Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

De Thi Tuyen Sinh Ngu Van 20122013

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (31.85 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Sở Giáo Dục Và Đào Tạo Kú Thi Tun Sinh Vµo Líp 10 THPT


TØnh Nghệ An Năm Học 2012-2013




§Ị Thi Thư



M«n thi: Ngữ Văn


Thời gian làm bài:120 phút.


<b>Câu I: (</b>

<b>2,0 điểm).Cho đoạn văn:</b>


“Nắng bây giờ bắt đầu len tới,đốt cháy rừng cây.Những cây thơng chỉ cao q
đầu,rung tít trong nắng những ngón tay bằng bạc dới cái nhìn bao che của cây tử kinh
thỉnh thoảng nhô cái đầu màu hoa cà lên trên màu xanh của rừng.Mây bị nắng xua ,cuộn
tròn lại từng cục,lăn trên các vòm lá ớt sơng,rơi xuống đờng cái,luồn vào các gầm xe”.
(Lặng lẽ Sa Pa-Nguyễn Thành Long)


a,Cảnh vật trong đoạn văn đợc miêu tả bằng biện pháp nghệ thuật nào là chủ yếu? ý nghĩa
của việc chọn cách miêu tả đó ?


b,Trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa thì thiên nhiên nhiều lần xuất hiện,điều đó có ý nghĩa
nh thế nào trong việc thể hiện nhan đề của tác phẩm ( yêu cầu trình by thnh mt on
vn )


Câu II:

(3,0 điểm)


a,HÃy chép theo trí nhớ khổ thơ cuối cùng trong bài thơ Viếng lăng Bác của nhà thơ
Viễn Phơng.


b,Viết một đoạn văn từ 15-20 dòng nêu cảm nhận của em về đoạn thơ ấy.



Câu III

: (5,0 điểm) Cho đoạn văn sau:


“Vắng lặng đến phát sợ.Cây còn lại xơ xác.Đất nóng.Khói đen vật vờ từng cụm trong
khơng trung,che đi những gì từ xa.Các anh cao xạ có nhìn thấy chúng tơi khơng? Chắc
có,các anh ấy có những cái ống nhịm có thể thu cả trái đất vào tầm mắt.Tơi đến gần quả
bom.Cảm thấy có ánh mắt cấc anh chiến sĩ dõi theo mình,tơi khơng sợ nữa.Tơi sẽ khơng
đi khom.Các anh ấy khơng thích cái kiểu đi khom khi có thể cứ đàng hồng mà bớc tới”
Quả bom nằm lạnh lùng trên một bụi cây khơ,một đầu vùi xuống đất.Đầu này có vẽ hai
vịng màu vàng…


Tơi dùng xẻng nhỏ đào đất dới quả bom.Đất rắn.Những hòn sỏi theo tay tôi bay ra hai
bên.Thỉnh thoảng lỡi xẻng chạm vào quả bom.Một tiếng động sắc đến gai ngời,cứa vào da
thịt tơi.Tơi rùng mình và bỗng thấy tại sao mình làm q chậm.Nhanh lên một tí ! Vỏ quả
bom nóng.Một dấu hiệu chẳng lành.Hoặc là nóng từ bên trong quả bom.Hoặc là mặt trời
nung nóng.


Chị Thao thổi cịi.Nh thế là đã hai mơi phút qua.Tơi cẩn thận bỏ gói thuốc mìn xuống
cái lỗ đã đào,châm ngịi.Dây mìn dài,cong, mềm.Tơi khỏa đất rồi chạy lại chỗ ẩn nấp của
mình.


Hồi cịi thứ hai của chị Thao.Tôi nép ngời vào một bức tờng đất,nhìn đồng hồ,khơng có
gió.Tim tơi đập khơng rõ.Dờng nh vật duy nhất vẫn bình tĩnh,phớt lờ đi mọi biến động
chung à chiếc kim đồng hồ.Nó chạy sinh động và nhẹ nhàng,đè lên những con số vĩnh
cửu.Còn đằng kia,lửa đang chui bên trong cái dây mìn,chui vào ruột quả bom.


Quen rồi.Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần.Ngày nào ít : ba lần.Tơi có nghĩ tới
cái chết.Nhng một cái chết mờ nhạt,khơng cụ thể.Cịn cái chính: liệu mìn có nổ khơng?
Khơng thì làm cách nào để châm mìn lần thứ hai? Tơi nghĩ thế,nghĩ thêm: đứng cẩn
thận,mảnh bom ghìm vào cánh tay thì khá phiền.Và mồ hơi thấm vào tay tơi,mằn mặn cỏt
lo xo trong ming.



.




-Cảm nhận của em về đoạn văn trên.




</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>

<!--links-->

×