Tải bản đầy đủ (.doc) (30 trang)

Bài soạn Những ca khúc về Đoàn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (135.72 KB, 30 trang )

Ca Khúc Sinh Hoạt & Truyền Thống
ANH Ở ĐẦU SÔNG EM CUỐI SÔNG
Anh ở đầu sông em cuối sông, uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Thương
nhau đã chín ba mùa lúa. Chưa ngày găp lại nhớ mênh mông. Bát ngát chân trời miền
hạ, tím tình yêu tím cả ước mong. Gió! Gió nhớ thương ai mà lay cành lá, để bìm bòp
kêu con nước lớn ròng. Đất quê ta xanh xanh triền lá giặc nhảy vào lá hoá thành
chông. Nước quê ta dập dần tôm cá. Giặc lội vào nước biến thành đồng.
Anh ở đầu sông em cuối sông uống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông. Thương
nhau ta đợi trong mùa tới. (Em đợi anh về thoả ước mong)(2lần)
BÀI CA KHÔNG QUÊN
Có một bài ca không bao giờ quên, là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có
một bài ca không bao giờ quên, là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên, tôi
không quên, tôi không quên tháng ngày vất vả. Bài ca tôi không quên, tôi không quên
gót mòn hành quân hối hả. Làm bạn cùng trăng và ôm súng ngắm sao khuya.
Có một bài ca không bao giờ quên, là mẹ dõi bước con bạc tóc thời gian. Có một
bài ca không bao giờ quên, là rừng lạnh sương đêm trăng suông. Bài ca tôi không quên
tôi không quên những người đã ngã. Bài ca tôi không quên, tôi không quên, gửi trọn
đời cho tất cả. Là bạn bè tôi còn ôm súng giữ biên cương.
ĐK: Nhưng giờ đây, có giây phút bình yên, sao tôi quên, sao tôi quên : Bài ca tôi
đã hát, bài ca tôi đã hát với quê hương, với bạn bè, với cả lòng mình, tôi không thể
nào quên. Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát, với em yêu, với đồng đội, với cả lòng
mình. Tôi không thể nào quên.
Có một bài ca không bao giờ quên, là thành phố nhớ nhung bóng hình ai. Có một
bài ca không bao giờ quên, là cả mùa xuân tim không phai. Bài ca tôi không quên, tôi
không quên, những mùa nước đổ. Bài ca tôi không quên, tôi không quên, em chống
xuồng vượt qua pháo nổ. Chỉ một lần quen mà mang nỗi nhớ mênh mông.
Có một bài ca không bao giờ quên, là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có
một bài ca không bao giờ quên, là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên, tôi
không quên, đất rừng xứ lạ. Bài ca tôi không quên, tôi không quên, bước dồn đường
khuya đói lã. Gạo hầm cầm hơi một điếu thuốc cũng chia đôi.
BÀI CA MỪNG SINH NHẬT


Anh đi sinh nhật em với cây đàn ghi-ta. Anh đi sinh nhật em không bánh và không
hoa. Anh đi sinh nhật em chỉ có bài tình ca, chỉ có trái tim yêu đang hát ca rộn ràng.
Lời ca kết thành hoa thắm. Ngọt ngào anh hát tặng em. Đàn ngân hoa thành câu
chúc. Rộn ràng nâng phím tặng em.
Lời ca hóa thành ngọn nến. Hồng hào soi sáng mặt em. Đàn ngân hóa thành câu
chúc. Mừng ngày sinh nhật của đời em.
BÀI CA SINH VIÊN
Bài ca sinh viên ta hát. Có nắng ấm ban mai ửng hồng. Tuổi sinh viên theo năm
tháng, trang giấy trắng ước mơ tràn đầy. Hàng me đang thay lá mới, cất tiếng hát bay
cao trời mây. Đàn chim hôm nay đã lớn, ta sẽ nhớ mãi ngôi trường này.
Đến với chân trời mới kìa Tổ quốc biết bao tươi đẹp. Đến với công trình mới, dệt
nên những ước mơ cho đời. Ta mơ một ngày mai, bàn tay ta biến sông thành điện. Đi
đi nào bạn ơi, dệt nên những ước mơ cho đời.
BÁC VẪN CÙNG CHÚNG CHÁU HÀNH QUÂN
Đêm nay trên đường hành quân hành quân ra mặt trận .Trùng trùng đoàn quân
tiến bước theo con đường của Bác .Nở ngàn hoa chiến công ta dâng lên người. Dâng
lên tới Đảng cả niềm tin chiếu sáng ngời. Cờ sao quyết thắng lấp sáng soi sáng đường
cháu đi, đi ta đi giải phóng miền Nam khi quê hương nhà vẫn còn bóng quân xâm
lược.
Thì ta còn chiến đấu quét sạch nó đi, lời Bác thúc giục chúng ta chiến đấu cho quê
nhà Nam Bắc hòa lời ca.
Năm xưa Bác cùng đàn con đi chiến dòch, núi rừng vẫn nhớ suối vẫn in bóng
hình của Bác. Cả đoàn quân tiến theo Người như thác đổ. Điện Biên năm nào vọng lời
Bác giữa chiến hào. Toàn quân hôm nay vẫn phất cao cờ đỏ Bác trao. Đi ta đi giải
phóng miền Nam. Khi quê hương nhà vẫn còn bóng quân xâm lược thì ta còn chiến
đấu quét sạch nó đi! Lời Bác thúc giục chúng ta. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu
hành quân.
Hôm nay Bác gọi cả non sông đáp lời. Giương lê xốc tới quyết tiến lên ta giành
chiến thắng. Đường hành quân dốc núi cao bao vực thẳm gian nan nào bằng lòng hờn
căm cao ngút trời. Miền nam ta ơi! Hãy phất cao cờ đỏ Bác trao. Ta xông lên giải

phóng thành đô, phá hết bốt đồn, quét sạch hết quân xâm lược. Vì độc lập tự quyết
giành ấm no. Giành lấy những mùa sau. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành
quân.
BÊN TƯNG ĐÀI BÁC HỒ
Ngàn đài hoa kính dâng lên Người. Ngàn lời ca muôn lòng yêu thiết tha. Năm
tháng sẽ trôi qua càng ghi nhớ đời đời. Khắc sâu trong lòng mình ơn Người kính yêu.
Tượng đài cao Bác luôn vẫy gọi. Người dựng nước vinh quang Việt Nam. Lời ca ơn Hồ
Chí Minh. Qua giông tố nắng lên trên bến Nhà Rồng. Thành Phố quê ta sáng ngời tên
Bác Hồ.
Nào cùng đi hát vang trên đường. Tràn niềm tin xây ngày mai sáng tươi. Thương
nhớ sao không nguôi Người gieo trái ngọt ngào. Núi sông chung bầu trời vang vọng
chiến công. Người còn đây nước sông sum vầy. Tượng đài Bác mênh mông trời mây.
Lời ca ơn Hồ Chí Minh. Gieo xanh thắm ước mơ bao tấm tình người. Tổ quốc yên vui
đất trời ta vững bền.
Dặm đường xa bước đi theo Người. Nhà Rồng ơi êm đềm trôi bến xưa. Trên khắp
quê hương ta từ con suối ngọn nguồn . Cửu Long, sông Hồng Hà ta gọi thiết tha. Tượng
đài cao sáng soi muôn ngã. Lời của Bác âm vang ngàn năm. Lời ca ơn Hồ Chí Minh.
Ôi nước non hát ru yên giấc đời đời. Thành phố yêu thương kết vòng hoa dâng Bác.
BIẾT ƠN CHỊ VÕ THỊ SÁU
Mùa hoa lê ky ma nở, ở quê ta miền đất đỏ. Thôn xóm vẫn nhắc tên người anh
hùng đã chết cho mùa hoa lê ky ma nở. Đời sau vẫn còn nhắc nhở. Sông núi đất nước
ơn người anh hùng đã chết cho đời sau.
ĐK : Người thiếu nữ ấy như mùa xuân, chò đã dâng cả cuộc đời để chiến đấu với
bao niềm tin. Dù chết vẫn không lùi bước. Chò Sáu đã hi sinh rồi. Giọng hát vẫn như
còn vang dội vào trái tim những người đang sống. Giục đi lên không bao giờ lùi.
Kìa hoa lê ky ma nở. Đẹp thêm quê mình đất đỏ. Nơi đó sáng mãi tên người anh
hùng. Bình minh đang rực sáng, cho hoa kia nở (ơ). Mùa xuân lan tràn xứ sở. Tôi đến
hát trước nấm mồ chôn sâu người nữ anh hùng.
BƯỚC CHÂN TRÊN DÃY TRƯỜNG SƠN
Ta vượt trên triền núi cao Trường Sơn, đá mòn mà đôi gót không mòn. Ta đi

nhằm phương Nam, gió ngàn đưa chân ta về quê hương. Ta về trong gió đang dâng
triều lên. Máu thắm đường ta đi lẫn mồ hôi rơi tình quê tha thiết. Ta đi theo ánh lửa từ
trái tim mình.
Xưa Trường Sơn rừng vắng núi mù sương, theo Đảng mạnh chân bước lên
đường. Ôi núi rừng che ta núi rừng bao vây quân thù bốn phía. Con đường ta đó thiêng
liêng tình nghóa. Núi vút thành vách đứng, nắng hè khát đá, rừng khuya mất lối. Ta đi
theo ánh lửa từ trái tim mình.
CÂY ĐÀN GUITAR CỦA ĐẠI ĐỘI BA
Cây đàn guitar của đại đội ba, khi hành quân xa cây đàn theo ta đi khắp nơi trên
chiến trường. Từ miền Đông đất mới đàn cùng lên biên giới ca khúc quân hành. Cây
đàn chúng tôi trở nên người bạn tâm tình.
Khi vui liên hoan, reo mừng chiến thắng cây đàn cùng hát với chúng tôi. Những
khi nhớ nhà, những giây phút buồn đàn lại dạo lên khúc hát quê hương. Đôi khi nhớ
người bạn gái, đàn lại cùng ta cất lên điệp khúc tình ca.
Ai đàn guitar, tiếng vọng gần xa. Khi đàn ngân nga giai điệu dân ca nghe thiết
tha bao dáng hình. Từ làng quê bát ngát hàng dừa cao che mát bóng nước cây cầu. Nơi
đời chúng ta nở ra tình yêu ban đầu.
Khi chia tay nhau lên đường chiến đấu bao người yêu dấu tiễn bước chân. Nhớ
bao tấm lòng, chiếc hôn ấm nồng, để lại bao nỗi nhớ mênh mông. Xa nhau để gần
nhau mãi, đàn lại cùng ta hát vang điệp khúc tình ca.
CHÀO MỪNG ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
Vừng trời Đông ánh hồng tươi sáng bừng lên. Đàn bồ câu trắng bay về trong
nắng mới. Ngàn triệu dân xiết tay nhau đứng quanh Đảng Cộng Sản Việt Nam – khối
kết đoàn công nông bền vững.
Đời cần lao thấm tình yêu chói niềm tin vì ngày mai ấm no tự do hạnh phúc.
Nào cầm tay sát vai nhau, súng búa liềm trên đường tranh đấu tới hoà bình, nhà máy
búa rền, lúa vàng ngập đồng. Đảng Cộng Sản Việt Nam vì nhân dân tiền phong đấu
tranh.
CHIẾC GẬY TRƯỜNG SƠN
Thanh niên quê tôi làm chiếc gậy hành quân, đặt cho tên gọi là “Chiếc gậy

Trường Sơn”. Luyện cho đôi chân vượt đường xa không mỏi, luyện cho tinh thần chỉ
tiến không lui. Gậy trong tay, mồ hôi đã bóng màu gỗ quê hương mang cả mối tình
dân, như nhắn nhủ những ai lên đường (mà) lời hứa với bao người thân.
ĐK: Trường Sơn ơi! Nơi núi mờ xa mà ta chưa qua, có suối reo có gió ngàn cây,
có dốc cao vực sâu mất lối. Mây trắng quyện dưới chân bước bồi hồi, cóùnắng lửa đốt
thiêu vách núi (ơ ơ). Trường Sơn ơi! Ta đã lên đường với gậy quê hương. Trường Sơn
ơi! Ta đã lên đường khi lửa tiền phương đang nhắc ta gấp bước đường xa. Khi thù giặc
cướp nước cháy bỏng trong lòng ta.
Thanh niên quê tôi luyện sức thật dẻo dai. Hành quân đêm ngày cùng súng đạn
nặng vai. Người thân yêu trao gậy Trường Sơn lên đường, càng sôi trong lòng bao
truyền thống quê hương. Đạn bom quân thù đang vấy máu, gương sáng trung kiên bao
liệt só còn đây. Như nhắn nhủ những ai lên đường (mà) lời hứa sắc son đừng phai.
ĐK: Trường Sơn ơi! Cho dẫu hiểm nguy bền tâm vững chí. Trong bước đi nghe
tiếng đồng quê nghe gió reo bờ tre gốc lúa nghe tiếng Người mến thương vẫn dặn dò,
giữ vững truyền thống của đất nước(ơ ơ). Trường Sơn ơi! Ta đến bên người với gậy
quê hương. Trường Sơn ơi! Chan chứa bao tình cho gậy mòn dốc núi vẫn luôn giữ tấm
lòng son. Sức trẻ đi cứu nước vững vàng hơn dãy Trường Sơn.
CHO ANH XIN SỐ NHÀ
Cho anh xin số nhà, này cô em nét xinh hiền hòa, này cô em áo xanh em xinh.
Cho anh xin số nhà này cô em má xinh hồng hồng, này cô em có màu da rám nắng.
Tuy xe anh không đẹp đừng chê xe anh không mắc tiền vì chàng trai đang dạo chơi
trên đường phố. Cho anh xin số nhà cùng cho anh xin biết tên đường và xin cho anh
biết tên em luôn.
Anh sẽ đến thăm em dù trời nắng hay mưa. Anh sẽ dắt em đi dạo phố. Em chòu
chưa? Và anh kể em nghe chuyện má ba ngày xưa, bằng vô số câu ca dao tình yêu thật
dễ ưa.
Cho anh xin số nhà dù quanh co hay khó tìm, dù đường vô thăm em có xa bao
nhiêu. Cho anh biết tên đường dù ngoại ô hay con phố gần để lòng anh cũng như mùa
xuân mới đến. Em ơi anh rất nghèo, tiền tiêu anh không có nhiều, mà tình yêu anh
không bao giờ thiếu. Cho anh xin số nhà cùng cho anh xin biết tên đường và xin cho

anh biết tên em luôn.
CÔ GÁI SÀI GÒN ĐI TẢI ĐẠN
Chim kêu, chim kêu ven rừng suối gọi. Ta lên đường nặng tróu hai vai. Hoa mai
vàng chen lá ngụy trang. Sương đêm, sương đêm ướt đẫm nón vải, ta xuyên rừng theo
giải phóng quân. Từ ngày đô thò vùng lên chò em mình đi tải đạn, để các anh diệt thù.
ĐK: Quả pháo ơi trên đường xa đi có mỏi. Suốt đêm ngày có đói hay chăng,
đường dài sức nặng càng tăng. Cùng nhau mang nặng tính chiến đấu, khó khăn chẳng
rời. Chò em ơi, mỗi trái đạn đây mang tấm lòng ta. Cùng các anh góp lửa diệt thù. Dù
bom rơi, dù bao bót đồn. Mong các anh yên lòng, từng trái pháo đến tay anh. Chò em
ta, cô gái thành đô đem lứa tuổi xuân cùng hiến dâng. Quyết giải phóng quê mình. Chò
em ơi niềm tin thắng lợi, thôi thúc ta lên đường. Kìa hỏa tuyến đang chờ ta.
Hôm qua, hôm qua chưa hề vác nặng. Em chưa từng vượt suối qua bưng. Em chưa
từng dãi nắng dầm mưa. Hôm nay, hôm nay em là chiến só vai dạn dày vững dạng
bước chân. Lòng người đang độ mùa xuân. Trào dâng niềm vui đánh Mỹ. Dẫu hiểm
nguy em chẳng nề.
ĐK: Quả pháo ơi sao mà như đứa trẻ. Suốt đêm ngày ta bế trên vai. Đườøng về đô
thò còn xa. Cùng nhau mang nặng tình cứu nước. Có ta có mình. Chò em ơi mỗi trái đạn
đây mang tấm lòng ta. Cùng các anh góp lửa diệt thù. Dù bom rơi dù bao bót đồn,
mong các anh yên lòng, từng trái pháo đến tay anh. Chò em ta cô gái thành đô đem lứa
tuổi xuân cùng hiến dâng quyết giải phóng quê mình. Chò em ơi niềm tin thắng lợi thôi
thúc ta lên đường. Kìa hỏa tuyến đang chờ ta. ( Sài Gòn đó, đang chờ ta tải đạn về)
CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO
Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao. Dù đạn bom man rợ thét gào, dù
thân thể hiển nhiên mang đầy thương tích, dù xa cách hai ngã đường chiến dòch, ta
vẫn cùng chung một ánh trăng ngần.
Một tiếng chim ngàn, một làn gió biển, một sớm xuân mai trước hầm dã chiến,
thấy trời xanh xao xuyến. Ở trên đầu ta vẫn hái hoa tặng nhau. Ôi trái tim Việt Nam,
như mặt trời trước ngực, giữa thế kỷ 20 cháy rực, sáng ngàn năm, ngàn năm....
CÙNG ANH TIẾN QUÂN TRÊN ĐƯỜNG DÀI
Qua núi qua sông qua đồng lúa chín. Ta nghe xao xuyến tiếng gọi thiết tha. Ngọn

lửa trong tim những chiều hành quân. Sáng lên lời ca những người anh hùng. Qua đất
trung du xanh màu lá biếc. Quê anh yêu dấu tím đỏ đồi sim. Chân bước đi xa lòng còn
để lại. Quê hương anh đấy ngỡ như quê mình.
Nguyễn Viết Xuân! Lời anh nói thiết tha. Theo ngọn gió bay xa như khúc ca giục
giã thôi thúc trong lòng tôi, tiến quân trên đường dài. Đường hành quân qua núi cao
vực sâu, tôi đi hờn căm sôi trong máu. Nguyễn Viết Xuân ! Trận đòa khắp nơi nơi. Anh
lại đứng bên tôi, nhắm quân thù mà bắn, đôi mắt như lửa sôi đốt thiêu quân thù này.
Trận đòa đây, đất nước của mình đây, lời anh vẫn vang lên hùng tráng. Kể từ nay sông
núi hay biển khơi còn in dấu chân anh đời đời.
DẬY MÀ ĐI
Dậy mà đi ! Dậy mà đi ! Ai chiến thắng không hề chiến bại, ai nên khôn không
khốn một lần. Dậy mà đi ! Dậy mà đi ! Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi ! Đừng tiếc nữa can
chi mà khóc mãi. Dậy mà đi núi sông đang chơ.ø Dậy mà đi ! Dậy mà đi ! Dậy mà đi
hỡi đồng bào ơi. Bao nhiêu năm qua dân ta sống không nhà. Bao nhiêu năm qua dân ta
chết xa nhà. Dậy mà đi ! Dậy mà đi ! Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi.
ĐẤT NƯỚC
Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu. Nghe dòu nỗi đau của mẹ. Ba lần tiễn con đi,
hai lần khóc thầm lặng lẽ. Các anh không về mình mẹ lặng im. Đất nước tôi! Đất nước
tôi ! Đất nước tôi! Từ thửa còn nằm nôi, sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa.
Lao xao trưa hè một giọng ca dao.
ĐK: Xin hát về người đất nước ơi. Xin hát về mẹ Tổ Quốc ơi! Suốt đời lam lũ,
thương lũy tre làng bãi dâu bến nước. Yêu trọn về mẹ Tổ quốc ơi! Mấy mùa không
ngủ, ngăn bước quân thù phía Nam phía Bắc. Vai mẹ lại gầy gánh gạo nuôi con. Xin
hát về người đất nước ơi! Xin hát về mẹ Tổ quốc ơi! Tảo tần chung thủy như những
câu hò lắng trong tiếng sáo. Đêm lặng dặt dìu tiếng mẹ ru con. Xin hát về người đất
nước ơi! Xin hát về mẹ Tổ quốc ơi! Vẫn còn gian khổ, hạt thóc chia đều dẫu no dẫu
đói. Ta bạn vẹn tình đắng ngọt cùng vui.
Đất nước tôi! Đất nước tôi! Đất nước tôi! Sáng ngời muôn thû. Khi trăng đã vào
cửa sổ đòi thơ. Hơ…hơ…hơ….
ĐẤT NƯỚC LỜI RU

Ru con mẹ ru con, tiếng ru cả cuộc đời, ru con lời ru cất lên từ ngàn đời. Mẹ Âu
Cơ từ xa xưa đi khai hoang lập đòa. Lạc Long Quân cùng bao con đi ra nơi biển cả. Để
đất nước mấy rực rỡ một gấm vóc mãi rạng rỡ. Qua bao gian lao Việt Nam ta ngàn lời
ru trong bão giông. Mà ngạt ngào sao câu dân ca.
Ru con mẹ ru con, tiếng ru cả cuộc đời, ru con lời ru cất lên từ ngàn đời. Biển
xanh xanh, trời xanh xanh cho con bao hy vọng. Rừng xanh xanh, dòng sông xanh cho
con bao hy vọng. Lửa đã cháy ở phía trước, lửa sáng mãi tình đất nước. Nên bao năm
cha hành quân xa. Nay thêm bao con cùng đi xa. Một màu xanh như áo cha. Để mẹ lại
ru trong bao la. À ơ ơ à ơ. À ơ ơ à ơ. À ơ ơ à ơ.
ĐẤT NƯỚC TRỌN NIỀM VUI
Ta đi trong muôn ánh sao vàng rừng cờ tung bay, rộn ràng và mê say những bước
chân dồn về đây. Sài Gòn ơi! Vững tin đã bao năm rồi một ngày vui giải phóng.
Ta nghe như muôn tiếng Bác Hồ dậy từ non sông rạo rực hôm nay Bác vui tới hội
toàn dân. Thành đồng ơi! Sắt son đã vang khải hoàn.
Ôi ô… hạnh phúc vô biên, hát nữa đi em những lời yêu thương. Hơ ……ơ……..ơ…
Hội toàn thắng náo nức đất nước, ta muốn bay lên say ngắm sông núi hiên ngang.
Ta muốn reo vang, hát ca muôn đời Việt Nam, Tổ quốc anh hùng. Ôi quê hương dẫu
bao lần giặc phá điêu tàn mà vẫn ngoan cường giành một ngày toàn thắng đẹp quá!
Đời rực sáng những ánh mắt lấp lánh ta muốn ôm hôn mỗi tất đất quê hương, ta
muốn ca vang bước chân những người chiến só giải phóng kiên cường . Đêm hoa đăng
những nụ cười là đóa hoa đời tươi thắm tuyệt vời, đẹp niềm tin mãi mãi. Tổ quốc
muôn đời trọn vẹn cả non sông thống nhất rạng rỡ Việt Nam.
ĐẠI BÀNG CON
Bay lên đón Mặt Trời, đại bàng con hãy vút cao qua núi đồi, hãy lướt tới bao
chân mây. Vượt ngàn bão tố nơi đây, vượt hiểm nguy với bao thác ghềnh, niềm yêu
thương nâng cánh chim đẹp tuyệt vời.
Xanh xanh trên lưng trời, một đôi cánh lướt trong mây mang theo mình tiếng gió
cuốn như phong ba. Đại bàng hãy cất tiếng ca để sưởi ấm bao nguồn ước vọng. Vì
tương lai dâng trái tim ngọn lửa hồng.
Ngôi sao bên cánh rừng màu đỏ thắm sáng lung linh, chim đại bàng đã ngã

xuống trong vinh quang. Từng người chiến só qua đây nghiêng vành mũ bên tai đứng
chào. Tuổi thanh xuân em hiến dâng cho cuộc đời.
ĐÊM THÀNH PHỐ ĐẦY SAO
Tôi đang nghe tiếng sóng dòng sông. Tôi đang nghe tiếng gió mùa xuân. Nghe
bông hoa như thương ai rạo rực trên cành. Tôi đang nghe tiếng nói của em. Như đang
nghe tiếng hát của đêm. Tôi đang nghe nghe con tim như thủy triều lên.
ĐK: Thành phố đêm nay đầy sao. Dòng sông đêm nay đầy sao. Vườn nhà em cây
hoàng lan bát ngát hương tỏa bay, sương nhẹ bay. Thành phố bát ngát của gió. Tình
yêu mênh mông của mây. Được ngày vui không thể quên những tháng năm ngược
xuôi. Mơ về chân trời thành phố của tôi.
Khi đi xa rất nhớ dòng sông. Đi đâu xa cũng nhớ về em. Em đang đi, đi bên dòng
sông chở đầy nắng hồng. Đêm nay nghe tiếng sóng biển Đông. Nghe trăm năm hát
khúc mười năm. Tôi đang nghe, tôi đang nghe nghe rõ đời tôi.
ĐK: Thành phố cho em tuổi thơ. Dòng sông cho em mộng mơ. Và tình yêu như
mùa xuân ấm áp bên cành mai, trong đêm ba mươi. Thành phố đêm nay đầy sao. Dòng
sông như muôn vì sao. Được ngày vui không thể quên những tháng năm ngược xuôi.
Trong ngần trong ngần cuộc sống của em. Trong ngần trong ngần cuộc sống của tôi.
ĐÊM TRƯỜNG SƠN NHỚ BÁC
Đêm Trường Sơn chúng cháu nhìn trăng nhìn cây. Cảnh về khuya như vẽ, bâng
khuâng chúng cháu thấy : Bác như mới đến nơi này.
ĐK: Ôi đêm Trường Sơn, nghe tiếng suối trong như tiếng hát xa, mà ngỡ như từ
Pác Pó suối về đây ngân nga. Âm vang Trường Sơn, âm vang Trường Sơn.
Đêm Trường Sơn vẫn thấy mùa trăng ngàn xưa. Tỏa ngàn hương thương nhớ.
Bâng khuâng chúng cháu thấy Bác như đang đứng nơi này.(ĐK)
Đường Trường Sơn mang bóng hình của Bác. Đường Trường Sơn chúng cháu dồn
bước đi. Con đường của Bác đã đi qua.
ĐẾN BÊN NHAU
Đến bên nhau nối lại vòng tay. Đến bên nhau trao nhau niềm mê say. Đến bên
nhau nối lại tình người, đến bên nhau trao nhau những nụ cười.
Đến bên nhau hát một bài ca. Đến bên nhau trao nhau lòng vò tha. Đến bên nhau

anh với em một nhà. Đến bên nhau trao nhau tính thiệt thà.
Có những lúc ta bên nhau, trao cho nhau những nụ cười hồng. Ngồi gần kề vai bên
vai
cùng xây cuộc sống. Sẽ nhớ mãi trong tim anh, trong tim em chút tình nồng nàn. Ngày
từng ngày cho quê hương ước mơ tuổi xuân.
ĐI TA ĐI LÊN
Đi ta đi lên nối tiếp bao anh hùng. Như quân tiên phong bước trên đường giải
phóng, tiếng kèn vang vang giục giã thiếu niên nhi đồng, tiến theo lá cờ Đội Hồ Chí
Minh quang vinh. Bác vẫn còn sống mãi cùng đất nước, tiếng của Người vẫn ấm cả
non sông. Khi chúng ta kết đoàn gắng học hành châm ngoan. Bác vẫn luôn tươi cười
dắt ta lên đường.
Tay ta nâng cao tấm chân dung Bác Hồ, trong tim nhen lên những ước mơ rực rỡ.
Khăn quàng đỏ tươi là của Bác trao cho mình, biết bao tự hào Đội Hồ Chí Minh quang
vinh. Nhớ năm điều của Bác ngời ánh sáng, nhớ những lời di chúc đầy yêu thương.
Những cháu ngoan Bác Hồ nối nghiệp Đảng tiên phong, xây nước non đời sáng tươi
huy hoàng.
ĐỘI CA
Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu
ngoan Bác Hồ. Lời thề ta ghi sâu mãi mãi trong tim không phai, quyết xứng danh thiếu
niên anh dũng nước nhà. Tiến quyết tiến hướng quốc kỳ thắm tươi, anh em ta yêu Tổ
quốc suốt đời. Cùng yêu nhân dân, yêu chuộng lao động tăng gia. Thi đua học hành
ngày một tiến xa.
Ngày mai anh em ta khôn lớn trở nên bao thanh niên, quyết chí giữ vững dân
chủ hòa bình. Ngày nay anh em ta gắng sức học hành tập rèn quyết trở nên thanh niên
anh dũng sau này. Bước dấn bước gió tung bay tóc xanh, ta noi gương đời tranh đấu
Bác Hồ phục vụ nhân dân xây dựng xã hội tương lai, nêu cao quốc kỳ rực trong nắng
tươi.
ĐỒNG ĐỘI
Chúng tôi ngồi kề vai bên nhau. Trăng treo trên đầu súng. Ánh lửa hồng bừng soi
đêm thâu. Làn khói che sương mờ. Bạn tôi đang mơ, nơi làng quê yêu dấu. Có con

kênh đào, lúa xanh hai mùa mát cánh đồng. Còn tôi đang mơ, mơ người tôi yêu dấu .
Cách xa muôn trùng mà lòng không xa.
Chúng tôi nằm đầu gối trên tay. Nghe chim kêu ngoài bãi, mắt đưa nhìn trời sao
lung linh, chuyện mãi quên đêm dài. Bạn tôi cho hay, sau này xong chiến đấu, sẽ đi
nông trường sớm hôm trên đồng lái máy cày. Còn tôi mong sao bao ngày tôi đang sống
sẽ không bao giờ mờ nhạt mai sau.
Giữa khu rừng ngàn năm âm u. Nơi biên cương chùa tháp. Chúng tôi thường đổi
trao suy tư, cùng thắp ngọn lửa hồng. Cùng chia cho nhau bao hiểm nguy gian khó.
Giữa cơn mưa rừng, những khi lưng tựa vách chiến hào. Nhiều khi vui sao đang hành
quân chiến đấu. Lá thư quê nhà truyền tay cho nhau.
ĐOÀN CA
Kết liên lại thanh niên chúng ta cùng nhau đi lên, giơ nắm tay thề gìn giữ hòa
bình độc lập tự do. Kết liên lại thanh niên chúng ta cùng quyết tiến bước, đánh tan
quân thù, xây đắp cuộc đời hạnh phúc ấm no.
Đi lên thanh niên, chớ ngại ngần chi! Đi lên thanh niên, làm theo lời Bác :
“Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền. Đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm
nên”.
ĐƯỜNG ĐI KHÔNG KHÓ
Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi nhưng khó vì lòng người ngại
núi e sông. Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi nhưng khó vì lòng người
ngại núi e sông. Anh em ta ơi. Đường trường còn dài còn nhiều trở ngại còn nhiều gian
khó, anh em ta ơi, kiên gan kiên tâm quyết tâm ta vượt qua.
GIẢI PHÓNG MIỀN NAM
Giải phóng miền Nam, chúng ta cùng quyết tiến bước. Diệt đế quốc Mỹ, phá tan
bè lũ bán nước. Ôi xương tan máu rơi, lòng hận thù ngất trời. Sông núi bao nhiêu năm
cắt rời. Đây Cửu Long hùng tráng, đây Trường sơn vinh quang thúc giục đoàn ta xung
phong giết thù. Vai sát vai chung một bóng cờ. Vùng lên ! Vùng lên nhân dân miền
Nam anh hùng! Vùng lên xông pha vượt qua bão bùng! Thề cứu lấy nước nhà! Thề hy
sinh cuối cùng ! Cầm gươm ôm súng xông tới. Vận nước đã đến rồi, bình minh chiếu
khắp nơi, nguyện xây non nước sáng tươi thanh bình.

GỬI LẠI EM
Ngày mai tôi sẽ lên đường , xin chào thành phố thân yêu. Ngày mai tôi lên đường
tạm biệt nhé người thương.
Gần nhau trong giây phút này, êm đềm hạnh phúc trong tay. Nhìn nhau trao nhau
nụ cười, qua đôi mắt xanh như màu mây.
ĐK: Gửi lại em ước mơ bên giảng đường. Gửi lại em lúa ngô đang vào mùa. Gửi
lại em phố vui qua từng chiều. Gửi lại em tiếng yêu ngọt ngào, là la la, lá la la, là à
(2lần).Vì quê hương hiến dâng cho cuộc đời. Chào thành phố chúng tôi lên đường.
Cùng nhau ra nơi chiến trường, căm thù giục bước chân đi. Hàng me xôn xao vẫy
chào, tạm biệt nhé người thương.
Gần nhau trong giây phút này nghe lòng rộn rã thương yêu. Dù mai xa cách chân
mây đôi ta vẫn bên nhau từng ngày.
HÀNH KHÚC NGÀY VÀ ĐÊM
Rất dài và rất xa, là những ngày thương nhớ. Nơi cháy lên ngọn lửa, là trái tim
yêu thương, là trái tim thương yêu.
Anh đang mùa hành quân pháo lăn dài chiến dòch, bồi hồi đêm xung kích chờ
nghe tiếng pháo vang. Ngôi sao như mắt anh trong những đêm không ngủ, giáo án em
vẫn mở cho ánh sao bay vào.
Ngày và đêm xa nhau đâu chỉ dài và nhớ, thời gian trong cách trở đốt cháy ngời
tình yêu. Pháo anh lên đồi cao nã vào đầu giặc Mỹ, bục giảng dưới hầm sâu em cũng
là chiến só. Cái chết cuối gục đầu, cuộc đời xanh tươi trẻ. Ngày đêm ta bên nhau,
những đêm ngày chiến đấu. Ngày đêm ta bên nhau những đêm ngày chiến đấu. Đêm
ngày trong chiến đấu, anh với em sống vẫn gần nhau.
HÀNH KHÚC SINH VIÊN
Rộn ràng trong tiếng hát, nhòp bước thanh niên đi lên. Sinh viên Việt Nam dướùi cờ
Tổ quốc vinh quang, tràn đầy niềm tin yêu, băng qua những chặn đường gian khó. Trái
tim trui rèn trong lửa đỏ, truyền thống quê hương .
Sinh viên Việt Nam cùng hát vang lên hùng ca. Tuổi trẻ Việt Nam, Sinh viên Việt
Nam truyền thống năm xưa viết tiếp những trang sử hồng. Sinh viên Việt Nam tự hào
dòng máu Hương Giang, Hồng Hà, Cửu Long. Sinh viên Việt Nam tô thắm màu cờ huy

hoàng. Tổ quốc yêu thương.
HÀNH QUÂN XA
Hành quân xa dẫu có nhiều gian khổ. Vai vác nặng ta đã đổ mồ hôi. Mắt ta sáng
chí căm thù bảo vệ đồng quê ta tiến bước. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.
Dù đôi chân qua những chặn đường có mỏi. Vẫn bước dồn ta hãy hỏi vì đâu. Mấy
năm trước sống cơ cực vì bọn giặc kia nó áp bức. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.
Bọn xâm lăng kia nó gây nhiều đau khổ. Kia đồng bào đang dõi mắt chờ ta. Máu
giai cấp chí căm thù đợi lệnh truyền ra ta giết hết. Đời chúng ta đâu cá giặc là ta cứ đi.
HÀNH TRÌNH TUỔI 20
Hành trình tuổi 20, chúng ta vẫn còn nhớ một đoạn đường chông gai, hiến dâng
cho ngày mai. Hành trình tuổi 20 qua núi cao sông dài, từ mọi miền quê hương về đây
chung bài ca.
ĐK: Băng qua Trường Sơn, cát trắng biển xanh, băng qua Phước Long còn ghi dấu
chân hùng anh. Về Tây Nguyên xanh lòng vui như mở hội. Tuổi 20 đẹp sao ước mơ
xanh.
Hành trình tuổi 20 tiếng quê hương vọng mãi. Sài Gòn ngày 30, Bắc Nam chung
bài ca. Hành trình tuổi 20 theo bước chân anh hùng từ mọi miền xa xôi về đây chung
bài ca.
Đi trong tình yêu, đất nước đẹp tươi. Đi trong tiếng ca tuổi xuân góp bao dựng
xây. Về Tây Nguyên xanh, lòng vui như mở hội. Tuổi 20 đẹp sao ước mơ xanh.
HÁT CHO DÂN TÔI NGHE
Hát cho dân tôi nghe tiếng hát tung cờ ngày nào. Hát cho đêm thiên thu, lửa cháy
trên trại giặc thù. Hát âm u trong đêm muôn cánh tay đang dậy lên. Hát cho anh công
dân xiềng xích như mây tan hoang. Hát cho anh nông dân bỏ cày theo tiếng loa vang.
ĐK:Ngày nào thênh thang dân đứng lên phá xiềng nô lệ. Ngày nào hiên ngang ta
cùng nhau đứng chung đồng bào. Giành lại dòng sông này cho lúa chín khắp đồng
xanh. Giành lại thành phố đó bàn tay nâng cao hòa bình. Ngày nào loa vang dân xóm
thôn cũng vừa lên đường. Đời không yên vui nên rừng hoang cũng quen người rồi. Còn
lại dòng sông này cho màu thắm khắp đồng xanh, còn lại thành phố đó Việt Nam hòa
bình.

Hát cho sông không sâu cho tiếng kêu đò thật gần. Hát cho đêm qua lâu, cô lái
đưa người vào bờ. Hát sâu trong xa xưa tiếng hát Trưng Vương hồng thơm. Hát vang

×