Tải bản đầy đủ (.doc) (21 trang)

Tài liệu Lộc Đỉnh Ký 137 ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (81.47 KB, 21 trang )

Lộc Đỉnh Ký
Hồi 137
Cuộc tứ hôn đưa đến Vân Nam
Vi Tiểu Bảo về phòng mình lấy những mảnh da dê nát vụn ở trong các
pho Tứ thập nhị chương kinh đem ra định ráp lại với nhau cho thành
bản đồ.
Gã nghĩ thầm:
- Tất cả tám pho kinh sách, ta đã lấy được bảy, chỉ còn thiếu một chút
thì ta
cũng có thể đoán ra đại khái được.
Ngờ đâu gã cặm cụi mất hết nửa giờ mà chưa ráp xong được một góc
địa đồ.
Gã là con người hiếu động, thiếu nhẫn nại, đâm ra chán nản, không
ngồi ráp nữa.
Gã lại lấy tấm giấy dầu gói hàng ngàn mảnh da vụn cất cẩn thận vào
trong mình.
Sáng sớm hôm sau, gã khâu nốt mấy bộ bìa sách lại như cũ rồi bụng
bảo dạ:
- Lão Khang là kỳ chủ đạo quân Hồng, vậy pho kinh sách của lão dĩ
nhiên
gáy màu đỏ. Ta lấy bộ sách gáy vàng đem đến cho lão.
Gã liền chuồn pho kinh sách gáy vàng vào bọc rồi đến phủ Khang Thân
Vương.
Khang Thân Vương nghe Vi Tiểu Bảo tới, liền ba chân bốn cẳng chạy
ra
nghênh tiếp. Lão nắm lấy tay Vi Tiểu Bảo hỏi:
- Thế nào? Thế nào?
Vi Tiểu Bảo mặt buồn rười rười, lắc đầu không ngớt.
Khang Thân Vương thấy vậy ngỡ là không thành sự, trái tim chìm hẳn
xuống,
nhưng ngoài miệng vẫn ai ủi gã:


-Vụ này thật là khó khăn! Song bữa nay chưa thành công thì...
Vi Tiểu Bảo nói khẽ ngắt lời:
- Cái đó thì lấy được rồi. Nhưng sợ trong vòng mười ngày hay nửa
tháng giả
tạo kinh sách không kịp, biết làm thế nào?
Khang Thân Vương mừng quýnh ôm choàng lấy Vi Tiểu Bảo chạy vào
thư
phòng.
Bọn thị vệ thấy Vương gia cử động như vậy không khỏi cười thầm.
Vi Tiểu Bảo lấy kinh sách trong bọc ra, hai tay cầm đưa lại hỏi:
- Có phải cái này không?
Khang Thân Vương vồ ngay lấy, toàn thân run bần bật, mở bao sách ra
coi
rồi mừng rỡ đáp:
- Chính thị! Chính thị! Pho kinh này ở trong đại nội nên gáy sách màu
vàng.
Bây giờ chúng ta lập tức khởi công viết chữ và làm bản khắc. Huynh đệ
ơi! Huynh
đệ dạy ta dùng cách nào trì hoãn mấy bữa rồi sẽ vào chầu.
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- à! Ta giả vờ ngã ngựa cho vỡ đầu chảy máu, hôn mê bất tỉnh, bao giờ
chế
tạo kinh sách xong sẽ vào triều. Huynh đệ tính thế có ổn không?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
- Hoàng thượng là người rất anh minh. Vương gia giở trò này e rằng
ngài
không khỏi sinh lòng ngờ vực. Ngài đã có ý hoài nghi thì dâng kinh
sách giả lên,
ngài sẽ khám phá ra ngay.
Gã ngừng lại một chút rồi hỏi:

- Bộ này so với bộ Vương gia đánh mất, ngài điểm gáy sách khác màu,
còn
chỗ nào không giống nữa chăng?
Khang Thân Vương đáp:
- Chỉ có gáy sách khác màu, còn thì giống hệt.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Thế thì dễ lắm! Vương gia chỉ cần thay gáy sách màu đỏ vào rồi đưa
trình
Hoàng thượng ngay bữa nay là xong.
Khang Thân Vương vừa kinh ngạc vừa mừng thầm, cất giọng run run:
- Cái này... cái này... trong cung bỗng nhiên mất kinh sách, tất mở cuộc
điều
tra, e làm liên lụy đến huynh đệ.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Đêm hôm qua tại hạ lén lút lấy được kinh sách này, chẳng một ai hay.
Tại hạ
chắc bọn mặt dơi tai chuột trong cung không dám đả động gì đến tại hạ
đâu mà
ngại. Tại hạ xin bảo đảm vụ này với Vương gia là xong.
Khang Thân Vương trong lòng cảm kích không lúc nào tả xiết. Lão
cảm động
cơ hồ sa lệ nắm chặt lấy hai tay Vi Tiểu Bảo rồi không thốt nên lời.
Vi Tiểu Bảo trở vào cung lấy bốn bộ kinh sách khác đi kiếm ủy Tôn
Giả và
Lục Cao Thăng.
ủy, Lục hai lão trông chờ gã đã mòn con mắt. Nay thấy gã đột nhiên tới
nơi
lại lấy được bốn bộ kinh sách cho giáo chủ thì mừng rỡ không biết đến
thế nào
mà kể.

Vi Tiểu Bảo nói:
- Lục tiên sinh! Tiên sinh cấp tốc đem kinh sách về trình giáo chủ.
Đồng thời
tiên sinh bẩm cùng lão nhân gia và phu nhân là tại hạ đã nghe tin tức về
bốn pho
kia. Kết quả cuộc điều tra cho hay là chỉ có Ngô Tam Quế biết được
những pho
đó hiện giờ lạc lõng ở đâu. Bản sứ xin hết lòng tận trung phục vụ cho
giáo chủ
lão nhân gia cùng phu nhân, dù phải ức lần chết, triệu lần nguy hiểm
cũng không
lùi bước. Vì vậy bản sứ chuyến này đi Vân Nam chẳng khác gì dấn
thân vào dầu
sôi lửa bỏng, cũng tận tâm kiệt lực để tìm ra kinh sách.
Gã lại bảo ủy Tôn Giả:
- Còn ủy Tôn Giả ở lại hộ vệ bản sứ giả đi lập công cho giáo chủ.
ủy, Lục hai lão vâng dạ luôn miệng.
ủy Tôn Giả nói:
- Lục huynh! Bạch Long sứ lập nên công lớn này, anh em mình cũng có
phận
nhờ. Giáo chủ có ban thuốc giải Độc long dịch cân hoàn thì Lục huynh
sai người
đem đến Vân Nam mau lẹ dùm cho.
Lục Cao Hiên liền ưng lời ngay. Lão nghĩ bụng:
- Bạch Long sứ hãy còn nhỏ tuổi mà tài ba quả nhiên không phải tầm
thường.
Nếu sau này giáo chủ không thọ ngang thượng đế thì ngôi cao kia tất
nhiên truyền
cho gã. Ta không nhân cơ hội này cầu cạnh gã đi thì còn đợi đến bao
giờ?

Lão nghĩ vậy liền nói:
- Thư thuốc giải này quan hệ không phải tầm thường. Thuộc hạ chẳng
thể yên
tâm mà giao cho người khác được, nhất định phải thân hành đưa tới.
Lão ngừng một chút rồi tiếp:
- Thưa Bạch Long sứ! Kẻ thuộc hạ xin dốc dạ trung thành với Tôn sứ.
Thuộc
hạ phải chờ tôn sứ uống thuốc giải trước rồi mới cùng ủy huynh uống
sau. Nếu
không thế thì dù Độc long dịch cân hoàn có phát tác mà thuộc hạ tay
cầm thuốc
giải cũng giải quyết không uống trước.
Vi Tiểu Bảo cười nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Lục tiên sinh dốc dạ trung thành với bản sứ giả
như vậy,
bản sứ giả vĩnh viễn chẳng bao giờ quên được tấm lòng chung thuỷ của
tiên sinh.
Lục Cao Hiên cả mừng, khom lưng nói:
- Thuộc hạ kính chúc Bạch Long sứ phước như Đông Hải, thọ tỷ Nam
Sơn.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Ta còn kém giáo chủ một bậc, vậy y chúc ta thọ tỷ Nam Sơn là đúng
điệu
rồi.
Gã về cung chưa được mấy chốc đã thấy thái giám đến tuyên đọc sắc
chỉ
của triều đình phong cho gã Nhất đẳng Tử tước và làm Tứ hôn sứ để hộ
tống Kiến
Ninh công chúa đi Vân Nam vì Hoàng thượng ngự tứ cho nàng kết hôn
cùng Bình

Tây Vương thế tử là Ngô ứng Hùng.
Sắc chỉ còn gia phong cho Ngô ứng Hùng làm đệ tam đẳng Ni Cáp
Phiên
tinh kỳ, kiêm Thái tử thái bảo.
Vi Tiểu Bảo lấy tiền thưởng cho tên thái giám.
Gã nghĩ thầm trong bụng:
- Thế này thì thật phước lớn cho tên Ngô ứng Hùng quá đổi. Gã được
lấy
nàng công chúa xinh đẹp lại được phong làm quan lớn. Ta từng nghe
thầy đồ nói
chuyện Nhạc Phi gia gia phong quan đến Thiếu bảo. Thằng lỏi thối tha
Ngô ứng
Hùng đã làm công trạng gì cho đất nước mà được phong tước ngang
với Nhạc Phi
gia gia?
Sau gã lại tự nhủ:
- Nhưng Hoàng thượng cố ý phong chức quan to là để cho Ngô Tam
Quế
khỏi sinh lòng ngờ vực. Thực ra chẳng sớm thì muộn cha con gã sẽ bị
mất đầu.
Gã nghĩ tới đây lại thấy hả dạ.
Vi Tiểu Bảo vào cung tạ ơn Vua Khang Hy. Gã tâu:
- Tâu Hoàng thượng! Chuyến này nô tài đi công cán ở Vân Nam,
Hoàng thượng
có cẩm nang diệu kế gì xin nói cho nô tài hay.
Vua Khang Hy cười ha hả đáp:
- Tiểu Quế Tử đã không học vấn, mà cẩm nang diệu kế phải gói trong
túi
gấm, chẳng thể tiết lộ thiên cơ được. Có lý đâu cẩm nang diệu kế lại
nói cho

ngươi hay?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Té ra là thế. Đáng tiếc nô tài không biết chữ. Vậy Hoàng thượng có
cẩm
nang diệu kế gì thì vẽ tranh cũng được. ái chà! Lần trước Hoàng thượng
sai nô tài
lên làm trụ trì chùa Thanh Lương đã ban thánh chỉ bằng bức vẽ rất đẹp.
Vua Khang Hy cười nói:
- Tự cổ chí kim, chưa có bao giờ thánh chỉ mà không dùng văn tự mà
lại dùng
tranh vẽ. Trẫm e rằng chỉ có Vua tôi nhà mình là mở đầu vụ này.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Thế mới gọi là "Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả"
Nhà Vua tươi cười khen ngợi:
- Hay lắm! Ký ức của ngươi khá đấy! Thành ngữ này ta mới dạy ngươi
có một
lần mà đã nhớ được ngay.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Chỉ có Hoàng thượng giáo huấn là điều gì nô tài cũng ghi nhớ vào
lòng
được ngay, còn người khác dạy dỗ, nô tài lại quên sạch, mà không hiểu
vì lẽ gì. Tỷ
như câu "Nhất ngôn ký xuất...gì mã nan truy" nô tài không nhớ được là
con ngựa
gì?
Gã nói tới đây thì một tên thái giám vào báo có Kiến Ninh công chúa
xin
đến cáo biệt nhà vua để ra đi.
Vua Khang Hy đưa mắt cho Vi Tiểu Bảo rồi gọi công chúa vào.
Kiến Ninh công chúa vào thư phòng, nhảy xổ vào lòng Hoàng đế khóc


lên nói:
- Hoàng đế ca ca! Tiểu muội... tiểu muội... không muốn lấy chồng Vân
Nam.
Xin Hoàng đế ca ca thu hồi đạo thánh chỉ đó.
Nguyên trước kia nhà Vua rất ưa thích cô em này từ thuở nhỏ, nhưng
sau khi
ngài biết những hành vi tàn ác của Thái hậu, ngài thù hận bà mẹ đâm ra

×