Tải bản đầy đủ (.doc) (21 trang)

Câu chuyện thông tin: “ bắt vợ thế kỷ 21”

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (111.1 KB, 21 trang )

Kính thưa bà con, hiện nay hủ túc cướp vợ và tảo hôn đang làm xấu đi
nét đẹp văn hóa của người H’Mông ta. Tục cướp vợ dù đã được chính
quyền, ban ngành, đoàn thể nhiều lần vận động xoá bỏ nhưng nó vẫn ngấm
ngầm tồn tại. Những cô bé, chàng trai không cần bất cứ một thủ tục đăng ký
hay xác nhận của chính quyền địa phương, cứ thế mà nhiều em gái tuổi chập
chững mới bước qua tuổi 13-14 đã phải tập thiên chức của người vợ, người
mẹ.
Và sau đây, xin mời bà con và các bạn theo dõi câu chuyện thông tin:
“ bắt vợ thế kỷ 21” của đội TTLĐ tỉnh Sơn La với các nhân vật:
1. … trong vai:
Mi
2. … trong vai:
Páo Sùng – cha Mi
3. … trong vai:
A Páo
4. … trong vai:
Chí Sình – người yêu Mi
5. … trong vai:
Seo Mẩy – mẹ Mi
6. … trong vai:
công an Tu
7. … trong vai:
trưởng bản
8. … và … trong vai: 2 chiến sĩ công an
9. … và … trong vai: 2 thanh niên đi cùng A Páo
Câu chuyện thông tin xin phép được bắt đầu.


KỊCH BẢN VẲN HỌC:“ Bắt vợ thế kỷ 21”

CẢNH I


Mặt trời tiết cuối đông nhọc nhằn chọc thủng màn sương sớm, từ từ
nhô lên khỏi đỉnh núi cao. Bầu trời dần tươi sáng, cảnh vật như bừng tỉnh
đón chào một ngày mới.
Từ các bản, từ các mái nhà còn sương lam ôm ấp, mọi người vui vẻ
cùng nhau xuống chợ. Buổi chợ phiên những ngày giáp tết nô nức đến lạ
thường. Hòa vào không khí ấy, Mị cùng bạn xuống chợ, trong lòng mang
đầy háo hức.
( Dựng hoạt cảnh nhộn nhip, tấp nập, mọi người vui vẻ trong buổi chợ
phiên)
Bỗng một bàn tay nắm chặt kéo cô ra khỏi nhóm bạn, Mị ngỡ ngàng
rồi ánh mắt bỗng rạng ngời hạnh phúc.
Chàng trai kéo Mị đến một khoảng đất vắng.
Mi ( có chut ngại ngùng): Kìa, Chí Sình! Mày… mày ở huyện về từ
bao giờ?
Chí Sình ( vẫn nắm chặt tay Mi, mắt nhìn đắm đuối): Mị ah, tao nhớ
mày quá!
Mi ( ngại ngùng cui mặt, giọng nhẹ nhàng, trìu mến): mày… mày…
sao mày còn chưa trả lời tao
Chí Sình ( miệng cười tươi, tay khẽ vuốt tóc Mi): tao vừa về hôm qua,
biết mày hay đi chợ nên tao đứng đợi mãi ở đầu bản để đi theo mày xuống
đây Mị à.
Mi ( cười rạng ngời): Chí Sình!
Chí Sình ( nhẹ nhàng): Mị à, giờ tao học xong rồi, chính quyền cho
tao về xã làm cán bộ. Mị à, chỉ đợi đến khi mày đủ 18 tuổi, tao sẽ sang nhà
xin tua trí, tua nả lấy mày về làm vợ, mày ưng cái bụng đợi tao nhé, tao sẽ
chăm lo cho mày Mị à!
Mi ( tràn đầy hạnh phuc, trả lời e thẹn): ừ, tao ưng cái bụng mà.
Chí Sình: Mị à, tao yêu thương mày như còn hươu con nai yêu rừng
xanh… Mị à!
( Nhạc “ gặp nhau trong rừng mơ” nổi lên)

(Mi bỗng nhiên vụt chạy, vừa chạy vừa quay lại nhìn Chí Sình nở nụ cười
rạng rỡ. Chí Sình chạy đuổi theo Mi, hai người trêu đùa vui vẻ.)
( Hát song ca “ gặp nhau trong rừng mơ” – kết hợp ánh mắt, cử chỉ âu
yếm của những người đang yêu)


CẢNH II
( Khung cảnh nhà Mi )
( Ông Sùng đang ngồi uống rượu, hut thuốc lào trong nhà. Bà Mẩy ngồi
nhặt ngô, đôi luc buông tiếng thở dài.
A Páo xuất hiện, trên tay nào là thit, nào là rượu, thuốc lá, bánh kẹo bước
vào.)
A Páo( vồn va): kìa, tua trí, tua nả, sao nhà cửa lại tới tăm thế này.
Ơng Sùng ( giọng hơi say, gắt): Mày là ai? Lại cán bộ dưới huyện lên
bắt nợ phải không? Nhà tao không có tiền, chỉ có con thú hoang này thôi (
chỉ sang bà Mẩy), đấy, mày bắt nó đi đi rồi đừng quay lại bắt nợ tao nữa.
A Páo ( cười vang): tua trí, tao không đến bắt nợ, tua trí quên tao rồi
sao, tao A Páo đây, A Páo mua tivi cho mày đây. Mới mấy cái trăng tròn
không gặp mà mày đã qn tao rồi.
Ơng Sùng ( vợi va): Ồ! A Páo, là mày ah, mày ngồi đi, ngồi đi. Cái ơn
của mày to như nương ngô, ruộng lúa, nhà tao làm sao quên mày được.
A Páo ( cười lớn, ngồi xuống, để quà xuống bàn): Tua trí à, mày cũng
ngồi xuống đi, tao mang quà sang cho tua trí, tua nả đây. ( quay sang phía
bà Mẩy, tỏ vẻ quan tâm): Tua nả à, mày có khỏe không?
( Bà Mẩy đưa đôi mắt buồn ba lén nhìn A Páo, không trả lời rồi lại cui mặt,
lầm lũi nhặt ngơ)
Ơng Sùng( sớt sắng): mày đừng để ý đến nó A Páo à, mày mang gì
sang cho tao thế, có rượu không?
A Páo: làm sao tao quên thứ tua trí thích được, đây… đây, rượu của
tua trí đây, rượu này tao mua của thằng Tây đấy. Tua trí cứ uống, bao giờ hết

lại bảo tao mua cho ( hồ hởi) kìa, tua nả, tua nả lại đây, tao mua thịt đây, tua
nả nhận đi. Lần sau tua nả thích gì cứ bảo tao, tao sẽ sang trời Tây mua về
cho tua nả ( cười lớn)
( Bà Mẩy lén lut nhìn ông Sùng, nhìn A Páo rồi lại cui xuống với mẹt ngơ. A
Páo cầm đến đưa vào tay bà)
Ơng Sùng ( reo lên): A Páo à, mày tốt với nhà tao quá, cái bụng mày
tốt quá ( mở chai rượu, uống một hơi dài) Chà, rượu của thằng Tây nấu làm
tao thích lắm A Páo à!
A Páo ( đứng dậy, đi quanh nhà, nhìn ngó): Tua trí này, con Mị khơng
có nhà à?
Ơng Sùng ( ngập ngừng): nó x́ng chợ rồi, cũng sắp tết, tao cho nó
xuống chợ mua gạo, mua thịt. Biết mày đến tao đã nhốt nó trong nhà.
A Páo ( đổi giọng): mày cho nó xuống chợ rồi mấy thằng trai bản
khác để ý nó thì sao. Lúc tao mua tivi cho nhà mày, mày còn nhớ mày hứa gì
với tao không? Con Mị như bông hoa rừng mới nở, tao đã dặn mày không


cho nó xuống chợ, mày vẫn để nó đi, hay mày khơng ḿn tivi, khơng ḿn
có rượu ́ng nữa.
Ơng Sùng( hốt hoảng, chạy đến bên cạnh A Páo): kìa, sao mày bỗng
dữ như con thú hoang thế. Các em nó lên nương ở, chỉ mình nó ở nhà nên
tao đành cho nó đi. A Páo à, từ giờ tao không cho con Mị xuống chợ nữa.
A Páo( đe dọa): Tua trí! Mày đã quên lời tao? Để tao gọi người mang
cái tivi màu mày quý hơn con trâu này về.
Ông Sùng (sợ hai): Không được, A Páo à, tao biết tao sai rồi… A Páo
à……!
A Páo: Nếu mày không muốn mất tivi màu thì phải cho tao bắt con
Mị về làm vợ ngay. Con Mị về làm vợ tao, tao sẽ cho mày tiền để trả cho cán
bộ ngân hàng dưới huyện.
Ông Sùng( vui mừng): Được, được A Páo à! Tối nay lúc con gà lên

chuồng mày đến bắt con Mị về nhà mày luôn đi. A Páo à, nhà tao biết ơn
mày lắm.
( Bà Mẩy bỗng đứng bật dậy, ánh mắt hoảng hốt nhìn về phía ông Sùng. A
Páo quay lại nhìn bà, ánh mặt đe dọa, miệng cười khẩy. Bà Mẩy lại cụp
mắt, ngồi sụp xuống, bất lực)
A Páo ( đởi giọng): Ờ, tua trí à, mày làm tao ưng cái bụng quá ( tươi
cười, vỗ vai ông Sùng), tối nay tao mang tiền qua cho mày. Thôi tao về để
chuẩn bị đón con Mị về nhà ( cười lớn)

Cảnh III
( A Páo vừa đi khuất, bà Mẩy đứng dậy đi về phía ông Sùng)
Bà Mẩy( nhỏ nhẹ): Páo Sùng à, tao thấy thằng A Páo không được đâu,
dân trong bản nói nó là người xấu đấy. Con Mị về nhà nó chỉ mang khổ thơi.
Ơng Sùng( tu rượu, giọng khó chiu): Dân bản ngu dại, mày cũng ngu
dại theo. Thằng A Páo có tiền, có rượu, nó cho nhà mình nhiều của. Nó tốt
hay dân cái bản này tốt mày vẫn không nhìn ra???
Bà Mẩy ( yếu ớt): thằng A Páo không nghe lời cán bộ, làm nhiều việc
xấu, cả bản đều biết. Nó hung dữ như con hổ trong rừng, nó đánh vợ, con
Thào Mai vợ nó còn trốn đi không về nữa, giờ mày định để con Mị về đấy
sống cuộc sống lầm lũi như tao sao?
Ông Sùng ( quát lớn): Mày…. Mày…. ( giơ tay tát bà Mẩy) tao nuôi
mày ăn, tao cho mày mặc, tao còn xin thằng A Páo cho mày cái tivi màu để
xem, cái sống lầm lũi của mày, bao nhiêu đứa trong bản muốn có cũng
không được. Con Mị về nhà thằng A Páo nhiều tiền sẽ sung sướng, rồi thằng


A Páo sẽ mua cho nhà mình cái xe máy, mua cho tao rượu từ trời Tây, mua
cho mày thịt từ chợ huyện. Tao đã quyết, tối nay con Mị phải về nhà thằng A
Páo.
Bà Mẩy( run rẩy): tao khổ, mày khổ nhưng con Mị không thể khổ.

Không được… không được cho thằng A Páo bắt nó về.
Ông Sùng ( hùng hở): Mày… mày dám cãi lời tao.
( Ơng Sùng xông vào đánh bà Mẩy, bà Mẩy ôm đầu khóc lóc nhưng khơng
cất mợt tiếng cầu xin. Ơng Sùng càng trở nên hung han. Đung luc ấy, Chí
Sình đưa Mi về đến cửa, nghe tiếng bà Mẩy khóc, cả 2 vội va chạy vào)
Chí Sình( vỗi vàng đỡ tay ông Sùng, dứt khoát): mày không được
đánh Seo Mẩy.
Mi( ôm lấy bà Mẩy che chở, vừa khóc vừa van xin): tua trí à, đừng
đáng tua nả mà, đừng đánh…!
Ông Sùng ( vẫn đang rất giận dữ): À, thằng Chí Sình, ai cho mày gặp
con Mị, ai cho mày đến nhà tao???
Chí Sình ( bình tĩnh): kìa Páo Sùng, mày bình tĩnh lại đi, đừng đánh
Seo Mẩy nữa. Cán bộ dưới huyện nói đánh người là vi phạm luật pháp Páo
Sùng à!
Ông Sùng ( nổi nóng): hóa ra mày cũng nghe lời xấu của cán bộ dưới
huyện. Mày cũng là người xấu thôi, cút ra khỏi nhà tao đi ( xông về phía bà
Mẩy định đánh tiếp)
Chí Sình( giữ lấy ông Sùng): Páo Sùng!!!
Mi ( khóc lóc kêu lên): Tua trí!!!
( Hai mẹ con Mi ôm nhau khóc nức nở trong góc nhà)
Chí Sình ( dứt khoát): Páo Sùng! Nếu mày vẫn còn đánh Seo Mẩy,
tao sẽ gọi cán bộ dưới xã lên bắt mày. Mày có biết ở khoản 1 điều 104: tội
cố ý gây thương tích hay tổn hại cho sức khỏe của người khác thuộc chương
XII – các tội xâm phạm tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự của con
người bộ luật hình sự đã chỉ rõ: Người nào cố ý gây thương tích hoặc gây
tổn hại cho sức khỏe của người khác mà tỷ lệ thương tật từ 11% đến 30%
hoặc dưới 11% nhưng thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt
cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm
không. Nếu mày còn tiếp tục đánh Seo Mẩy là mày đang vi phạm luật pháp
của nhà nước đấy.

Ơng Sùng ( ấm ung): tao… tao…mà tao khơng cần biết luật hình, luật
sự gì hết. Nó là vợ tao, tao có quyền đánh.
Chí Sình ( nhẹ nhàng): Páo Sùng à, mày phải hiểu pháp luật mới trở
thành người công dân có ích được. Các cán bộ dưới huyện không phải người
xấu đâu. Mày vay tiền ngân hàng đáng nhẽ ra mày phải chăm chỉ làm việc,


nhưng mày lại lấy tiền vay đi uống rượu, đến hạn theo quy định nhà nước,
các cán bộ phải lên đòi, sao mày lại kêu người ta xấu, người ta ác.
Ông Sùng ( quát lớn): thằng Chí Sình, mày đúng là con ma xấu mà,
mày xuống huyện bị bỏ cái bùa ác rồi, mày cũng như mấy cán bộ ngân hàng
thôi, thằng A Páo cho tao tiền, mua tivi, mua thịt cho nhà tao nhưng nó có
bao giờ đòi tiền đâu. Thôi mày đừng nói nữa, cái bụng mày xấu quá rồi, mày
cút ra khỏi nhà tao đi, từ giờ, mày cũng không được đến gần con Mị nhà tao
nữa. Cút…. Cút ngay.
Mi ( yếu ớt): Kìa, tua trí… Chí Sình à ( ánh mắt đau khở)
( Ơng Sùng vừa nói vừa chỉ tay ra cửa, thấy Chí Sình vẫn đứng lặng, ông
Sùng lại gần, kéo mạnh Chí sình về phía cửa, Chí Sình đưa ánh mắt tha thiết
nhìn về phía Mi cho đến khi khuất hẳn.)

Cảnh IV
( Mi và bà Mẩy vẫn ôm nhau ngồi khóc thut thít.
A Páo lại xuất hiện, nhạc Gangnam Style nổi lên, Páo đứng giữa nhà nhảy,
mẹ con Mi ngỡ ngàng ngước mắt nhìn lên.
Nhạc dứt, A Páo chạy đến cho mẹ con Mi, kéo tay Mi đứng ra giữa nhà, để
mặc bà Mẩy)
A Páo ( tươi cười): Mị, Mị ah, mày còn nhớ tao không?
( Mi quay mặt đi không trả lời, A Páo chạy quay Mi rồi lại cười nói giả lả)
A Páo: Mị à, càng ngày mày càng xinh đẹp như bông hoa ban của núi
rừng ( đưa tay vuốt má Mi, Mi gạt tay A Páo yếu ớt)

A Páo ( cười khẩy): tao mới xa bản mấy cái trăng tròn mà sao mày đã
thay đổi vậy Mị, Mị à, tao biết mày nhớ tao và mày cũng biết bông hoa đẹp
nào của cả cái bản này cũng về tay thằng A Páo này phải không ( cười lớn)
( Cùng luc đó, bà Mẩy đứng dậy, kéo Mi về phía bà, cách xa A Páo)
Bà Mẩy ( yếu ớt): A Páo, mày về đi, con Mị nhà tao không theo mày
đâu
( A Páo như không nghe thấy lời bà Mẩy, tiến đến gần, kéo Mi ra chỗ hắn)
A Páo: Mị à, tao có quà cho mày ( rut từ trong tui ra điện thoại
Iphone 5S) cái này tao thấy nhiều người dùng lắm, mày biết không, tao phải
mua của mấy thằng Tây, sang tận trời Tây, mấy rất nhiều tiền mới mua được
cái này đấy, mày cầm đi, lần sau xuống chợ, mày chỉ cần cầm ở tay là không
đứa nào dám coi thường mày nữa.
Mi ( lạnh lùng): tao không cần đến thứ này đâu, mày cầm về đi.


A Páo ( tỏ vẻ ngọt ngào): kìa Mị, mày phải để ý đến cái bụng tao
luôn nghĩ cho mày, mày cầm đi cho tao vui, tua nả, tua trí mày cũng vui (
nhét chiếc điện thoại vào tay Mi)
Mi: tao không cần mà ( hất tay A Páo ra, chiếc điện thoại văng xuống
đất)
A Páo ( vung tay, đinh tát Mi): mày… mày… Mị! Mày dám như thế
này với tao?
( bà Mẩy chạy đến ôm Mi, hai mẹ con Mi vô cùng sợ hai.)
A Páo ( đổi giọng): Mị này, mày còn nhớ năm nhà mày sắp chết đói,
ai là người cho nhà mày gạo không? Mày có nhớ, lúc nhà mày không có tiền
mua rượu, mua thuốc phiện cho tua trí thì ai đã mang những thứ ấy đến cho
tua trí mày không? Tua nả mày ốm, tao gọi thầy cúng về cúng cho hết bệnh (
chỉ về phía bà Mẩy),Cái Tivi này ( hùng hổ đi về phía cái tivi) cũng là tao
mang từ chợ huyện về cho nhà mày, mày quên sao Mị ( A Páo rít giọng)
Mi ( yếu ớt): A Páo! Nhà tao mang ơn mày, cái bụng tao cả đời không

quên nhưng… nhưng tao quyết không theo mày đâu.
( A Páo vô cùng tức giận, đẩy nga bà Mẩy, kéo tay Mi, nắm thặt chặt không
buông, lừ mắt)
A Páo ( đe dọa): Này Mị, nếu mày không chịu theo tao thì mày trả
tiền mua tivi, tiền mua rượu, mua thuốc phiện cho tua trí mày đi… trả đi (
vung tay, đẩy nga Mi xuống đất, bà Mẩy chạy đến đỡ Mi, hai mẹ con ôm
nhau.)
( Đung luc ấy, ông Sùng chạy vào, hốt hoảng)
Ông Sùng: A Páo, có chuyện gì thế, con Mị lại làm mày không vừa
cái bụng phải không ( quay sang tum tóc Mi) con Mị, mày lại làm gì trái ý A
Páo, mày phải quỳ gối xin A Páo, quỳ ngay cho tao ( trừng mắt, quát lớn –
Mi khóc nức nở, mặt cui gằm)
A Páo ( cười khẩy): Páo Sùng, con Mị đã không ưng cái bụng theo
tao, tao đành cho người lấy cái tivi về, còn tiền mày nợ mua rượu mày cũng
phải trả cho tao không thiếu một đồng. Giờ hết thuốc phiện cũng đừng tìm
đến thằng A Páo này nữa.
Ông Sùng( sợ hai chạy đến gần A Páo): kìa, A Páo, mày đừng nóng
giận như thế, để tao… để tao nói con Mị, tao đã nói là nó không dám cãi. (
quay về chỗ Mi đang nằm gục trên vai bà Mẩy, tum tóc cho Mi ngửa mặt lên
rồi tát một cái thặt mạnh vào gương mặt xinh đẹp nhưng đầu u buồn của Mi,
quát lớn): Mị! Mày không nghe lời tua trí phải không, quỳ gối xin A Páo
mau. ( Mi gục mặt, khóc nức nở, ông Sùng đổi giọng nhẹ nhàng): Mị à! Nếu
thương tua trí, tua nả thì mày phải nghe lời thằng A Páo, về với thằng A Páo
mày sẽ được sung sướng, nhà ta cũng không phải trả tiền nó. Mị à, mày
thương tua trí, mày đến xin lỗi A Páo đi.


Bà Mẩy( cầu xin): Páo Sùng à, không được cho con Mị theo thằng A
Páo, không được đâu Páo Sùng à!
Ông Sùng ( giơ tay đinh tát bà Mẩy, Mi đỡ lấy, ơng Sùng quát lớn):

mày im đi.
Ơng Sùng ( quay sang phía Mi, giọng có chut van lơi): Mị à, mày
thương lấy tua trí đi.
Mi ( nước mắt dàn dụa): tua trí à, không được, không được. Chị Thào
Mai vì thằng A Páo mà bỏ trốn không dám về bản, thằng A Páo ác như con
hổ dữ trong rừng. Tua trí à, tao mà theo nó, cuộc đời tao sẽ giớng chị Thào
Mai, tua trí à!
Ơng Sùng ( lạnh lùng): Mị, về nhà thằng A Páo mày sẽ được ăn sung
mặc sướng, tua trí, tua nả cũng sẽ được sung sướng theo, tao đã quyết, mày
phải nghe.
Mi ( khóc lóc cầu xin): tua trí à, tao đã không được xuống huyện học
cái chữ như hội con Tráng Ly theo lời tua trí, mọi thứ tao đều nghe theo tua
trí nhưng người tao yêu là Chí Sình, tao đã thề sẽ đợi Chí Sình đón về làm
vợ. Tua trí à, tao xin tua trí mà. Tao sẽ trồng ngô, trồng sắn, làm gấp đôi dân
bản để thay tua trí, tua nả trả nợ cho A Páo. Tua trí à, đừng bắt tao theo thằng
A Páo, tao xin tua trí! ( Mi nói giọng khẩn khoản, tay nắm chặt tay ơng
Sùng).
Ơng Sùng (hất tay Mi ra và quát lớn): mày im đi, cái bụng thằng Chí
Sình không tốt, nó xuống huyện học được cái chữ rồi về bản coi thường tao,
tao cấm mày không được gặp nó. Tao đã quyết mày phải làm vợ thằng A
Páo.
( Mi ôm bà Mẩy khóc nức nở, cùng luc, ông Sùng chạy đến chỗ A Páo cầu
xin)
Ông Sùng: A Páo! A Páo à, con Mị nó ưng cái bụng theo mày rồi,
mày đừng lấy mất tivi, đừng lấy mất rượu của tao.
A Páo: con Mị chịu về làm vợ tao rồi sao? ( giả vờ tươi cười, vỗ vai
ông Sùng) tua trí à, con Mị mà về nhà tao, mày muốn bao nhiêu rượu, bao
nhiêu thuốc phiện cũng có, muốn ăn bao nhiêu thịt tao cũng chiều, muốn
mua gì tao cũng cho tiền mua. Tua trí à, con Mị chịu theo tao thật rồi sao?
Ông Sùng: đúng mà A Páo, con Mị nó ưng cái bụng mày lắm nhưng

nó ngượng không dám nói thôi. ( quay sang quát bà Mẩy): kìa Seo Mẩy,
mày đưa con Mị vào nhà chuẩn bị, tối còn theo thằng A Páo, không được
cho nó ra khỏi nhà mày nghe chưa?
( bà Mẩy lau nước mắt, đứng dậy dìu Mi vào nhà trong)
( ông Sùng quay sang phía A Páo, như van lơi)
Ông Sùng: A Páo! A Páo à, mày ngồi, ngồi xuống đi ( chạy ra bàn
nước, kéo ghế ý mời A Páo ngồi) mày ngồi uống nước rồi đừng giận con Mị


nữa… Nhưng… nhưng ( chần chừ), A Páo này, hay tối mai mày mới sang
bắt con Mị, tao cũng muốn cho mày có thời gian chuẩn bị sính lễ cho đủ.
A Páo ( cười khẩy): tao không cần thời gian chuẩn bị, nhà tao không
thiếu tiền. Này, tua trí, mày mủi lòng muốn cho con Mị bỏ trốn theo thằng
Chí Sình nên mày mới bảo tao ngày mai mới sang phải không. Tua trí, tao
tốt với mày mà mày dám đối xử với tao như thế sao tua trí. Mày chọn đi, tối
nay tao đến bắt con Mị luôn hoặc là mày trả hết tiền rượu, tiền thuốc phiện
cho tao ln… mày chọn đi, chọn đi!
Ơng Sùng ( lo lắng): kìa, A Páo, cái bụng tao không có ý phản mày,
giờ mày nói gì Páo Sùng này cũng nghe, tối nay mày cứ đến bắt con Mị về,
A Páo à!
A Páo ( cười lớn): phải thế, phải thế chứ tua trí ( đứng dậy, đi về phía
ông Sùng ngồi) tua trí à, tối nay tao sẽ mang thật nhiều tiền, nhiều rượu,
nhiều thuốc phiện sang làm sính lễ cho mày, mày ưng cái bụng chưa ( cười
vang)
Ông Sùng( quên hết lo lắng, vui vẻ): được, được, A Páo à, chỉ có mày
hiểu, mày thương thằng Páo Sùng này thôi.
A Páo ( vỗ vai, ra chiều yêu quý): thôi, tao về rồi tối tao qua, tua trí
đừng quên những gì tao nói. ( gọi với vào trong): tua nả à, Mị à, tao về đây,
tối tao đến đón mày Mị à ( cười lớn).
(A Páo đi khỏi, ông Sùng mang rượu ra uống đến luc say nằm gục xuống

bàn. Bà Mẩy từ nhà trong chạy ra, đi qua đi lại bên ông Sùng mấy vòng)
Bà Mẩy ( gọi với vào): Mị! Mị à!
Mi( ủ rũ từ nhà trong nói vọng ra): tua nả, tua nả gọi gì tao thế?
Bà Mẩy ( giọng lo lắng, chạy qua chạy lại, đôi luc lén nhìn ông Sùng
đang gục xuống ngủ say): Mị à, ra đây với tua nả, Mị à!
( Mi từ nhà trong thất thểu đi ra, bà Mẩy chạy đến kéo tay Mi đi nhanh ra
giữa nhà, giọng như nói thầm)
Bà Mẩy: Mị à! Tua nả thương mày quá, ngày xưa lúc bị bắt vợ, tua nả
cũng khóc hết nước mắt, giờ tua nả không muốn nhìn mày cũng bị bắt về
làm vợ con quỷ A Páo, rồi mày sẽ phải sống cuộc sống lầm lũi như tua nả
thôi. Mị à! Nhân lúc tua trí mày ngủ say, mày hãy trốn đi, trốn đi tìm thằng
Chí Sình rồi rủ nó bỏ bản đi đi Mị à, tua nả không muốn nhìn thấy mày khổ
đâu, không muốn mày về nhà thằng A Páo chịu nó đánh đập đâu ( lén nhìn
về phía ông Sùng, khóc nức nở)
Mi ( khóc): tua nả à, giờ tao mà bỏ trốn, đến lúc tua trí dậy sẽ đánh tua
nả chết mất. Tua nả à, không được, tao không thể bỏ tua na lại được.
Bà Mẩy( nhẹ nhàng): kìa Mị, nếu thương tua nả thì nhất định mày
phải đi, tua nả có thể chịu khổ nhưng tua nả không muốn nhìn mày khổ. Mị


à, đi đi… đi nhanh đi ( vừa nói, vừa đẩy Mi về phía cửa) đi đi Mị à, nhanh
lên trước khi tua trí mày tỉnh.
Mi ( nước mắt dàn dụa): tua nả… tua nả… tao đi gặp Chí Sình rồi sẽ
quay lại. Tua nả à, vì tua trí, tua nả, tao chấp nhận theo thằng A Páo, tao chỉ
đi gặp Chí Sình nói lời từ biệt… tua nả, tao đi rồi sẽ sớm quay về ( Mi vụt
chạy)
Bà Mẩy ( gọi với theo): Mị… kìa Mị à… ( đứng thất thần)

Cảnh V
( Mi chạy đi tìm Chí Sình, vừa đi Mi vừa khóc thương cho số phận của mình,

cho tình yêu đầy ước hẹn nhưng đắng cay của mình và Chí Sình. Bỗng, từ
xa, Mi thấy thấp thoáng bóng Chí Sình, Chí Sình cũng đang nhìn Mi, ánh
mắt đầy xót xa, Mi nhìn Chí Sình, hai người tiến đến gần nhau, ánh mắt
không rời, Chí Sình nắm chặt lấy tay Mi. Nhạc bài hát “ bài ca trên nui”
nổi lên)
( mua đôi “ bài ca trên núi”)
( Hai người vẫn bàn tay nắm chặt, ánh mắt không rời, ánh mắt vừa yêu
thương, vừa xót xa, đau khổ)
Mi ( giọng đau khổ): Chí Sình à, tao đến để hủy lời thề với mày, tao
phải về làm vợ thằng A Páo.
Chí Sình ( hốt hoảng, xót xa): kìa Mị, thằng A Páo là người xấu, nó
buôn bán ma túy ở dưới huyện bị các cán bộ công an phát hiện nên mới trốn
về bản mình, Mị à, không được đâu, các cán bộ dưới huyện sắp bắt thằng A
Páo rồi, mày không thể theo nó.
Mi: tao biết thằng A Páo là người xấu nhưng vì nó cho nhà tao nhiều
của nả, nếu giờ tao không theo nó, tua trí, tua nả tao sẽ bị nó làm khổ, Chí
Sình à, tao phải theo thằng A Páo thôi ( khóc)
Chí Sình( đau đớn): Mị à, thế còn tao… còn tao thi sao?
Mi ( khóc nức nở): Chí Sình, mày hãy quên tao đi, tao sắp là người
của thằng A Páo rồi.
Chí Sình: không, không được Mị à
( hai người ôm nhau khóc nức nở)
Chí Sình: Mị à, mày không thể theo thằng A Páo, theo quy định của
nhà nước, mày vẫn chưa đến tuổi được kết hôn. Mị à, chúng ta phải nghĩ
cách, không thể để mày khổ cả đời vì thằng A Páo được.
( Chí Sình đi vòng quanh nghĩ cách, Mi đứng lặng nhìn theo Chí Sình, ánh
mắt đầy bi ai)


Mi ( buồn ba): thôi Chí Sình à, ý tu trí tao đã quyết, tao không thể

không nghe. Giờ tao phải về đây, tua trí tỉnh dậy không thấy tao sẽ đánh tua
nả chết mất (ngập ngừng) Chí Sình à, mày hãy sống cho tốt nhé, đừng tìm
tao nữa, từ mai tao đã là người của thằng A Páo rồi ( bật khóc nức nở)
( Mi toan bỏ chạy thì Chí Sình kip kéo tay Mi lại, Mi quay lại nhìn Chí Sình
ngỡ ngàng)
Chí Sình: Mị à, mày có tin tao không? ( lặng lẽ nhìn Mi, Mi khẽ gật
đầu) nếu tin tao mày hãy nghe tao nói. Giờ công an Tú và một số cán bộ
công an khác đang ở nhà trưởng bản để tìm cách tiếp cận để bắt thằng A Páo.
Mày tin tao thì trốn ở đây đợi tao, tao đến nhà trưởng bản nhờ các cán bộ
khuyên giải tua trí mày. Mị à, ở đây đợi tao, nhất định phải ở đây đợi tao. (
Chí Sình nắm chặt tay Mi rồi đứng dậy vụt chạy thật nhanh)

Cảnh VI
( Mi đứng đó đắn đo, nửa muốn quay về nhà vì lo cho tua nả, nửa muốn đợi
Chí Sình quay lại, đi đi lại lại, đang không biết nên thế nào, Mi bỗng nghe
tiếng thằng A Páo từ xa vọng lại)
A Páo ( giọng tức giận): con Mị chưa chạy xa được đâu, chúng mày
phải tìm bắt nó về cho tao, con Mị phải là của tao.
( Mi sợ hai tìm chỗ trốn, A Páo cùng mấy thanh niên chạy tới, tìm quanh)
A Páo ( nói lớn): chúng mày tìm kỹ vào, thằng nào tìm được con Mị
tao sẽ cho sang trời Tây sống sung sướng cùng với tao.
( Mi sợ hai cố nép thật kĩ nhưng rồi bỗng có 1 tên thanh niên xông đến chỗ
Mi trốn lùng sục rồi phát hiện ra Mi, hắn kéo tóc, lôi Mi đến trước mặt A
Páo)
A Páo: kìa Mị, cuối cùng tao cũng tìm được mày ( rít giọng) mày
muốn thấy tua trí, tua nả mày chết hay sao mà lại bỏ trốn?
Mi ( sợ hai): không… không… tao không bỏ trốn A Páo à, tao nghe
lời tua trí quyết theo mày rồi, A Páo à, tao xin mày, đừng làm hại tua trí, tua
nả tao.
A Páo ( cười lớn): không bỏ trốn sao mày lại ở đây hả Mị, mày đi tìm

thằng Chí Sình phải không ( quát to đồng thời quay lại lừ mắt nhìn Mi rồi
quay sang phía mấy thanh niên đi cùng): chúng mày đâu, bắt lấy con Mị đưa
về nhà nó cho tao, để tao đi tìm thằng Chí Sình giúp mày, rồi mời nó về nhà
mày xem mày theo tao về Mi à ( cười vang)
Mi ( gào lên): không, không được, mày không được đi tìm Chí Sình,
mày không được làm hại nó ( vùng vẫy trong tay tên thanh niên đi cùng A
Páo)


A Páo ( quay lại tát Mi, nói lớn): Mị! Mày im đi, tao sẽ cho mày thấy
cái giá khi chống lại thằng A Páo này.
Mi ( gào lên): không, m không được làm hại Chí Sình, không được
làm hại tua trí, tua nả tao, không được ( Mi nhìn A Páo bằng ánh mắt căm
thù, Mi mạnh mẽ vũng vẫy khỏi bàn tay của của tên thanh niên rồi chạy
thoát)
( A Páo và các thanh niên đi cùng hốt hoảng đuổi theo)

Cảnh VII
( Mi chạy mai, chạy mai, may sao,Mi gặp Chính Sình cùng với trưởng bản
vào các cán bộ công an đang vội va đi tới. Chí Sình nhìn thấy Mi liền hốt
hoảng chạy ra đỡ lại Mi, Mi gục xuống)
Mi ( lo lắng, hốt hoảng): Chí Sình à, mày hãy trốn đi, trốn đi, thằng A
Páo đang tìm để làm hại mày.
Chí Sình ( vuốt tóc Mi, trấn an): Mị à, mày đừng sợ, tao tìm được
công an Tú và các các bộ công an rồi, các cán bộ hứa sẽ bắt thằng A Páo và
giải thích cho tua trí mày hiểu về pháp luật, không bắt mày lấy chồng sớm
Mị à.
Mi ( ngước nhìn lên Chí Sình, ánh mắt hi vọng): Chí Sình à!
( Công an Tu tiến đến gần phía Mi và Chí Sình)
CA Tu ( điềm đạm): Mị à, đừng sợ, chúng tôi sẽ bắt thằng A Páo, nó

sẽ không làm hại Mị, gia đình Mị hay dân bản được nữa đâu.
Trưởng bản ( vui vẻ): đúng rồi đấy Mị à, mày đừng sợ nữa, có các
cán bộ công an đây rồi, thằng A Páo không dám làm hại ai nữa đâu.
( vừa nói, CA Tu vừa cùng Chí Sình đỡ Mi dậy. Đung luc đó, A Páo và mấy
tên thanh niên chạy đến. Nhìn thấy công an, mấy tên thanh niên đi theo A
Páo bỏ chạy, chỉ còn A Páo do quá bất ngờ nên vẫn đứng im. Công an Tu
cùng 2 chiến sĩ công an khác tiến đến gần A Páo, A Páo toan bỏ chạy thì hai
chiến sĩ công an đa kip bắt hắn lại, A Páo sợ hai nhưng vẫn ngoan cố)
A Páo: Kìa, cán bộ, sao cán bộ lại bắt tao, cán bộ bắt nhầm người rồi,
cán bộ phải bắt thằng Chí Sình, nó cướp vợ của tao ( chỉ tay về phía Chí
Sình
CA Tu: anh đừng giả vờ nữa. A Páo, anh bị bắt vì tội buôn bán và
tàng trữ chất ma túy, tội gây rối trật tự xã hội và tội bỏ trốn. anh có quyền
giữ im lặng, mọi lời nói của anh sẽ là bằng chứng chống lại anh trước tòa.
A Páo: tao… tao ( cui gằm mặt, sợ hai)
Trưởng bản ( có phần tức giận): thằng A Páo, ngày mày còn ở bản,
cả bản không ngày nào được yên. Lúc mày đi, dân bán sống vui vẻ, hạnh


phúc, giờ trở về mày lại mang theo tai họa. A Páo! Mày làm xấu mặt bản
H’Mông ta mà!
( Chí Sình cằm tay Mỉ đi về phía CA Tu và trường bản)
Chí Sình: kìa trưởng bản, kìa CA Tú, giờ chúng ta phải về nhà Mị,
cho tua chí, tua nả nhìn thấy bộ thật của thằng A Páo và cũng giải thích cho
tua trí, tua nả hiểu về luật pháp của nhà nước ta.
CA Tu ( vui vẻ): đúng rồi, ta đi thôi.

Cảnh VIII
( khung cảnh nhà Mi tan hoang, ngổn ngang, chiếc tivi màu đa bi đập vỡ, có
lẽ do luc biết Mi bỏ trốn thằng A Páo đa đập. Ơng Sùng nằm vật va dưới

nền, bà Mẩy ngời trong góc khóc, mặt nhiều vết bầm tím, Mi chạy vào nhà,
lao đến chỗ tua nả)
Mi ( lo lắng): tua nả, tua na à, tua nả có sao không?
( nghe giọng Mi, ông Sùng bật dậy, chạy đến chỗ Mi, kéo tóc Mi ra giữa nhà
quát tháo)
Ông Sùng: con Mị, sao mày dám bỏ trốn, sao mày dám làm khổ tua
trí, tua nả
( ông Sùng dang đinh đưa tay lên đánh Mi thì Chí Sình chạy vào cản, cùng
luc đó, trưởng bản cùng các chiến sĩ công an đưa A Páo vào)
Trưởng bản: Páo Sùng, sao mày lại đánh con Mị, ơ kìa, mà có phải
mày lại đánh Seo Mẩy phải không ( tiến đến chỗ bà Mẩy, đỡ bà Mẩy dậy)
( Mi đứng dậy, chạy đến gần bên tua nả, cùng trưởng bản đỡ bà đến gần
chỗ công an Tu)
Ông Sùng ( ấp ung): tao… tao… chúng nó là vợ con tao, tao có
quyền đánh.
Trưởng bản: Páo Sùng, mày như thế là sai rồi, mày có biết đánh
người là vi phạm pháp luật khơng?
Ơng Sùng ( ấm ung): tao… tao
CA Tu: đúng rồi đấy bác Sùng à, bác đánh người là sai rồi, mà bác có
nhận ra ai đây khơng? ( vừa nói, vừa kéo A Páo vào)
Ơng Sùng ( quay sang trưởng bản, ngơ ngác): nó là ai, mà sao nó lại
còng cái tay thằng A Páo lại, thằng A Páo là người tốt, thả nó ra đi.
Trưởng bản: Páo Sùng, đây là CA Tú cán bộ ở dưới huyện lên, CA
Tú là người tốt, thằng A Páo là kẻ xấu, CA Tú bắt nó về để giáo dục đấy
( ông sùng vẫn có vẻ không hiểu lắm)
CA Tu: thưa bác, thằng A Páo là kẻ xấu, nó buôn bán chất ma túy, làm
hại không biết bao nhiêu người. Những đồng tiền nó kiếm được đều do làm


việc xấu mà có đấy.( tiến đến gần ông Sùng): mà bác Sùng này, bác ép em

Mị theo thằng A Páo về làm vợ cũng là sai rồi. Theo khoản 2 điều 9: điều
kiện kết hôn, chương II: Kết hôn của Luật Hôn nhân và Gia đình số
22/2000/QH10 ngày 09.6.2000 đã chỉ rõ: Việc kết hôn do nam và nữ tự
nguyện quyết định, không bên nào được ép buộc, lừa dối bên nào; không ai
được cưỡng ép hoặc cản trở. Em Mị không đồng ý lấy A Páo nhưng bác và A
Páo ép buộc, sử dụng vũ lực bắt em Mị chấp thuận như thế là đã vi phạm
pháp luật rồi đấy. Không những thế, em Mị năm nay mới tròn 16 tuổi, như
vậy em Mị chưa đủ tuổi để kết hôn, nếu bác ép em lấy A Páo thì cũng đã vi
phạm vào khoản 1 điều 9: điều kiện kết hôn, chương II: kết hôn của Luật
Hôn nhân và gia đình: Nam từ hai mươi tuổi trở lên, nữ từ mười tám tuổi trở
lên.
Chiến sĩ CA 1: thưa bác, thưa mọi người, tục bắt vợ hay đặc biệt tục
tảo hôn đang làm xấu đi nết đẹp văn hóa H’Mông, rất nhiều các em gái vì
những hủ tục này đã không được cắp sách đến trường với bạn bè cùng trang
lứa, trình độ dân trí không được nâng cao nên bản H’Mông mình mãi vẫn
phải sống trong cảnh nghèo.
Trưởng bản: Páo Sùng à, nghe án bộ nói mày đã hiểu mày sai chưa,
suýt nữa mày đã đẩy con Mị nhà mày vào cảnh tăm tối, khổ sở. Mỗi lần có
cán bộ dưới huyện về tuyên truyền luật hôn nhân và gia đình mày không
chịu đến nghe nên chút nữa là mày hại đời con gái mày và vi phạm cả pháp
luật của Nhà nước đấy Páo Sùng ơi.
Páo Sùng ( cui mặt): tao cứ nghĩ thằng A Páo nhiều tiền, về với nó
con Mị sẽ được sung sướng, tao không biết nó là người ác, tao không biết
làm như thế là vi phạm pháp luật của nhà nước Giàng ơi!
Mi ( tiến đến gần ông Sùng): tua trí à, con không trách tua trí đâu!
CA Tu ( cũng tiến lại gần): bác Sùng, cháu biết bác bị tên A Páo dụ
dỗ sử dụng chất gây nghiện ma túy,đây là chất có rất nhiều độc hại cho cơ
thể, ảnh hưởng đến sức khỏe, cuộc sống của bác, nếu nghĩ cho bác Seo Mẩy,
nghĩ cho Mị và các em, bác nên theo chúng cháu về tập trung ở trại cai
nghiện để trở về với cuộc sớng lành mạnh, n bình

Ơng Sùng ( cầm tay CA Tu, giọng biết ơn): cán bộ tốt quá, cán bộ nói
gì tôi xin nghe theo.
( nói xong,ông Sùng đi về phía A Páo đứng, chỉ tay vào mặt A Páo)
Ông Sùng: A Páo, mày ác độc hơn cả con rắn hổ mang trong rừng,
mày hại tao, mày còn định hại con gái tao, may nhờ có các cán bộ đến kịp
thời không tao sẽ ân hận cả đời ( chạy về phía Mi và bà Seo Mẩy): Seo Mẩy
à, tao xin lỗi vì đã làm khổ mày, mày và các con hãy đợi tao cai nghiện trở
về ( cầm lấy tay Mi): Mị à, tua trí xin lỗi.


CA Tu: đúng rồi đấy bác Páo Sùng à, không được nghe lời xúi giục
của kẻ xấu, như vậy vừa hại cho bản thân, vừa nguy hại đến người thân của
mình đấy. Thưa bà con, chúng ta đang sống trong cuộc sống hòa bình, tự do,
bình đẳng nên hủ tục bắt vợ và tảo hôn cần được bài trừ khỏi văn hóa
H’Mông ta.
Chiến sĩ CA 2: đúng vậy, chúng ta hãy cùng nhau bài trừ hủ tục bắt
vợ và tảo hôn.
( tất cả đồng thanh): chung tay xóa bỏ hủ tục bắt vợ và tảo hôn.
A Páo ( cui gằm mặt, nói nhỏ): tao xin lỗi, tao xin sửa chữa mọi lỗi
lầm.
( luc đó, Mi chạy đến chỗ Chí Sình, ánh mắt hai người rạng ngời hạnh phuc)
(kết thuc kich, hát tốp ca : “ người Mèo ơn Đảng”)
Chương trình của đội TTLĐ đến đây là hết.
Xin kính chào bà con và các bạn!


KỊCH BẢN PHÂN CẢNH: “ Cướp vợ thế kỷ 21”.
st
t


Cảnh, phân
cảnh.

1 I

Nội dung

Âm
thanh

Ánh
sáng

Tiếng
động

PC 1

Hình ảnh chợ
phiên, Mị
cùng bạn bè
xuống chợ.

Nhạc “
mùa xuân
trên bản
H’Mông”,
tiết tấu
vui vẻ,
tràn đầy

sức sống.

Ánh sáng
vàng,
sáng, rõ
nét.

Tiếng
người
cười nói,
trao đổi
buôn bán,
tiếng
bước
chân
người
nhộn
nhịp,
tiếng
chân
ngựa
bước

PC 2

Cuộc gặp gỡ
giữa Mị và
Chí Sình

- nhạc “

tiếng
khèn gọi
bạn” tha
thiết.
- hát “
gặp nhau
trong
rừng mơ”
tươi vui,
rộn ràng,
yêu đời.

Ánh sáng
vàng rõ
nét. Cảnh
Mị cà Chí
Sình trêu
đùa, ánh
sáng dịu,
có chút
huyền ảo

Gh
i
ch



2 II


3 III

PC 1

Cuộc nói
chuyện thân”
thiết” giữa A
Páo và ông
Sùng.

PC 2

A Páo đe dọa

PC 1

Bà Mẩy
khuyên giải
ông Sùng

Ánh sáng
mờ ảo,
thể hiện
sự tăm tối
của căn
nhà.
Âm thanh Vẫn là
mạnh
ánh sáng
mờ ảo.

Lưu ý:
cảnh bà
Mẩy
đứng bật
dậy cần
cho ánh
sáng càng
lóe lên,
chiếu
thẳng về
chỗ bà
Mẩy.
Ánh sáng
trắng,
đơn điệu.
Cảnh ông
Sùng
đánh bà
Mẩy
dùng ánh
sáng nhấp
nháy.

Tiếng vỗ
vào cái
tivi bộp
bộp.


PC 2


Mị và Chí
Cảnh Chí Trở về
Sình can ngăn Sình bị
ánh sáng
ông Sùng
đuổi về,
trắng.
hai người
đưa mắt
nhìn
nhau,nhạc
trầm
buồn.

PC 1

A Páo trở lại,
tặng quà Mị.

PC 2

Mị Cầu xin
ông Sùng.

4 IV

Tiếng
động
mạnh, thể

hiện sự
hung hãn
của ông
Sùng.


5 V

6 VI

PC 3

Ông Sùng cầu
xin A Páo.

PC 4

Bà Mẩy
khuyên Mị bỏ
trốn

PC 1

MỊ và Chí
Sình gặp
nhau.

PC 2

Mị và Chí

Sình vô cùng
đau khổ

A Páo tìm, bắt


được Mị. Q
sức chịu
đựng, Mị thơi
nhẫn nhịn,
vùng lên bỏ
chạy thốt
khỏi tên A
Páo.

7 VII

8

VIII

PC 1

Mị gặp được
Chí Sình và
các cán bộ

PC 2

A Páo bị bắt.


Các cán bộ
cùng trưởng
bản đến
khun răn
ơng Sùng.
Ơng Sùng
nhận ra lẽ
phải.
Kết thúc
kịch.




×