Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Tục ngữ về tình yêu nam nữ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (112.2 KB, 4 trang )

Phần thứ nhất: TỤC NGỮ
TÌNH YÊU NAM NỮ - VỢ CHỒNG
Đa tình thì vướng nợ tình
Trách người đã vậy, trách mình sao đây !
Đã cam quấn qt má đào
Những mong chim nhạn mai trao chỉ hồng.
Người iu ta để trên cơi
Nắp vàng đậy lại để nơi giường thờ
Đêm qua ba bốn lần mơ
Chiêm bao thấy bậu, dậy rờ chiếu không.
Bây giờ rồng mới gặp mây
Sao rồng chẳng thở với mây vài lời.
Cười nụ hay là cười tình
Cười trăng cười gió hay mình cười ta ?
Cười nụ hay là cười hoa,
Cười trăng cười gió hay ta cười mình ?
Đêm qua ra đứng bờ ao
Trông cá, cá lặn, trông sao, sao mờ.
Buồng trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai ?
Buồn trông chênh chếch sao Mai.
Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ ?
Tiếp!
Tình anh như nước dâng cao
Tình em như dải lụa đào tẩm hương.
Cơ kia đi đường này với ta
Trồng đậu, đậu tốt, trồng cà, cà sai
Cô kia đi đường ấy với ai,
Trồng bông, bông héo, trồng khoai, khoai hà !



Củi than nhem nhuốc với tình
Ghi lời vàng đá, xin mình chớ qn.
Đơi ta bắt gặp nhau đây,
Như con bị gầy gặp bãi cỏ hoang...
Đôi ta như tượng mới tô,
Như chuông mới đúc, như chuồng mới xây.
Đôi ta như lửa mới nhen
Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu.
Vì tình anh phải đi đêm
Vấp năm bảy cái, đất vẫn êm như giường.

Tiếp!
cịn son, em cũng cịn son
Ước gì ta được làm con một nhà.
Ước gì sơng rộng một gang
Bắc cầu dải yếm, để chàng sang chơi.
Con dao vàng rọc là trầu vàng
Mắt anh anh liếc, mắt nàng nàng đưa.
Trăm năm ai chớ bỏ ai,
Chỉ thêu nên gấm, sắt mài nên kim.
Yêu nhau xé lụa may quần,
Ghét nhau kể nợ kể nần nhau ra.
Gió đưa gió mát sau lưng
Bụng sao bụng nhớ người dưng thế này !
Gió đưa cột phướn hao dầu
Thương em để dạ, chớ sầu mà hư


Nhớ ai con mắt lim dim
Chân đi thất thểu như chim tha mồi.

Nhớ ai hết đứng lại ngồi,
Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân.
Tiếp
Ước gì anh hóa ra hoa
Để em nâng lấy rồi mà cài khăn
Ước gì anh hóa ra chăn,
Để cho em đắp, em lăn, em nằm.
Ước gì anh hóa ra gương
Để cho em cứ ngày thường em soi
Ước gì anh hóa ra cơi,
Để cho em đựng cau tươi, trầu vàng.
Ước gì anh hóa ra dưa
Để em đem tắm nước mưa chậu đồng
Ước gì em hóa ra dơi
Bay đi bay lại đến nơi anh nằm.
Bốn mùa xuân hạ thu đơng
Thiếp ngồi dệt vải những trơng bóng chàng
Dừa xanh trên bến Tam Quan
Dừa bao nhiêu trái trông chàng bấy nhiêu.
Vì sơng nên phải lụy đị
Vì chiều tối phải lụy cơ bán hàng
Vì tình nên phải đa mang
Vì dun thiếp biết quê chàng ở đây.
Yêu nhau vạn sự chẳng nề
Một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng.
Tiếp!


u nhau tâm trí hao mịn
u nhau đến thác vẫn còn yêu nhau.

Yêu nhau yêu cả đường đi
Ghét nhau ghét cả tôn ti họ hàng
Nước sông Tô vừa trong vừa mát
Em ghé thuyền vào đỗ sát thuyền anh.
Dừng chèo muốn ngỏ tâm tình
Sơng bao nhiêu nước, thương mình bấy nhiêu.
Đơi ta như rắn liu điu
Nước chảy mặc nước, ta dìu lấy nhau.
Ước sao ăn ở một nhà
Ra vào đụng chạm kẻo mà nhớ thương.
Nhớ chàng như vợ nhớ chồng
Như chim nhớ tổ, như rồng nhớ mây
Mấy khi rồng gặp mây đây,
Để rồng than thở với mây vài lời
Nữa mai rồng ngược mây xi
Biết bao giờ lại nói lời rồng mây !
Rượu nằm trong nhạo chờ men
Anh nằm phòng vắng chờ em một mình.
Yêu nhau quá đỗi nên mê,
Tỉnh ra mới biết kẻ chê người cười.
Yêu nhau chẳng quản đường xa,
Đá vàng cũng quyết, phong ba cũng liều.



×