Tải bản đầy đủ (.doc) (17 trang)

tho ve thay co giao

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (548.56 KB, 17 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>



BAÌI THƠ TẶNG THẦY

<b>T</b>

hầy mãi mãi là thầy của con.


<i>Nhất tự vi sư<b> .</b></i> Lời thầy con nhớ mãi,
Huống chi thầy dạy con từ thuở nhỏ,


Từ nét chữ đầu tiên đến cách sống làm
người.


Con ra đi chạm ngõ cuộc đời,


Con mới biết đường đời quá rộng,


Con đang sống những ngày thầy đã sống,
Hiểu lời thầy thì cũng đã xa xơi.


Năm tháng như một dịng sơng êm trơi.
Đâu ai đếm giọt thời gian rơi tích tắc,
Có những điều ngày xưa con đánh mất,
Day dứt lòng con mãi mãi khơng ngi.
Con vẫn chỉ là cơ trị nhỏ mà thơi,


Lời thầy dạy mười năm con chưa thuộc.
Con ngây ngơ c xin một điều ước,


Được trở về với bài học đầu tiên.


<i> Nguyễn Thị Thu Dung</i>



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Hai mươi năm trước đã đến đây,


Tôi thấy những điều mà chưa một lần
được thấy:


Mäüt càn phng nho nh,


Vài ba cái giường với sáu chị em.


Âm bc nhau cho qua nàm thạng ngy
âãm.


Có ai đang hiểu ở bên trong?


Những trái tim đang rực lửa yêu đời,
Những con người đang vào lúc ra khơi,
Các cô đang nhấn chìm bao nỗi khó khăn
Nào chuyện ở, chuyện ăn, đò ngang, đò
dọc ...


Để miệt mài theo từng trang giáo án.
Say sưa từng giờ trên bục giảng,


Để đổi lấy một niềm tin.
Một ngày mai tươi sáng.
Một bình minh hé rạng.


Có những con người nào đẹp hơn thế?
Có những trái tim nào hồng son hơn thế?
Tơi muốn hái những đố hoa tươi đẹp


nhất.


Đem dâng tặng các cô với tất cả tấm lịng
chân thật


Các cơ ơi! Tơi nguyện hiến dâng cả cuộc
đời.


Cùng các cơ chă sóc những đồi hoa,
Cùng các cơ chăm sóc nước non nhà.


Hai mươi năm trước tôi đã đến đây.


Tôi thấy những điều mà chưa một lần
được thấy.


Đây có hồ Phú Ninh cơng trình thế kỉ,
Đem điện nước về, sáng mát quê hương.
Đây có các cụ làm thơ và đan bịch,


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Nào Núi Nhúc, Thác Mui, Danh Sơn, Đức
Phú...


Đã một thời lừng lẫy quê hương .
Đây có các cụ, các cơ, các bác...
Vừa nhai trầu vừa hát hị khoan.


Đây có những cặp tình soi bóng dưới ánh
trăng mơ,



Chuyện hị hẹn, tình u tha thiết lắm.
Đây có đàn em nhỏ cắp sách tung tăn.
Tương lai đó! Đơi mắt em ngời sáng.
Hai mươi năm, giờ lại về đây,


Tôi thấy những điều chưa một lần được
thấy.


Xóm làng, trường học, đường đi, ...
Bao điều mơ ước đã nhiều đổi thay.




MỈA HC TR



Tuổi học trị nhớ lắm những mùa mưa,
Đường học về mình che chung mảnh áo.
Anh khen em:


<i>- Cä bẹ sao chu âạo!</i>


Em thẹn thùng ... chân bấm bước thêm
nhanh.


Mưa học trị, nhớ q phải khơng anh?
Vết chân trâu đã bao lần mình vấp,
Cây cầu tre lênh đênh con nước ngập
Vắn áo, chống sào ta dắt qua sơng.


Mưa học trị, dẫu ướt áo vẫn mong,
Cây mau lớn che mát đường đi học,
Lúa mau vàng, anh nhìn em gánh thóc,
Qua mùa mưa, ta bỗng lớn lên nhiều.
Mưa học trò, thương nhớ biết bao nhiêu.
Mùa hạ ấy ... Em trở thành cô giáo.


Trang giáo án ngỡ bao lần hư ảo,
Mưa cuộc đời đẩy kỉ niệm vời xa ...


Mưa chiều nay giữa phố đơng người qua,
Có cơ bé che áo mưa cùng bạn,


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b>NHỮNG ĐIỀU LẠ TƠI U</b>


Năm mới của em


Khơng bắt đầu từ mùa xuân
Mùa của cỏ cây hoa lá


Năm mới của em rất lạ
Bởi bắt đầu mùa thu!


Thời gian vẫn trôi


Trái đất đâu dừng lại
Bốn mùa nối nhau đi
Mười hai tháng vẫn về


Chỉ với em thời gian sao lạ thế?


Một năm chỉ chín tháng ba mùa!
Năm ngắn lại mà đời khơng đơn giản


Một chuyến đị sang là chín tháng nhọc
nhằn


Cịn mãi trong tơi nỗi băn khoăn
Trang sách cũ ẩn bao điều mới lạ!
<i>Trần Thị </i>
<i>Nhứt</i>


NỖI BUỒN MÙA HẠ



Đã đành một chuyến đị sang


Sao tơi buồn khi thấy màu phương nở?
Em đi qua đời tôi


Để lại tiếng ve vàì nắng hè cháy đỏ.
Sân trường vắng teo, đâu một tiếng em
cười ?


Ma h âi qua
Em âi qua


Cịn tơi ở lại.


Trên con đò chờ khách lúc đầu thu.


<i> Trần Thị Nhứt</i>



</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

Em có về thăm lại mái trường xưa?
Cho anh gửi nỗi niềm thương nhớ


Hàng tràm xanh rợp bóng mát sân trường
Gốc cây si buông rèm ngủ mãi,


Và thân xà cừ già cỗi trong mưa.
Em có về thăm lại mái trường xưa?
Cho anh nhắn đơi lời thăm hỏi


Thầy cơ cũ giờ cịn ai ở lại?


Mái ngói rêu phong hay đã đổi thay rồi?
Con đường đất có hàng tràm cỗi


Thân khẳng khiu như thân lão hao gầy.
Vẫn cịn đó hay đã thay hàng cây mới
Đang non tơ, dịu mát những trưa nồng?
Mười năm xa trường, em có biết khơng?
Lịng anh vẫn mơ về trường cũ,


Thầy cơ thân u, bè bạn tuổi học tro.ì
Sức sống LAÌM NGƯỜI nơi ấy đã truyền
cho.


Nay vẫn ấm trong anh với khát khao thành
đạt.


Em có về thăm lại mái trường xưa?


Cho anh nhắn sẽ có ngày trở lại,


Tìm tuổi ấu thơ và xin cảm ơn Người.
Mái trường ơi, ta nhớ quá đi thôi!


<i><b> </b></i>

<i>Trần Thị Tín</i>



TƠI GỞI NIỀM ĐAU TRÊN ĐỈNH NÚI


<b> N</b>

úi ơi, có giữ niềm đau!


Mà màu khăn trắng ngang đầu khuất che.
Mây về cho núi buồn ghê,


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Nghe từ xa vắng sắc màu hư không ...
<i>Lương Quyết</i>


<i><b> </b></i>

<i><b>NHỚ MẸ </b></i>



<b>T</b>

hế là hết chiều nay đâu cịn nữa?
Mẹ của tơi vĩnh viễn xa tơi rồi.


Còn đâu nữa những chiều buồn xa nhớ
Con chạy về nhìn ngắm mẹ thân u.
Giờ cịn đâu từ nay xa cách biệt


Cõi âm dương sao xa cách người đời
Để thương đau đong đầy trên mi mắt
Biết bao giờ mới ngi được trong tơi.
Hình ảnh mẹ tảo tần trong hôm sớm


Nuôi thân con thành đạt đến hôm này
Một chữ hiếu mà con chưa trả hết
Để bây giờ thương nhớ biết bao nhiêu?
Đời của con từ nay xa bóng mẹ


Biết bao giờ gọi lại tiếng mẹ ơi!
Hỡi những ai còn mẹ ở trên đời


Hãy yêu quý và kính người hơn thế nữa.
Để bớt buồn vì năm tháng mẹ xa.


<i> Nguyễn Thị Tư</i>


<b>THƯƠNG HOAÌI BẾN QUÊ </b>


B

ao năm sống với quê nhà,
Mà thân vò võ như là xa quê.
Chiều nay thả dọc triền đê ,
Ngỡ từ xa xứ gọi về cố hương


Lòng riêng, riêng những vấn vương...
Bao miền đất lạ càng thương quê nghèo!
Quê ơi! Còn giữ bao điều,


Tuổi thơ lặn lội bao điều đắng cay.
Tình quê ta giữ tháng ngày,


Dù long đong vẫn thương hoài bến quê.


<i> Lương Quyết </i>





<b> TÔI VẪN BIẾT</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Hai mươi tháng mười một lạnh se,


Nhưng không lạnh bởi một mùa dạy tốt
Điểm chín mười em cố hái kính dâng.
Ngày từng ngày, từng tiết học trôi qua
Em hăm hở học ghi lời tôi giảng


Trang giáo án từng đêm tôi vẫn soạn
Để cho em bài học thêm hay


Tơi vẫn biết các em nhiều trăn trở
Tuổi học trị nhiều mơ ước mông lung
Tương lai rộng bầu trời mênh mơng q
Đơi cánh mềm có bay tới được khơng?
Ưì cứ mơ, cứ ước đi em!


Chuyện mơ ước là điều ai cũng có
Tơi đi trước cũng đã từng mơ ước


Ước mơ nhiều nhưng biết chọn nghen em!
Ngày Nhà giáo đôi lời tôi tâm sự


Biết ước mơ, biết hành động thật
nhiều,


Điều thầy giảng từng ngày trên bục


giảng,


Là hành trang em gom góp vào đời.
Mai khơn lớn em rời xa tổ ấm,
Hãy nhớ về trường lớp ngày xưa.
Tôi vẫn biết ngày mai em rời tổ
Tiễn em đi. Ôi những lớp học trò!


<i>Tháng11/ 2005- Nguyễn Hạnh</i>


<b>CƠN MƯA ĐẦU HẠ</b>



<b>C</b>

ơn mưa đầu hạ chiều nay,
Mẹ lo nước dềnh luống rạ


Chiếc nón cứ nghiêng nghiêng lạ
Theo cơn gió lớn bên đồng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

Cơn mưa đầu hạ chiều nay,
Con chợt thấy mình vừa lớn
Trong nỗi nhọc nhằn mẹ gắng
Bao nhiêu mưa nắng mẹ ơi!


<i> Thiều Thị Quy</i>
<b> TRƯỜNG TÔI</b>


<b>T</b>

hời gian thấm thoát qua đi,
Bao nhiêu năm ấy ta thì chớ quên.
Mái trường ngày đó có tên,



Cơ thầy cơng sức vững bền dựng xây.
Ngôi trường xinh xắn giờ đây,


Tầng lầu cổng ngõ mỗi ngày đẹp hơn.
Bồn hoa cây cảnh xanh rờn,


Sân chơi bóng mát biết ơn cơ thầy.
Chăm lo dạy bảo hằng ngày,


Qua bao thế hệ tình thầy chẳng phai.
Thành người có đức, có tài,


Tương lai đất nước mỗi ngày tiến nhanh.
Công lao dạy dỗ trưởng thành,


Các em nhớ mãi thành danh ơn thầy.
Ai ơi thăm lại trường này,


Ngôi trường Tam Hiệp mỗi ngày rạng
danh.


Trần Anh Thuấn


<b>NGẪU HỨNG</b>



<b>Cơn gió thoảng qua,</b>
<b>Làm rụng hoa mướp</b>


<b>Chú ong thảng thót giật mình bay xa.</b>
<b>Cịn tơi bâng quơ nghĩ về q khứ</b>


<b>Niềm vui qua đi thoảng như cơn gió, </b>
<b>Nỗi buồn đọng lại nhói đau lịng </b>
<b>người.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<b>CHỈ MỘT LẦN THÔI</b>



<i> Cao Thị Diệu Huyền</i>


<b>T</b>

uổi thơ tôi với ngôi trường làng
và cây vơng già.


Trị chơi đuổi bắt, xoay trịn gốc vơng.
Năm tháng qua đi tơi thành người xa xứ.
Vẫn đau đáu về ì gốc vơng già


và ngôi trường làng bé
nhỏ.


Thời gian ơi, có bao giờ trở lại?
Để tôi trở thành cô bé ngày xưa,
Hồn nhiên vô tư vui trị con trẻ,
Chỉ một lần thơi! Một lần thơi!


<b>MI MI BẢN V TÄI </b>



<b>T</b>

ơi vẫn nhớ về bạn trong kí ức,


Ngày đầu gặp nhau tình bạn đã thức.
Từ trong khó khăn trở thành tri kỉ,



Để cùng nhau chia sớt mọi buồn vui
Nhớ ngày ấy tôi sốt cao ốm nặng,
Bạn thao thức suốt mấy đêm dài,
Chăm sóc tơi dù khó khăn chẳng ngại
Tôi thương bạn và không thốt nên lời,
Để một mình ấp ủ mãi khơng ngi.
Bạn tơi hỡi xin nhớ nhau hồi!


Để tình bạn mãi mãi vượt thời gian.
Để tình bạn này theo cùng năm tháng
Bạn mãi mãi là bạn của tơi.


Täi mi mi l täi ca bản.


Bản v täi mi mi bản v täi,


D khäng gian â ngn trng cạch ngàn.


<i> Ngä Thë Tènh </i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Bố là cây to cao rộng lớn,


Đem thân mình che chắn gió sương.
Mẹ là hoa, là quả, là chồi non.


Hoa và quả cho hương thơm mật ngọt.
Mẹ cho con giấc ngủ ấm tình thương.
Mẹ gọi con là tương lai của mẹ.



Mẹ yêu con, yêu nhất trên đời.


Khi hạn đến, cây vươn mình để sống.
Lúc gian nan, bố cũng phải ngày đêm.
Mẹ cùng bố đảm đang tất cả.


Tạo ra con hạt giống tốt ngày mai.
Con sẽ hứa là con ngoan của mẹ
Để tương lai con đứng giữa đời


Lòng vững bền bởi bố mẹ cùng bên.


<i> Ngä Thë Tènh</i>




Ôn kỉ niệm xưa nhớ về trường cũ,
Em bàng hồng tìm lại dáng thầy xưa
Tay bắt mặt mừng tràn trề nỗi nhớ,
Khách sang sông bến cũ đã tìm về.


Hạnh phúc nào hơn gặp cùng bục giảng
Đất nước ngày mai, trang giáo án đêm vê.ö
Thầy cùng em tô hồng thêm trang sử,
Để tương lai mãi nhớ ngàn đời.


(<i>Về trường mới gặp trò </i>
<i>xưa)</i>


<i> </i>Trần Minh Hùng





Nghe không em hương đời rạo rực,
Từng phút giây náo nức tràn về.
Bao giấy trắng chờ em thêu giáo án,
Dệt tơ hương ngày tháng tuổi thơ.
Chim én lượn trở mùa xuân thắm
Tuổi hồng đang say đắm chờ em
Yêu đi em cho đời nồng thắm


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

10. 10. 2006
Minh Huìng


Mẹ là biển cả trùng khơi,


Biển ni con sóng cả đời gian nan.
Mẹ già như chuối chín cây,


Gió lay mẹ rụng con phải mồ cơi.
Mẹ ơi, con nhớ những ngày


Lom khom mẹ lượm quả đào vườn sau,
Gió mưa gánh nặng tháng ngày,


Gánh con ra ruộng rồi trưa gánh về.
- Hát ru mẹ hát thế này:


Con åi, con nguí cho ngoan,



Lớn lên gắng học để toan giúp đời.
Mẹ còn hát, đất quê nhà:


Đất quê ta cát trắng, nước mặn đồng
chua,


Trên thì núi, dưới là sơng, cánh đồng chật
hẹp.


Bao đời cha ơng cày xới, lượm đói nghèo.
Nhưng con ơi, mưa dễ thấm, dễ mềm
lòng thương mến,


Người đi xa nhớ muối mặn gừng cay.
Lớn lên con vì quê hương và mẹ.


Mẹ đã đi rồi sao mẹ ơi?


Con thương nhớ mẹ biết đời nào khuây!
Nguyễn Tấn Ngành
THƯƠNG LẮM BẠN ƠI


Mùa đông rồi lại đến
Heo may luồn qua tay


Mưa ngậm ngùi thương nhớ
Ướt nhồ cả cõi mơ


Cịn đâu nữa ngày thơ
Em nhìn kìa chim én



Giấc mơ miền xanh trong
Tuổi thơ sao yên lành


Giữa ồn ào thị thành
Lạ quen người tứ xứ.
Ngày xưa về nơn nao
Tiếng gió lùa xào xạc
Ngỡ tiếng thầy gõ bảng
Tiếng mưa rơi rì rào


Tiếng bạn mình thương sao
Lúc này bạn nơi nao


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

<i>Huyình Thë Thoü</i>


MỜI ANH VỀ THĂM QUÊ EM
Mời anh về thăm lại quê em,


Núi Thành ngày nay khác lắm rồi.
Nắng cát đường xa, người vất vả
Nay mọc lên cao những mái nhà.
Mời anh về thăm lại chốn quê em.
Tiên phong, mở đầu kinh tế mở.
Trường Hải, Hoa Chen, Công ty Cát.
Và đang xây nữa những cơng trình.
Mời anh về thăm lại chốn q em,
Biển Rạng, Bàn Than, cảng Kì Hà.
Sóng nước trong xanh như tiên động
Vẫn dập dìu gọi khách muôn phương


Mời anh về thăm lại chốn quê em,


Ruộng đồng bát ngát vương hương lúa.
Tôm cá đầy khoang, ắp tiếng cười.


Núi Thành chuyển mình vang nhịp sống,
Mở rộng vịng tay đón tiếp người.


<i>Lải Thë Haûnh</i>


<i>Tam Hiệp - Mùa thu naỳ</i>



Sáng mùa thu nắng vàng rực rỡ,
Đàn em thơ hớn hở tựu trường.
Cặp sách trong tay, thiên thần nhỏ,
Mỗi bước em đi, mỗi nhịp cầu.
Mái đỏ tường vôi hai tầng mới,
Hàng cây xanh mát toả bóng trịn.
Sáng sáng, chiều chiều vui ca hát,
Vang vọng âm thanh khắp xóm làng.
Mãi nhớ ghi những thiên thần nhỏ,
Tam Hiệp xưa vất vả bao điều
Nay chuyển mình là nhờ em đó
Mở vịng tay bừng sáng bình minh.
Lại Thị Hạnh.


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

Chút gió đơng gửi hương trong đó,
Gửi cho em cơ giáo của anh.


Anh cho gì sao ngần ấy năm


Em hờn trách lòng anh nặng trĩu
Nhiều lắm em ơi, anh muốn gửi
Vầng trăng khuya- ánh mắt nụ cười
Ngày hoa khoe sắc rừng người và cây
Gửi em một chút tình say


Hương trường gió trẻ ngất ngây đi về.
Gửi em một chút tình q


Tình thầy, nghĩa bạn, tình cơ và trị.
Gửi em chút nắng hẹn hị


Em về sưởi ấm giữa mùa gió đơng
Muốn gửi nhiều lắm em biết không.
Chờ anh giây phút đông này năm sau.


Trần Xuân Thơng


SẮC MU


Thu, vàng cả sắc lá
Thu, trắng màu áo em
Thu, xanh ghế em ngồi
Thu, rộn ràng khắp chốn
Thu, hối hả em anh


Thu, giục ta đến trường.


<i>Nguyễn Thị Ngọc Tâm </i>



QU NGT


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

Trị làm cơ khổ q
Vì cứ mãi nghĩ suy.
Đến lúc trị biết nghĩ
Thương cơ trị ngoan hiền
Biết chăm lo cho lớp


Khiến các bạn ngạc nhiên.
Giờ trị đã đi xa


Vẫn khơng qn chuyện cũ
Trong cánh thư gửi về


<i><b>Cô ơi, em xin lỗi! </b></i>
<i><b> </b></i> <i>Trần Thị Tín</i>


THOẠNG XAO LNG


Ước gì suối chảy là thơ,


Cho thầy dạy địa ngẫn ngơ chút tình,
Khơng gian ơm cả vào mình,


Dạy cho lớp trẻ bóng hình q ta.
Mai đây dù có đi xa,


Trị cịn nhớ lớp nhớ thầy nữa khơng?
Cịn nhớ phấn trắng bảng đen



Những vần mực nhỏ còn oen trên bàn
Hè về phượng đỏ tràm vàng,


Trị đi thầy ở đơi đàn chia li.
Ước gì giọt lệ bờ mi,


Trò còn giữ mãi khi đi sang bờ.
Thời gian nào có đợi chờ,


Trị về trống vắng, thầy đi xa rồi.
Đừng buồn trị nhé trị ơi,


Phải ln giữ trọn những lời thầy khuyên!


<i> Trần Xuân Thông</i>




<i> NIỀM ƯỚC VỌNG</i>


<i>Mừng năm học mới với ba khơng</i>
<i>Giáo dục rồi đây có đẹp không?</i>


<i>Ngọn đuốc văn minh rừng rực sáng</i>
<i>Tiếng chuông giáo dục sẽ thành công.</i>
<i>Hào hoa phong nhã nhuần tài đức</i>
<i>Mải miết ngợi ca khéo mất rồng!</i>
<i>Khai phá hậu sinh công trọng đại,</i>


<i>Góp phần dựng nước xứng cha ơng. </i>


<i> Tháng 9 năm 2006</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

<b> Lòng Thầy </b>



<b> Bên trang giáo án sáng ngời,</b>
<b>Hiện lên từng chữ, từng lời thân </b>
<b>thương.</b>


<b> Tấm lòng thầy giáo mến thương,</b>
<b>Trọn đời yêu trẻ, yêu trường khơng </b>
<b>phai.</b>


<b> Lỉång Thë Xn Ngoüc</b>


<b>CƠN MƯA CHIỀU TRÊN NGÔI </b>


<b>TRƯỜNG QUÊ TÔI</b>



Ôi, cơn mưa chiều nay quá đổi say mê,
Đột ngột quá người đi về vội vả .
Cơn mưa chiều, khiến lịng tơi rất lạ,


Hẳn bất ngờ vì những chuyện khơng đâu.
Cơn mưa chiều, sao mưa q lâu,


Hẳn nơn nóng lịng người đi vội


Cơn mưa chiều khiến đất trời mau tối,
Nên lòng người ở lại cũng nôn nao.


Cây trong trường bỗng chốc lại xôn xao,


Nghe gió rạt rào uống từng ngụm nước.
Tơi như người mộng du,


Đứng dưới hàng cây trú mưa tìm về nỗi
nhớ,


Tuổi thơ tôi trổi dậy nỗi đau đời,


Đứa bé ngày xưa , mịn chân bỏng cát,
Mẹ tơi thân gầy một thời lam lũ,


Ngày hai bữa ăn chưa no lòng, củ sắn củ
khoai.


Tôi như người mộng du,


Đi dưới mưa giữa ngơi trường và làng q
Tam Hiệp.


Cát bạc màu hố thành huyền thoại,
Cát gặp người lấp lánh ánh tương lai.
Tất bật ngày đêm hối hả những cơng
trường,


Kìa Ơ tơ Trường Hải, nọ thức ăn Hoa Chen.
Tam Hiệp quê tôi bây giờ xinh xắn lắm!
Sau bao lần hạnh phúc được hoá thân,
Bạn hỡi, hãy ghé về thăm Tam Hiệp quê
tơi!



Đất sẽ mở rộng vịng tay đón nhận
người về.


Nghĩa ân tình sâu nặng tấm lịng người
trải thảm chờ mong.


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>



<i><b> NỖI LỊNG CỦA TƠI</b></i>



Trang giáo án gấp lại nỗi niềm
Gói trọn tình u sáng trong tim


Năm năm nghề giáo, niềm hạnh phúc đơn
sơ gói gọn.


Trang giáo án, hay trang đời...


chở u
thương!


Sóng thời gian xơ dịng đời xi ngược
Tơi trở về với tơi một người thầy
Sóng vẫn cứ xơ và lịng tơi se sắt


Nỗi khát khao khơng nói được thành lời,
Là thầy tôi chưa một lần đứng trên bục
giảng


Mang niềm tin tri thức khoả lấp những


trang đời.


Chiếc bảng đen, viên phấn tròn trắng
mịn.


Hãy còn là ước mơ trong sáng một người
thầy


Khao khát lắm được lăn cây phấn trắng,
Dẫu tóc sẽ bạc vì bụi phấn rơi rơi.


Mắt em thơ sẽ long lanh ánh biếc


Tôi nguyện một đời làm trang vở để em
soi


Sóng vẫn cứ xơ - cịn tơi đứng lại.


Trở lại với tơi - mơ ước một người thầy.
Tơi ơm trọn khối hình mơ ước


Ngăn nhịp thở dài, ngăn nỗi luyến lưu.
Không! Tôi vẫn là thầy giáo


Tơi vẫn sống với tình u em trẻ.


Ngoảnh lại cuộc đời vẫn còn một chỗ
đứng cho riêng tôi.


Lê Minh


Tuấn




NGHỀ TƠI


Người lái đị chèo thuyền lướt êm
Đưa khách đến những miền xa lạ ,
Cịn tơi, con đị là sách vở


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17></div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×