không biết hoặc không dám thừa nhận lỗi lầm
của mình, lại có những người vơ cảm, lãnh đạm trước sự giúp đỡ của người khác,
… đấy là những con người hèn nhát đáng bị chỉ trích.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Khái quát lại vấn đề nghị luận: ý nghĩa của việc xin lỗi và cảm ơn, đồng thời rút ra
bài học cho bản thân.


<b>Dàn ý nghị luận xã hội về văn hóa cảm ơn, xin lỗi - Bài mẫu 2</b>



<b>1. Cảm ơn và xin lỗi là một đạo lý lâu đời</b>


Người Việt Nam ta trọng tình trọng nghĩa, ngay thẳng, biết nói cảm ơn khi nhận
ơn, biết xin lỗi khi mắc lỗi. Đó là một nguyên tắc đạo đức.


Tại sao phải cảm ơn, tại sao phải xin lỗi: Để lương tâm được thanh thản...



Cảm ơn, xin lỗi làm cho xã hội trở nên gắn kết, loài người gần gũi và hiểu nhau
hơn.


Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như mỗi chúng ta khơng biết cảm ơn, xin lỗi? (khi đó liệu
mọi người cịn dám giúp đỡ ta khơng?)


<b>2. Thực trạng </b>


Các bạn trẻ thờ ơ, vô cảm với người khác; văn hóa cảm ơn, xin lỗi ngày càng bị
mai một.


Tại sao lại có thực trạng này: Do đời sống thị trường khiến người ta bớt quan tâm
đến nhau, tính tốn nhiều hơn. Sinh ra trong xã hội đó, thế hệ trẻ ngày nay ít nhiều
bị ảnh hưởng.


Biểu hiện (nêu biểu hiện đời sống). Hãy nhớ, đề bài không chỉ yêu cầu bạn viết về
đơn thuần "cảm ơn" hay "xin lỗi", nói rộng ra, đó là thái độ của bạn trẻ ngày nay
với cuộc sống, với mọi người.


Tác hại của lối sống này: Nó tạo ra những con người chai lỳ, vơ cảm, khiến cho xã
hội mất đi sự gắn kết, lẻ tẻ, rời rạc. Nói hẹp, một đứa trẻ khơng biết cảm ơn, xin lỗi
khi lớn lên sẽ trở thành những người vô ơn, bất nghĩa, không chung thuỷ.


<b>3. Liên hệ bản thân</b>


Bạn thấy mình đã biết nói lời cảm ơn hay xin lỗi chưa?
Suy nghĩ của riêng bạn (tán thành hay phản đối?)


<b>4. Đưa ra giải pháp</b>



<b>Văn mẫu Nghị luận về văn hóa cảm ơn và xin lỗi</b>



Những câu chuyện về lời cám ơn và xin lỗi chẳng bao giờ là thừa để nhắc đến
trong cuộc sống xô bồ như thế này, dù không phải ai cũng hiểu hoặc hiểu nhưng
cho qua, có những điều tưởng như nhỏ nhặt nhất, nhưng lại có ý nghĩa quan trọng
thế nào trong cuộc sống này.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

xã hội thì những lời cảm ơn hầu như không tồn tại, trong khi sự lịch thiệp, khiêm
tốn, biết ơn và biết lỗi phải là một phần quan trọng trong cuộc sống thường nhật
của chúng ta. Đã bao giờ bạn tự hỏi mình thật sự nói những câu đó bao nhiêu lần
trong một ngày, và nếu có nói, thì đã bao giờ chúng ta nói những điều đó một cách
thực lịng? Và từ những lời nói đó, đi xa hơn, là những hành động để xin lỗi và
cám ơn? Thế đấy, chúng ta đã mất đi thói quen nói hai từ đó. Nhưng những ai có
thể nói được hai từ đó lại có những người chỉ biết nói đúng những từ ấy, và khơng
biết làm gì để thể hiện những điều mà họ mới nói từ trong tâm của mình.


Nhiều người nói rằng nói những điều đó ra là một sự khách khí và đơi khi, giả tạo
và ai cũng "ngài ngại". Cái chính là thực lịng. Ừ, thì một phần sự thừa nhận ấy là
đúng, nhưng tại sao con người ta không thể sống xã giao với nhau trong khi điều
đó chẳng có gì là giả dối, tại sao chúng ta không thể biết nói lời cảm ơn một ai đó
và nhận lỗi một ai đó chỉ vì điều đó là nhỏ nhặt nhất, trong khi một cái thùng rác
vô tri vô giác vẫn có dịng chữ “Cảm ơn đã bỏ rác vào tơi”?


Cuộc sống công nghiệp hiện tại đã làm con người ta thay đổi quá nhiều, và trong
bản tính của mỗi người, không phải lúc nào cũng biết đến hai từ cám ơn và xin lỗi.
Nhưng có bao giờ ai đặt ra câu hỏi: Cuộc sống Phương Tây còn nhanh gấp bội
chúng ta, tại sao họ vẫn có thể nói được những điều ấy và chả lẽ họ luôn ngượng
và coi chuyện nói điều đó ra là giải dối như chúng ta vẫn nghĩ? Vấn đề là lối sống
và giáo dục, mà hình như từ lâu, người ta đã dậy con trẻ những điều này một cách
máy móc và giáo điều trong những cuốn “Giáo dục công dân”, mà những tiết học


“Giáo dục cơng dân” lại là được những người có trách nhiệm biến thành những giờ
học buồn tẻ. Cảm ơn và xin lỗi - bài học về phép lịch sự đầu tiên của mỗi người
dường như đang bị nhiều người trẻ lãng quên. Tiếng cảm ơn xin lỗi đang thưa
dần...


Từ nhiều năm trở lại đây, nền tảng đạo đức tuy không đến nỗi sụp đổ như một số
người đã báo động nhưng rõ ràng đã mờ nhạt đi. Tiếng “cảm ơn” đã thưa thớt dần.
Hình như người ta khơng biết đến nó hay đã cố quên đi.


Để làm người đã khó, để làm người tốt càng khó hơn. “Học ăn, học nói, học gói,
học mở” Đừng “coi thường” những người bình thường, giản dị và thậm chí là nhỏ
bé… Hãy bắt đầu từ câu nói xin lỗi sau mỗi sai lầm của mình và lời cảm ơn trước
sự giúp đỡ của người khác - bất cứ họ là ai


<b>Nghị luận về văn hóa cảm ơn và xin lỗi - Bài mẫu 2</b>



Có hai câu rất ngắn ngọn nhưng con người ta lại thường hay quên nói khi được ai
đó giúp đỡ hay khi mắc lỗi với người khác, đó là " cảm ơn" và " xin lỗi".


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Bạn cảm thấy thế nào khi ai đó mắc lỗi với bạn mà lại khơng hề nói lời xin lỗi?
Thất vọng, bực tức, ấm ức, thấy con người thật không biết điều....?


Không phải lúc nào chúng ta giúp đỡ người khác cũng vì một lời cảm ơn hay tha
thứ, bỏ qua cho người khác chỉ vì một lời xin lỗi mà chúng ta làm những điều đó vì
nó đáng làm và nên làm. Thế nhưng một lời cảm ơn sẽ gắn kết con người với nhau
hơn, một lời xin lỗi sẽ giúp mọi bực tức qua đi nhanh chóng hơn, khiến con người
vị tha hơn, giúp những vết dạn tình cảm nhanh chóng được hàn gắn hơn. Vậy tại
sao chúng ta lại cảm thấy khó khăn đến vậy khi nói hai câu này hay chúng ta lại
thường quên đi việc cần phải nói nó trong cuộc sống?



Có phải khi nói cảm ơn một người khác bạn có cảm giác mình mang ơn họ, cảm
thấy nặng nề khi nghĩ đến việc phải trả ơn? Cịn khi phải nói xin lỗi bạn lại cảm
thấy đang hạ mình xuống, mình là người có lỗi? Khơng phải như vậy đâu. đừng để
những cảm giác, suy nghĩ lệch lạc ấy làm cho con người chúng ta trở nên ích kỷ,
hẹp hịi và thậm chí là thiếu văn hố. Một lời xin lỗi và cảm ơn đúng lúc có ý nghĩa
to lớn biết bao. Một tình bạn đẹp có thể tan vỡ chỉ vì cả 2 bên khơng ai chịu nói lời
xin lỗi, một người có thể chạnh lịng khi khơng nhận được lời cảm ơn...


Có hàng ngàn lý do để chúng ta nói lời cảm ơn và xin lỗi và hãy nói nó bất cứ khi
nào có cơ hội và đừng để phải hối tiếc, ân hận vì đã khơng nói 2 câu này.


<i>"Lời nói chẳng mất tiền mua </i>
<i>Lựa lời mà nói cho vừa lịng nhau"</i>


Câu nói của cha ơng ln nhắc nhở chúng ta cách đối nhân xử thế. Mỗi chúng ta
chỉ cần độ lượng hơn, bớt ích kỷ hơn biết đặt mình vào vị trí của người khác và suy
nghĩ thống hơn thì cuộc sống này sẽ tốt đẹp hơn biết bao nhiêu. Và để làm được
điều đó chúng ta cần học cách nói hai câu "cảm ơn" và "xin lỗi" đúng lúc.


<b>Nghị luận về văn hóa cảm ơn và xin lỗi - Bài mẫu 3</b>



Cảm ơn hay xin lỗi là một trong các biểu hiện của ứng xử có văn hóa, là hành vi
văn minh, lịch sự trong quan hệ xã hội. Trong ứng xử giữa cộng đồng, khi cảm ơn
và xin lỗi được trình bày một cách chân thành, một mặt phản ánh phẩm chất văn
hóa của cá nhân, một mặt giúp mọi người dễ cư xử với nhau hơn.


Trong nhiều trường hợp, lời cảm ơn hay lời xin lỗi không chỉ đem niềm vui tới
người nhận, chúng còn trực tiếp giải tỏa khúc mắc, gỡ rối các quan hệ và con
người cũng vì thế mà sống vị tha hơn.



</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

lối sống công nghiệp làm con người thay đổi, hay do bản tính của một người cụ thể
nào đó vốn không quen với hai từ cảm ơn và xin lỗi,... Song thiết nghĩ, vẫn còn
một nguyên nhân nữa là lâu nay, như một luật lệ bất thành văn, thường thì chỉ có
con cái xin lỗi hay cảm ơn cha mẹ, người ít tuổi xin lỗi hay cảm ơn người lớn tuổi,
mà nhiều người lớn tuổi không chú ý tới việc cảm ơn hay xin lỗi khi ứng xử với
người khác.


Trong giao tiếp xã hội, nhất là trong giao tiếp nơi cơng cộng, người lớn tuổi hơn ít
khi sử dụng lời xin lỗi hoặc cảm ơn cho dù họ nhận được sự giúp đỡ, hay hành vi
của họ gây phiền toái cho người khác. Các em nhỏ khi nhận được sự giúp đỡ hay
sau khi mắc lỗi thường không ngần ngại nói lời xin lỗi hay cảm ơn, nhưng càng lớn
lên thì thói quen này dường như đã mất dần, phải chăng vì các em học nói lời cảm
ơn và xin lỗi không chỉ qua bài học giáo dục công dân hoặc qua lời răn dạy của cha
mẹ, mà còn học trực tiếp qua ứng xử và việc làm của những người lớn tuổi?


Xin lỗi khi bản thân mắc lỗi là chuyện bình thường, và mỗi người ứng xử với lỗi
lầm của mình theo cách khác nhau. Có người thừa nhận sai lầm, xin lỗi rồi sửa sai;
lại có người biết là sai lầm nhưng không dám thừa nhận, hoặc thừa nhận nhưng
không chịu sửa chữa và không hề biết nói lời xin lỗi. Biết nói và sử dụng lời cảm
ơn hay lời xin lỗi là biểu hiện của nhận thức, của việc thực hiện hành vi ứng xử
văn hóa. Ðể các lời nói thân thiện này trở thành thói quen trong quan hệ xã hội,
mỗi người trong chúng ta cần nhận thức cụ thể hơn, để mọi người ứng xử có văn
hóa hơn trong giao tiếp.


Biết nói lời cảm ơn và xin lỗi là một tiêu chí đánh giá phẩm chất và vốn liếng văn
hóa của mỗi cá nhân, từ đó góp phần xây dựng xã hội ngày càng văn minh, tốt đẹp
hơn. Tất nhiên, nói như thế nhưng cũng phải loại trừ những lời cảm ơn hay xin lỗi
khơng thật lịng, để cho qua chuyện.


<b>Nghị luận về văn hóa cảm ơn, xin lỗi - Bài mẫu 4</b>




Với một đất nước có bề dày lịch sử. Với những truyền thống văn hóa vơ cùng đặc
sắc. Những truyền thống văn hóa cao đẹp được ơng cha ta truyền thừa từ nhiều thế
hệ tới nay. Có thể nói, những truyền thống ấy, đã đi sâu vào đời sống người dân.
Biết ơn người khác giúp đỡ, chúng ta sẽ cảm ơn. Còn nếu làm sai điều gì, chúng ta
sẵn sàng xin lỗi. Đây là một trong những truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc
ta.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Tại sao chúng ta phải xin lỗi, cảm ơn. Bởi chỉ những hành động nhỏ đó thơi. Cũng
gắn kết con người lại với nhau. Người khác giúp đỡ bạn, và đôi khi, họ chẳng cần
bạn đền đáp bất cứ thứ gì. Một lời cảm ơn cũng là niềm vui cho họ. Chẳng khó gì
khi nói một lời cảm ơn cả. Chúng ta sống trong một quần thể người chứ khơng
phải mỗi chúng ta. Vì thế, biết cảm ơn sẽ giúp loài người trở lên gần gũi và hiểu
nhau hơn. Còn xin lỗi, là một đức tính khơng thể thiếu được trong cuộc sống. Biết
xin lỗi, nhận lỗi lầm mà mình đã mắc phải. Là cách tốt nhất, hiệu quả nhất để
chúng ta nhận được sự tha thứ. Cũng như biết nhận lỗi sẽ được người khác quý
trọng hơn là giấu giếm. Bởi giấu giếm lỗi lầm đến khi bị phát giác, chúng ta sẽ mất
đi sự tơn trọng của người khác với mình.


Chuyện gì xảy ra nếu chúng ta không biết cảm ơn, xin lỗi thì quá rõ ràng. Chúng ta
sẽ mất đi sự tơn trọng của người khác đối với mình. Sẽ chẳng ai có thể gần gũi,
thân thiện với chúng ta như trước nữa. Mọi người đến với chúng ta chỉ vì vụ lợi,
khơng có sự chân thật. Hơn thế nữa, nếu chúng ta khơng biết nói lời cảm ơn, giúp
đỡ. Sau này, có chuyện gì xảy ra với chúng ta, ai sẽ ra tay giúp đỡ. Ai cịn có thể
tin tưởng chúng ta mỗi khi chúng ta mắc sai lầm nhưng giấu giếm, dùng mọi biện
pháp để bao che sai phạm.


Mà cuộc sống hiện đại của chúng ta đang xảy ra tình trạng như vậy. Những lời cảm
ơn, xin lỗi dần mất đi. Con người trở lên thờ ơ, lạnh nhạt với những người xung
quanh. Đặc biệt là thế hệ trẻ, những chủ nhân tương lai của đất nước. Được tiếp


xúc, học tập những kiến thức tiến bộ của nhân loại. Được không ngừng trau dồi
phầm chất lại là những người đánh mất giá trị đạo đức truyền thống. Những lời
cảm ơn từ họ dần thưa thớt, đối với bạn bè, thầy cơ, thậm chí là chính gia đình
mình. Họ cũng chẳng cịn nói được một tiếng cảm ơn, xin lỗi. Chưa làm bài tập về
nhà thì ngụy biện cho hành động của mình, chẳng nói được một lời xin lỗi cơ giáo.
Tại sao tình trạng này lại diễn ra? Có thể nói, đó là do sự phát triển của đời sống
thị trường. Con người chỉ mưu cầu hạnh phúc cá nhân, tính tốn cho bản thân
nhiều hơn, bớt quan tâm tới người xunh quanh. Và những người trẻ tuổi, sinh ra
trong một xã hội không ngừng phát triển như vậy. Ít nhiều bị ảnh hưởng bởi sự
phát triển của xã hội làm mất đi dần những giá trị đạo đức lâu đời của dân tộc.
Tác hại của lối sống ích kỉ, chỉ biết có bản thân. Lạnh nhạt, thờ ơ với cuộc sống.
Không biết cảm ơn, xin lỗi về những hành động của mình. Là nó tạo lên những con
người chai lì, vơ cảm, khiến cho xã hội mất mất đi sự gắn kết, sống lẻ tẻ, rời rạc.
Một đứa trẻ nếu không biết xin lỗi, cảm ơn khi lớn lên sẽ biến thành một đứa trẻ vô
ơn, không biết tơn trọng người khác.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

khơng biết nói ra những câu xin lỗi, cảm ơn. Con người sẽ chẳng thể nào hòa nhập
được.


Bản thân mỗi chúng ta, hãy tự suy nghĩ xem đã biết nói lời xin lỗi, cảm ơn hay
chưa? Nó có xuất phát từ chính trong tâm chúng ta hay chỉ là lời nói cho có, cho
qua hay khơng. Việc biết nói lời cảm ơn, xin lỗi trong cuộc sống hiện đại này là vô
cùng cần thiết. Với cuộc sống không ngừng đầy đủ, đời sống mọi người khơng cịn
thiếu thốn nhiều như trước. Thì việc giữ gìn những giá trị truyền thống là việc làm
cần thiết. Để làm được điều ấy, chúng ta cần có một hệ thống giáo dục hiệu quả
hơn. Ngay từ khi còn bé, chúng ta cần phải rèn luyện cho lớp trẻ những truyền
thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc. Tự rèn luyện lối sống của bản thân mỗi người
cũng góp phần làm giàu nét đẹp văn hóa chung cho cả một cộng đồng.


Biết nói lời xin lỗi và cảm ơn, là một hành động tốt. Chúng ta chẳng mất gì nhiều


nhưng bù lại, chúng ta giành được tình yêu thương của những người xung quanh.
Hãy lắng nghe cuộc sống, hòa nhập vào với cuộc sống bằng chính trái tim của
mình. Để thấy được cuộc sống quanh chúng ta biết bao điều tốt đẹp. Hạnh phúc sẽ
mỉm cười với chúng ta. Xin cảm ơn!


<b>Nghị luận về văn hóa cảm ơn, xin lỗi - Bài mẫu 5</b>



Một cá nhân sống trong tập thể khơng bao giờ có thể sống một mình tách biệt với
mọi người mà ln ln có ít nhất một mối quan hệ nào đó với người khác. Bên
cạnh đó, khơng một ai trong xã hội có thể làm mọi việc bằng tự chính bản thân, ví
dụ như một cơ gái sống một mình thì đơi khi với sức lực yếu ớt của phụ nữa khơng
thể bê một bình nước nặng lên trên nhiều tầng lầu mà không thấy mệt, hay một
người khơng thể hồn thành tốt một hạng mục cơng việc khó khăn mà khơng cần
đến ý tưởng và cơng sức của người khác,… do vậy, chắc chắn ít nhất một lần trong
đời bạn sẽ cần đến sự giúp đỡ của người khác, mà khi nhận sự giúp đỡ đó rồi, bạn
nên dửng dưng coi như lẽ tất nhiên hay cần có thái độ biết ơn người đó? Câu trả lời
tất nhiên là vế thứ hai và để làm được điều đó, một câu “Cảm ơn” ngắn gọn, đơn
giản đôi khi cũng là đủ rồi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

Trong xã hội phong kiến không phải đứa trẻ nào cũng được đến trường để học con
chữ nhưng bù vào đó là chúng được bố mẹ dạy bảo nghiêm khắc những tiêu chuẩn
đạo đức mà biết nói cảm ơn và xin lỗi là một trong những bài học quan trọng. Mặt
khác trong xã hội cũ khi nhịp sống còn chậm, mọi người sống với nhau rất tình
cảm nên khơng khó để nhận thấy những biểu hiện chân thành và lời cảm ơn, xin
lỗi. Nhưng thời gian trôi đi, xã hội ngày càng phát triển hơn, những tưởng con
người ta sẽ nâng cao tầm hiểu biết về vấn đề này nhưng thực tế thật đáng buồn làm
sao khi lời cảm ơn và xin lỗi dần ít đi trong xã hội. Nhiều người vin vào cái cớ nếu
cứ nói cảm ơn và xin lỗi liên tục thì chỉ là biểu hiện của sự khách sáo xa cách, sự
hời hợt và giả tạo mà không bao giờ nói “Cảm ơn” hay “Xin lỗi”. Nhưng theo tôi,
đây chỉ là sự ngụy biện cho lối sống đã xuống cấp. Con người ta dần xa cách nhau,


mỗi người sống trong thế giới của riêng bản thân mà không cần quan tâm đến cảm
nhận của người khác. Các bạn hãy thử suy nghĩ thêm bằng cách đặt bản thân vào vị
trí của người khác, khi bản thân mình giúp đỡ ai đó với sự nhiệt tình, chân thành
nhưng nhận lại chỉ là sự hờ hững và khi ai đó gây ra lỗi đẩy bản thân mình vào rắc
rối mà khơng chút ăn năn, hối hận với hành động đó thì các bạn sẽ có cảm xúc gì?
Câu trả lời của các bạn cũng chính là câu trả lời cho câu hỏi “Tại sao chúng ta phải
biết nói lời cảm ơn và xin lỗi”.


Lời cảm ơn và xin lỗi tưởng rất ngắn ngọn nhưng rất đỗi quan trọng trong cuộc
sống hằng ngày. Hãy hướng bản thân đi theo con đường của một người khơng chỉ
có tài năng mà cịn có những phẩm chất đạo đức quý giá và hãy thực hành nó ngay
từ hơm nay bằng cách nói “Cảm ơn” và “Xin lỗi” với mọi người.


<b>Nghị luận về văn hóa cảm ơn, xin lỗi - Bài mẫu 6</b>



Chắc chắn sẽ thật khủng khiếp. Lịch sử của lồi người hình thành đi liền với văn
minh nhân loại, những giá trị sống. Nét văn hố nói lời cảm ơn và xin lỗi nếu
khơng tồn tại thì mọi giá trị của một sự văn minh trong xã hội chẳng cịn là định
nghĩa gì.


Lời cảm ơn và xin lỗi chính là những lời nói mà chúng ta sử dụng nhiều nhất trong
cuộc sống. Lới nói cảm ơn và xin lỗi trở thành một trong những tiêu chí để đánh
giá với con người trong văn hoá ứng xử. Con người sử dụng chúng trong nhiều
trường hợp. Trong quan hệ xa hội việc nói lời cảm ơn và xin lỗi là một trong
những phương thức giao tiếp đơn giản và quan trọng nhất. Khi chúng ta được giúp
đỡ từ người khác thì chúng ta nói lời cảm ơn, khi chúng ta làm sai thì chúng ta xin
lỗi, điều này sẽ giúp cho chúng ta giải tỏa được nhiều khúc mắc và sống vị tha với
nhau hơn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

cho ta thứ gì đó. Lời cảm ơn trong kỹ năng giao tiếp khi được thốt ra người nghe sẽ


cảm thấy vui hơn. Đó là khi bạn được một người khác mời một thứ gì đó như "Bạn
có muốn một tách cafe khơng?”. Người Việt Nam thì thường trả lời “Khơng” hoặc
“Có, cảm ơn”. Nhưng người nước ngồi họ “cảm ơn” kể cả khi họ khơng có nhu
cầu “Không, tôi uống rồi, cám ơn bạn !”.


Nhiều năm trở lại đây đạo đức giới trẻ bị báo chí cảnh báo là xuống cấp trầm trọng.
Tuy có thể khơng đến mức đó nhưng chỉ nói cách “cảm ơn – xin lỗi” cũng thấy
phép lịch sự trong giao tiếp của giới trẻ đang giảm sút. Ra đường hỏi đường bác xe
ôm nhưng lại quên mất cảm ơn khi đã biết đường, đánh rơi đồ vật trên đường
người khác nhặt dùm vì quá “vội vàng” lại quên cảm ơn.


Người Việt thường dựa vào địa vị của mình và coi thường người khác. Họ khơng
chấp nhận việc nói lời “cảm ơn” với những người có địa vị thấp hơn mình. Hãy thử
nhớ xem khi bạn vào một trung tâm thương mại chú bảo vệ dắt xe dùm bạn, bạn có
“cảm ơn” người ta khơng. Nhiều bạn nghĩ đó là cơng việc của người ta, họ trả tiền
để làm như vậy nhưng bạn lại vơ tình qn họ cũng đang giúp bạn đó thơi.


Và rất rất nhiều trường hợp khác nữa. Nhiều bạn trẻ nghĩ những tình huống đó q
nhỏ nhặt nên khơng chú ý mà khơng biết bí quyết nói lời cảm ơn trong giao tiếp là
cần thiết như thế nào. Rõ ràng lời cảm ơn và xin lỗi đã và đang bị mai một đi.
Chắc chắn chúng ta ai cũng có lúc mắc phải sai lầm, nói năng thiếu suy nghĩ hoặc
có những hành động đáng tiếc. Tuy nhiên vấn đề không phải là việc phạm phải sai
lầm mà chính là thái độ của chúng ta sau đó cũng như cách ta sửa chữa lỗi lầm.
Xét ở khía cạnh nào đó, phản ứng của chúng ta sau khi mắc phải sai lầm không
đơn thuần chỉ là thái độ nhất thời của ta mà còn thể hiện sự trưởng thành ở mỗi
người. Chẳng hạn, sau khi nói dối hoặc làm hỏng tài sản, đồ đạc của ai đó, việc bạn
chân thành nhận lỗi hay trốn tránh trách nhiệm sẽ thể hiện con người và tính cách
của bạn rất rõ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

tốt đẹp về mình trong suy nghĩ mọi người. Bạn cảm thấy chán nản, mệt mỏi khi


nghĩ đến những lỗi lầm mà mình đã phạm phải.


Có rất nhiều ngun nhân dẫn đến tình trạng này mà có thể nói đến đó chính là sự
lỏng lẻo trong ứng xử, nền kinh tế thị trường làm cho con người ta thay đổi hay có
khi do bản tính của con người đó khơng quen với từ cảm ơn và xin lỗi. Và bên
cạnh đó thì có một ngun nhân nữa đó chính là lâu nay, xã hội Việt Nam chúng ta
luôn tồn lại suy nghĩ người ít tuổi ln phải cảm ơn và xin lỗi người lớn tuổi và
ngược lại người lớn tuổi không phải làm điều đó.


Trong giao tiếp lời cảm ơn hay xin lỗi là điều hết sức bình thường và chúng ta có
thể thực hiện nó mọi lúc mọi nơi khi cần thiết, điều này thể hiện được trình độ văn
hóa của con người. Vì hà cớ gì mà chúng ta khơng nói cảm ơn, xin lỗi.


Chúng ta cần có những biện pháp nhất định để cải thiện tình hình này. Mà việc duy
nhất chúng ta có thể làm chính là giáo dục ý thức văn hóa cảm ơn và xin lỗi đến
với đông đảo nhân dân. Việc làm này mang ý nghĩa vơ cùng quan trọng vì việc
cảm ơn và xin lỗi nó thuộc lĩnh vực văn hóa nên phương pháp có thể thực hiện là
tuyên truyền và giáo dục để cải thiện vấn đề này.


Mỗi chúng ta hãy luôn nêu cao văn hóa cảm ơn và xin lỗi. Mỗi người cần có những
ứng xử nhất định với những sai lầm của mình. Và xin lỗi và cảm ơn là điều đầu
tiên mà chúng ta nên học tập.


<b>Nghị luận về văn hóa cảm ơn, xin lỗi - Bài mẫu 7</b>



Trong cuộc sống lời xin lỗi cùng hai tiếng cảm ơn luôn là những nguyên tắc đạo
đức thiết thực nhất mà mỗi người cần có trong văn hóa ứng xử. Biết nói lời cảm ơn
khi được giúp đỡ và biết xin lỗi khi mắc sai lầm cũng là một cách thể hiện lịng tự
tơn của chính bản thân mình



Biết cảm ơn và biết nói lời xin lỗi là một nguyên tắc cơ bản nhất trong văn hóa
giao tiếp giữa con người với con người. Khi được giúp đỡ, con người ta cần phải
nói lời cảm ơn đến ân nhân của mình, đó là phép lịch sự tối thiểu. Khi nhận được
lời cảm ơn chân thành từ người mình ban ơn, người làm ơn cũng sẽ thấy vui, thấy
ấm lịng vì nhận ra rằng sự giúp đỡ của mình là có ích, đã mang lại điều tốt đến cho
mọi người.


Khi mắc phải lỗi lầm với người khác thì phải biết xin lỗi, nhận lỗi sai của mình, có
như vật, mâu thuẫn giữa mọi người mới được giảm nhẹ, đồng thời cũng thể hiện
văn hóa của người mắc lỗi, biết nhận cái sai là sẽ biết sửa sai.


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

Nếu chúng ta không biết nói lời cảm ơn khi nhận được sự giúp đỡ của người khác,
người làm ơn sẽ nhận thấy sự thiếu tôn trọng họ từ bạn, rằng việc làm của họ và vơ
nghĩa và sự giúp đỡ sẽ khơng có lần thứ hai. Không chịu xin lỗi, không chịu nhận
lỗi khi làm sai sẽ khiến cho mối quan hệ của bạn trở nên căng thẳng, bạn sẽ bị đánh
giá là một con người thiếu lễ độ, sự tôn trọng với bạn sẽ bị suy giảm trầm trọng.
Tuy nhiên, điều đáng nói hiện nay là tình trạng những lời cảm ơn, xin lỗi dường
như khơng cịn sự phổ biến hay cịn tồn tại nhưng lại bao hàm ý nghĩa xã giao rõ
rệt. Đặc biệt là các bạn trẻ với lối suy nghĩ đề cao cá nhân, các bạn rất cân nhắc khi
đưa ra lời xin lỗi vì cho rằng như vật là tự hạ thấp bản thân mình hay nói ra những
lời cảm ơn khơng có nhiều tình cảm.


Đất nước ngày một đổi mới, đời sống của người dân ngày càng được cải thiện
nhưng với sự nhu nhập của văn hóa và nhu cầu vật chất ngày càng cao khiến cho
con người ngày càng thờ ơ, vơ cảm với nhau, ít quan tâm nhau và có nhiều sự tính
tốn thiệt hơn với nhau để giành lấy phần hơn về cho mình. Để rồi, chính những
lối ứng xử văn hóa đạo đức tưởng chừng đã trở thành đạo lý, truyền thống cũng bị
mai một dần, lời cảm ơn và xin lỗi cũng vậy.


Khơng biết nói lời cảm ơn, xin lỗi sẽ dễ khiến cho tâm hồn con người trở nên chai


sạn, vô cảm. Con người với con người trong xã hội mất đi sự gắn kết. Con người
khơng viết nói lời cảm ơn là những người vô ơn bạc nghĩa, những người khơng
biết nói lời xin lỗi là bất nghĩa, thiếu đạo đức


Đừng coi thường lời cảm ơn, xin lỗi tưởng chừng nhỏ bé và vơ hại, nó là bề nổi
của đạo đức nhưng đừng để nó bị thối trào. Người ta thường nói: “Học ăn, học
nói, học gói, học mở” để cho thấy tầm quan trọng của ứng xử giao tiếp trong cuộc
sống. Văn hóa, đạo đức, lịng tự tơn và cách đánh giá về một con người cũng từ đó
mà ra. Tuy nhiên, lời cảm ơn và xin lỗi phải thành tâm, xuất phát từ sự chân thành
thì đó mới thực sự tạo nên những ý nghĩa tốt đẹp thực sự.


Hãy biết nói lời cảm ơn khi được nhận ơn và biết nói lời xin lỗi khi mắc sai lầm,
đó là phép lịch sự tối thiểu nhất, cũng là thước đo nhân cách của mỗi người. Hãy
xây dựng cho mình một hình ảnh đẹp trước mắt mọi người từ những chuyện nhỏ
nhặt nhất, biết nói lời cảm ơn và xin lỗi một cách chân thành.


<b>Nghị luận về văn hóa cảm ơn, xin lỗi - Bài mẫu 8</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

Lời cảm ơn là lời thể hiện sự biết ơn, quý trong dành cho những người đã giúp đỡ
khi ta gặp khó khăn, hoặc đơn giản hơn, lời cảm ơn được thốt ra khi ta nhận được
sự tự tế từ đối phương. Không ai tiếc một lời cảm ơn khi được phục vụ một cách
chu toàn từ người bồi bàn. Lời cảm ơn kèm nụ cười thân thiện thể hiện bạn là
người có học vấn, hịa đồng, vui vẻ và biết trân trọng người khác. Lời xin lỗi là sự
nuối tiếc, thừa nhận sai lầm và mong muốn sửa chữa lỗi lầm khi ta vơ tình mắc lỗi.
Lời xin lỗi khi làm cha mẹ buồn, xin lỗi khi vơ tình làm rơi đồ của người khác,...
có khả năng làm dịu đi cơn nóng giận, giải tỏa những hiểu lầm khơng đáng có. Bản
thân chúng ta khi bị làm khó chịu cũng xứng đáng nhận được một lời xin lỗi. Như
vậy, cảm ơn là xin lỗi là những câu nói đơn giản nhất, dễ nói nhất, phản ánh văn
hóa giao tiếp, trình độ tư duy của mỗi cá thể và làm con người ngày thêm gắn kết.
Tuy nhiên, ngày càng ít những lời cảm ơn và xin lỗi được nói ra trong những cuộc


hội thoại hàng ngày.


Trên thực tế có thể thấy một cách dễ dàng, con người ngày càng ít nói cảm ơn khi
được giúp đỡ hay nói xin lỗi khi phạm sai lầm. Trong số chúng ta, còn được bao
nhiêu người nói cảm ơn khi nhận tiền thừa từ những người bán hàng, cúi đầu cảm
ơn khi hoàn thành một chuyến xe an toàn, thoải mái. Lời cảm ơn chân thành xuất
phát từ đáy lịng khơng địi hỏi phải ở trong hồn cảnh thanh cao, mĩ miều. Cũng
khơng cịn nhiều người biết nói lời xin lỗi khi lỡ va quệt vào người tham gia giao
thơng, thay vào đó là những lời mắng chửi thậm tệ như "không biết đi à", "mắt để
ở đâu mà không biết nhường đường". Xin lỗi từ những điều nhỏ nhặt không làm
chúng ta "mất giá", đó là cách ứng xử tối cơ bản của những người lịch thiệp, hòa
giải mọi khúc mắc và hiểu lầm, gắn kết con người với con người.


Một sự thật đáng buồn rằng văn hóa xin lỗi và văn hóa cảm ơn của người Việt
Nam ngày càng có chiều hướng đi xuống. Giới trẻ khơng có phản xạ cảm ơn khi
nhận được sự giúp đỡ của người khác, điều này có thể dễ dàng nhìn thấy, nghe
thấy khi các bạn trẻ giao tiếp với những người bán hàng. Họ thường có suy nghĩ
rằng, họ bỏ tiền ra để mua dịch vụ, vì thế, người bán hàng cần cảm ơn họ nhưng họ
khơng cần thiết nói cảm ơn. Suy nghĩ sai lệch này chắc hẳn đã và đang được tư duy
bởi phần lớn công dân hiện nay. Tương tự như vậy, người lớn - tấm gương của
những mầm non dân tộc, lại rất hiếm khi xin lỗi khi mắc sai lầm. Bậc cha mẹ cho
rằng họ khơng có trách nhiệm phải xin lỗi con cái cho dù họ trách mắng con trẻ sai
hay phạm sai lầm trước mặt con trẻ. Chính những hành động ấy tác động vào tiềm
thức của trẻ em một lối sống và hành vi tiêu cực. Thậm chí, có những trường hợp
cha mẹ ra đường với con nhỏ ngồi sau vẫn sẵn sàng mắng nhiếc, cãi nhau khi gặp
sự cố. Con trẻ chính là tấm gương phản chiếu của cha mẹ, nên dường như sự suy
đồi văn hóa cảm ơn và xin lỗi đã bắt nguồn, tồn tại từ những thế hệ đi trước.


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

đại, cho smartphone, cho ipad, cho laptop... Thay vì ra đường gặp gỡ và tăng
cường khả năng giao tiếp, hầu hết mọi người lựa chọn ở nhà, nói chuyện với bạn


bè qua tin nhắn, điện thoại. Bản tính con người từ đó bớt thiện lương hơn do ít
được đặt trong tình huống giao tiếp trực diện. Những lời xin lỗi, cảm ơn khơng cịn
có cơ hội được thể hiện chức năng khi qua khoảng cách màn hình, ta khơng thể
biết đối phương đang làm gì bên kia, xung quanh họ có những ai, họ bình phẩm về
ta như thế nào. Nhân tính con người thay đổi theo guồng xoay phát triển của thời
đại công nghệ. Hơn nữa, phải thừa nhận một điều rằng, từ trước tới nay, việc giáo
dục chuẩn mực ứng xử ít được quan tâm. Các bậc phụ huynh dành thời gian đi
kiếm tiền nhiều hơn là dạy dỗ con trẻ cách cư xử sao cho phải phép. Những lớp kỹ
năng sống chỉ phần nào khỏa lấp được sự thiếu thốn về mặt giáo dục nhân cách,
tuy nhiên, cũng không phải đứa trẻ nào cũng được uốn nắn, bài bản trong mơi
trường chun nghiệp như vậy. Việc khơng nói lời cảm ơn hay xin lỗi cũng không
gây ảnh hưởng ngay lập tức và trực tiếp đến các mối quan hệ nên con người có
chiều hướng xao nhãng, bỏ qua dễ dàng, dẫn đến con người khơng có thói quen nói
xin lỗi và cảm ơn trong những tình huống cần thiết. Tồi tệ hơn, có những trường
hợp bị giáo dục cách ứng xử tiêu cực để tránh bị xâm phạm, lâu dần sẽ tạo thành
bức tường thành ngăn cách với thế giới, thui chột khả năng giao tiếp và ứng xử của
cá nhân đó. Hai từ cảm ơn và xin lỗi tưởng chừng như đơn giản nhưng lại có quá
nhiều lý do để ngăn cản chúng ta nói ra. Vì "ngại", vì "tại sao phải xin lỗi", "sao
phải cảm ơn", vì "bình thường tơi khơng cần nói cảm ơn", chung quy lại là vì ý
thức. Tác động ngoại lai sẽ khơng thể ảnh hưởng nếu chúng ta là những người có
bản lĩnh vững vàng và có ý thức duy trì những thói quen tốt đẹp, như việc nói lời
xin lỗi, cảm ơn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

Ngay từ khi con nhỏ, việc giáo dục con trẻ về tác dụng của lời xin lỗi và cảm ơn là
rất quan trọng. Chúng ta đã và đang làm rất tốt điều này. Hầu hết mọi đứa trẻ đều
thuộc làu các bài dạy cảm ơn và xin lỗi, vậy tại sao người lớn lại không thực hiện
được điều đó? Nói cảm ơn khi được giúp đỡ, bày tỏ tấm lòng biết ơn và làm gương
cho con cháu. Xin lỗi khi mắc sai lầm, đặc biệt là xin lỗi trẻ em khi bạn hành xử
chưa đúng mực với chúng khơng chỉ dạy cách xin lỗi mà cịn khiến chúng có cảm
giác được tơn trọng, từ đó trẻ em cũng biết cách tôn trọng người khác. Bản thân


chúng ta cũng vậy, cần dần dần dẹp bỏ cái tôi cá nhân để trở thành cá thể cộng
đồng. Nói lời cảm ơn và xin lỗi không khiến chúng ta mất mát điều gì, vậy hãy
"lựa lời mà nói cho vừa lịng nhau", vừa khiến tâm trạng phấn chấn, thanh bình,
vừa khiến người đối diện thoải mái, dễ chịu, gia tăng mối quan hệ xã hội và nâng
cao vị trí, khẳng định giá trị bản thân. Muốn được đối xử tốt, trước hết hãy đối xử
tốt với tất cả mọi người.


Cảm ơn và xin lỗi, những điều tưởng như nhỏ bé, không đáng phải suy nghĩ lại
khiến con người ta băn khoăn, trăn trở. Liệu một mối quan hệ bạn bè lâu năm
khăng khít phút chốc tan biến chỉ vì thiếu đi lời xin lỗi, có đáng hay khơng? Liệu
một nụ cười tươi rói của bác xe ơm tần tảo, vất vả có xứng đáng để ta nói lời cảm
ơn chân thành? Cuộc sống khơng đong đếm bằng số tiền trong ví, số kiến thức đồ
sộ hay bộ quần áo đắt tiền. Giá trị thực tại nằm ở chỗ, bản thân ta là người như thế
nào.




---Mời các bạn tham khảo thêm các bài viết dưới đây của chúng tôi:


Soạn văn 12 ngắn gọn


Tác giả - Tác phẩm Ngữ Văn 12
Phân tích tác phẩm lớp 12


</div>

<!--links-->

×