<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i><b>* Kính tặng tất cả Cha Mẹ … </b></i>
<i><b> - thương tặng hai con có diễm phúc còn Mẹ .. </b></i>
<i><b> </b></i>
<b> MÙA VU LAN BÁO HIẾU 2010</b>
<b>* Sưu tập hình ảnh và thực hiện : Trang nhà Liên Hoa ( </b>
<b>www.lien-hoa.net</b>
<b> )</b>
<i><b> * Thơ: Mẹ- Tấm lòng của đại dương … : Cư sĩ Liên Hoa</b></i>
<i><b> * Nhạc : Trịnh Cơng Sơn</b></i>
<b>Khuya, giật mình thức giấc</b>
<b>nhìn qua khung cửa sổ</b>
<b>Sau cành trúc lung lay</b>
<b>lẻ loi một ánh trăng</b>
<b>đơn chiếc trên bầu trời</b>
<b>như cuộc đời của mẹ</b>
<b>lặng lẽ giữa đêm ngày</b>
<b>khi cha đã vội đi</b>
<b>mẹ cịm cõi sớm hơm</b>
<b>thân gầy, trăng gầy theo</b>
<b>con nhớ mẹ thật nhiều…</b>
<b>Cha mẹ ơi..</b>
<i><b> Trong vũ trụ bao la là biển cả</b></i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
Như đoá hoa đẹp, đầy diệu hương giữa bầu trời, tình cha
mẹ nở trong lịng con trẻ, làm tư lương, sức đẩy bước vào đời.
Nghĩa nặng, tình thâm, khơng thể nào diễn tả đầy đủ, vì đó là
thứ tình cảm kỳ lạ, vơ giá…khơng có gì để so sánh, nên chỉ biết
nâng lên, cảm nhận …
</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>
Nước tự nguồn chảy xuống, dãy núi vẫn cười, vươn lên trên bầu trời. Tiếng
thủy triều rào rạc đẩy nhau, Tiếng róc rách của nước từ cao
bng mình trong
khơng gian bao la, như bàn tay dài của mẹ mong tưới tẩm tấm lòng thương, bảo
bọc con mình, tạo nên nét đẹp kỳ diệu, làm ấm êm lịng người.. Mảnh trăng đó vẫn
hằng dịu sáng, len lỏi vào trong lòng con những khắc khoải, bồi hồi, thương nhớ
đến mẹ cha. Có phải chúng ta đã đi hoang trên cuộc trần, theo danh lợi, tài sắc,
quyền uy … nên đã vơ tình lảng quên tấm lòng của cha mẹ, nơi cội nguồn của
sanh…
<i>đường trần mn lối, chân vẫn bước</i>
<i>ân nghĩa thâm tình, con vẫn mang</i>
<i>trời xanh cịn đó, lịng vạn nẻo</i>
<i>tự hỏi bao chừ, nợ trả xong</i>
<i>nước mắt mẹ rơi, hồ lay động</i>
<i>tóc cha trắng xố, dậy mây ngàn</i>
<i>bên kia dảy núi, lời êm dịu</i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>
vạn vật từ không thành có
bảng lảng cuộc đời có để tự sanh
vai mang gánh nặng vơ sanh
lịng chân, tìm đến cội nguồn tử sanh
vươn cao lên tận mây xanh
bập bềnh an nhẫn, cõi lòng tịnh thanh
rong chơi trong cuộc mỏng manh
</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>
<b>Ẩn hiện giữa cuộc đời, là những bước đi không ngừng nghỉ. Im lặng là sự </b>
<b>hình thành, nối tiếp để dậy lên bão tố, cuồng phong. Trong biển lửa, trong cuộc </b>
<b>sống trần tục, thì tình sen chiếu rọi, hiện lên tình Cha Mẹ, là nguồn vơ giá, là gia </b>
<b>tài vơ tận mà người con dù hoang phí hay trân trọng, vẫn xử dụng hồi khơng </b>
<b>hết. Mà làm sao tình Cha Mẹ lại cạn kiệt được, vì đó khối tình cảm thiêng liêng, là </b>
<b>hiện thân của tình người với bầu sữa làm cho con người trở thành người hơn.</b>
<i><b>Tưởng đả rêu phong từ vạn cổ</b></i>
<i><b>khởi sinh khi gió thoảng mây ngàn</b></i>
<i><b>có phải em là nguồn suối mộng</b></i>
<i><b>dừng chân một thoáng, cũng là nên hương..</b></i>
<b> </b>
<b> Đừng để mất cha mẹ khi người vẫn cịn đâu đó,. Hãy chạy ơm lấy người, để </b>
<b>thấy lại mình với khn mặt thành hình, tiếp nối và lòng chân còn mãi, là động </b>
<b>lực của sinh tồn, hiện hữu dù là vơ thường, nhưng có phải chăng viên ngọc của </b>
<b>tấm lòng vẫn hiện chân thường giữa những thoáng qua..</b>
<i><b>Ta từ đâu đến, rồi đi về đâu</b></i>
<i><b>trong ta, năm uẩn thành hình</b></i>
<i><b>nợ cha, nợ mẹ, nợ đời phù du</b></i>
<i><b>áo trần sương gió mỏng manh</b></i>
<i><b>lời xưa, khép kín trong lịng tử sinh</b></i>
<i><b>lắng nghe sóng gió từ nguồn</b></i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>
•
<b>Thành kính cám ơn tất cả Quý Tác giả của các Hoạ phẩm, hình ảnh … có mặt trong Slide Show nầy, để </b>
<b>cùng đóng góp vào giá trị Văn hố & Tâm linh cao quí của con người trong Mùa Vu lan báo Hiếu 2010.</b>
<b> Ngày 024.08.2010 tức ngày Rằm tháng Bảy, năm Canh Dần </b>
<b> Vu Lan ( Ullambana), hai chữ gần như đã quá quen thuộc, nằm sâu trong trái tim của tất </b>
<b>cả mọi người, về một ngày lễ trọng đại của người con hướng về cha mẹ. </b>
<b> Tháng Bảy, có những cơn mưa chậm rải tuôn rơi, bầu trời ảm đạm, tạo nên khơng gian </b>
<b>rộng bao la, như là tấm lịng chân chất của Mẹ Cha lo lắng, thương yêu đến các con của mình. </b>
<b>Có nổi lo lắng nào khơng ray rức, có suy tư nào khơng dự phóng những băn khoăn. Con đau, </b>
<b>cha mẹ đau. Con khổ, cha mẹ khổ,. Con hạnh phúc, cha mẹ mừng, vì con là giọt máu thân </b>
<b>thương mà người sẵn sàng hy sinh tất cả cuộc đời.</b>
</div>
<!--links-->
Mức độ hài lòng của trẻ đường phố tại các mái ấm tp.hcm về truyền thông giáo dục sức khỏe