Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Viet Bai Tap lam van so 1 lop 7 De 1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (29.25 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Bố mẹ đã dạy con bài học đầu tiên là phải biết quý trọng tình
người vì "Con ơi! Thương người như thế thương thân. Một
con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Sống trên đời cần có một tấm
lịng". Bài học đó con vẫn chưa ghi tạc hết, trong cơn mưa
tầm ta, giúp một đứa trẻ qua con hoạn nạn con mới thấy tình
người thật đáng cao quý biết bao. Trong con giờ đây, câu
chuyện của người hơm qua vẫn cịn ngun vẹn.


Hơm ấy, như mọi lần, con lại tung tăng chân sáo tới trường.
Từng cơn gió nhẹ nhàng lướt qua tơi mạng lại khơng khí se
lạnh của mùa đơng, tạo nên âm thanh huyền diệu; tiếng cây
xào xạc, tiếng áo người đi xe phần phật... Nghê sao mà
giống tiếng hát mượt mà của chị gió đang dẫn đường cho
bác mùa đơng già nua khó tính. Trong cảnh sắt mờ hơi
sướng ấy, khơng khí trong lành đến lạ thường. Con đang
nghĩ bầu trời hôm nay sao đẹp đến thế thì bỗng có tiếng
khóc thút thit ở đâu đó lọt vào "giác quan thứ sáu" của con.
Nhìn quanh quẩn cuối cùng cũng thấy một em bé khoảng 5,
6 tuổi đang đứng khóc một mình. Con nghĩ ngay "Chắc em
bé này bị lạc". Không chần chừ, con tiếng tới gần em, hỏi:
- Em bị lạc mẹ à?


Em bé vừa khóc nất lên, vừa nghẹn ngào:


- Chị ơi... mẹ em... em muốn mẹ... Hic... hic... mẹ ơi....!
Con nhẹ nhàng vuốt tay lên mái tóc em, dỗ dành:


- Thế chị dần em đi tìm mẹ nhé!


Em bé khơng nói, chỉ khẻ gật đầu, tay gạt nước mắt. Con
mĩm cười thân thiện, rút khăn ra đưa cho em:



- Uhm, ngoan lắm! Năm tay chị đi thôi nào!
Em bé đáp hồn nhiên:


- Vâng ạ!


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

đường đi, con nghĩ thầm " Nếu có trễ vài phút chắc là khơng
sao đây! Mình báo với cơ lại sự việc là được!" Tới đồn:


- Có chuyện gì vậy cháu bé?
- Dạ, có em bé này bị lạc mẹ ạ!
- Cháu gặp em bé này ở đâu?


- Dạ, cháu gặp em bé ở đường đến trường cháu - Trường
THSC Nguyễn Thái Bình ạ!


Chú cơng an ngạc nhiên:


- Ủa, vậy người phụ nữ lúc nãy là mẹ của em bé này rồi! Lời
khai của cháu trùng với lời khai của người phụ nữ đó mà.
Thơi được rồi, chú sẽ thông báo lại để em bé này về với mẹ
- chú ông an xoa đầu em bé.


- Dạ vâng! Thôi cháu chào chú ạ! - Con vội chạy đến lớp cho
kịp giờ học.


</div>

<!--links-->

×