Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.12 MB, 8 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
Từng chùm hoa sữa thơm ngào ngạt.
Mùa thu cũng là mùa lá rụng. Con đường Phan Đình Phùng như đẹp hơn sau cơn mưa.
Mùa thu của Hà Nội
Ai chưa yêu thì muốn được yêu
Ai đang yêu thì yêu nhiều hơn
Giống như tơi
Là người hạnh phúc
Vì tơi đang u.
Ở nơi nào em có biết hay khơng?
Nơi xa lắm cứ nhớ hồi em đó.
Dịng nhắn tin khơng phản hồi bày tỏ
Lặng lẽ hoài anh thức suốt canh thâu?
Giờ phút này em đang ở nơi đâu?
Bóng đèn chát sao lạnh lùng thế nhỉ?
Vẩn vơ buồn lòng bâng khuâng suy nghĩ?
Lạnh căn phòng, lạnh tận ở trong tim.
Phố lên đèn đủ mầu trong đêm tối
Nhộn nhịp bước chân rộn rã tiền vui cười.
Phồn hoa lắm những nét mặt xinh tươi
Tung tăng phố nào em vui náo nức
Bỗng cơn mưa buổi chiều thành oi bức
Có nhớ khơng Hà Nội chút thu về.
Nhớ tới em hoa sữa lại ngủ mê
Chẳng thơm nữa như lúc mình dạo phố
Hồ tây vắng hàng liễu buồn như muốn đổ
Xuống mặt hồ tan biến những giọt sương
Hồ Gươm xanh mắt ngọc bởi vấn vương
Thiếu bước chân của một nàng tiên nữ.
Sánh vai cùng một chàng lãng tử
Lấy khuân hình rồi in trọn vào tim
Thu đã đến nhưng vẫn mải đi tìm
Hai trái tim sinh vào mùa thu ấy
Con đương xưa, quán café vẫn vậy
Lác đác buồn lác đác chút tương tư
Sài Gòn vui chợt nắng bỗng chợt mưa?
Hà Nội thu có người đang nhung nhớ
Suốt canh thâu vặn mình rồi trăn trở
Rồi vơ tình khẽ gọi Hà Nội mùa thu
Tôi yêu em, yêu cả mùa thu
Yêu say đắm mùi hoa sữa tỏa
Yêu si mê sương Hồ Tây trắng xóa
u những gì tất cả thuộc về em!
Người yêu ơi san sẻ chút bóng đêm
Chia một ít ngoài này chút nắng
Hà Nội chia chút mùa thu hoang vắng
Góp chút vui, Hà Nội gửi nhớ một người.
Cái ngày xa xưa ấy, Hà Nội không đông đúc như bây giờ. Tôi và lũ bạn vẫn đạp
xe thơ thẩn vào buổi chiều tối trên trục đường Nguyễn Du để hít hà mùi hoa sữa. Có
buổi cịn trốn học thêm vì yêu quá mùi hoa sữa ấy. Giờ thì mỗi đứa mỗi ngả, cuộc
sống mưu sinh dồn dập, cuống quít nhiều khi quên mất trời đã sang thu.
Mấy ngày nay, cái nắng hè gay gắt dường như lùi xa để nhường bước cho nàng
Thu tới. Sáng sớm đi chợ, các bà các cô xếp hàng quanh thúng cốm mới, rồi ra về với
gói cốm nhỏ thơm phức thơm mùi lá sen, lịng tơi chợt bình n thấy lạ. Hà Nội ơi, tơi
mong ước cho dù có hiện đại hố đến đâu, Hà Nội vẫn giữ được những nét yên bình
đáng yêu như thế. Hà Nội ơi, tôi yêu Hà Nội.
Hà Nội đã vào thu! Mỗi buổi sáng sớm cái lạnh se se trên làn da của mỗi người, một
thời tiết thật mát mẻ và dễ chịu, và cũng rất đặc trưng, chắc chắn ai đã, đang từng
sống, từng đến Hà Nội vào mùa thu sẽ khó có cảm giác quên được buổi sáng mùa thu
Hà Nội.