Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (50.77 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Lê Minh Khuê sinh năm 1949, quê ở Thanh Hóa, là cây bút chuyên về truyệnngắn
với ngòi bút miêu tả tinh tế (đặc biệt là nhân vật nữ). Trong kháng
chiến chống Mĩ, bà chủ yếu viết về cuộc sống chiến đấu của tuổi trẻ trên
tuyến đườngTrường Sơn. Sau năm 1975, tác phẩm của Lê Minh Khuê bám
sát những chuyển biến của đời sống xã hội và con người trên tinh thần đổi mới.
Một trong những tác phẩm nổi bật nhất là “Những ngôi sao xa xôi” viết năm 1971,
lúc cuộc kháng chiếnchống Mĩ đang diễn ra ác liệt. Trong truyện, nhân
vật Phương Định – nhân vật chính và cũng là người kể chuyện –là hình
ảnh tiêu biểu cho cho vẻ đẹp giản dịtrong tinh thần, tính cách và phẩm chất anh
hùng của tuổi trẻ Việt Nam nói chung,của thanh niên xung phong nói riêng trong
kháng chiến chống Mĩ cứu nước.
Phương Định – nhân vật chính và là người kể câu chuyện – là một nữ sinh Hà Nội,
vào chiến trường đã được ba năm. Đó là một khoảng thời gian ngắn của cuộc đời;
nhưng đối với người ra chiến trường, ở giữa vùng trọng điểm nơi tập
trungnhiều bom đạn nhất trên tuyến đường Trường Sơn, hằng ngày phải phơi mình
trêncao điểm bị địch bắn phá kinh hồng, ba năm thật dài và đầy gian lao,
khốc liệt.Giữa hoàn cảnh chiến tranh ác liệt đến vậy, lời văn của Lê Minh Khuê
vẫn tràn đầylạc quan, bà đã để cho Phương Định tự nhận xét về mình: “Nói một
cách khiêm tốn,tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày, tương đối mềm, một
cái cổ cao, kiêu hãnhnhư đài hoa loa kèn”; cịn đơi mắt cơ thì dài, nâu, “có
cái nhìn sao mà xa xăm”,nheo lại như chói nắng. Về sở thích, cơ thích ngắm
mình trong gương, thích ngồi bóg ố i m ơ m à n g ; t h í c h n h ữ n g b à i h à n h
k h ú c b ộ đ ộ i , d â n c a q u a n h ọ d ị u d à n g , thích“Ca-chiu-sa” của Nga,
dân ca Ý… Phương Định mê hát đến nỗi bịa cả lời ramà hát. Đối với
đồng đội, cô luôn yêu mến họ; cảm phục các anh bộ đội
váng óc – ngực nhói, mắt cay, cơ vẫn phủiáo và chạy xuống ngay nơi nổ. Trong
truyện, có lẽ đây là đoạn xuất sắc nhất; tâm línhân vật được miêu tả vơ cùng chi tiết.
Khi cái chết im lìm và đáng sợ kề bên, mọicảm giác của Phương Định đều