Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.73 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>ÁNH DƯƠNG TÂM</b>
Một dãy lụa dài vô tận
Như ánh đèn màu nhấp nhái giữa sơng
Màu Ngọc Bích trở lên thơ mộng
Vạn Ngọc Trai trải rộng khắp ban mai
Mây ,Trời ,Nước dệt cảnh mơ mộng
Bến sông ‘Thu’ giờ là một bức tranh
Một bức tranh mang vạn lấp lánh
Có con đị đưa khách cập bến quê
Để sông Thu ngày ngày tấp nập
Đị cập bên lại đưa khách sang sơng
Nên dãy lụa sơng Thu càng mênh mơng
Trong lịng thơ thuẫn trải ngàn ánh dương
Sông Thu nhung nhớ lẫm nhiều tiết thương
Để con con nước ửng hồng trong sương
Sẽ khơng cịn khách hậu phương
Ngắm được phong cảnh như tranh Hữu Tình
Lung linh như vạn vì sao
Một dịng màu nước tạo lên lụa Đào
Bao nhiêu màu nước tạo nhịp cầu
Huyền hịa theo sóng xn thuyền kế đi
Thuyền lước dãy lụa mn màu
Xi theo dịng nước thuyền về nời đâu
Dãy lụa màu,dệt bằng sống nước
Được Ánh Dương soi xuống màu ngọc trai
Cho mãnh trời xanh thành màu nước
Cho Phượng Hồng Lữa vương mình nhơ cao
Cho dãy mn màu soi chung bóng
Để lại bến Hằng thành bến mộng
Không gian sương phủ mù chợt tan theo
Thức tỉnh Hải Âu bay vạn nẽo
Rợp bóng trắng trời sóng đua bơi
Bay qua bến lỡ sang bến bồi
Đò ngang vội vã thả trời sang trưa
Để con Rồng Lữa đứng giữa sơng
Dịng sơng n tĩnh hết lụa nhấp nhô.