Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

Suy nghĩ về ý kiến: "Thời gian là hữu hạn vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác"

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.01 KB, 4 trang )

Đề bài: Suy nghĩ về ý kiến: Thời gian là hữu hạn vì thế đừng phí phạm thời gian để
sống cuộc sống của người khác
Bài làm:
Chúng ta đang sống trong một xã hội phát triển nhanh như vũ bão, hằng ngày chúng ta vẫn
không ngừng học tập và làm việc để mong sao đạt được kết quả tốt nhất trong cơng việc của
mình. Thế nhưng, cuộc đời đâu nào có dễ dàng với bất cứ ai, vậy là sau bao cố gắng, công
sức lớn lao mà ta bỏ ra lại đổ sông đổ bể trong phút chốc. Đôi khi trong cuộc đời ta tự nhủ
nếu như, giá mình được như thế này, giá như mình giống với ai đó đang trên đà thành cơng
ngồi kia thì sẽ hạnh phúc lắm. Nhưng bạn biết khơng, đó là một suy nghĩ sai lầm vì ai cũng
có con đường riêng của mình và mình khơng thể đạt được thành cơng nếu cứ đi so sánh hay
mơ ước được trở thành một ai đó. Hãy cứ sống là chính mình, bởi "Thời gian là hữu hạn vì
thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc sống của người khác".
Nhiều người đợi đến khi sắp kết thúc cuộc hành trình của mình rồi mới bắt đầu hoài niệm về
tuổi trẻ, họ bắt đầu ý thức về cuộc đời của mình. Vậy nhưng thời gian qua họ đã làm được gì
ngồi việc để thời gian trơi đi hồi phí. Thời gian là vơ giá, là thứ mà chẳng một ai trong
chúng ta có thể mua được hay giữ lấy cho riêng mình, vì thời gian là vơ hình, là vơ hạn
nhưng cuộc đời của con người lại là hữu hạn. Con người đều phải tuân theo quy luật của thời
gian cho dù người đó là ai, bất cứ ai cũng được sinh ra rồi lớn lên, trải qua những sự kiện,
câu chuyện trong cuộc đời rồi họ bắt đầu già đi, khơng cịn nhiệt huyết như hồi còn trẻ nữa
và cuối cùng họ kết thúc cuộc hành trình của mình. Khơng một ai biết sau đó họ sẽ đi đâu,
đến một nơi lộng lẫy ấm áp nào đó như thiên đường hay may mắn được đầu thai sang một số
phận khác như chuyện trong tôn giáo thường nói.
Thời gian vơ giá là thế nhưng có mấy ai sống trên đời biết trân trọng giá trị của nó, ngày qua
ngày con người vẫn cứ phí phạm thời gian một cách vơ ích mà khơng biết. Mọi người vẫn
giữ thói quen việc hơm nay thì để ngày mai làm, thời gian mình cịn nhiều, đâu có ai thúc
giục và đâu ảnh hưởng đến mình nên thường chậm trễ trong cuộc sống. Nhiều bạn trẻ chọn
cho mình những trị chơi trên Internet vô bổ để giết thời gian, nhiều người ham mê đến mức
nghiện và không thể sống nếu thiếu được những trò chơi như thế. Cuộc sống của họ trở nên


vui vẻ biết bao nhiêu khi có game, họ được tự do, tự tại và không chịu áp lực từ cuộc sống


căng thẳng ngoài kia. Thế nhưng trong khi họ đắm chìm vào thú vui "giản dị" ấy thì biết bao
người đang vất vả, lam lũ, cố gắng từng ngày để mưu sinh. Bố mẹ họ, những người cặm cụi
làm lụng ngày đêm để nuôi họ ăn học, thế mà mới khó khăn một tí họ đã nản lịng. Họ bng
bỏ số phận của mình, hoang phí thời gian mà khơng có một chút hối tiếc. Rồi lại chưa kể đến
bao hệ lụy mà họ gây ra cho người khác. Chắc các bạn cũng đã nghe kể về những câu
chuyện rùng rợn đến mức khó tin khi cháu thiếu tiền chơi game giết bà để lấy tiền, nhiều bạn
trẻ bỏ mạng bên bàn phím vì chơi game q sức hay nhân cách giới trẻ bị xuống dốc nghiêm
trọng vì các trị chơi bạo lực, rồi cũng vì như thế mà bạo lực học đường, khuôn phép ứng xử
bị đảo lộn nghiêm trọng. Từ lóng, lời nói tục chửi bậy tràn lan xung quanh chúng ta, những
thói hư tật xấu cứ thế mà sinh sơi nảy nở.
Con người khơng chỉ phí phạm thời gian vào việc chơi game mà nhiều người cũng mất quá
nhiều thời gian để vượt qua bản thân mình, vượt qua những nỗi sợ, nỗi đau từ việc thất bại.
Nhiều người thấy khó là khơng dám làm, họ chần chừ, do dự vì xu hướng của con người là
thường chọn cái dễ để làm. Rồi lại có người thất bại, họ trở nên suy sụp, đau đớn nhiều ngày
và tự dằn vặt bản thân mình. Nhiều người bắt đầu sợ thất bại, họ khơng dám làm vì lo sợ, cả
cuộc đời họ vẫn cứ sống và tự bó hẹp, áp đặt lên mình suy nghĩ nhỏ bé khiến họ chẳng thể
thành công.
Cuộc đời vẫn luôn là một chuỗi tháng ngày khó khăn và gian khổ, chỉ có kẻ dũng cảm với ý
chí kiên cường mới chiến thắng ở phía cuối con đường. Có lẽ cũng vì như vậy, nhiều người
chọn cách quên đi cuộc sống thực tại khó khăn chồng chất này. Họ vùi mình vào những thứ
hư ảo trong cuộc sống, rượu chè, các thói hư tật xấu khác. Đơn giản hơn là nhiều người học
theo người khác, họ bắt chước người khác như những con vẹt mà chẳng có chút suy nghĩ
nào. Ai cũng biết đơi lúc chúng ta cần phải thoát khỏi cái vỏ bọc của bản thân để sống có ý
nghĩa hơn, đơi khi chúng ta cũng nên thử học theo người khác để tiến nhanh hơn trên con
đường thành cơng của mình. Thế nhưng, không phải ai cũng làm được như vậy, học hỏi
người khác nhưng vẫn giữ được lập trường, phán đoán của mình để khơng dần dần phụ thuộc
và đánh mất bản thân là điều rất khó. Vì vậy, làm sao để có thể sống mà vẫn giữ được lập
trường và học hỏi người khác là một câu hỏi lớn cho mọi người trong xã hội ngày nay.



Rồi lại đến câu chuyện của những đứa trẻ đang độ tuổi đến trường, nhiều em thích đua địi để
trở nên khác lạ với bạn bè, các em bắt chước theo thần tượng của mình hay một trào lưu nào
đó trong xã hội để khẳng định bản thân, rồi lâu dần khi lún sâu vào đó rồi thì lại khơng thể
thốt ra và từ đó đánh mất cuộc đời của mình, mặc cho bố mẹ đang đau đớn từng ngày.
Nhưng nếu xét theo một khía cạnh nào đó, khơng hẳn đó là lỗi của các bạn trẻ. Trong q
trình học tập thì hầu hết ai cũng phải chịu một áp lực nhất định, con người không phải ai
cũng như ai và họ có những khả năng khác nhau. Có thể bạn này không giỏi về tự nhiên
nhưng lại là bậc thầy trong các môn xã hội. Thế nhưng nhiều bậc phụ huynh lại khơng hiểu
được điều đó và hồn tồn áp đặt suy nghĩ lên con cái mình rằng chúng lười biếng, không
chịu cố gắng trong khi bạn bè chúng thì làm bố mẹ mát lịng mát mặt. Và rồi họ mắc sai lầm
lớn khi mang con mình so sánh với con nhà người ta khiến những đứa trẻ thêm nhiều mặc
cảm, thay vì động viên con mình thì họ lại khiến con mình thêm bất mãn với mơn học ấy.
Nhiều em bắt đầu học vì bố mẹ mình, chúng sống cho những hồi bão của bố mẹ và khơng
biết đâu là niềm hạnh phúc của bản thân. Sống một cuộc sống như thế liệu con em chúng ta
có thật sự hạnh phúc? Và hậu quả cho những sai lầm trên là mọi người đánh mất đi thời gian
của mình, sống khơng có mục tiêu, hiệu quả. Sống một cuộc sống tẻ nhạt và khơng có ý
nghĩa. Hơn thế, con người ta sẽ trở nên phụ thuộc, thiếu đi tính sáng tạo của bản thân mà đây
lại là cái cốt lõi để có thể khẳng định được bản thân, phơ diễn tài năng và trở nên thành công
trên con đường của mình.
Cuộc đời sẽ có những lúc thăng trầm và điều quan trọng là mọi người phải biết cách ổn định
cũng như tự điều hịa cuộc sống của mình. Đừng vì một chút khó khăn, vấp ngã mà đánh mất
tự tin, lịng can đảm của mình, đừng qn đi mục đích sống và phấn đấu bấy lâu nay của
mình. Và nên nhớ trong cuộc đời rộng lớn này không chỉ có mỗi mình, ln có những người
đằng sau dõi theo và quan sát từng bước đi của chúng ta. Vì vậy khi gặp khó khăn, vấp ngã
điều quan trọng là phải biết chia sẻ và tâm sự với những người xung quanh, có thể ta sẽ học
được điều gì đó từ những sẻ chia thật lòng của người khác. Và bí quyết khơng thể thiếu là
cách tạo dựng những mối quan hệ xung quanh, luôn trân thành và cởi mở để tạo dựng những
mối quan hệ tốt và làm điểm tựa cho cuộc sống của chúng ta. Dù có đi xa hay sinh sống ở
đâu cũng đừng quên đi gia đình, qn đi nơi đã gắn bó và ni dưỡng ước mơ của mình, vì
gia đình là duy nhất, là giới hạn cuối cùng mà con người phải giữ lại.



Sống là chính mình và khơng phí phạm thời gian để sống vì người khác khơng có nghĩa là
sống ích kỉ, sống cho riêng mình mà là sống biết sẻ chia với người khác, sống vì cộng đồng.
Đơi khi con người cần sẻ chia để cuộc sống thêm tươi đẹp, cả cộng đồng cùng chung tay sẽ
dựng xây lên một xã hội văn minh và nhân đạo biết mấy.
Cuộc sống vẫn cứ không ngừng trôi đi, thời gian không thể quay lại vì vậy hãy sống là chính
mình, sống trọn vẹn cuộc đời để khơng có gì phải hối tiếc. Sống để chạy đua cùng thời gian,
sống cháy hết cho những khát vọng đam mê của cuộc đời.



×