Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (509.19 KB, 21 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
<b>1. Tùy bút “Sơng Đà”</b>
<b>2. Tùy bút “Người lái đị Sơng Đà”</b>
<b>1. Hình tượng con sơng Đà</b>
• <i><b><sub>Câu hỏi : Căn cứ vào phần tiểu dẫn, em hãy cho biết </sub></b></i>
<i><b>tùy bút “Sơng Đà” ra đời trong hồn cảnh nào?</b></i>
• <i><b><sub>Câu hỏi : Em hãy cho biết đặc điểm của thể loại </sub></b></i>
<i><b>tùy bút?</b></i>
<i><b>- Ra đời năm 1960, gồm 15 tùy bút, là kết quả </b></i>
<i><b>chuyến đi thực tế của tác giả năm 1958 ở vùng Tây </b></i>
<i><b>Bắc.</b></i>
-<i><b><sub>Tùy bút: </sub></b></i>
<i><b> + Chủ quan, tự do, phóng túng, biến hóa linh </b></i>
<i><b>hoạt, giàu hình ảnh, nhạc điệu, từ ngữ phong </b></i>
<i><b>phú, nhiều cách so sánh liên tưởng…</b></i>
• <i><b><sub>Câu hỏi: Tùy bút “Sơng Đà” tập trung vào </sub></b></i>
<i><b>những nội dung nào?</b></i>
<i><b>- Nội dung:</b></i>
<i><b> + Phong cảnh Tây Bắc vừa uy nghiêm </b></i>
<i><b>hùng vĩ, vừa thơ mộng trữ tình</b></i>
• <i><b><sub>Câu hỏi : Em hãy cho biết xuất xứ và chủ đề của </sub></b></i>
<i><b>tùy bút “Người lái đị sơng Đà”?</b></i>
- <i><b>Xuất xứ: Trích từ tùy bút “Sơng Đà” (1960)</b></i>
<i><b>- Chủ đề: Qua hình ảnh người lái đị vượt sơng </b></i>
<i><b>Đà trên nền bức tranh sơng nước hùng vĩ và trữ </b></i>
<i><b>tình, tác giả thể hiện tình cảm yêu mến thiên </b></i>
<b>1. Hình tượng con sơng Đà</b>
• <i><b><sub>Câu hỏi: Nguyễn Tn đã tập trung khắc họa hình </sub></b></i>
<i><b>tượng con sơng Đà trên những phương diện nào?</b></i>
• <i><b>Câu hỏi: Sơng Đà có lai lịch như thế nào? Lai lịch ấy có </b></i>
<i><b>ý nghĩa gì?</b></i>
- <i><b>“Chúng thủy giai Đơng tẩu</b></i>
<i><b> Đà giang độc Bắc lưu”</b></i>
<i><b> (Mọi con sông đều chảy theo hướng Đơng, chỉ </b></i>
<i><b>có sơng Đà theo hướng Bắc)</b></i>
<i><b> - Ý nghĩa: Sơng Đà như một nhân vật có diện </b></i>
<i><b>mạo, có cá tính độc đáo</b></i>
<i><b>a. Lai lịch con sông Đà: </b></i>
<i><b>b. Tính cách con sơng Đà: </b></i>
• <i><b><sub>Câu hỏi : Nguyễn Tuân đã khắc họa con sông Đà </sub></b></i>
<i><b>qua những nét tính cách nào? Tìm dẫn chứng và </b></i>
<i><b>phân tích ý nghĩa của những nét tính cách</b></i> <i><b>ấy</b></i>
<i><b>* Hung bạo: </b></i>
<i><b>- Sông Đà là kẻ thù số một sẳn sàng cướp đi mạng </b></i>
<i><b>sống con người và có tâm địa ác độc.</b></i>
<i><b> + Đoạn tả cảnh bờ sông dựng đứng vách thành</b></i>
<i><b> + Dữ dội nhất là những thác đá </b></i>
<i><b> + Cảnh thủy chiến giữa sơng Đà và người lái đị.</b></i>
• <i><b><sub>Câu hỏi : Qua hình ảnh sơng Đà hung bạo, </sub></b></i>
<i><b>Nguyễn tuân muốn gửi gắm đến người đọc </b></i>
<i><b>điều gì?</b></i>
<i><b> * Trữ tình:</b></i>
<i><b>Câu hỏi : Hình ảnh sơng Đà “trữ tình” được nhà </b></i>
<i><b>văn thể hiện qua những chi tiết nào? Hãy phân </b></i>
<i><b>tích ý nghĩa của những chi tiết ấy?</b></i>
-<i><b><sub>Sơng Đà hiền hịa, mềm mại, huyền ảo như mái tóc </sub></b></i>
<i><b>của một phụ nữ kiều diễm. </b></i>
- <i><b><sub>Gợi cảm về màu sắc</sub></b></i>
<i><b> + Mùa xuân: xanh ngọc bích</b></i>
<i><b> + Mùa thu: lừ lừ chín đỏ - mặt người bầm đi vì rượu </b></i>
<i><b>bữa</b></i>
<i><b>b. Tính cách con sơng Đà:</b></i>
<i><b> *Trữ tình:</b></i>
<i><b>Câu hỏi : Em có nhận xét gì về phong cách nghệ thuật </b></i>
<i><b>của Nguyễn Tuân khi miêu tả sơng Đà “trữ tình”?</b></i>
<i><b>- </b><b>Nguyễn Tn sử dụng những câu văn nhẹ nhàng, </b></i>
<i><b>êm ái. Câu ngắn diễn tả trạng thái bình lặng của sự </b></i>
<i><b>vật. Sơng Đà được nhìn dưới góc độ văn hóa thẩm mỹ</b></i>
<i><b>Câu hỏi : Qua hình ảnh sơng Đà “trữ tình”, Nguyễn </b></i>
<i><b>Tn muốn gửi gắm đến người đọc điều gì?</b><b>=> Tình yêu thiên nhiên, vẻ đẹp tâm hồn của người </b></i>
<i><b>nghệ sĩ.</b></i>
<i><b>c. Nhận xét</b><b>: Dưới ngòi bút tài hoa và uyên bác của </b></i>
<i><b>Nguyễn Tuân, sông Đà hiện lên thật sinh động, hữu </b></i>
<i><b>tình. Ẩn sau câu chữ là niềm tự hào của nhà văn về </b></i>
<i><b>đất nước giàu đẹp. Đây cũng là cách tôn vinh con </b></i>
<i><b>người của Nguyễn Tuân</b></i>
<i><b>Câu hỏi: Khi khắc họa hình ảnh người lái đị, nhà </b></i>
<i><b>văn đã tập trung ở những phương diện nào?</b></i>
<i><b>a. Lai lịch và ngoại hình</b></i>
<i><b>Câu hỏi : Lai lịch, ngoại hình của người lái đị có </b></i>
<i><b>đặc điểm gì? Ý nghĩa của những đặc điểm ấy?</b></i>
-<i><b>Lai lịch: </b></i>
<i><b> + Bảy mươi tuổi, làm nghề chở đị dọc suốt sơng Đà </b></i>
<i><b>mười năm liền, nghỉ làm nghề đã đôi chục năm nay</b></i>
<i><b> + Quê ông ở ngay chỗ ngã tư sơng sát tỉnh Lai Châu</b></i>
- <i><b>Ngoại hình: </b></i>
<i><b> + Tay: Lêu nghêu như cái sào</b></i>
<i><b> + Chân: Lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh, gò lại như </b></i>
<i><b>kẹp lấy một cái cuống lái tưởng tượng</b></i>
<i><b>a. Lai lịch và ngoại hình</b></i>
<i><b>=> Ca ngợi sự gắn bó, từng trải, yêu quý nghề của </b></i>
<i><b>người lái đị</b></i>
<i><b>b. Tính cách:</b></i>
<i><b>Câu hỏi : Người lái đị có những đặc điểm tính </b></i>
<i><b>cách nào? Ý nghĩa của những đặc điểm ấy?</b></i>
- <i><b><sub>Sự từng trải, gắn bó và yêu nghề:</sub></b></i>
<i><b> + Ngoại hình</b></i>
<i><b> + Tuổi nghề: 10 năm, xuôi ngược hơn trăm lần, giữ </b></i>
<i><b>lái độ 60 lần</b></i>
<i><b> + Ông nhớ tỉ mỉ như đóng đinh vào lịng tất cả các </b></i>
<i><b>con thác hiểm trở</b></i>
<i><b>a. Lai lịch và ngoại hình</b></i>
<i><b>b. Tính cách:</b></i>
-<i><b><sub>Lịng dũng cảm, mưu trí, nhanh nhẹn, quyết </sub></b></i>
<i><b>đốn: đoạn văn tả cuộc vượt thác đầy nguy hiểm </b></i>
<i><b>trên chiến trường sông Đà của người lái đò</b></i>
-<i><b><sub>Nghệ sĩ tài hoa</sub></b></i>
<i><b>Câu hỏi: Tại sao chúng ta có thể khẳng định người </b></i>
<i><b>lái đị là một nghệ sĩ tài hoa?</b></i>
<i><b>+ Nắm chắc các quy luật tất yếu của sơng Đà và làm </b></i>
<i><b>chủ được nó. Nguyễn Tuân gọi “tay lái ra hoa”</b></i>
<i><b>+Vào trận mạc: khôn khéo, bình tĩnh, mọi giác quan </b></i>
<i><b>đều hoạt động nhịp nhàng, chính xác</b></i>
• <i><b><sub>Câu hỏi: Qua việc tìm hiểu và phân tích hình tượng </sub></b></i>
<i><b>sơng Đà và người lái đị, em hãy nêu giá trị nghệ </b></i>
<i><b>thuật và giá trị nội dung của tác phẩm.</b></i>
<i><b>Tùy bút “Người lái đị sơng Đà thể hiện rõ tư </b></i>
<i><b>tưởng và phong cách nghệ thuật của Nguyễn </b></i>
<i><b>Tuân</b></i>
<i><b> - Sự uyên bác của một trí tuệ và sự phóng </b></i>
<i><b>khống của một tâm hồn</b></i>
<i><b> - Sự quý trọng những giá trị vật chất và tinh </b></i>
<i><b>thần của đất nước, của dân tộc và tình yêu đối </b></i>
<i><b>với người lao động bình thường</b></i>
<i><b> - Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân được </b></i>
<i><b>thể hiện qua tùy bút “Người lái đị sơng Đà”</b></i>