Tải bản đầy đủ (.pdf) (70 trang)

10 điều tạo nên số phận

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (453.51 KB, 70 trang )


Mườiđiềutạonênsốphận
PHANHỒNGLỆTHỦYbiêndịch
NHÀXUẤTBẢNTRẺ-2002
Type:minhchaufiri
Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com
Tươnglaicủabạnsẽrasao,thànhcơnghaythấtbại?Bạncósẵnsàngchịu
thất bại khơng? Bạn phải chuẩn bị gì để có thể vượt qua những khó khăn,
thấtbạiphíatrước?
Đâylànhữngđiềubạncầnquantâmvàhọchỏitrướcngưỡngcửacuộcđời:
-Xácđịnhniềmsaymê
-Làmviệcchoaivàvớiai?
-Mỗicáchcưxửcủatađềuđểlạihậuquả
-Sẵnsàngchịuthấtbại.
-Cónêntrơngchờngườikháchỗtrợtàichính?
-Tiếngcười.
-.......................
Hãyhọchỏitừcuốnsáchnàynhữngkinhnghiệm,nhữngđiềubạncầnbiết
trướckhibướcvàolời
(Lờinhàxuấtbản)


Lờitựa
Tơichưabaogiờcóýđịnhviếtcuốnsáchnày.Nóxuấtpháttừbàidiễnvăn
màtơichưabaogiờmuốnđọc.Tơitạoracảhaivìmặccảmtộilỗi,đếngiờ
màtơivẫncịnrunvìđãlàmthế.Đểtơigiảithíchchocácbạnhiểu.
Cáchđâyhainăm,trườngHolyCrossởWorcesterbangMassachusettsmời
tơiphátbiểutronglễphátbằng.Tơighétđọcdiễnvăn,ghétvìsợ.Dùcóđọc
baonhiêubàidiễnvănđinữathìviệcấycũngkhơngdễdànghơn.Viếtgì
đây?Tơithấycăngthẳngtrướcmấythángtrời.Saolạicóngườimuốnnghe
nhữngđiềutơinóinhỉ?Phảinóigìbâygiờ?Tơihìnhdungrađủthứtaihọa


cóthểxảyra.Lỡcómộtconmaxuấthiệnkhiếntơidựngtócgáylên,rồi
thổibaybàiphátbiểucủatơiđithìsao?Chưahết:lỡtơinóinghenhưmột
conđạingốcthìsao?Nếutơitừchốithìsaonhỉ?(Tơibiết,tơibiết).Nếusợ
tớimứcđó,làmsaotơicóganđứngtrướcmáyquaytruyềnhìnhmàbahoa
trướchàngtriệungười?Ấylàvìtơikhơngthểthấybấtkỳaitrongsốhọ).
Nhữngsuynghĩvàsợhãinàyámảnhtơihàngmấytuầntrướckhiphảiphát
biểu.Thầnkinhtơicăngra.Tơihốthoảng,bồnchồn,cáukỉnh,sợhãi.Mọi
người đều hỏi, “Nếu ghét đến thế, sao từ đầu cịn nhận lời phát biểu làm
gì?”.
À,trongtrườnghợpnày,cũngnhưthườnglệ,tơiđãtừchốingay.KhiHoly
Crossgọiđiện,tơiđãmuốncámơnhọnhiềuvànói“Khơng”mộtcáchlịch
sự.Nhưngcómộtvấnđềnhỏ.Cácbạnbiếtđấy,mộttrongsốbốnơnganh
tơiđãhọcởHolyCross.VợanhấycũnghọcởHolyCross.Cảchavàmẹtơi
đềunhậnhọcvịdanhdựcủaHolyCross.Vànếuthấythếvẫncịnchưađủ,
thìcảchútơicũngvậykhiơngcịnlàmTổngthốngHoaKỳ.
Vịhiệutrưởngnhàtrườngnêutấtcảnhữngđiểmtrêntrongláthưviếtcho
tơi.ƠngliệtkêchúngtheocáchmàmộtlinhmụcThiênchúagiáođầykinh
nghiệmthườngdùngđểđạtđượcđiềumìnhmuốn,chơiđùavớimặccảmtội
lỗi của tơi cứ như đang thổi một ống sáo kim vậy. Bức thư của ơng ta là
phương án A. Cịn có phương án B nữa- u cầu các thành viên trong gia
đìnhphảilàmsaochotơihiểu,việcđọcbàidiễnvănnàyđốivớitơiquan
trọng ghê gớm tới mức nào. Anh tôi gọi điện dọa tôi. Ui cha! Rồi mẹ tôi
thamgiaýkiến.Tôiấpúng,ậmừ.Cũnggiốngmọikẻnhátganthànhthạo
khác,tôitránhnésuốtmấythángtrời.
Thếlà,HolyCrossthựchiệnphươngánC.Họviếtchotôimộtbứcthưngắn


nóirằng,thựcra,vìkhơngthấytơitrảlời,họphảitiếptụccơngviệc.Ban
giám hiệu rất thất vọng, tồn bộ giảng viên rất thất vọng, và dĩ nhiên, các
sinhviênchắcphảithấtvọngkhủngkhiếp.Nhưngrõrànglàtơikhơngthể

hứa,nênhọphảitìmxemcóaikháccoiđólàmộtniềmvinhdựlớnkhơng.
Tơigọichomẹ.tơigọichoơnganh.Mọingườiđềunói,nếutơisợphátbiểu
đếnmứcấythìthơi,khơngsao-nhưngơitrờiơi,họcũngthấtvọnglắm.
Thếlàhiệunghiệm.Tấtcảcácphươngánđềuhiệunghiệm.Đúngnhưcác
phươngánấykhơngthểhiệnrangồi,mặccảmtộilỗilớndầntrongtơi,áp
lựctăngdần–chotớikhiquyếttâmcủatơivỡtung.CácvịĐÚNG,tấtcả
cácvị!.Tơithậtlàmộtngườiđángghét,vơdụng,nhútnhátkhitừchốiphát
biểu!Vàthếlàtrướckhikịpnhậnra,tơiđãkhẩncầuHolyCrosslàmơncho
tơiđượcphátbiểutronglễphátbằng.
Ngaykhihọđồngý,tơiphátđaubaotửvàquaytrởlạitìnhtrạngcựckỳ
căngthẳngtrướckhiphátbiểu.Cólẽtơivẫncóthểchuồn.tơicóthểđềnghị
hãngNBCcửtơiđichiếntrườngNamTưvàođúnghơmđó.Tơicóthểnói
mộtđứaconcủatơibịốm.Hoặc:“Rấtlấylàmtiếc.Tơiphảiđiphỏngvấn
Đức giáo hồng”. Chắc chắn một trường Thiên chúa giáo sẽ cho tơi phép
miễntrừvìlýdođó.
Tiếcthay,khơngkịchbảnnàodotơihìnhdungracóthểxóađimặccảmtội
lỗimàtơibiếtmìnhsẽcảmthấy,nếukhơngchịuxuấtđầulộdiện.Thúthật,
tơiđãsáicảcổvìcứđitớiđiluisuynghĩ.Rốtcuộc,tơithơikhơngkhángcự
nữamàbắttayvàohànhđộng.Quanhiềunămdàiđốidiệnvớinỗisợhãi,tơi
đãhọcđượccáchduynhấtđểđốiphólàmởđườngđithẳngquanó.Tơibứt
đầusuynghĩ.
Tơicóthểnóigìvớinhữngđứatrẻsắprờighếnhàtrườngđểbướcvàođời
nàynhỉ?Nhớkhitốtnghiệpởtuổihaimươimốt–hìnhnhưtơiđãcóq
nhiềuquyềnchọnlựamàlạibiếtqítvềnhữngđiềuthựcsựsẽxảyđếnvới
mình.Tơibắtđầutựhỏikhơngbiếtđờitơicókhácđikhơngnếuchỉcầntơi
biếtđượcđiềuNÀY,hoặcđiềuKIAkhiratrường.Ngaysauđó,tơiđãcó
trongtaymộtdanhsáchnhữngđiềuNÀY,điềuKIA,vàmộtđềtàichobài
diễnvăn.Nào,thửxem!Cólẽtơiđãcóthứđủlàmchobọntrẻnàyquantâm
đểngưngchuyềnbiavàchampagnemàchúýlắngnghe.Trongghichépcủa
tơitồnnhữngthứmàtơiướcgiámìnhđượchọctrướckhibướcvàocuộc

đờithực.Tơiviết,viếtvàviết,thậtthúvị.Vàtơiđãbiếtđólàbàidiễnvăn
haykhitơiđọcnóởmộtmỹviện,nghexong,mọingườiđãkhócvàxinbản
photo.


Tơi hãnh diện vì được phát biểu tại lễ phát bằng ở Holly Cross. Tơi hãnh
diệnvìhọmờitơivàtơiđãnhậnlời,tựhàolàmìnhđãthựcsựnghĩramột
bàidiễnvănkhiếnmọingườixúcđộng.Trênhết,tơihãnhdiệnlàmìnhđã
khơngbỏcuộc.
Thậttình,khitơinóixong,ngườitađứngcảdậyhoanhơ.Đứngdậyvỗtay
là chuyện phổ biến trong lễ phát bằng, dĩ nhiên. Vì người ta thường thấy
được giải thoát khi diễn giả kết thúc, họ tự động đứng dậy vỗ tay. Nhưng
nhữnggìdiễnrasauđóthựcsựlàmtơikinhngạc.khơngchỉcácsinhviên
đếngặptơixinbảnphoto.Cácvịphụhuynhgặptơimắtngấnlệnói,họtừng
aoướcbiếtbaonhiêugiáđượcbiếtnhữngđiềutươngtựkhiratrường.Sau
khibàidiễnvănđượcpháttrênchươngtrìnhnhịpcầuCvàvàibảntinkhác,
tơinhậnđượctrànngậpcácucầuvềnó.Mọinơitơiqua,namgiớivàphụ
nữđềuchặntơilạigiữađườngđểnóivềnó,tríchdẫnmộthaidịnggâyấn
tượngchohọ.khơngxạođâunhé.(Tơithấysửngsốt.Ngườitathườngngăn
tơilạigiữađườnghỏivềbắptaycủachồngtơi,hoặcnháigiọng”Tơisẽquay
lại“phagiọngÁo).
Thếlàđểđápứngtấtcảnhữngucầunhậnđượcvềbàidiễnvăntơichưa
baogiờmuốnđọc,đâylàcuốnsáchmàtơichưabaogiờđịnhviết.Tấtcảcác
vấnđềđềugiốngnhưvậy.Tơichỉpháttriểnthêmra.Bỏcáigìvàođógiữa
haitờbìakhơngphảichuyệnđơngiản.Khingườitađềnghịtrảtiềnđểphát
triểnbàidiễnvănthànhsách–tơichạyngayvềnhàóimộttrận.
VậyhãyngồilạicùngtơitrongmộtngàyđẹptrờiởMassachusets.Bàidiễn
vănởlễtốtnghiệpbắtđầuthếnày:
Thưatồnthểcácthầycơ,cácbậcchamẹ,giađình,bạnbèvàcácsinhviên
tốtnghiệp.Cóthểthànhthậtnóirằng,tơichưabaogiờxúcđộngđếnmức

nàytừsaucáilầnhọcđượccáchphátâmtừSchwarzenergger.[Câunày
gâyramộttrậncườilớn].
Haithángtrước,ChaReedygọiđiệnchotơihỏi:”Maria,concótinvàotự
dongơnluậnkhơng?”.Tơinói:“À,có,thưaCha,contin”.
“Được rồi, tuyệt lắm”, Cha nói, “Vì con sẽ được phát biểu tại Holy Cross
vàothángNămtới”.
Tàitìnhthật,tơinghĩbụng.Tơigọiđiệnchoanhtơivànhữngngườibạnlỗi
lạccủaanhấytừngtốtnghiệptạiHolyCross“ChotơibiếtthơngtinvềĐức
chanàyđi”.


Họnói:“Ốichao,Chalàngườicaoq.Chalàngườisángtạo,khơihài,
nhanhtrí.Chalànhàgâyquỹgiỏikỳlạ”.Rốtcuộc,khigặpchahơmnay,tơi
khơngbiếtnênbắttayChahayhơnnhẫnnữa.
Thưa Cha Reedy, con muốn cảm ơn Cha vì đã mời con đến đây. Con vơ
cùngvinhdự.Trướckhitiếptục,tơimuốndànhmộtphúttỏlịngbiếtơntất
cảcácbậcchamẹcómặtởđâyhơmnay.Tơibiếtcácvịđangngậplịngtự
hào,vàtơichắccácvịcũngthấyvơcùngnhẹnhõm,vìsẽkhơngphảitrơng
thấynhữnghóađơnhọcphíkinhhồngnữa.vớitưcáchbảnthâncũnglàmẹ
củanhữngđứatrẻ,ýkiếncủatơivềviệccácvịđưaconcáiđếnhọcởđâylà
– u thương nhiều, chịu đựng nhiều, hiểu biết nhiều và tốn cực kỳ nhiều
cơngsức.Vìvậy,tơirấtthánphụctấtcảcácbậcchamẹởđây.Chúcmừng
cácvị.
Vềphầncánhân,tơimuốntỏlịngbiếtơnchamẹmìnhvìơngbàđãbay
thẳngtừcuộchọpủybanOlympicđặcbiệtởChâuÂuđếnđâyvàlúcnửa
đêm.ThưaCha,thưaMẹ,khơngcógìlàmcontựhàohơnlàđượcđứngđây,
trướcmặtchamẹ,nhậnhọcvịdanhdựcủamộttrườngThiênchúagiáovà
đọcdiễnvănkhaimạc.Conuchamẹlắm.
Tơirấtvinhdựđượccómặtởđâyhơmnay,nhândịplễkỷniệmlầnthứhai
mươi lăm năm ngày ra một quyết định sáng suốt nhất vê chính sách mà

trườngHolyCrosstừnglàm.Ýtơimuốnnóivềhànhđộngchóisángtừmột
phầntưthếkỷtrước,đãnângcaophẩmchấtvàtầmcỡcủanhàtrường,đólà
chấpnhậnchophụnữvàohọc.[Câunàytạoracảmộttràngpháotay].Phụ
nữcóảnhhưởngtolớnởbấtcứchỗnàohọcómặt.Tintơiđi,tơibiếtmình
đangnóigìmà.Tơilàđứacongáiduynhấttronggiađìnhcóbốncontrai,
vàtơibiếttơiđãnângcaovàcảithiệnchấtlượngcuộcsốngcủahọđếnmức
nào–kệhọmuốnnóigìthìnói.Tơicũngtừngđượcchoănhọcởtrường
dịngTêntrướckiachỉdànhchonamgiới,ĐạihọcGeorgetown.
Vấnđềthậtsựlà,thưacácqơng,đểtơitratấncácvịmộtchútnhé.Hãy
nhắm mắt lại và thử hình dung Holy Cross mà thiếu phụ nữ. Kinh khủng
lắm,đúngkhơng?Chaấnlắm!Cũngnhưthế,hãythửhìnhdungcuộcsống
củacácvịthiếuphụnữ,mộtthờigianthơi.Cálàcácvịkhơngthể!Khơngcó
phụnữxungquanh,cácvịsẽkhơngbiếtphảilàmgìvớichínhmìnhnữa.Và
tệnhấtlà,cácvịthậmchícịnkhơngbiếtlàmìnhkhơngbiết
–vìkhơngcóaiđứngđâynóichocácvịbiết!.
Vìvậy,hãythừanhậnchúngtơi.Phụnữchúngtơiđơikhicóthểthanvãnvà
làmravẻhồntồnthiếutựtin,lnsợhãivàlolắng.Nhưngthựcra,chúng
tơibiếtrõmìnhdọnrabànmóngì:cảsựDídỏmlẫntríThơngminh,cảTài


nănglẫnsứcSángtạovàTrựcgiácsiêuphàm.ChưakểđếnSắcđẹp,sựTinh
nhạy,Thịhiếu–và,hãythathứchotơi,chamẹơi–Sángtạotìnhdụcđến
mứcđángkinhsợ.[Câunàylàmtấtcảsinhviênđứngdậyvỗtay.].Tómlại,
HolyCross,cácvịđãlàmmộtviệctốtkhiđểchophụnữvàohọc.
Nhưng tơi khơng đến đây để nói về phụ nữ. Mục đích của tơi hơm nay là
mang đến cho mỗi người các bạn một điều gì đó mà các bạn có thể mang
theomình.Mộtcâuhỏisángsuốt.Mộtýkiếncóthểgiúpcácbạntrongcuộc
sốngsaukhirờiHolyCross.Tơiphảivậtlộnmãimớitìmracáchthểhiện
thơngđiệpđó.Cóvàisinhviênviếtthưđềnghịtơinóivềmụcđíchvànỗilo
lắngcủahọvềcuộcsốngsẽrasaoởthếkỷtới.ChaReedyđềnghịtơinóivề

nhữngmánhlớitrênconđườngcơngdanh,trongbổnphậnlàmmẹvàtrong
hơnnhân.Chỉmớinghĩđếnmộttrongnhữngđềtàiấythơilàtơiđãhoảng
rồi. Cha mẹ tơi đề nghị nói về cơng tác phục vụ cộng đồng. Anh trai tơi,
Mark,từngtốtnghiệpHolyCross,đềnghịnóitồnvềanhấythơilàđủ.
Sau bao nhiêu khổ sở, tôi quyết định chia sẻ với các bạn danh sách mười
điềuđứngđầumàtơiướccóngườinóichotơibiếtkhiởvịtrícủacácbạn,
ngồidựlễtốtnghiệp,tựhỏikhinàothìbàidiễnvănkếtthúcqchđicho
rồi.Vậychúngtabắtđầu:mườiđiềumàtơiướccóngườinóichotơibiết
tronglễtốtnghiệp-trướckhitơibướcvàođời.
Đólàbàidiễnvăn.Cịnđâylàcuốnsách.


Điềuthứnhất:Xácđịnhniềmsay
mêcủamình
Phảitrungthựcvớichínhmìnhvềđiềunày.Hãythựcsựsuynghĩvềcáibạn
quantâm.Bạnthíchcơngviệcgì,cáigìlnthuhúttrítưởngtượng,bắtđầu
ócbạnsuynghĩ.Việcbạnmuốnlàm–khơngphảiviệcbạntinrằngchamẹ,
haythầycơ,hayxãhội,haybốnơnganhtraicủabạnnghĩbạnnênlàm.
Tốt nghiệp năm 1977, tất cả những gì tơi muốn là điều phối một chương
trìnhtruyềnhình.Mọingườiđềubảotơilàgàn.Bạnbècủachamẹnói,tơi
phải làm chủ bản thân, nên đi học luật cho đến chừng nào có thể nhận ra
thựcsựmìnhmuốnlàmgì.Nhữngngườikhácđềnghị,nêntheophongtrào
tìmviệcởphốWall.Tấtcảbạngáicủatơiđềumuốnlênthànhphốlớn,th
chungmộtcănhộvà"bậtlên".Cóngườithìbảo,thơiđừngphủnhận,đừng
đi ngược lại truyền thống gia định nữa hay hoạt động chính trị đi. Tất cả
nhữnglờikhunđóđềucólínhưngđókhơngphảimụcđíchcủatơi.
Tơi muốn làm một cơng việc có tác động đến cuộc sống của mọi người
nhưngkhơngthơngquacảluậtpháp,kinhdoanh,chínhtrịlẫnphụcvụcộng
đồng.Tơimuốnkểnhữngcâuchuyệncủathờiđạitrênphươngtiệntruyền
thơngcủathờiđại-truyềnhình.Trìnhbàychothếgiớinhữngtưtưởngđưa

lênnhữngchuyệncóthựcbằnglờinóivàhìnhảnh.
Vậythì,tạisaotơilạithiếtthalàmphóngviêntruyềnhìnhđếnthế?Tơiđã
say mê nó từ hồi năm 1972, khi cịn học trung học. Năm đó, cha tơi được
ĐảngDânchủgiớithiệuraứngcửphóTổngThống.Tơiđigiúpơngtrong
chiến dịch tranh cử và may mắn có cơ hội du hành bằng máy bay đi vận
độngtranhcử.(Lưuý:Nếucácbạncósởthíchhoặccơhộilàmviệctrong
mộtchiếndịchtranhcửthìhãychộpngaylấy.Đảmbảocácbạnsẽhọcđược
nhiềuđiềuvềconngườivàchínhtrịgianướctagầnnhưnhiềuhơnbấtkỳ
nơinàokhácmàcácchuyếnđimanglạichocácbạn).
Nhânviêncủachatơigiữchặttơibên"họ"ởđằngsaumáybay–"concủa
ứngcửviênhả,rõlàmộtconnhãi".Térađólàchuyệnhaynhấtmàtơitừng
thamdự.Chắcchắncácbạncũngbiết,đằngsaumáybaylàchỗthúvui,vì
"họ"làcánhbáochí,nhữnganhchàng(vàmộtvàicơnàng)lémlỉnh,làm
việctíchcựcchuđáocủacáchãngtruyềnthơngquốcgialớn,cácbáođàivà
TV.Đasốhọtheodõiđờisốngchínhtrịsuốtnhiềunămnay.Họquansát
cuộcdiễuhànhcủacácứngcửviênbằngconmắtđầykinhnghiệm(mộtsố


cóthểnóilàghentức).Họkhơngngừngnhậnxétbìnhluậnvớinhữnglờilẽ
châmbiếm,vànhữngtintứcvơtậncủahọ-thậmchícảbiếmhọanữa–đã
khốclêncuộcvậnđộngtranhcửtổngthốngmộtbìnhdiễnhồntồnmới
đốivớitơi.Thậtđấy.
Tơiđãsốngvàhítthởđờisốngchínhtrịsuốtcảđời–bàncãivàtranhluận
chínhtrịthườngxunnhưănmónkhoaitâynghiềnmỗitốitừkhilàmột
đứa trẻ. Về nhiều phương diện, chính trị và tạo nên lịch sử là những cơng
việchọhàngvớinhau.Nhưngtrongchiếndịchtranhcửnămđó,tơiđãđược
nếmmùitrựctiếpnhữngchuyệnkhiếntơisửngsốt:Tơiđãthấyphóngviên
đểlạidấutaycủahọtrênlịchsửtrướckhinótrởthànhlịchsử.Họghilại
nhữngđiềuvừadiễnrangaytrướcmắttơivàđưanóvàobốicảnh.Nhữnggì
màcơngchúngnhìnthấykhơngphảilànhữngsựkiện"ngunchất"màtơi

đãtrảiquatrongchiếndịchtranhcử.Nóđãđượccácphóngviênsànglọc,
giảithíchvàđịnhhìnhtrước.
Vàkhichúngtơiđikhắpđấtnước,cáinhómtuyệtvờiđầymàusắcgồmcác
nhàgiảinghĩavàđịnhhìnhthơngminhvàvuinhộnnàykhơngngừngthay
đổi.Cácphóngviênvàcácnhómtruyềnthơngđịaphươngnhảybổlênmáy
bay một thời gian rồi lại lần lượt bỏ đi - những người đó mang theo mối
quan tâm của từng vùng, như nông nghiệp ở Wichita hoặc cơng đồn ở
Dettrot,họchỉthamdựcuộcdạochơingắnbằngmáybay.Tơicịnkếtthân
vàquansátđượcmộtsốtaytổthựcsựcủanghềbáochínhtrị.Họđitheo
đồnvậnđộngtranhcửtheotừnggiaiđoạn,tơihămhởchờnhữngmẩutin
của họ trên các tờ New York Time, Whasington Post hoặc CBS Evening
Newsrồicắtchúngra.
Nhưngsựkhácbiệtgiữacácphóngviênđịaphươngvàphóngviênquốcgia
khơngphảilànhữngđiềuduynhấtmàtơinhậnthấy.Cácphóngviênbình
thườngđưatinnhữnggìhọnghethấy–sànglọcvàlựachọncácchitiếtcho
phóngsựcủahọtừnhữnggìcóthật,nhưngsauđóchỉtrìnhbàyvàmơtả
chúng,cịnthìđểngườiđọcngườinghetựrútrakếtluậnriêng.Tráilạicác
nhàbìnhluậncótêntuổisẽdiễngiảivàphântích,đưaranhậnxétcánhân
vềsựkiệnđangdiễnratạichiếndịch72.
Dù b ằng cách nào đi chăng nữa tôi cũng thấy người quyết định đưa phần
nào bài diễn văn, nếu có lên mặt báo hoặc phát đi là các phóng viên chứ
khơngphảichatơihaycácnhânviênbáochícủaơng.Bằngcáchtranhcãi
mộtvấnđềnàođóhoặcđặtracácvấnđềtranhcãicủaứngcửviên,hoặctập
trungvàomộtcuộcchayđua,cácphóngviênnắmtrongtaythếlựctolớn.
Riêngvớitơithìhìnhnhưtruyềnhìnhlànổinhất.Nócótínhtứcthì,cókhả


năngnắmbắtvàtruyềnđisựnhộnnhịp(hoặcbuồntẻ)củachiếndịch
–vàtínhchânthật(hoặcbấtchấpđạolý)củacácứngcửviên.
Vàchínhởđằngsaumáybaynàytrongkhingồinhaiđậuphộng,mộtýnghĩ

đãltrongóctơi,rằngtruyềnhìnhnhấtđịnhsẽlàđờisốngchínhtrịcủa
tươnglai.Truyềnhìnhnhấtđịnhsẽlàcáchtiếpcậntốtnhấtvớimọingười,
làm họ cảm động, kích động họ, chọc cho họ tức giận và chỉ cho họ thấy
phươngphápmàcácchínhtrịgiasửdụngkhitiếpxúccửtritrênđườngphố.
Tơibiếtđiềuđótheobảnnăngvàtơimuốnnó.
Nhớlạiđólàcuộcbầucửnăm1972,ngaytrướcvụxìcăngđanWatergatebị
bóc trần. Trước khi Bob Wood – ward và Carl Bernstein (mặc kệ Robert
RedfordvàDustinHoffmanđi)saysưavớithếhệmớicólýtưởngcủacác
nhà báo muốn đấu tranh bóc trần những kẻ xấu xa trước ánh sáng sự thật.
Vàonăm1972ngànhtruyềnthơngkhơngphảilàsựlựachọnnghềnghiệp
sángsủanhấtlàđốivớimộtthiếunữ.
Thếlàtơingồiphíasaumáybay,ănrấtnhiềuđậuphộng(tơisẽnóithêmvề
chuyện này sau) và nghĩ "Đúng rồi, đây là cơng việc dành cho mình". Tơi
cũngthế,sẽđikhắpcảnướcthậmchícảthếgiới,gặpgỡmọingười,củamọi
tầnglớpxãhộiởkhắpnơi.Sẽnghenhữngcâuchuyệncủahọ,rồidựnglên
làmnhânchứng,chiasẻnóvớinhữngngườicịnlạitrêncảnước.Tơisẽlà
một bộ phận của cái đám người sôi nổi và những tay nhà nghề có ý thức
tranhđuacaonày.Cơngviệcchắcsẽkhơngbaogiờnhàmchán.Tiếngcười
làmộtphầnquantrọngcủanó.Màchẳngphảitơilnnóitơikhơngmuốn
làmviệcbàngiấyđósao?Nhữnganhchàngtrênmáybaynàythậmchícịn
khơngcóbànviết.
Ngàyquangàytơiđặtchocácbạnđồnghànhcủatơimọicâuhỏicóthểnghĩ
ra.Cácanhhọctrườngnào?Cácanhhọcngànhgì?Làmcáchnàocácanh
cóđượckinhnghiệmnhưngàynay?Cácanhxửlýchuyệncạnhtranhnhư
thếnào?Giớihạncơngviệcphảilàmxongmỗingàycólàmkiệtsứccácanh
khơng?Mỗingàycácanhđọcbaonhiêutờbáo?Nămà?Cácanhlấytinsốt
dẻobằngcáchnào?Làmsaocácanhcóthểtánchuyệnvơtưvớicácphóng
viênkháctrongkhimụcđíchcủaanhlạilàđánhbậthọhàngđêm?Cácanh
gặpconcáikhinào?Tơi"hấpthụ"mọicâutrảlờivàướcmơcủariêngtơi
thànhhìnhrõnéthơn.Khichiếndịch72kếtthúctơiđãbiếttơimuốnlàmgì

vớicuộcđờimình–nhưngkhơngnóichoaibiếtcả.
Tơikhơngnóichoaibiếtvìtơinghĩhọsẽcoichuyệnđólàngớngẩn,vàtơi
thìkhơngmuốntranhcãiđểcơthuyếtphụchọlàkhơngphảinhưvậy.Tơi
biếtkhơngphảivậy,thếlàđủ.Ngồiralàmộtphầncơngviệcđóítliênquan


đếngiađìnhtơi,nhữngngườivềnhiềumặtcoibáochínhưđốithủquamột
dảiphâncáchlớn-lntọcmạchcuộcsốngcủachúngtơi,ghichéplạimọi
độngtĩnhcủachúngtơi.Cũnggiốngnhưnhiềuthanhniênkhácthíchgiữbí
mậtvềướcmơcủahọ,tơinghĩgiađìnhtơihẳnsẽthấtvọngkhơngthểtưởng
đượccholựachọncủatơi.
Nhưnghãynhớrằngchỉvìbạnnghĩmìnhphảiđápứnglịngmongđợicủa
ngườikháckhơngcónghĩalàbạnphảilàmnhưvậy.Vàđâylàđiềusẽkhiến
bạnsửngsốt:Thựcsựbạncóthểnhầm.Tơiđãnhầm.Khirốtcuộctơicũng
phải nói cho bố mẹ biết việc tơi muốn làm, ông bà không hề ngăn cản tôi
đừng làm. Cha mẹ chưa một lần bảo tôi không thể, hoặc không nên, hoặc
khơngcókhảnăngthànhcơngtrongngànhtruyềnthơng.Ơngbàchỉgậtđầu
nóirấttiếckhơngthểgiúptơitrongnghềđóđược,vàchúctơimaymắn.Có
thểơngbànghĩtơingớngẩnhoặcgàndởnhưngkhơngbaogiờchotơibiết.
Ơngbàđểtơilớnlên,vàmọitháiđộhồinghicủaơngbàđềubiếnthành
lịngtựhào.Rốtcuộclàthế.
Dĩnhiên,chatơimấtphiếutrongcuộcbầucửnăm1972nhưngtơithìkhơng.
Tơiđãthắng-mộtướcmơmàtơicóthểtheođuổitrongtươnglai,mộtđam
mêtơicóthểthựchiệnđếncùng.Nóđịnhhìnhmọiquyếtđịnhmàtơiđưara
sau đó - chỗ ở, nơi làm việc, và những người mà tơi muốn quan hệ. Tơi
quyếttâmhọcmọithứcóthểvềtruyềnhìnhvàquyếttâmlàmtaytổtrong
nghề.
Bàihọc:Hãytinvàoquyếttâmcủamình,dùkhơngbiếtýkiếncủacha
mẹ,thầycơhaybấtkỳaikhácvềlựachọncủabạnrasaocũngkhơng
thànhvấnđề.Cónhiềungườikhơngbiếtbắtđầutừđâu.Vậyhãycốxác

địnhlĩnhvực,phạmvị,nhữngkiểungườimàbạnmuốnquanhệ.Đólà
cuộcsốngcủabạn.Hãytiếnlênvớiquyếttâmcủamình.


Điềuthứhai:Khơngcóviệcgì
khơngxứngvớita
Chamẹbạnbèngườiquencóthểthườngxunnóivớibạnrằngbạnthơng
minhhơnBillGates,bạncóthểlàmbấtcứđiềugìmàbạnmuốn.Nhưngmọi
việc bắt đầu từ việc bạn sẵn sàng tự lập có thể từ những cơng việc bình
thường.ThậmchícảBillGatescũngbắtđầutừmộtcơngviệcbìnhthường
làmộtlậptrìnhviên.
Tựlậptạonêntínhcáchkhiếnbạncónhiềuhammuốnvàquảquyết.Đócịn
là cách tốt nhất để hiểu điều có thể làm bạn chống váng, rằng bạn khơng
thơngminhnhưbạnnghĩ.VàđólàcáchtốtnhấtđểHỌC.Bởivìchúngtacó
rấtnhiềuđiềucầnhọcthêmởngồiđời.Bạnchỉcóthểhọcbằngcáchthừa
nhậnlàmìnhkhơngbiếtnhữngđiềuđó,nghĩalàphảibắtđầutừđầu.Đólà
cáchmàtơiđãbắtđầu,rấtnhiềulần.
Sau khi t ốt nghiệp đại học, tơi tập trung vào việc biến ước mơ của mình
thành hiện thực. Tơi xin học chương trình huấn luyện truyền thơng
Westinghouse–mộtkiểuchươngtrìnhthựctậpnộitrúnhằmtơđiểmthêm
chohãngdànhchocáctrạmphátđịaphươngmàhãngsởhữutrênkhắpđất
nướcĐượcchấpnhậnthamgiachươngtrình,rờikhỏitrường,tơitiếnthẳng
đến KYW – TV ở Philadelphia làm công việc đầu tiên trong ngành truyền
hình.Lươngkhởiđiểmtrongthếgiớitintruyềnhìnhđầyquyếnrũ:12.000$.
Tơiđếnphịngtintứcmắtsángngời,đitócdày,vớibằngtốtnghiệploại
xuấtsắcmớitinh,vàngờnghệch.Rấtngờnghệch!
Tơitựgiớithiệuvớitrưởngphịngtintức–anhchàngquảnlíđiềuhànhtin
tứcthờisựcủađài.Anhtalàmộttaykỳcựutrongtinthờisựđịaphương.
Anhtacứngrắnvàquyếttâmchotơibiếtngaylậptứcrằngphịngtintức
củaanhtakhơngphảilàchỗchonhữngkẻtàitửoắtconconnhàgiàunhư

tơitiêukhiểntrướckhilấychồng.Anhtakhơngbiếtchắctơiđãdùngbao
nhiêuơdùđểgiànhlấyđượccơngviệcmànămmươiđứachoaichoaixứng
đángkhácđangchếtthèmđiđược,nhưngtơiđãchiếmđượcchỗ,vậyđừng
cónghĩlàanhtavuimừngvìđiềuđó.Anhtagiảithíchchotơihiểurằnganh
takhơngmuốnvàkhơngthểchấpnhậnchobấtkỳaitrongphịngtintứcnày
thiếu nghiêm túc, khơng sẵn sàng làm việc 24h mỗi ngày, bảy ngày mỗi
tuần,kểcảngàylễ,cađêm,casáng,vàcảtăngcanữa?.Anhtakhơngcần
mộtkẻhaimươimốttuổinàođótốtnghiệptừmộttrườnghạngsang-một
nhãiranhconnhàgiàuởđó-đếnđâyvànói:"Ồngộq!Emcóthểchơi


vớicáimáyquaynàykhơng?Này,emmuốnđượclênhìnhcơ!".
Anhtanóivớitơinhưthểchưacóainóivớitơivàtừtrướcđếngiờchưacó
ainóivớitơinhưvậy.Anhtacũngchẳngthèmquantâmđếnchuyệnđóvì
anhtahồntồnchắcchắnrằngtơisẽkhơngởlâu.Tơisẽphảiđikhỏitrước
khicóngườinhậnralàtơiđãđến–vìtơilàngườilạmặt,mộtkẻxâmphạm
quyền lợi của những người khác, và khơng thuộc về cái thế giới chai sạn,
thẳnthắnqmức,lạnhlùngvànặngnhọccủatintứctruyềnhình.Vàanhta
muốntơiđừngqnrằngtơichỉlàmộtconnhãicon.
Rầm-Ơnày!?.Tơibỏrakhỏiphịng,xuốngđạisảnhbướcthẳngvàonhàvệ
sinh,nhốtmìnhtrongđóvàkhócnứcnở.Đólàlầnđầutiênvàcũnglàlần
cuốicùngtơikhócởnơilàmviệc(Khơngphảilầncuốicùngkhócvìcơng
việc.Chỉlàlầncuốicùngkhócnơilàmviệc)
Sauđó,tơinhậnrataytrưởngphịngtintứcđãcốtìnhnóioangoangvàocái
mặthớnhởcủatơinhữngđiềumànhiềungườiđangnghĩ:"Làmviệcá?Nó
đâucầnphảilàmviệc!Đúngrathìnóđanglàmcáiqiquỷgìởđâythể?”.
Nhữnglờinóicủaanhtađãtheotơihơnhaithậpkỷnay,vàtơivẫncịnở
nguntrongthếgiớitintứctruyềnhình,vượtquamọithăngtrầm,mộtphần
để xoa dịu cái giọng nói trích vang mãi trong đầu ấy. Nghe gàn q phải
khơng.

Được,chắctaytrưởngphịngtintứcmuốnlàmtơinhụtchí.Nhưngthayvào
đóanhtađãgiúptơibởivìsaukhiximũi,launướcmắtbướcrakhỏinhàvệ
sinh-và,phảithừanhận,gọiđiệnmáchchamẹvềnhữngđiềumàgãkhó
chịuđónóivớitơi-tơibắttayvàochứngminhrằnganhtasailầm.
Khơngcóviệcgìmàtơikhơnglàmtrongcáiphịngtintứcđó.Tơilàmviệc
nhưtrâu.Đituabuổisáng,làmcađêm.Tăngcahả?Đượcthơi.Tơilàmviệc
ngàythường,ngàylễ,ngàynghỉcuốituần,liêntụcngàylạingày.Tơingồi
làmviệcbấtkỳchỗnàocóthểtrongphịngvìkhơngcóbànlàmviệc.Tơi
lục tìm sự kiện trên các đường dây dịch vụ điện thoại để người khác thực
hiện.Làmphâncảnhlúc4hsáng.Nghetổngđàicảnhsátnhiềugiờliềnđể
tìmmanhmốinhữngchỗxảyralộnxộn.Dùngđiệnthoạikiểmtralạicácsự
kiện và chuẩn bị cảnh quay, vào sổ các băng ghi hình thật của các phóng
viênđểhọkhỏiphảilàm,nhấcđiệnthoạikhinóvừareolêntiếngđầu.Cịn
phacàphêchocáitaytrưởngphịngchếttiệtấynữachứ!Thậmchícịnmỉm
cười. Đó là trường học nghề phóng viên của tơi ,và tơi xây dựng chương
trìnhhọctậpchoriêngmìnhbằngcáchtìmranhữngviệckhơngaimuốnlàm
vàlàmlấy.
Chắccácbạncũngthấy,điềumàtaytrưởngphịngkhơngnhậnralàtintức


chínhlàniềmsaymêcủatơi.TơicómặtởKYWkhơngphảiđểlángcháng,
lấychồnghaytrởnênnổitiếng.Tơiởđóvìmộtlídoduynhất:Bắtđầutheo
đuổiniềmsaymêấy.Vàanhtađãgiántiếpcungcấpnhiênliệuchonóbằng
cách thách thức nó. Anh ta khiến tơi phải tự hỏi mình ngay ngày đầu tiên
rằngtơicóthểchấpnhậnsựcăngthẳnghaykhơng.Liệutơicóthểnhìnđến
phầnphầnthưởngởphíacuốiconđườngkhơng?Liệutơicólửanhiệttình
trong lịng khơng? Bởi vì bạn cần niềm tin vững chắc nếu định phớt lờ
nhữnglờichỉtríchtiêucựcdonhữngngườinhưanhtatungra.Màtơibiết
anh ta không phải là người cuối cùng. Vậy là anh ta đã đụng đến lịng tự
trọngcủatơi,thìsao?Tơisẽsửdụnganhta.Sẽhọcanhta.Sẽchoanhta

thấy.Vàtơiđãlàmđược.
Cácbạnbiếtkhơngcólẽanhtađúng.Cólẽtơiđúnglàmộtconnhãiương
ngạnh.Khiđiềutơimuốnnằmngồitầmvới,tơisẽvươnlênmãichođến
khiđạtđượcmớithơi.Tơicócáikiểuquyếttâmấytừnhỏ.Vàkhiphảimất
cơng sức để vượt lên, nó thực sự có ý nghĩa khi ta đạt được. Tơi ở đài
Philadenphia cho tới khi hồn tất chương trình huấn luyện.( Nhân tiện kể
ln,nhiềunămsaunày,khilàmphóngviênchomộtmạnglướitintứctại
New York, nay khơng cịn tồn tại nữa, tơi đã gặp lại tay trưởng phịng đó
mộtlầnnữa.Anhtalàmchủnhiệmcùngchươngtrình.Tơikinhhãikhigặp
anhta.Chúngtơichàonhau,chỉthếthơi,vàtơikhơngbaogiờgặplạianhta
nữa).
SauPhiladenphia,tơixinđượcmộtcơngviệcmớikhởiđầutronglĩnhvực
sảnxuấttạiWJZ,đàiWestinghouseởBaltimore.Tơithudọnđồđạcrồilái
xe về hướng nam, vẫn mắt sáng ngời, đi tóc dày, nhưng lần này thì bớt
ngờnghệchhơnmộtchút.Vậyđấy,mộttrongnhữngcáilợicủaviệcbắtđầu
từtựlậptrongnghềlàmtinlàlàmviệcởcácđàiđịaphương-nhữngchỗ
khơng có cơng đồn, nơi người ta được phép làm mọi việc, nhờ đó có thể
họchỏiđủthứkinhnghiệm.Tơiđượcthlàmkỹthuậtviên;âmthanh;ánh
sáng; trợ lý; chủ nhiệm... Tơi rùng mình khi bốc lên với WJZ rằng đương
nhiêntơicóthểphụtráchâmthanhchonhómquayphim,bổsungvàomớ
nhữngviệcvặtcủatơitrongviệcsảnxuất.Thànhthậtmànói,tơikhơnghề
cókháiniệmgìvềkỹthuậtâmthanh,tơiđãphóngđạilên.Nhưngcơngviệc
cóthểnặngnhọcđếncỡnàochứ?
Rấtnặngnhọc!CơngcuộchọchỏikinhnghiệmcủatơiởBaltimorebắtđầu
nhưđiên.Tơikhơngnhớgìvềnhữngthángđầutiên,ngoạitrừchuyệnlàm
việcsuốtngàyđêm,ởkhắpmọinơi,tấtcảchỉcómộtvếtmờvàtiếngkêuù
ùtrongkýức.Cómộtphầngiốngmộtthốngmấttrínhớhoặccóthểlàmột
trongnhữngkýứcbịkìmnén–vìqbuồnphiềnkhiphảinhớlại.Cóthể
tơicườngđiệuqchăng,nhưngtơinghĩlàkhơngđâu.(thờikỳlàmviệctại



Baltimore,tơilàmviệcnhiềuđếnmứckhơngtìmđâurathờigianmởnhững
thùngcartonđựngđồtrongcănhộcủatơiranữa.)
Trongvaitrịcủamộtkỹthuậtviênâmthanhtơilàmviệcrấttệ,tệmộtcách
nguyhiểm.Chắcchắnlàtơilncóthểlàmnhiềuviệcnhiềugiờliền,nhưng
tơihồntồnkhơngbiếtxửlýthếnàovớicáithiếtbịâmthanhnặngbamươi
paotrênmộtbênvai.Cảmgiácphảinặngcảtấn.(Dĩnhiên,bâygiờ,khiđã
làmmẹbốnlầnthìkhơngthànhvấnđề!).Màđâuchỉdichuyểnthơiđâu.Tơi
phảichạynhưđiênđểbắtkịpnhàquayphimdínhchùmvớitơibằngsợicáp
âmthanhdài.Tintơiđi,tơikhơngphảilàmộtconbénhútnhát.Tơilàcái
thứmàchúngtathườnggọi"toxácvàvụngvề".Cócơmannàocáp,nàoổ
điện,nàophíchcắm,nàođầunối,nàomicro,nàokínhchắngió–màtơithì
hồn tồn khơng có khái niệm cái nào gắn vào cái nào, và hình như tơi
khơng thể hiểu được. Tơi không thể giữ thiết bị âm thanh đứng thẳng, tôi
luônkéolêdâydẫn.Lầnđầutiênthamgiaphỏngvấnvềđềtàibảnchấtnhạc
rockthuầntuý.Khitrởvềđài,khônghềngheđượcmộtâmthanhnàotrong
băng hết. Khơng một tiếng ợ, khơng một tiếng rít, khơng một tiếng
bốp...Khơnggìhết!Màđómớichỉlàlầnđầutiêntơiquayvềkhơngcóâm
thanh.
Dùcócốgắngđếnđâutơicũngchưabaogiờlàmtốtđược.Nhưngtơisẽ
khơngbaogiờđánhđổicáilầnlàmkỹthuậtviênâmthanhtệnhấttronglịch
sửấy,đólàmộttrongnhữngbàihọctốtnhấtcủatơivềsựkhiêmtốnvàthừa
nhậnnhượcđiểmcủachínhmình.
Lưuý:Mọithứkhơngđếnmộtcáchdễdàng.Bấtkểchamẹnóigìvớibạn,
bạnkhơngthểlàmđượcmọiđiềudùbạnquyếtchí.Tơilàmviệcvớinhững
ngườicóthểlàmđượcnhữngviệcmàtơihồntồnkhơngthểlàmđược,và
tơichấpnhậnnhượcđiểmcủamình.Nghềphóngviênđịihỏisựnỗlựccủa
đồngđộiđểpháthìnhđi.Tơivơcùngkínhtrọngcáckỹthuậtviên,cácnhà
quayphim,vàđặcbiệtlàcáckỹthuậtviênâmthanh.Cơngviệccủahọđịi
hỏinhiềucảnghệthuậtlẫnkỹnăngvàhiểubiếtvềâmthanh,micro,điệntử,

nhiễusóng...đủmọithứ-vàtồnlànhữngthứtơikhơngđủkhảnăngthể
chấtđểlàmhayhọc.
Tơihếtsứcxinlỗinhữngnhàquayphimđãphảichịuđựngtơilàmkỹthuật
âmthanhchohọởBaltimore.Tơibiếthọvừalàmcùngtơivừarun,chotới
khi chủ nhiệm quản trị, trong một hành động tự bảo quản - thực ra là một
phátsúngânhuệđãlơiphắttơirakhỏivịtríphụtráchâmthanh.
Thếlàtơitựdotậptrungvàolĩnhvựcsảnxuất–xácđịnhsựkiện,tìmcách


kểlại,rangồicùngphóngviênvànhómthuthậptấtcảcáctìnhtiếtquayvề
viếtvànộpchungtấtcảlạiđưađếnphịngbiêntập.Tơilàmviệcnhưtrâu,
vàngàycàngtiếnbộhơntrongcơngviệcsảnxuất.TơiởlạiBaltimorehai
năm,vàtơiuthíchtừnggiâysaucáithờikỳphụtráchâmthanh.Tơithích
những người bạn mà tơi đã kết thân, thích những cơng việc tơi làm, thích
nhữngcơhộimàtơicóđược.
ChínhBaltimorelànơimàtơiđãbắtđầuthấytựtinrằng,nếutơicóthểviết
vàsảnxuấtcácsựkiệnchonhữngngườikhácđọc,tơicũngcóthểtựđọc
lấy.Tơivẫnchưamuốnlênhìnhchođếnkhicảmthấymìnhđãhọcđủcác
chitiếtcơbảnởhậutrường,đảmbảolàmtốtkhibướcratrướcmáyquay.
Tơi khơng muốn làm người thụ động góp thêm một khn mặt xinh xắn,
xuấthiệnđọcnhữnglờingườikhácviết,thuậtlạinhữngsựkiệndongười
kháchìnhdung.Tơimuốnđủkhảnăngtựthựchiệnviệcđó–hìnhdungcác
sựkiện,thuậtlại,viếtra,gomlại,vàđọclênvớitêncủatơitrênđó.Tơitự
hứa thầm với mình: Ở nơi làm việc tới, tơi sẽ thử ra trước ống kính. Tơi
khơngbiếtmìnhđãthựcsựsẵnsàngchưa,nhưngphảithửxem.
TơirờiBaltimore đểtham giachiếndịch tranhcử -lầnnày, chúTeddy ra
ứngcửtổngthốngchoĐảngDânchủnăm1980.Khichiếndịchkếtthúc(
sớmhơnmongmuốncủachúngtơi,nhưngđólàcuốnsáchkhác),tơiđigặp
vàiđạidiệntruyềnhìnhtìmmộtcơngviệctrướcốngkính.Cáccuộcgặpgỡ
thậtđángghinhớvìkhơngđạidiệnnàokhíchlệtơilấymộtcâu.Khíchlệấy

hả?Nghethửxemnhé.Mộttrongnhữngđạidiệnlớnnhấttrongngành–bây
giờvẫncịn-nóithẳngvàomặttơirằngqnđi.Ơngtakhơngbaogiờcó
thểtìmviệcchotơichừngnàotơichưagiảmbớthaimươilămpaovàchưa
làmgìđócảithiệncáigiọngmũicủatơi.(cácbạncịnnhớkhơng,tơiđã
nóichúngtasẽquaylạivớimớđậuphộngđómà.Tơichẳngbaogiờthơiăn
đậuphộng).
Chừngnàocịnsốngtơisẽkhơngbaogiờqncuộcgặpgỡấy.Tơirờikhỏi
vănphịngđầungẩngcaorồikhócnứcnởtrongxe.Tơixấuhổq.Tơithấy
mấtthểdiệnq.Tơiqgiậnngườiđạidiệnvìsựtànnhẫnvơtìnhcủaơng
ta.Tơigọichochamẹ,ơngbàvàhọđãchốngváng:"Dĩnhiênlàconkhơng
hềmập!Giọngconkhơnghềthethé!Chamẹchưabaogiờnghebấtkỳai
nóithếvềgiọngcủacon!Conhồntồnkhơngmậpvànóichẳngthethégì
hết".Đươngnhiênnhữngngườiuqbạnlnmuốnlàmvuilịngbạn,
họ không muốn bạn buồn. Nhưng trong thâm tâm tôi biết một lần nữa có
người trung thực một cách thơ bạo đã nói với tơi những điều mà tơi phải
nghe.Nếuđangtheođuổiniềmsaymêcủamình,đơikhibạnphảiđốidiện
vớinhữngđiềukhóchịuvềbảnthânvàthayđổinó.Tơicóthểtiếptụcăn


uốngtheocáchtơivấnănhoặcthayđổi.Mộtlầnnữatơiphảixìmũitiếnlên
–rútratínhkhiêmtốntừnhữnglờikhiếnmìnhbẽmặt."Thơiđượcnếucơng
việcđịihỏinhưthếthìtasẽlàmnhưvậy".
Tơi ln phải vật lộn với trong lượng của mình – lên lên, xuống xuống –
nhưngbâygiờtơicoigiảmcânlàcơngviệcchính,mộtchiếndịch.Tơithực
hiện chế độ ăn kiêng cực kỳ nghiêm ngặt. Tôi tập luyện như điên, viết ra
nhữngthứđãăn,dàicảchụcthước.Tơihọcvớigiáoviênluyệngiọngmột
tuầnsáubẩybuổi.Tơitựcảitạomìnhnhưphátrồ,mắthướngthẳngtớimục
tiêu.Vàithángsautơiquaylạivănphịngđạidiện,ucầuơngtagiúpđỡvì
tơiđãtheolờikhuncủaơngta.Ơngtacũngđãcốgắngtìm,nhưngthậtra
nhữngcơngviệcmàơngtatìmđượcchotơithựcsựcầnnhiềukhảnăngvà

kinhnghiệmtrướcốngkínhhơnmàtơithìkhơngcóchútnào.Nếutơimuốn
tơiphảibắtđầutừđầu.Thêmmộtlầnnữa.
Mấy tháng sau, tơi vớ được một cơ hội nhỏ. Có nghiệp đồn tố chức biểu
diễn âm nhạc mới thành lập họ cần một người đến hiện trường phỏng vấn
cáchuyềnthoạitrongngànhcanhạc–cácngôisaonhưArethaFranklinvà
Alice Cooper. Dù là người chỉ đạo các cuộc phỏng vấn tơi khơng hề xuất
hiện trên màn hình. Nhưng tơi đã có một đoạn phim về mình quay ở hiện
trườngđểthửgiọng.Truyềnhìnhcũnggiốngnhưmọicơngviệckhác.Phải
chộplấybấtcứthứgìcóthểđưatatiếnlên.
Vừađúnglúcđó,Westinghousetiếnhànhphátchươngtrìnhtạpchítruyền
hình riêng đã thành cơng lớn tại đài địa phương. "Tạp chí buổi chiều" lên
tồnquốcgọilà"TạpchíPM".Thậtmaymắntơiđãlàmchủnhiệmchương
trình địa phương cho họ ở Baltimore. Vì đã là thành viên của gia đình
Westinghouse rồi, nên các chủ nhiệm nhận xem cuộn phim thử giọng mới
củatơi.Họsẵnsàngchotơithửtrướcốngkính.Xétchocùnghọđãbiếttơi
làngườihoạtđộngmạnhmẽ,rồithtơirẻvàrằngnếukhơngđâutơivẫn
lncóthểquayrasảnxuất.(Lưulý:Cẩnthậnđừngquacầurútvánkhibỏ
việc. Bạn khơng bao giờ biết được khi nào thì sẽ phải nhờ chính những
ngườiđógiúpđỡthêmlầnnữađâu).
Thế là cuối cùng cũng được lên hình, tơi run q chừng. Làm phóng viên
quốcgiachochươngtrình"TạpchíPM"hainăm,làmviệcởLosAngelesvà
tơiđãbậtlên.Khơngphảichỉlàtừchươngtrình60phút,nhưngcịngìkhác
vàothờiđiểmđónữađâu?Cóvàingườiđãtừngbắtđầuvới60phút
– và khó có ai bật lên được. Vậy nếu tôi không theo dõi đưa tin về chiến
tranhvàchínhtrịmàchỉđưanhữngnétnổibậtthơithìsaonhỉ?Córấtnhiều
việc,nhiềuchuyếnđi,nhiềucơhội.Tơiđãlênhìnhvàlêntheocáchcủatơi.


Thấythíchthú,cứhọc,họcnữa,họcmãi–Tơitrưởngthànhhơn,thấythoải
máihơnvớicáchthểhiệncủamình.

Tơilncườithíchthúmỗikhicácbạntrẻđếngặptơivànói:"Emmuốn
làmđúngnhưnhữnggìchịđanglàm".Họgiảithíchrằng,dĩnhiênhọbiếtlà
phảimấtvàinăm.HọhồntồnchắcchắnrằnghọcóthểlàTomBrokaw
hoặcBarbaraWalterskhiđếntuổibamươi.Nghenày:takhơngthểbỏqua
qtrìnhhọctậpđược.Phảimấtthờigianmớilênđượcđỉnhcao,đólàđiều
tốt–vìtrongkhivươnlênđóbạnsẽrútranhữngkinhnghiệmcầnphảibiết
đểtrụlại.
Vậy thì hãy nghỉ ngơi, cứ thong thả đừng q vội vã. Và hãy nhớ: Khơng
việcgìkhơngxứngvớibạn.Nhưngcũngphảibiếtrằng,trênconđườngđi
lênbạncóthểđụngphảingườihaychỉtríchvàphánxét,nhữngkẻđốkỵnhữngngườicóthểnóibạnđạtđượcnhữnggìđangcólàvìbạnlàai,hoặc
làcáigì,vìchabạn,vìbạnquenbiếtaiđó...Khơngthànhvấnđề.Phớtlờnó
đi.Nếuhọcóvấnđềvớibạn,thìđólàchuyệncủahọ,khơngphảicủabạn.
Hãyđểlịngtựáisangmộtbên,hãycúiđầuvàganlìtiếnlên,sanbằngmọi
trởngại.Khơngcócáchnàođểcóđượcsựtơntrọngvàlịngtựtrọngtốthơn
bằngcáchnỗlựclàmviệc.
Bài học: “Bắt đầu từ tự lập” khơng có gì phải xấu hổ. Nó có ý nghĩa
khiêmtốn–đánhgiáthựctếvịtrícủabạntrênđồthịkiếnthức.Vàhãy
trungthựcvớichínhbảnthân.Hãyhọcnhữnggìcịnkémcỏivàđánh
giáđúnggiátrịcácđồngnghiệp.Cóđiềuhãytránhxacácthiếtbịâm
thanhranhé,vàcảđậuphộngnữa.


Làmviệcchoaivàvớiaicũngquan
trọngnhưđanglàmgì.
Thậtthế.Làmcơngviệctầmthườngchomộtơngchủlớntốtchosựnghiệp
và tâm hồn bạn hơn là làm lãnh đạo của - Ồ, như chương trình được xếp
hạngcaoJerrySpingerchẳnghạn.Tơihọcđượcđiềuđóquakinhnghiệm.
SaukhinailưngraởđàiPhiladenphia,rồilàmđếnnổócởBaltimorevàLos
Angeles,tơivớđượcmộtcơhộilớn.HãngCBSthtơilàphóngviêncấp
dướichochươngtrìnhBảntinSángCBS,làmviệctạivănphịngL.A.Đólà

mạngtintứcmàtơivẫnlnnhắmtới!Tơiđãđặtđượcchânvào!Đặtchân
vàovớicơngviệcngậpđầuvàcảmgiáckinhhãi.
Phải nói với các bạn rằng tơi trụ nổi ở đó – thậm chí cịn phát triển lên –
khơngphảinhờtơivĩđại,mànhờvịchủnhiệmkhótính,nghễnhngãng,lém
lỉnh,lỗilạccótâmtrạngvuivẻkhitơinhờchịấygiúpđỡ.Đólàconngười
từngtrải,hiểubiết,xuấtthântừBrooklyn,cịntơithì–thếnàonhỉ,cứnóilà
khơng phải từ Brooklyn đi. Chúng tơi khơng thể nào khác nhau hơn được
nữa.Tơinghĩkhơngaibiếtmộttronghaichúngtơilạihìnhdungđượcrằng,
chúngtơicóthểhịathuậnvớinhau,làmbạnbèthìcịnlâu.
KhilãnhđạovănphịngCBSởL.Abảo,họphâncơngchịchủnhiệmkỳdị
nàylàmviệcvớitơi,tơihếtsứccảmkích.Họnói,chịbắtđầulàmchoCBS
từthờicịnlàmạnglướiphátthanh,rằngchịlàmộtcâyviếtvàlàmộtchủ
nhiệmcừkhơi.ChịtừnglàmviệcvớiWalterCronkitevàHughesRudd.Ái
chà!Chịquentấtcảcácdiễnviênvàbiếthếtcácthủtụclàmviệc.Chịrất
giỏixửlýhạnchót,biếtrànhrẽvềsóngngắn,vềxetruyềnvệtinh.Chịsẽ
lnchotơilênhình.Điềuquantrọngnhấtlà,chịsẽdạytơimọithứvềcách
viếtvàcáchkếtcấuphóngsự.
Tơiđiênlênvìphấnkhởi.CBSthíchtơi!.Họquantâm,vunđắp,ủnghộ,dạy
dỗtơi!Họđangđầutưthờigianvàtàinăngchosựnghiệpcủatơi!.
Khinàothìtơicóthểgặpngườiphụnữtuyệtvờiấy?
Ồ,chỉvàituầnnữathơi,họnói.Chừngnàochủnhiệmcủacơtừchỗcai
nghiệnmatúyởsamạctrởvề,thìcảhaivịcóthểbắtđầulàmviệcngay.
Chamẹơi!.Điềumàhọkhơngnóichotơibiếtvềchủnhiệmcủatơilàchịđã
tựbiếnngườichủnhiệmhuyềnthoạicủachươngtrìnhTinPhátThanhthành
ratrơnggiốngbịmộngdu.Cuộcsốngcủachịxoaynhưchongchóng,đến


mứcCBSphảiđưachịấyđi“tẩyrửa”.Ơitrờiơi!Thếmàtơitừngnóivới
cácbạnrằngtơisẽkhơngbaogiờchán.
Cịnmộtđiềucũngmãiđếnsaunàytơimớibiết,lànhữnggìcùnglúcđóxảy

rangồisamạc,khichịbiếttinsắplàmviệccùngtơi.Chịngồicùngnhóm
liệuphápởtrungtâmđiềutrị,ngheluậtsưđọcbứcthưcủaCBSthơngbáo
rằngkhiquaylạilàmviệc,chịsẽkhơngcịnphảilàmmộtchủnhiệmtinvất
vảnữa.“ChúngtơithMariaShriver,chịsẽgiúpcơấytrởthànhmộtngơi
sao”.
Chịnhảydựnglênvàbắtđầulahét.”ConnhàKennedy?Họthmộtđứa
connhàKennedyhả?Họghéttơiđếnmứcbắttơiphảilàmviệcvớimộtđứa
con nhà Kennedy sao? Họ trừng phạt tơi. !“. Chị thấy nhục nhã, choáng
váng, tức điên người. Đối với chị, và tơi chắc với hầu hết tất cả những gì
khơngthíchhợpvớingànhtruyềnthơng.Khơngphảichỉvìtơixuấtthântừ
mộtgiađìnhnổitiếng,màcịnvìtơikhơnghọctrườngbáochíra,khơnglàm
việctrongngànhnhiềunămtrướckhibướcvàomạnglướinày,vàtệnhấtlà
tơi lại trẻ, trơng khơng đến nỗi tệ, đang hẹn hị với một vận động viên thể
hìnhngườiÁo,ngườichorằngmìnhcóthểtrởthànhmộtngơisaođiệnảnh.
KhơngcógìlạkhichịchủnhiệmnghĩCBSmấttrí,vàsựnghiệpcủachịthế
là chấm hết. Nhìn lại, tơi chắc các ơng chủ CBS đã tính, cả hai chúng tôi
hoặc sẽ tiêu diệt nhau, hoặc sẽ cùng rời khỏi hãng. Cả hai vấn đề đều quá
nhỏđốivớihọ.
Tôi sẽ không bao giờ quên lần đầu tiên gặp gỡ chị. Tôi run quaấ chừng.
Chờchịrakhỏivănphịnggiámđốcngàyđầutiênđiđiềutrịvề,chìatayra,
tơinói,”Xinchào,tơilàMaria.Rấtvuiđượcgặpchị”.Chịnhìntơi,đảomắt
rồiđitiếp.Tơibámtheonhưconchócon.Cólẽchịkhơngnghethấy.Tơitự
giới thiệu lại và lảm nhảm rằng, được làm việc cùng chị thật thú vị, rằng
chúngtơiđãtạonênmộtnhómchếtngười.Chờđếnkhitơikếtthúc,nhìntơi
bằngánhmắtlạnhlẽo,chịgiảithíchrằngchịchẳngngheđượclờinàotơi
nói,vìchịbịnặngtại,màmáytrợthínhlạitắtmấtrồi.Chịnóitiếp-tơidiễn
ýthơi,vìhầuhếtlànhữnglờilẽkhơngthểkểrađược-rằngchịsẽlàmviệc
vớitơichỉvìchịphảilàm,thếthơi.Rằngchịcoiđólàsựgiángchức,nhưng
chịchorằngchịphảitrảgiávìcáchcưxửđiênrồcủamìnhtrongnhữngnăm
qua.Rằngưutiênhàngđầucủachịtrongcuộcsốngkhơngphảilàbiếntơi

thànhmộtngơisao,màlàsốngtrongsạch,họccáchsốngkhơngcómatúy,
trangtrảinợnầndomatúy.Dạydỗtơinằmởtậncùngdanhmục.Tựnhiên
tơithấytaytrưởngphịngtintứcởPhiladenphiađúnglàngườidễchịu.
Tơinhớmộtsốsựkiệntintứcđầutiênchúngtơilàmrấttốt.Chịchủnhiệm


khơnghềtơntrọngtơi,cũngkhơngthèmquantâmtơicóbiếtđiềuđókhơng
–màhìnhnhưcịnmuốnchomọingườikhácbiếtđiềuđó.Mỗilầnchúngtơi
rangồilàmphóngsự,tơiđềxuất–“Saochúngtakhơngquaycảnhnày?”
hoặc“Saochúngtakhơngtổchứcphỏngvấnởđây?”–vìxétchocùngtơi
cũngtừnglàmchủnhiệmvàinăm.Đáplại,chịtrìnhdiễnmộtmàntắtmáy
trợthínhđểcóthể“giảbộ”khơngnghethấygì-ngụýtơilàmgìcósáng
kiếnnàomàđưara.
Quayvềvănphịng,tơiviếtkịchbảnvàđưachịbiêntập.Chịnhănmặtrồi
bắt đầu mở máy tn ra các chỉ thị: “ Kịch bản này thì….Cơ che mất vai
chínhởđoạnbarồi.Đưanólênđâynày.Phảilnđặtthuộctínhởđầumỗi
câu.Đừngcóđưamồinhửbằngcáchnóichochúngtơibiếtýcủamộtngười
trướckhihọnóira.Vàđừngcóbảotơirằng,tơiđangthấymộtquảtáo.Đây
làđàitruyềnhình,tơicóthểthấyquảtáobằngmắtcủatơi.Hãynóichotơi
biết điều gì khác kia. Đừng nói với tơi, người cha đang khóc trong khi cơ
chiếucảnhơngấykhóc.Hãykểtơinghenhữngđiềucơbiếtvềơngấy,vìcơ
cómặtởđó”.Chịgạchbỏcácphầntrongkịchbảnvớinhữngnétlớnbằng
câyviếtđỏ,lahét,“Cáinàybahoaq!”chịvẽcácmũitênchuyểncâuđi
khắpnơi.Chịlatosaochomọingườitrongcảvănphịngđềucóthểnghe
thấy.rồichịbảotơivềphịngviếtlại,saukhiđãviếtlại,rồilạiviếtlại,cho
đến khi chị nói ”Được rồi, khơng cịn ba hoa nữa, chặt chẽ rồi. Tơi có thể
dựngcáinàythànhmộttácphẩmđượcrồi.“.
Chị gào lên về giọng thuyết minh của tôi: ”Giọng cô nghe y như trong
chươngtrìnhchâmbiếmCuộcsốngđêmthứbảy!”Chịlakhichúngtơiđược
phân cơng đi dựng tin giải trí: ”Cơ cho sự nghiệp của tơi trơi tuột xuống

cốngrồi”Chịđuổitheotơiquanhphịngtintứcbằngtiếnghét,“Chínhxác
vào! Nếu chúng ta khơng có sự chính xác, chúng ta khơng có siiiiì !” Chị
tốngcổtơirakhỏiphịngbiêntậpvới“Đểtơin.Tơiđangcốlàmchocơ
trơngkháhơnđây!”Màchịlàmthếthật.Cịntơithìquansát,vàtơihọc.
Chúngtơiởbênnhaurấtnhiềuthờigian,tơibiết,đếnmộtthờiđiểmnàođó
chịsẽthựcsựnóivớitơi.Chonêntơivẫnchờ.Tơigiỏngtailêntrongxe,khi
chịbảocảđộirằngchịvẫnlnnghĩtớimatúy,vàkhơngthểngủđượckhi
đêm đến. Tơi chợt nhận thức được việc chị ấy đang làm – ngày ngày đấu
tranh để sống trong sạch- đó là chuyện to tát hơn nhiều so với cái mà tơi
đanglàmlàhọclàmtintruyềnhình.Tơichỉcúiđầulắngnghe,quansátchị
vàchạyđếnnhờchịgiúpđỡ.
Khơnglâusau,mọicáithayđổi.Mộthơm,chịàovàophịngtơi,đóngsầm
cửalạivàkhóc“Tơikhơngthểthếnàyhơnđượcnữa.Chắctơiphảirangồi


muathuốcthơi”.
Tơinạtlại:“Đừngcólốbịchthế!Chịcóbiếtlàchịcanđảmlắmkhơng?Chị
có biết cần bao nhiêu lịng can đảm mới làm được những gì chị đang làm
khơng?”.
“Tơichẳngcóchútcamđảmnàohết.Tơithấyqcăngthẳng.Tơisắpchịu
hếtnổirồi”.
“Thơinào,chịsắpvượtquađượcrồi.Hãyđứngdậy,đếnmộttrongnhững
nơitưvấnẩndanhmàchịvẫnđếnđi”Chịlàmtheo.Tơinghĩ,ngaylúcấy
chúngtơiđãthừanhậnrằng,cảhaichúngtơiđềucóđiềugìđóphảichứngtỏ
cho bản thân mình và cho hãng thấy- nhưng khơng cần phải chứng tỏ cho
nhauthấy.Hơnnữa,chúngtơicịncórấtnhiềuđiềucóthểhọccủanhau.Từ
đótrởđi,mỗichúngtơiđềukhơngchịuđểchongườikiamịnmỏiđivìnỗi
sợhãicủamình,lịngtincứlớndầnlên.
Chúngtơilậpthànhmộtnhómkhiếnngườitakinhngạc.chịvẫnđậptơibời
cáckịchbảncủatơi,vẫnkêuầmlên”Bahoa!Bahoanhiềuq!”nhưngsau

đó,chúngtơilạicùngcười-cảnhữngngườikháctrongvănphịngcũngvậy.
Màkhichúngtơilàmviệcvàcười,tơilàmtinkháhơn,cịnchịấysốngkhá
hơn.Chúngtơiđivịngquanhthếgiới,tườngthuậtđủthứsựkiện:ámsát,
hộinghịchínhtrị,Olympic,LiênhoanphimCannes.Bấtcứởđâu,chúngtơi
đềucómặtngaytạihiệntrường.
QuyềnAnhchẳnghạn.Khilãnhđạophâncơngchúngtơiđếntrậnđấuquyền
Anhhạngtrungtranhgiảivơđịchthếgiới,giữaMarvelousMarvinHagler
vàRobertoDuranởLasVegas,cuộctraođổidiễnrathếnày:
“EmcóbiếttígìvềquyềnAnhkhơng?
Khơng,cịnchị?Khơng
Lênđườngthơi!”
ỞLasVegas,chịchủnhiệmđịichođượcmộtbiêntậpviênlàchungiavề
quyền Anh. Vì khơng được quyền quay trận đấu, chị phải mang theo một
phóngviênnhiếpảnhvàthuxếptrángphimngaylậptứcsaochocóthểđưa
tingiờchótvàochươngtrìnhbuổisángởBờĐơng,cùngvớibàibìnhluận
củatơi.Bìnhluậnvềtrậnđấuư?Tơibìnhluậnbằngcáchnàođây?
Trong hầu hết các ngày, bạn thường học khi làm việc, nhưng trong ngành
truyền thông bạn phải học thật nhanh, thậm chí tức khắc trở thành một


chungia.Bạnbịquẳngvàosựkiệntrongánhđènchớpnháy,vàbỗngthấy
trờiđấtquaycuồng.Bạnphảiđặtđúngcâuhỏivớiđúngngười,rồilắngnghe
vàhọchỏi.
KhitơiđếnCaesarPalace(Tơiđimộtmình,vìchúngtơichỉcómộtthẻra
vào cửa cho báo chí) tơi nghĩ, “ đúng người” ở đây là các phóng viên coi
việc theo dõi tin quyền Anh là mục đích sống. Tơi đến chỗ một số người
ngồigầnvõđài,nhưDickSchappcủahãnhABCvàcácanhchàngcủatờ
Sports Illusstrated. Tôi nhờ họ giúp kỹ thuật mô tả trận đấu: “ Có tờ giấy
đây, các anh có thể làm ơn ghi nhanh vài lời chú giải- ai đánh ai bằng cú
đánh nhanh bên trái hoặc cú móc bên phải ở vịng mấy khơng? Viết được

baonhiêucũngxincámơnrấtnhiều.Tơisẽquaylạilấytờgiấykhitrậnđấu
kếtthúc”.Họrấtsẵnlịng.(Cácbạnbiếtkhơng,nhữngngườithựcsựgiỏi
trongcơngviệcthườnghàophóngchứngtỏnăngkhiếucủamình,khơnghề
hàtiệnvớichúng”.
Trậnđấuđóđượcgọilà“trậnđấucủanăm”,vàhẳnnhiênđốivớitơicũng
thế.Mườilămhiệpđấucuồngnhiệt-đóchỉlànhữnggìdiễnratrongphịng
biêntậpthơi.Chúngtơicùngbiêntậpviênnghiêncứucácghichépvàtìmra
những điểm nổi bật- Ví dụ, Hagler thắng Duran ở hiệp một bằng một cú
đánhmạnhbênphải,DuranđánhtrungHaglermộtcúmạnhthẳnggiữamặt
ởhiệpmườihai.Biêntậpviênghépcácbứcảnhlại,chúngtơixâuchuỗicác
sựkiệnbằngnhữngđiềutơiquansátđược,vànốitấtcảlạithànhtrậnđấu.
Nóđãgâyđượcấntượngmạnh,đúnglàấntượngmạnhvềtiềnbạc.Nhân
tiệnkểln,đêmđómáybiêntậpcủachúngtơiđượcđặttrongphịngtắmở
đàiLasVegas.Tơiphảighiâmbàitườngthuậtcủamìnhgiữacáclầngiật
nướctoilet,tintứctruyềnhìnhthậtlàquyếnrũ.Kếtcục,MarvelousMarvin
giữđượcdanhhiệucủamình,cịnchịchủnhiệmtuyệtvờicủatơivàtơithì
thành một cặp đưa nhiều tin quyền Anh trong các chương trình của mình
hơn.
Suốtnhữngnămsaunày,chúngtơivẫnlànhữngngườibạnthânthiếtnhất,
vàtơivẫnnóirằng,hầunhưmọithứtơihọcđượcvềlàmtintruyềnhìnhđều
làtừchị.Cóthểnóithếnày:tơiđượcCBSthlàmviệc,nhưngthựcratơi
làmviệcchochị.Chịtháchthức,khuyếnkhích,dẫndắttơi-vàkhitơikhơng
đươngđầunổivớinhữngvấnđềkhókhăn,chịhétvàomặttơi,thườngbằng
nhữngtừcóbốnchữ.Chịcảnhbáotơivềnhữngcámdỗ,cạmbẫyvànhững
tiêu chuẩn đạo đức. Nhưng chị cịn đổ thêm nhiên liệu vào ngọn lửa đang
cháytrongtơi:moimóccácsựkiện,tìmrasựthật,rồidựngthànhphimvà
kểnóchocơngchúngnghemộtcáchchínhxác,sắcsáo,sâusắc,theođúng
lnthườngđạolý.Đólànhữnggìchịdạy,vàlànhữngnguntắcmàtơi



cốtơntrọngtriệtđểchođếnngàynay.Chắcchắnrằng,nếutơikhơngkhiêm
tốnnhờchịgiúpđỡhếtlầnnàyđếnlầnkhác,vànếutơikhơnglắngnghekhi
chị nói- tơi sẽ khơng bao giờ trụ nổi những năm đầu tiên làm việc trong
mạng truyền thông. Ngay đến bây giờ- tơi thường gọi cho chị nhờ hướng
dẫn.Chịvẫnlàmộttrongnhữngngườibạntốtnhấtcủatơi,vàtơirấtđỗitự
hàolàchịvẫnsốngtrongsạchchođếnhơmnay.
Bàihọc:Chúađặtnhữngngườithầythơngtháitrênđườngđicủabạn.
Cóthểtrơnghọkhơnggiốngbạn,khơngsuynghĩnhưbạn,hoặckhơng
nhưnhữnggìbạnđangmongđợi.Nhưnghọlnbiếtnhiềuhơnbạn,
tồnbộvấnđềlàởchỗđó.Hãysửdụnghọ.Nếukhơngtìmthấyaikhi
bắt đầu sự nghiệp, không sao hết. hãy mở to mắt ra mà nhìn. Những
người thầy thơng thái sẽ xuất hiện trước mặt bạn ở giai đoạn sau. Họ
truyềnchobạnnhữngbàihọcmàbạnphảinắmbắt.giốngnhưđiềutiếp
theođây.


Mỗicáchcủatađềuđểlạihậuquả.
Ôi!. Chào m ừng đến với tuổi trưởng thành. Cha mẹ, bạn bè, xã hội, giới
kinhdoanh–khơngaingồibạnchịutráchnhiệmvềcáchcưxửcủamình.
Bạnkhơngphảilàvậttếthần.Bạnchínhlànhântốxácđịnhquantrọngduy
nhấtcuộcđờimình.Vàmangnhữnghànhviđạođứcđitheokhơngbaogiờ
làqsớm.
Hãykiênquyếtvớinhữnggìbạntintưởng.Vữngvàngvềviệcthựcsựbạn
làai–cảưuthếlẫnbấtlợi.Biếtnhữngviệcbạnsẽlàmvàsẽkhơnglàmđể
vươnlên.Biếtnhữnggìbạncóthểvàkhơngthểchấpnhận.Tintơiđi,đâylà
mộtvấnđềlớn.Cơngviệcsẽthửtháchđạođứccủabạnvàvìvậyhãyrèn
luyệnđạođứcmỗingày.
Hãy thừa nhận rằng, cuộc sống sau khi ra trường hoàn toàn khác, với một
chữ KHÁC viết hoa. Bạn sống trong đời thực toàn bộ thời gian, và mọi
ngườitrôngđợibạncưxửsaochophùhợp.Nhưngbạnkhôngphảilàcáinút

lie vụt bay ra một đại dương hoang vu, khắc nghiệt, bập bềnh, xoay vịng
vịngbởinhữngquyềnnăngvượtqtầmkiểmsốtcủabạn-mặcdùcócảm
giáclànhưthế.Đạođứccủanhữngngườikháckhơngnhấtthiếtphảilàcủa
bạn.Bạnvàchỉriêngbạnchịutráchnhiệmvềcáchcưxửcủamình.Đúng,
bạn phải học những nguyên tắc ràng buộc trong lĩnh vực mà bạn chọn.
nhưngnếubạnlờđisựkhácnhaugiữacáiđúngvàcáisaimàbạnbiết,thì
bạnsẽtrảgiáđắt.Khơngphảichỉlàchuyệnmấtngủthơiđâu.
Giảnhưnếubạncómộtchỗlàmtốt,chợtcóngườicũngđểmắtđếnnó.Bạn
sẽlàmgìđểgiữđượccáichỗlàmđángsợấy?Bạnsẽlàmđượcđếnđâu?Tơi
đãbắtgặpmìnhtựhỏicâuhỏiấykhơnglâusaukhiđượclàmbảntinCBS.
Khitơibắtđầulênhìnhkháhơnthìcóthêmmộtnữđiềuphốinổitiếngnữa,
tình cờ cũng là bạn tơi. Hãng đã phơ trương ầm ĩ khi th chị, cũng như
thườnglệthơi,nhưnghóarachịkhơngmanglạisựưathíchchokhángiả.
Chuyệnđókhơngcógìlạđốivớichươngtrìnhtintứcbuổisáng-nónhưcái
cốixaythịtnghiềnnátconngườivàphunhọra–nghĩalàhãngmuốnđẩy
chịra.Lạytrờiđừngđểhọnóithẳngvàomặtchị.Tựnhiêntơithấymình
đượcphâncơnglàmnhữngsựkiệnđánglẽlàcủachị.Tơibiếtđólàýđồ
làmchochịcảmthấykhơngđượctincậy.Họbắttơingồithuhìnhngaycạnh
chỗchị.Bấtcứviệcgìtơilàmcũngđềuởngaysátđằngsaulưngchị,mang
đếnchochịcảmgiáclosợ.Nênnhớ,nhữngngườiđãtrưởngthành,đanggiữ
vaitrịquantrọngấyđanghyvọngngườiphụnữnàysẽphảioằnxuốngvì


×